TIẾNG VIỆT
Đề bài:Bằng lời kể của em hãy kể lại câu chuyện về người có ý chí nghị lực vươn lên trong cuộc sống.
Lưu ý:
- không làm không tl để các bạn làm bài tl
- vui lòng không cóp trên mạng và các câu tl liên quan
- trình bày đúng chính tả và cần soát lỗi lại bài trước khi đăng câu tl
- Thanks!!!!
cho sườn thôi ok : A. Mở bài:
– Con người sinh ra đã mỗi người một hoàn cảnh, một số phận. Người được sinh ra trong gia đình giàu có, đủ cha đủ mẹ được hưởng nhiều tình yêu thương, hạnh phúc.
– Ngược lại có những người bị bỏ rơi không nơi nương tựa, ốm yếu.Tuy nhiên, trong cuộc sống khó khăn thiếu thốn, hoàn cảnh sống khắc nghiệt có rất nhiều số phận, con người đã biết vượt lên chính mình, chiến thắng cuộc sống nghiệt ngã để sống tốt đẹp hơn, để trở nên có ích và là tấm gương sáng cho nhiều người phải noi theo.
B. Thân bài:
1.Khái niệm
– Nghị lực sống là gì: Nghị lực sống chính là nội lực chứa bên trong mỗi con người chúng ta. Nó là động lực, ý chí kiến cho người có vượt qua những khó khăn thử thách hay không.
2.Biểu hiện
– Mở rộng một vài tấm gương về những người khuyết tật, có hoàn cảnh khó khăn nhưng biết vươn lên trong cuộc sống.
+ Chắc trong chúng ta không ai là không biết thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký người thiếu may mắn khi sinh ra đã mất hai tay. Nhưng thầy đã kiên trì rèn luyện mỗi ngày một chút rồi tới một ngày thầy có thể cầm nắm, viết mọi thứ thầy đều làm được nhờ đôi chân của mình. Thầy Nguyễn Ngọc Ký đã trở thành tấm gương sáng về nghị lực sống vượt qua khó khăn, thử thách của số phận.
+Hay Nick Vujicic: một người khi sinh ra đã cụt hai tay hai chân, tưởng chừng như cuộc đời của anh đã chấm dứt tại đây nhưng không chính ý chí nghị lực đã đưa anh vượt qua nghiệt ngã của cuộc đời. Điều đầu tiên mà anh làm chính là tự vệ sinh cá nhân, ngoài ra anh còn chơi được các trò chơi vận động mạnh như: Tenis, bơi… và trở thành người truyền động lực cho nhiều người khuyết tật trên thế giới.
3.Vai trò
- Vượt qua được khó khăn, những khắc nghiệt của cuộc đời, làm chủ bản thân.
- Cảm thấy yêu đời, yêu cuộc sống và giá trị hơn
4. Phản đề
- Mở rộng trong xã hội có những người không có nghị lực, thiếu ý chiến chiến đấu vượt qua số phận. Những người đó khi gặp khó khăn họ sẵn sàng buông đời mình theo số phận, khó khăn khăn thử thách một chút là sẵn sàng sa ngã, bị cám dỗ, không chịu cố gắng để vượt lên số phận mà chỉ muốn được người khác giúp đỡ.
-Thói quen sống hưởng thụ dựa vào người khác đã ăn sâu bám rễ vào trong tư tưởng của các bạn này và khó có thể từ bỏ.
- Nhiều gia đình bố mẹ đã quá cưng chiều con cái dẫn tới làm cho những đứa trẻ mất dần đi nghị lực sống, khi có khó khăn chúng không thể tự giải quyết được mà phải tìm bố mẹ giúp đỡ.
C. Kết bài
- Liên hệ với bản thân rồi rút bài học cho mình. Chúng ta đang là những thế hệ trụ cột của đất nước trong tương lại, việc rèn luyện nghị lực sống là việc rất quan trọng cần thiết cho hành trang vào đời sau này của mỗi chúng ta. Nếu không có ý chí, không có nghị lực sống thì làm gì chúng ta cũng dễ thất bại bởi trên đời này không có con đường đi nào là toàn bằng phẳng cả.
- Muốn thành công, muốn tới vinh quang thì con đường đi lại càng trông gai thử thách, ở đó không có chỗ cho những kẻ thiếu ý chí, thiếu nghị lực vươn lên, thiếu nghị lực sống.
Bạn xem như vậy có phải hơi có chút không hay trong Văn mình không?
Trong cuộc sống xã hội.Những sinh mạng khi sinh ra mỗi người một cuộc sống,một ý nghĩ riêng của mình.Kẻ thì giàu sang,có ba có mẹ luôn yêu thương chăm sóc.Kẻ sinh ra từ đáy xã hội.luôn bị xa lánh khing thường,ốm yếu và không nơi nương tựa,phải sống tự lập từ nhỏ.Như thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký,chắc hẳn không ai là không biết cái tên này.Ông là tấm gương sáng cho nghị lực vươn lên trong đời sống.
Từ nhỏ,Ký cũng là một đứa trẻ bình thường như bao người.Rồi một cơn bạo bệnh ập đến khiến Ký bị liệt cả hai tay.Ký bắt đầu sống một cuộc sống mà không có tay.Những công việc ấy sẽ trở lên nặng nhọc biết bao.
Thế rồi,chẳng bao lâu.Ký thấy mấy bạn nhỏ trong xóm cắp sách tới trường đi học,Ký thèm lắm.Em quyết định đến lớp để xin vào học.Sáng hôm ấy,cô giáo Cương,chủ nhiệm của lớp đang chuẩn bị giảng bài cho cả lớp thì thấy một cậu bé thập thò ngoài cửa.Cô bước ra,dịu dàng hỏi em:"Em cần hỏi cô chuyện gì phải không?"Ký nhìn vào trong lớp thấy những ánh mắt nhìn mình,em khẽ nói:"Thưa cô,em muốn xin vào học ạ"
Cầm hai cánh tay mềm nhũn của Ký,cô bảo:"Khó lắm em ạ,để lớn thêm chút nữa xem sao"Dường như hiểu ý cô,em vừa chạy vừa khóc.Cả hôm ấy,hình ảnh cậu bé liệt ấy khiến cô cứ nghĩ về mãi.
Sau đó ít lâu,Ký được nhận vào học.Em vui lắm,cứ ngỡ học sẽ rất dễ.Nhưng đó là với các bạn bình thường nhưng khó với Ký.Còn Ký,em phải rất cố gắng rèn luyện,cùng với sự hỗ trợ của các bạn và cô giáo,Ký bắt đầu viết chữ đẹp hẳn lên.
Bạn xem giúp mình đoạn trên.Mình thấy văn mình hơi lố.