K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 8 2016

ghi ro rang nhe

21 tháng 8 2016

google

8 tháng 6 2016

Hồi thơ ấu của tôi lặng lẽ trôi bên dòng Châu Giang lững lờ, xanh biếc. Với những buổi chiều nằm dài trên thảm cỏ xanh của con đê ngoài làng, thả hồn theo những cánh diều xa và dòng nước mơn man. Có thể đây là những gì tôi có thể tưởng tượng được về thời thơ ấu của mình. Bởi không hiểu thế nào mà tôi không thể nhớ hết hay hình dung được thời thơ ấu của mình trải qua như thế nào.

Chín tuổi, tôi đã phải rời quê theo bố mẹ vào Nam, nói đúng hơn là vào miền Trung nhưng vì lý do nào đó nên đã chuyển vào Lâm Đồng (quê hương thứ hai của tôi có thể khẳng định như vậy). Tôi không còn được thấy những hình ảnh thân quen ngày nào, không được gặp bạn bè, thầy cô, đi học trên con đường làng mát rượi. Tất cả đã trở thành kí ức, kỉ niệm trong tôi nhưng về bản thân tôi - về thời thơ ấu của tôi - như thế nào, đó là cả một thách thức lớn đối với tôi. Tôi thường nghe về một thời thơ ấu rất là đẹp - thời thơ ấu với những kỉ niệm và xúc cảm mãnh liệt. Còn thời thơ ấu của tôi, tôi đang cố gắng tìm cho mình một cái gì để nhớ, một kỉ niệm và những xúc cảm sâu sắc - thời gian gắn bó với quê không đủ cho tôi có những cảm xúc sâu sắc và mãnh liệt nhưng cũng đủ để tôi viết lên cho mình những kí ức đẹp về một thời thơ ấu - thời của những xúc cảm đầu đời.

Có thể tôi là một con người cầu toàn, mong muốn mọi thứ đều phải đẹp, đều phải như ý muốn nhưng đó chỉ là mong muốn và khi viết ra điều này thì tôi vẫn cho tôi, tự nhận tôi là một con người cầu toàn - điều đó là không thể phủ nhận - tôi cầu toàn khi mong muốn mình có được một thời thơ ấu đẹp nhưng... điều đó là không thể, vì những gì đã thuộc về quá khứ thì hãy để nó là quá khứ - không thể thay đổi - không thể biến nó thành tương lai một cách mơ muội mà hãy giữ lại những gì có thể khi không còn bên cạnh mình.
Tro ve thoi au tho...


Thời thơ ấu - thời thơ ấu của tôi - tôi muốn viết về nó lâu rồi nhưng sao thật là khó khăn. Cái gì đó đang buộc chặt lòng tôi, đang cố kìm nén trong tôi những cảm xúc dâng trào về những kỉ ức đầu đời - giống như một sợi dây vô hình tự buộc lòng mình.

Mười năm - một khoảng thời gian không nói là quá dài nhưng cũng không thể nói là ngắn để ta còn nhớ một cách rõ nét và sâu sắc những gì đã xảy ra trong đời chứ chưa nói là quên - tôi trở lại thăm quê.

Những cảm xúc dâng trào trong tôi, một chút ngậm ngùi, một chút xúc động, một chút vui mừng, một chút ngỡ ngàng, một chút xa lạ, một chút... một chút... tất cả đan xen làm cho tôi có những cảm giác thật lạ. Quê tôi ngày nào đây ư, con đê ngày nào tôi thả diều đây ư... con đường làng, con sông, lũy tre, ao cá, mảnh ruộng, cái ngõ kia... sao bỗng quen thuộc mà là lạ, những hình ảnh đó hiện lên trong tôi thật to lớn khi trên đường về nhưng sao bây giờ nó không còn to như thế, có phải tôi đã lớn hơn nó nhiều lần hay nó tự bé lại - điều đó là không thể - có thể những kí ức trong tôi quá lớn, mong muốn gặp lại quá lớn, sự cầu toàn thể hiện rõ ở đây. Trước mặt tôi là tất cả những gì mà tôi đã trải qua thời thơ ấu nhưng không còn như ngày nào và không còn giống như những gì tôi nghĩ.

Con đê vĩ đại ngày nào giờ chỉ là một dải đất nhô cao. Con sông xanh biếc với những buổi chiều tắm sông bên bạn bè giờ cũng trở nên nhỏ bé và nâu xạm... tất cả đã thay đổi - tôi lại viết lại trong đầu tôi những kí ức về thời thơ ấu của mình hay sao, những hình ảnh đã trở nên lẫn lộn, tôi trở về quê mà lòng buồn biết bao.

Bạn bè của tôi - những người đã cùng tôi trải qua những năm tháng đầu đời - bây giờ cũng đã lớn, tôi vẫn nhớ mang máng khuôn mặt, dáng người nhưng khi gặp lại thì cũng đã thay đổi quá nhiều.

Khoảng thời gian ngắn ngủi mấy ngày cho tôi có cơ hội hồi tưởng lại một thời thơ ấu của đời mình - một thời để nhớ - một người để nhớ: Nụ - một người bạn - một người hàng xóm - người em gái kém tôi một ngày tuổi. Có thể tôi sẽ nhớ mãi nhưng không thể biết trước được vì chính tôi cũng không biết mình nhớ để làm gì nữa - nhớ về một người bạn thân, nhớ về một người hàng xóm hay nhớ về một người em gái thân thương.
Tro ve thoi au tho...
Hình ảnh: Deviantart


Theo lời mẹ tôi kể thì tôi sinh trước Nụ một ngày, đó là một ngày mà trời mưa nhẹ, còn Nụ sinh hôm sau, vào một ngày nắng nhạt. Điều này có liên quan gì đến tương lai của hai chúng tôi không? Tôi đang cố gắng đừng mê tín để có thể nhận ra một điều - không có liên quan gì hết - nhưng tại sao hai chúng tôi không sinh cùng một ngày? Khi đó sẽ có những thay đổi khác hơn so với bây giờ. Tất cả chỉ là ngụy biện - sự thật không có liên quan gì - tôi nên nhìn nhận nó như một kí ức đáng nhớ - tôi nhớ nhà tôi và nhà Nụ cách nhau một cái hẻm nhỏ nên hai đứa chúng tôi ngày nào cũng chơi chung với nhau, cô bé có má lúm đồng tiền hay thích đóng công chúa, còn tôi... đóng hoàng tử - thật hồn nhiên biết bao - nhưng một ngày kia - bố mẹ tôi báo nhà tôi sẽ chuyển vô trong Nam sống, lúc đó tôi cũng không biết gì hết, chỉ tới ngày sắp đi, tôi mới cảm thấy - một cảm giác thật lạ trong tôi - tôi mua tặng bạn bè những món quà, còn Nụ tôi không nhớ là đã tặng Nụ món quà gì nữa và tôi cũng không có cơ hội để hỏi lại và chắc sau này cũng không.

Một ngày trở về thăm quê, tôi mong muốn gặp lại mọi người - những người bạn của tôi - và Nụ - khi đó Nụ đã trở thành một cô thiếu nữ, nhưng Nụ đã không còn học nữa vì nhà Nụ nghèo, một mình mẹ Nụ không thể nuôi hai chị em Nụ ăn học. Nụ đã phải nghỉ học để đi làm. Tôi chỉ có cơ hội gặp Nụ có một lần khi đi cùng mấy đứa bạn qua nhà Nụ chơi - nhà ngay bên mà sao khó gặp thật - Nụ đi làm trên thị trấn từ sáng sớm tới tối mới về - nhưng đó chưa phải là lý do bởi vì... Nụ sắp lấy chồng - chồng sắp cưới của Nụ là con trai ông chủ xưởng dệt trên thị trấn - tôi muốn gặp lại Nụ, nói chuyện với Nụ để... nhưng tôi không thể

Ngày tôi đi - buổi sáng hôm ấy - tôi nghe mấy đứa em bảo chị Nụ sắp đi làm rồi, sao anh Ng không qua chào, tôi suy nghi miên man, đứng trên hiên nhà nhìn ra ngoài cổng mà lòng buồn rười rượi, tôi đang nuối tiếc điều gì - chợt tôi nhìn thấy một ánh mắt bên kia nhà hàng xóm đang nhìn qua rồi vụt mất - Nụ đứng đó nhìn tôi rồi vào sân dắt xe đạp ra cổng - tôi đoán là Nụ chuẩn bị đi làm - tôi muốn chạy ra và nói với Nụ những suy nghĩ của mình nhưng sao tôi không làm được, bóng Nụ mờ dần trên con đường làng thân thương thủa ấy!

8 tháng 6 2016

Doraemon chắc chắn đj chép mạng

Bài 2: Cho câu văn sau:     “Tuy mảnh vườn ngoài ban công nhà Thu thật nhỏ bé nhưng bầy chim vẫn thường rủ nhau về hội tụ.”a.      Chỉ ra cặp quan hệ từ được sử dụng trong câu văn trên và cho biết cặp quan hệ từ đó biểu thị quan hệ gì?…………………………………………………………………………………………………………………………………………………....………………………………………………………………………………………………………………………………………………b.      Có thể thay cặp quan hệ từ đó bằng cặp quan hệ từ “vì – nên” không?...
Đọc tiếp

Bài 2: Cho câu văn sau:

     “Tuy mảnh vườn ngoài ban công nhà Thu thật nhỏ bé nhưng bầy chim vẫn thường rủ nhau về hội tụ.”

a.      Chỉ ra cặp quan hệ từ được sử dụng trong câu văn trên và cho biết cặp quan hệ từ đó biểu thị quan hệ gì?

…………………………………………………………………………………………………………………………………………………....………………………………………………………………………………………………………………………………………………

b.      Có thể thay cặp quan hệ từ đó bằng cặp quan hệ từ “vì – nên” không? Vì sao?

2
16 tháng 5 2022

Tuy-nhưng ( tương phản)

b.ko. vì -nên là nguyên nhân kết quả

16 tháng 5 2022

không vì khi thay vào thì sẽ làm cho câu văn không đúng trật tự và sai nghĩa hoàn toàn.

tham khảo nhé

và nhớ like cho mình

2 tháng 5 2016

thanks nhưng cô mik kô cho chép văn mẫu nếu chép thì đc ăn trứng ngỗng dó

2 tháng 5 2016

may ha thơ

hehe

Phần I: Đọc hiểu (4đ) Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi:      “Chú bé loắt choắt       Cái xắc xinh xinh       Cái chân thoăn thoắt       Cái đầu nghênh nghênh         Ca lô đội lệch       Mồm huýt sáo vang       Như con chim chích       Nhảy trên đường vàng ”                                                                         (Ngữ văn 6, tập 2) Câu 1 (0,25đ). Đoạn thơ trên được trích...
Đọc tiếp

Phần I: Đọc hiểu (4đ)

Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi:

     “Chú bé loắt choắt

      Cái xắc xinh xinh

      Cái chân thoăn thoắt

      Cái đầu nghênh nghênh

 

      Ca lô đội lệch

      Mồm huýt sáo vang

      Như con chim chích

      Nhảy trên đường vàng ”

                                                                        (Ngữ văn 6, tập 2)

Câu 1 (0,25đ). Đoạn thơ trên được trích từ văn bản nào?

Câu 2 (0,25đ). Tác giả của bài thơ chứa đoạn trích trên là ai?

Câu 3 (0,25đ). Thời gian sáng tác của văn bản chứa đoạn trích?

Câu 4 (0, 5đ). Nội dung chính của đoạn thơ trên là?

Câu 5 (0,25đ). Đoạn thơ sử dụng bao nhiêu từ láy?

Câu 6 (1,0đ). Xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ trên? Tác dụng?

Câu 7 (1,5đ): Viết một đoạn văn ngắn (khoảng 4 - 6 câu) ghi lại những cảm xúc, suy nghĩ của em về nhân vật chú bé trong đoạn trích trên.

327
13 tháng 5 2021

1. PTBĐ: nghị luận

2Nó giống như một mảnh vườn được chăm sóc cẩn thận, đầy hoa thơm sạch sẽ và gọn gàng.

từ nó chỉ cuộc sống của mỗi người

. Tác giả đã so sánh cuộc sống của mỗi người với một mảnh vườn

-> Tác dụng:  cho ta thấy hình ảnh cuộc sống của mỗi người giống nhưng 1 mảnh đất cần được chăm sóc cản thận tỉ mỉ bảo vệ 

.  3 Nội dung: khẳng định cuộc sống riêng không biết đến điều gì xảy ra ở bên ngoài ngưỡng cửa nhà mình là một cuộc sống sai lầm, nhàm chán. 

13 tháng 5 2021

Bài làm

Câu 1:(0,5đ)

PTBĐ chính: nghị luận

Câu 2 :(1,5đ)

BPTT: so sánh

T.Dụng: làm nổi bật vẻ đẹp của cuộc sống

Câu 3: (1,0đ)

Nội dung: đoạn văn cho ta thấy con người không thể hạnh phúc với 1 hạnh phúc mong manh. Số phận của những cái tuyệt đối cá nhân không không bộc lộ ra khỏi bản thân, chẳng có gì đáng thèm muốn.