Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Đoạn văn trích trong tiểu thuyết "Tắt đèn" của nhà văn Ngô Tất Tố.
Câu 2: Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn là miêu tả.
Câu 3: Đoạn văn trên gồm 3 câu. Mỗi câu trình bày theo mục đính miêu tả tình trạng sức khỏe và tâm lý của nhân vật "ta".
Câu 4: Đoạn văn trên bộc lộ tâm trạng của nhân vật "ta" là căm tức, đau khổ và hy vọng có thể cống hiến tất cả cho đất nước. Tình trạng sức khỏe và tâm lý của nhân vật đều rất yếu ớt, nhưng với niềm cảm kích và tình yêu nước mãnh liệt, "ta" vẫn sẵn sàng hi sinh tất cả để bảo vệ đất nước.
** Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, chỉ căm tức chưa xả thịt, lột da, nuốt gan uống máu quân thù.
=> Câu trần thuật
=> kể , tả lại sự việc tác giả thường tới bữa quên ăn quên ngủ , sự tức giận trào dâng trong lòng người nói được thể hiện rõ ràng , giúp cho sự diễn đạt thêm sâu sắc.
** Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa ta cũng vui lòng.
=> Câu cảm thán
=> bộc lộ suy nghĩ , mong muốn trong lòng người nói khi thể hiện niềm yêu quê hương đất nước .
Câu cảm thán:
Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa ,ta cũng vui lòng."
Giải thích : vì câu văn này nêu lên suy nghĩ của tác giả , bộc lộ cảm xúc của nguời nói.
1. “Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối; ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ căm tức chưa xả thịt lột da, nuốt gan uống máu quân thù. Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa, ta cũng vui lòng” (trích “Hịch tướng sĩ” - Trần Quốc Tuấn). Trong đoạn văn trên, tác giả đã sử dụng những biện pháp tu từ nào ?
A.So sánh, liệt kê
B.So sánh, nói quá, nhân hóa,ẩn dụ.
C.So sánh, liệt kê, nói quá
D.Liệt kê, nhân hóa, nói quá
Em cảm nhận được sự tức giận, sự căm giận giặc của nhân vật "ta" đối với kẻ thù xâm lược bờ cõi. Và trong đó cũng là một phần sự lo lắng, " thường tới bữa quên ăn", "nửa đêm vỗ gối", "ruột đau như cắt", "nước mắt đầm đìa" những từ ngữ này đã nói lên sự lo lắng, sốt ruột của nhân vật "ta", lo sợ giặc bất ngờ sẽ tập kích, lo lắng cho binh sĩ sẽ mệt mỏi, không chiến đấu được. Như vậy, ta thấy được rằng, nhân vật "ta" là một người rất lo lắng cho binh sĩ, quan tâm tới việc nước, yêu nước tha thiết, chỉ muốn giết được giặc để giải tõa nỗi căm hờn này.