K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 6 2017

Đáp án B

Với câu hỏi này nhiều học sinh sẽ chọn nhầm hiện tượng quang điện, bởi hầu hết các ứng dụng thực tế đều bởi hiện tượng quang điện, nhưng hiện tượng trong câu hỏi này thuộc số ít các ứng dụng của hiện tượng quang điện ngoài

Thắng/ : Tại sao lúc vui em bao giờ cũng đang bận ? Lúc bên anh bao giờ cũng đang giận ? Nói chung anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là thuốc an thần Nói em không nên dùng quá 2 lần Nói em chỉ nên dùng lúc em cần Với em anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là…thằng bạn thân Thuốc tây cùng lá cây Nó chỉ làm em quá cao để xuống đây Anh chỉ mơ những đắm say…đắm say Em còn không muốn...
Đọc tiếp

Thắng/ : Tại sao lúc vui em bao giờ cũng đang bận ? Lúc bên anh bao giờ cũng đang giận ? Nói chung anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là thuốc an thần Nói em không nên dùng quá 2 lần Nói em chỉ nên dùng lúc em cần Với em anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là…thằng bạn thân Thuốc tây cùng lá cây Nó chỉ làm em quá cao để xuống đây Anh chỉ mơ những đắm say…đắm say Em còn không muốn nắm tay...nắm tay Nói anh nghe chuyện đắng cay…đắng cay Mỗi khi theo người ta đi đó đây cùng gió mây Em tìm anh chỉ khi nó uống say rồi quá tay Cơn giận nguôi rồi mai em sẽ bay…em sẽ bay Tại sao lúc vui em bao giờ cũng đang bận ? Lúc bên anh bao giờ cũng đang giận ? Nói chung anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là thuốc an thần Nói em không nên dùng quá 2 lần Nói em chỉ nên dùng lúc em cần Với em anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là… /Low G/ : Đi tìm anh khi hơi toàn men Em lại đi kể về nó với anh ở trên con Audi đen Hôm trước anh mang cây thông từ trên Vincom Bà Triệu buổi đêm Thì em tự nhiên ngồi cạnh lò sưởi xong rồi khóc lóc vì ghen Anh đưa em LV Bag, lúc em buồn em thích nó Đầu bếp anh làm thịt cừu, lúc em buồn em thích nó Em chơi trong biệt thự Vin của anh để nỗi buồn vứt xó Nhưng sáng hôm sau thức dậy thì cái nắm tay cũng không cho Xong em lại uh.. đẩy anh đi ra xa Bỏ anh ở trong căn phòng toàn nhạc của Frank Sinatra Em quay lại ăn chơi với đám bạn ở Circle K Đi Theo mấy thằng rapper ngoài đường uống bia trên hồ Tây Tại sao em cứ đâm đầu vào mấy thằng con trai trong hood Nghệ sĩ nhà tập thể, tuy bất cần nhưng nó cuốn hút Rồi lúc nó chán em theo con khác thì anh lại phải đón em Anh chán nghe chuyện drama nhưng vì em mà phải đón xem /Thắng/: Tại sao lúc vui em bao giờ cũng đang bận ? Lúc bên anh bao giờ cũng đang giận ? Nói chung anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là thuốc an thần Nói em không nên dùng quá 2 lần Nói em chỉ nên dùng lúc em cần Với em anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là thuốc an thần Với em anh chỉ là… đỉnh ko

2
5 tháng 2 2022

???...///

5 tháng 2 2022

??????????????

Nhật ký của 1 cậu bé đã trải qua Đầu tiên thì em xin đảm bảo tất cả những điều em kể dưới đây là sự thật 100% và em chính là người trải quaEm xin lan man 1 chút về khu nhà emKhu nhà em được xây từ năm 1996, khi nhà em chuyển về thì còn khá hẻo lánh, và chính xác thì bãi đất trước khi xây khu nhà này là 1 bãi tha ma rất rộngHồi nhỏ em ngủ thường hay giật mình, bị bóng đè, sức khỏe...
Đọc tiếp

Nhật ký của 1 cậu bé đã trải qua

Đầu tiên thì em xin đảm bảo tất cả những điều em kể dưới đây là sự thật 100% và em chính là người trải qua
Em xin lan man 1 chút về khu nhà em
Khu nhà em được xây từ năm 1996, khi nhà em chuyển về thì còn khá hẻo lánh, và chính xác thì bãi đất trước khi xây khu nhà này là 1 bãi tha ma rất rộng
Hồi nhỏ em ngủ thường hay giật mình, bị bóng đè, sức khỏe cũng ốm yếu lắm, sau này thì mời thầy về mới biết là sát dưới cột nhà em còn sót lại 1 cái tiểu nhỏ, đợt đó nhà em cũng phải làm lễ khá lớn rước cái tiểu đó lên chùa, xong rồi thì thầy u em thỉnh thầy dán bùa 4 góc nhà, từ đó em cũng bớt ốm đau, ngủ cũng ngon hơn
Sau này ông thầy kia mất đợt năm 2007 thì năm 2006 ông có gọi cho thầy u em, bảo là tôi sắp đến đại hạn, nhà 2 bác có âm khí nặng nhất từ trước tới nay tôi gặp, tôi có yểm 1 cái bia, 2 bác chôn ở trước cửa để kị tà, đất dữ nên không thể làm tốt hơn được . Thầy u em lên xin cái bia đó về, biếu thầy 1 khoản nhưng thấy không lấy, bảo là đại hạn sắp tới, tiền nong không mang đi được, mong thầy em chiếu cố con của ổng ( thầy em làm bên thuế cũng lâu năm rồi)
Sau khi chôn cái bia được mấy năm thì nhà em cũng yên yên, có 1 sự là đó là cứ tầm nửa đêm, khoảng 12 rưỡi tới 3h sáng, em thì hay thức muộn chơi dota, hoặc xem phim linh tinh, trước khi đi ngủ thì em hay vào wc , em thường nghe thấy có tiếng người đi ngoài cầu thang, đầu tiên em cứ nghĩ là hàng xóm đi làm về nhưng tới lần thứ 4 thứ 5 gì đó em thấy nghi nghi, vì làm gì có ai cứ đi lại như thế bao giờ , em mở cửa ngó ra thì tiếng bước chân ngưng hẳn và không có ai ngoài đó cả, mấy lần em để ý đều như vậy
Bẵng đi 1 thời gian, trong nhà cũng ít có sự lạ xảy ra, có đúng 1 lần là bác em nhập vào ông cậu em ngồi uống rượu với thầy u em, và 1 lần giỗ bác mà u em quên k thắp hương, có 1 con đom đóm bay vào đậu lên đúng bát hương và nhà thì sáng rực, sáng tới mức có thể đọc được sách luôn ấy các thím ạ . Rồi u em phải chạy xuống chợ (lúc đó ở khu em còn phiên chợ lúc 3h sáng của dân bán hoa quả) mua ít hoa quả về thắp hương con đom đóm mới bay đi
Rồi chuyện không hay cũng xảy đến, hôm nhà em làm lại cửa sắt, mặc dù đã nhắc rất kĩ nhưng không hiểu tay thợ làm thế nào mà nứt mất tấm bia trước cửa nhà em và thế là mọi việc đáng sợ bắt đầu xảy ra
Đầu tiên là phòng của thầy u em, phòng ngoài cùng, trước là cái ban công, sau thì thầy u em vẩy ra ( dân tình hay gọi là đeo ba lô đấy ạ). Trước kia khi cái bia còn lành lặn thì không có gì cả, nhưng những hôm mà thầy u em đi làm, em ở nhà 1 mình hay vào nằm ngủ trưa (vì phòng đó u em hay dọn dẹp sạch sẽ thơm tho, còn phòng em thì như bãi rác ợ) thì em rất hay gặp sự lạ
Như các thím biết đấy, con người có giác quan thứ 6, dù ít hay nhiều nhưng ai cũng có, các thím có biết cảm giác khi mà có người nhìn chằm chằm vào mình không, em ngủ trong phòng thầy u em lúc nào cũng có cảm giác đấy, nhưng ở mắt ra thì không có ai cả , nhưng đáng sợ nhất là em thường nghe thấy tiếng động lạ (ví dụ như tiếng đóng mở cửa cọt kẹt, tiếng đóng mở tủ lạnh và tiếng tủ giày nó kêu như tiếng cười ấy )
Có những hôm em nghe thấy tiếng động lạ em phi ra xem thì rõ ràng là tủ lạnh và cửa nhà tắm em đóng rồi, vậy mà tủ lạnh thì mở hờ , còn cửa nhà tắm thì vẫn còn đung đưa !
Thằng em em năm nay học lớp 12, có 1 lần nó cũng ngủ ở trong phòng thầy u em, giữa mùa hè nóng nực, mất điện, nó nằm sát cửa sổ cho mát thì bông dưng nó kể là cảm thấy rùng mình, cả người nổi gai ốc lạnh toát, như có ai thốc quạt vào người nó vậy, nó sợ quá không dám ngủ nữa, khóa cửa lang thang ra quán net.

Hôm nay em vừa thi xong, tình hình cũng tạm ổn, ngày kia thi môn nữa, về tới nhà em kể tiếp cho các thím về ngôi nhà đáng sợ mà em vẫn đang ở tại đó
Lần trước em định kể với các thím về chuyện cái bóng đen trên tường nhà em nhưng em chưa có thời gian, em xin kể luôn vào chuyện
Hôm đó là mùa đông, tầm 6 rưỡi tối, thằng em em đang học lớp 11, chiều hôm đó nó học gia sư từ 6h tới 8h. Ở phòng em thì rộng, kê 2 bàn học, 1 bàn máy tính, tất cả đều đặt sát vào bức tường đối diện cửa phòng
Trưa hôm đó thì thằng bạn em có lên nhà em ăn cơm, sau đó ngủ trưa, 2 thằng ngủ dậy thì thấythằng em em đang học thêm rồi. Em bật máy tính làm vài ván đế chế, thằng bạn em nó ngồi cạnh hóng, chơi đến trận thứ 2 thì em thấy có 1 bóng đen hình người trên bức tường trước mặt.Tưởng có ai vào phòng em quay lại thì không thấy ai cả, đồng thời bóng đen trên tường cũng vụt biến mất 1 cách rất nhanh, cứ như nó chưa từng ở đó
Nhưng điều khiến em sợ nhất, chính là không phải em hoa mắt hay thần hồn nát thần tính, mà ngay khi em chột dạ quay ra nhìn, thì bắt gặp cả 4 đứa (em , thằng bạn , thằng em em và gia sư của nó ) đều nhìn nhau 1 cách sững sờ, gia sư của thằng em em còn hỏi : có ai vừa vào phòng đúng không !
Và đáng sợ hơn là cả 4 thằng người đều rùng mình lạnh toát, mặc dù nhà em đang bật điều hòa, trong phòng rất ấm, thằng bạn em còn lạnh đến mức tóc gáy dựng hết cả lên
Rồi chuyện đó cũng còn xảy ra thêm vài lần nữa, nhưng chỉ mình em hoặc thằng em em bắt gặp, chứ không có lần nào đông người mà gặp tình huống như vậy nữa, có điều khi kể lại thì câu chuyện giống hệt nhau : vẫn bức tường đó, vẫn chỗ ngồi đó
Rồi bẵng đi khoảng 1 tháng, em và thằng em em không còn gặp lại cái bóng đó nữa,nhưng ngay sau đó thì em lại có 1 giấc mơ mà giờ mỗi lần nhớ lại em vẫn còn cảm thấy rợn người
Đêm hôm đó em đi ngủ như thường lệ, em mơ thấy mình đang lái ô tô ( em có sở thích là lái xe các thím ạ, ít có điều kiện được ôm vô lăng nên thi thoảng cũng nằm mơ), đang đi trên đường thì em đâm phải 1 bé gái học tầm tiểu học, tốc độ cao nên chết ngay tại chỗ, còn khuôn mặt thì bắn lên kính xe của em. Em giật mình tỉnh dậy thì chân đá phải cái ghế khá đau, hơn nữa giấc mơ quá kinh khủng nên em vẫn nhớ rất rõ
Tối hôm sau em đi chơi khá là khuya, về tới nhà thì nhà xe đã đóng cửa, em phải dắt lên.Xe mới đi về bao giờ cũng có mùi xăng, em phải khóa xăng lại rồi để ngoài 1 lúc cho nó bay mùi đi đã.Khi em cúi xuống khóa xăng thì ở ngay dưới chân chống xe máy có 1 cái ảnh 4×6, em nghĩ là của thằng em em làm rơi, nhặt lên nhìn thì không phải, chỉ là ảnh của 1 cô bé mặc đồng phục, độ tuổi trong ảnh có lẽ là học lớp 4 lớp 5, và em ngã ngồi ngay tại chỗ bởi cô bé trong ảnh chính là cô bé trong giấc mơ đêm qua mà em mơ thấy !!
Phải 10 phút sau em mới định thần lại được, em vứt tầm ảnh ngay trước cửa, dắt xe chạy vào nhà tắm rửa rồi đi nằm nhưng trằn trọc mãi tới 2 h sáng mới ngủ được, có lẽ cũng do đã thành giấc rồi, sáng hôm sau dắt xe đi học thì em để ý bức ảnh không còn ở đó nữa ….
Cũng đêm đó, do mất ngủ mà em đã nghe thấy rất nhiều tiếng động lạ tử nhà trên vọng xuống, và em lại khám phá ra thêm những điều còn kinh hoàng hơn nữa ở khu nhà em

7
31 tháng 5 2019

Hôm trước em kể cho các thím về giấc mơ đáng sợ của em ấy mà, đêm hôm đấy em mất ngủ, mọi khi đeo tai nghe chơi games rồi nằm ngủ luôn nên không biết, hôm đấy em trằn trọc thì thấy nhà trên lục cục đi lại ( tiêng bước chân người hẳn hoi nhé ), rồi có tiếng thì thầm nói chuyện, em chỉ nghe được đại loại là “nín ngay không được khóc” . Đúng là nhà trên đấy có trẻ con thật nhưng em thấy thằng bé đó ngoan, chả mấy khi khóc. Mãi rồi em cũng ngủ thiếp đi. Đến mấy hôm sau nhà em bị cắt điện, tầm 11 rưỡi đang chơi game thì nó cắt . Lọ mọ ra nằm xuống thì chưa quen giấc, nhà trên nó lại lục cục và cái điệp khúc bà mẹ dỗ con, nhưng mà em nằm hơn 1 tiếng, không ngủ nổi vì cái nhà trên nó cứ đi đi lại lại. Bực mình vì mất điện thì chớ, còn không ngủ được, em cầm cái đèn pin lọ mọ lên tầng trên gõ cửa nhà đấy định góp ý tý. Không có ai ra mở cửa cả, em mới gõ gõ thêm mấy lần rồi bảo anh chị ơi giữ trật tự cho hàng xóm còn ngủ . Vẫn không có ai trả lời, em lại xách đèn đi về, uống nc rồi đi wc phát nữa, yên tâm nằm ngủ thì nó lại lục cục. Điên cả người, em lại cầm đèn lên gõ cửa nhà đó rồi quát to : ông bà có để cho người khác ngủ không. Chẳng có ai trả lời. Em bực quá đang làu bàu quay xuống thì gặp ông anh hàng xóm đi chơi về muộn. Ông ấy hỏi: đi đâu đêm hôm mà lên đây thế em ( nhà ổng ở đối diện nhà kia ). Em bảo nhà anh T ồn quá em không ngủ được, ông ấy bảo em : nhà chú ấy về quê từ mấy hôm rồi làm gì có ai ở nhà , em sởn da gà, quay lại nhìn thì mới để ý là cửa khóa ngoài chứ không phải khóa từ phía trong. Em chào vội ông kia rồi về nằm, vẫn có tiếng lục cục đấy ( tới tối qua lúc em ôn bài xong đi ngủ nó vẫn còn nhé các thím). Nhưng cứ hôm nào nhà đó có người ở nhà, thì đêm đó lại không có tiếng động gì cả
Mãi rồi cũng quen, cũng không gây hại gì, có khi không nghe những tiếng đi lại ấy em mất ngủ cũng nên

Nhưng tiếng động lạ không chỉ có ở nhà trên, nó còn xuất hiện ở 2 nhà sát vách nhà em, cứ tầm 8h sáng, lúc đó thầy u em đi làm, thằng em em đi học, 1 mình em ở nhà ngủ là nó bắt đầu. Ban đầu là những tiếng động nho nhỏ rì rầm như có ai nói chuyện, nhưng em lắng nghe thì không thấy nữa, sau đấy bắt đầu tiếng động to lên, như tiếng nhà bên lấy búa gõ vào tường, em tức quá dậy quát to tiếng : làm cái gì mà sáng ra đã ồn ào thì nó chuyển hẳn thành tiếng khoan tường, nghe rin rít cứ rợn cả người
Cũng như nhà trên, em sang hỏi thì nhà bên cạnh không hề sửa chữa nhà cửa khoan đục gì cả
Sự việc đó cứ thế tiếp diễn gần 2 năm nay khiến em hay mất ngủ và giờ thì em rất dễ đau đầu, gần như ngày nào cũng đau, cho nên em không ngồi máy tính nhiều được, đó cũng là lí do vì sao em không viết dài được các thím hiểu và thông cảm nhé
Đó cũng mới chỉ là 1 chuyện khá phiền phức trong cuộc sống của em, còn 1 chuyện nữa em muốn kể cho các thím:
Đó là ở khu nhà em, không nhà nào nuôi được vật nuôi cả, trừ nhà em có nuôi được đúng 1 con mèo. Nguyên do là khu nhà em, hễ cứ ai nuôi chó hoặc mèo thì nó đều chết trong 1 đến 2 tuần . Đầu tiên là nhà bác H ở bên cạnh, con mèo nhà bác ấy nuôi được 10 ngày thì mất tích, sau thì mọi người thấy có mùi ở trong gầm cầu thang ( cầu thang khu em là cầu thang bộ , ở tầng trệt người ta tranh thủ khoảng trống đó lắp thêm cái cửa làm chỗ đặt máy bơm nước của cầu thang và chứa mấy thứ lặt vặt), mọi người mở cửa ra thì thấy xác con mèo nhà bác H trong đó, gọi bác ấy xuống dọn đi, đứa con gái của bác khóc dữ lắm
Mọi người cũng không để ý cho đến khi con phốc nhà bác Th. bị mất tích, ổng rất quý nó nên đi tìm loạn xạ cả lên, sau đó thì mọi người cũng tìm thấy xác của nó, và cũng ở trong cái gầm cầu thang kia
Mấy người lớn thì cũng không để ý, cũng gọi bác Th. dọn xác con chó đi, kẻo nó bốc mùi, nhưng em đã bắt đầu thấy lạ rồi, vì thực sự là cái gầm cầu thang đấy, chỉ có 1 lỗ rất nhỏ ở trên cửa, đủ cho con chuột chui qua thôi, làm sao con chó, con mèo chui vào đó được
Rồi thì cầu thang cũng loạn lên khi con sáo nhà bác M. biến mất, con sáo đó nói khá rõ ràng và bác ấy yêu quý nó lắm, cho nên khi con sáo biến mất, bác M kêu ầm lên như nhà mất của và chạy đi tìm, lần này thì em lấy chìa khóa của bố em mở cửa gầm cầu thang, con sáo nhà bác M chết đúng chỗ đó, còn cái lồng nhốt con sáo thì bị mở ra mặc dù bác M cam đoan là nó đã được đóng chặt. Kinh khủng hơn nữa là con sáo chết rất thảm, mắt nó mở rất to và lông thì xù hết lên nhìn rất sợ
Thế nhưng nhà em lại nuôi được 1 con mèo đấy các thím ạ, nhưng em nói cho các thím biết, nó là con mèo ma, nó bị ma nhập rồi, và giờ vẫn đang đòi ăn ở ngoài bếp

31 tháng 5 2019

Mấy hôm nay em thi liên tục, đau đầu và mệt, lại còn bị ma nó trêu, em cũng bó tay luôn
Em kể luôn về con mèo nhà em cái đã, bà chị họ em ở quê xuống mang theo con mèo vì nhà em chuột nó làm ổ trong cái trần thạch cao, đem con mèo xuống có tiếng mèo kêu nên đêm hôm đấy chuột nó cũng dọn ổ đi luôn
Mấy hôm sau bà chị em về quê, em cũng bảo đem luôn về vì khu em không nuôi được nhưng bà chị không nghe, cứ để ở nhà em, em cũng đinh ninh là vài hôm nữa thì nó chết nên cũng chưa biết làm thế nào, đành buộc nó ở bếp cho loanh quanh ở đấy thôi . Thế rồi em nuôi được 2 tuần, nó vẫn sống ăn lại còn khỏe nữa các thím ạ, em cũng hơi kinh nên ít dám tiếp xúc với nó
Thế rồi chuyện lạ bắt đầu xảy ra, đầu tiên là rõ ràng em đã buộc nó bằng cái dây buộc giày, buộc thắt 2 nút nhé, thế mà tối hôm đấy em đang nằm thì nghe tiếng cào cửa, chột dạ em bật đèn ra xem thì thấy nó đang ngồi cào cào vào cái cửa ra vào . Em nghĩ nó cắn đứt dây cơ, nhưng khi em tóm nó rồi định buộc vào thì hoảng hồn, vì cái dây được ai đó tháo ra chứ không phải bị cắn đứt, mà rõ ràng nhà em ngủ hết rồi, làm sao có ai dậy tháo cho nó được
Em hãi quá, buộc vội nó vào rồi đi ngủ, miên man suy nghĩ ngủ khi nào không biết. Mọi việc cũng không có gì lạ nữa tới đêm hôm sau, em tắt đèn rồi đi WC để đi ngủ, như em kể với các thím, là nhà em âm khí nặng, hay có ma nên đâm ra giác quan thứ 6 của em nó hơi linh mẫn 1 chút, em vừa mở cửa nhà WC thì có cảm giác rợn người, giống như có ai đang nhìn chằm chằm
Em quay ngay ra thì hỡi ôi con mèo, nó đang ngồi chồm hỗm và nhìn em chằm chằm, qua ánh đèn cầu thang hắt vào nhà em nhìn mặt nó cực kì đáng sợ. Không phải em thần hồn nát thần tính nhé các thím, mà mắt nó to 1 cách lạ thường , lấp ló trong ánh sáng nhập nhoạng em có cảm giác như mặt nó nhọn hoắt và dài ra 1 cách dị thường, em thực sự sợ, bật ngay điện bếp lên thì nó híp mắt vào giống như người vừa ngủ dậy bí chói mắt ấy, rồi lủi vào trong đống giẻ lau nằm ngủ
Thực sự sợ hãi, em k dám đi WC nữa mà vào nằm luôn, chốt chặt cửa phòng. Đêm hôm đó không có động tĩnh gì cả, em nằm nghe ngóng mãi rồi cũng ngủ quên mất, Sáng hôm sau cả nhà đi hết, khoảng 8 rưỡi em dậy, đi WC ra không quên tia con mèo thì thấy nó đang tiếp tục nhìn em, mắt nó mở rất to, vì em biết lúc bình thường mắt nó không to vậy đâu, em lấy hết cam đảm quát nó: “mày nhìn gì tao” thì nó ngoảnh mặt đi và nhìn đăm đăm lên trần nhà , thậm chí em ra gần chỗ nó đập đập nó cũng không có phản ứng gì cả, em mới cả gan ra che trước mặt nó thì nó nhìn thẳng vào mắt em 1 lúc rồi chui vào tổ ngủ tiếp.
Ngoài ra em còn bắt gặp nhiều lần nó nhìn chằm chằm lên trần nhà như vậy rất lâu, không cử động mà cứ ngồi đó nhìn thôi, em hãi lắm, kể qua với thằng em, định bàn với nó đem vứt con mèo đi, nhưng quên chưa dặn nó phải kín tiếng, vậy là nó nói to : em nghĩ phải vứt nó đi thật, vừa nói xong thì soạt 1 tiếng, em với thằng em chạy ra tì thấy con mèo vẫn nằm đấy, Không biết có phải nó nghe lén hay không mà sau đó thì nó tỏ ra rất bình thường, không nhìn em và trần nhà nữa, cũng không cào cấu hay kêu gì như mọi khi
Nhưng có 1 điều mà nó không thay đổi, đó là nó chỉ ăn thịt sống, không ăn thịt đã nấu dưới mọi hình thức, dù ngon đến mấy, nhưng nó chỉ ăn thịt lợn xay và cá chưa nấu, nếu không cho ăn thịt sống thì nó bỏ ăn và nữa đêm kêu la, cào cấu vào tủ sồn sột
Nhưng con mèo thì nhà em cũng giải quyết rồi, hôm qua bà chị họ em đã xuống bắt nó về, nói là cả đàn mèo nhà bà ý chết hết, giờ chuột nó dọn về nên mang về nuôi cho đỡ, em có nói qua tình hình như bà chị không tin, cũng đành chịu
Chuyện con mèo nó đến thế thôi, còn 1 chuyện em muốn kể cho các thím, là chuyện 2 anh em nhà em bị ma trêu vào buổi tối thì để lần sau nhé các thím, em phải đi ăn rồi học luôn mai em thi

Bấy lâu đọc free ở đây…nay em xin đóng góp câu chuyện mà em từng chứng kiến hoặc ít nhất là có mặt ở đó lúc mọi chuyện xãy ra. Giới thiệu trước em tên Khanh ở Tây Ninh,lần đầu viết mong mọi người góp ý và đây là câu chuyện…Hồi năm em học lớp 11, vì đam mê Hiphop nên có chơi thân với 3 đứa bạn cùng trường. Trong đó có 1 đứa em nhỏ hơn 1 tuổi tên H, 2 đứa kia là T và G. Mọi...
Đọc tiếp

Bấy lâu đọc free ở đây…nay em xin đóng góp câu chuyện mà em từng chứng kiến hoặc ít nhất là có mặt ở đó lúc mọi chuyện xãy ra. Giới thiệu trước em tên Khanh ở Tây Ninh,lần đầu viết mong mọi người góp ý và đây là câu chuyện…
Hồi năm em học lớp 11, vì đam mê Hiphop nên có chơi thân với 3 đứa bạn cùng trường. Trong đó có 1 đứa em nhỏ hơn 1 tuổi tên H, 2 đứa kia là T và G. Mọi chuyện xãy ra ở nhà của H. Thực ra đó là nhà của dì 2 nó…do người đó đi nơi khác sinh sống làm việc nên bỏ trống rồi T mới dọn vào ở do ba mẹ li dị nên nó ở 1 mình. Vào 1 tối mùa hè, em, T và G quyết định troll dọa ma thằng H. Khoảng 9h30, em T và G giả vờ về nhà sớm có việc, khoảng 5p sau bọn em quay lại. Xe để bên hông nhà, em ở ngoài trông xe, còn T và G leo rào vào đứng ngay cửa sổ phòng ngủ của H để troll. Vào lúc đó…em đứng ngoài đường đảo mắt nhìn quanh thì thấy một hiện tượng rất lạ. Có 1 chiếc lá dưới đường tự nhiên bay lên cao khoảng nửa mét rồi rơi xuống đất 1 cách rất chậm…giống như có ai đang cầm chiếc lá trên tay chơi đùa vậy. Em thề là khi đó là mùa hè, không hề có 1 tí gió, em đứng 1 chỗ mà còn chảy mồ hôi vì nóng mà. Trở lại với T và G, khoảng 5p sau khi troll, tụi nó chạy ra để bàn tính troll nữa như thế nào. Cả 3 đang nói chuyện thì xảy ra 1 chuyện nữa…nhà của H xây theo chữ L, trên lối vào cửa dưới có đặt 1 cái võng và 1 cái ghế đá sát cửa. Gió đột nhiên thổi mạnh như bão…lạ ở chỗ gió chỉ thổi ngay vào cái võng…cuốn lá và bụi bay lên thềm, nhưng các cây xung quanh cách đó 2m lại không hề thấy nhúc nhích. Lúc đó cả bọn chỉ thấy lạ thôi chứ không sợ tí nào nên quyết định chơi tiếp. T đứng ngay cửa gian trên có bàn thờ, G thì leo lên nằm võng, em thì qua chỗ khác đứng để dễ quan sát. Đột nhiên T bỏ vị trí leo rào ra ngồi với em vì sợ ở đó 1 mình. Em và T vờ gọi điện cho H bảo tìm cái ví của em hộ, mục đích để dụ nó ra cửa để thấy G nằm võng cho H giật mình. Nhưng H sợ quá k dám ra khỏi cửa…lúc đó có 1 chuyện kinh dị nữa mà lát nữa em sẽ kể. Do H không ra nên G xuống sàn nhà nằm…được khoảng 5p thì cũng leo ra ngoài, hỏi T và trách T leo ra hồi nào bỏ nó 1 mình ở đó. Cả bọn xách xe về thì G thốt lên :” Đm, tao thấy rồi tụi mầy ơi, về lẹ, về đi tao kể cho nghe”. T nghe vậy cũng nói : ” Mày cũng thấy nữa hả.” Em cũng thấy nhưng im lặng chẳng kịp thốt ra lời. Lúc đó T và G đã thấy 1 ông già ở trần, mặc quần đùi nằm trên cái võng lúc nãy G đã nằm lên, ổng nằm 1 chân trên võng 1 chân để dưới sàn. Em cũng thấy, nhưng do chỗ đứng nên gốc độ quan sát hẹp hơn nên em chỉ nhìn thấy 1 cái chân trắng toát như tỏa ra ánh sáng trên võng. Khi bước ra khỏi chỗ đó mất khoảng 2s, nhìn lại thì chỉ còn cái võng, không hề có ai ở đó.

Cả bọn về nhà…trên đường về nghe G kể lại chuyện lúc nó nằm trên võng 1 mình trong nhà mới nổi da gà. G bảo nó đang nằm thì nhìn qua bên hông có bụi chuối. Nó thấy trên đọt chuối có cái đầu người xanh lét, tóc dài đang cúi mặt nhìn nó. Nó chớp mắt thì cái mặt mất tiu, đổi lại là tiếng lá xẹt xẹt như có ai đang chạy từ bụi chuối ra cửa sau kèm theo tiếng cười ” hí hí hí”. Nó sợ quá tính bỏ ra ngoài, nhưng nghĩ còn thằng T ở nhà trước nên troll tiếp nhưng xuống sàn nằm không nằm võng nữa. Nhưng nó đâu biết T đã ra ngoài với em từ đầu. G đang nằm dang 2 tay 2 chân ra thì nghe nhà trước có tiếng gõ cửa, đúng ngay chỗ T đứng lúc đầu luôn. G tưởng T troll nên quay lại và ngoắt lại. Khoảng vài giây sau G lại nghe tiếng gõ cửa, nhưng lần này là ở cửa sổ thứ nhất phía trước. G cũng quay lại ngoắt tiếp rồi lại nằm xuống. Tiếng gõ cửa lại xuất hiện, nhưng lần này là ở cửa sổ ngay chỗ G đang nằm luôn. G sợ quá mới chạy ra leo rào về. Có 1 mâu thuẫn trong lúc G nằm dưới sàn, mà tới giờ em vẫn thắc mắc. Đó là lúc đó, em thấy G nằm…sau đó chui rúc xuống dưới ghế đá. T ngồi chung với em lại bảo thấy G nằm…sau đó ngồi dậy leo lên ghế đá. Nhưng G lại xác nhận là nó chỉ nằm đó…2 lần ngồi dậy ngoắt khi nghe tiếng gõ cửa chứ không hề hành động như em và T thấy??? Khoảng cách chỉ tầm 20m, nhà H lại mở hết đèn sáng trưng, không thể cả 2 thằng đều nhìn nhầm. Lúc thấy cảnh đó em còn buộc miệng thốt lên rằng :” Đm, thằng G chui xuống ghế đá làm gì vậy mậy?”. Bạn nào giải thích chuyện này dùm mình với. Hôm sau 3 thằng lại nhà H chơi, thì nghe H kể là :” Lúc 3 anh về được 1 lúc thì em bị thằng nào đó hù, đm, em tính lấy dao đâm chết mịa tụi nó rồi”. :)) Tụi em mới hỏi khéo nó chuyện ông bà ngoại của nó còn sống hay đã mất nhưng không tiết lộ chuyện tụi em troll nó, thì được biết đó là ông ngoại của T đã mất lâu rồi. Lúc còn sống ông hay ở trần mặc quần đùi và nằm võng đúng như những gì tụi em thấy.

0
Em xin phép góp vui cho mọi người vài câu chuyện nữa ạ.#1.Em có một người anh họ, là con của dì L. đã mất mà em kể trong part trước. Anh này hay đi chơi đêm với bạn bè, vì kiểu chưa có người yêu nên cũng thoải mái lắm. Rồi có một lần, anh ấy bị tai nạn, ngất tại chỗ. Bạn anh đưa tới bệnh viện thì tỉnh, anh này thì lì, nhất quyết đòi về, không thăm khám gì hết. Mà kiểu mới bị...
Đọc tiếp

Em xin phép góp vui cho mọi người vài câu chuyện nữa ạ.

#1.

Em có một người anh họ, là con của dì L. đã mất mà em kể trong part trước. Anh này hay đi chơi đêm với bạn bè, vì kiểu chưa có người yêu nên cũng thoải mái lắm. Rồi có một lần, anh ấy bị tai nạn, ngất tại chỗ. Bạn anh đưa tới bệnh viện thì tỉnh, anh này thì lì, nhất quyết đòi về, không thăm khám gì hết. Mà kiểu mới bị tai nạn xong còn hoảng hay sao ấy, mà không về nhà, rủ bạn bè ra quán cafe ngồi. Đang ngồi, bỗng dưng anh của em nói với bạn: “Cái bà này là ai mà nãy giờ cứ đi theo tao vậy bây?”. Bạn của anh xanh mặt hết, vì khuya rồi, quán vắng, có mấy thằng ngồi, lại có người đàn bà nào ở đây? Mọi người nghi nghi, mới hỏi lại, thì anh em tả người phụ nữ ấy mặc một bộ đồ màu nâu, cứ đi theo nãy giờ, ảnh thấy mà. Mà bạn bè thì chẳng ai thấy. Mọi người phát hoảng, cứ sợ anh này lúc nãy tai nạn có bị đập đầu xuống đất, ảnh hưởng đến não không. Bạn bè định đưa anh tới bệnh viện, nhưng anh này nhất định nói không phải tưởng tượng, là thật, nghe nói cãi qua cãi lại mém thì đánh nhau. Một người trong nhóm thấy vậy mới quyết định cho anh em rưa mặt bằng nước tiểu, rửa xong, anh em không còn thấy người phụ nữ nào nữa hết.
Anh em là dân đi đêm, lại là con trai, ổng ít nói nhất nhà, và gan cực, vậy mà đêm đó về lại chủ động kể cho bà em nghe. Ai cũng tin hết, và suy nghĩ chung của mọi người là mẹ anh ấy lo cho con nên về.

Sẵn kể thêm chuyện này, dì út em hay kể lại, em cũng không nhớ là xảy ra ngoài quê hay trong này (nhà em gốc miền Trung, di cư vô đây), dì kể hồi dì L. mới mất, không rõ là bao lâu sau, một năm hay hai năm, nhưng năm đó các anh con dì còn nhỏ lắm. Có một lần ba đứa đang chơi ngoài ngõ thì đồng loạt chạy vào mếu máo, đứa nào cũng lắp bắp: “Có người…. có người…” Bà em bảo chắc các anh thấy mẹ về thăm, nhưng đứa lớn biết mẹ mất rồi nên mới không dám nói là thấy mẹ…

#2.

Ông bà em năm nay đều gần 100 tuổi rồi, nên chứng kiến nhiều lắm. Bà em kể, ngày xưa ngoài làng của em có nhiều ma quỷ lắm. Cữ hễ trời giông là ở hai đầu làng lại có hai cái đốm lửa to, bay từ hai đầu tới giữa làng, hai đốm lửa ấy gặp nhau lại bay ngược trở về hai phía. Mà bay đến đâu, lại nghe tiếng “cốc…cốc…”, tiếng hai thanh tre đập vào nhau ấy ạ, đến đấy. Được cái làng không ai sợ cả. Cứ hễ thấy là cả làng lại rủ nhau ra coi :3. Mới đầu nghe em cũng nghĩ là ma trơi theo khoa học bây giờ, cơ mà nếu vậy tại sao lại gặp nhau xong quay lại? Với nếu đó là photpho cháy thì tiếng gõ kia ở đâu ra?

À, ngoài đó hồi xưa theo người lớn kể là còn có một con quỷ thế này: hễ nó đứng ngõ nhà ai là nó sẽ giống y đúc người đàn ông chủ nhà đó. ĐỒng chí “quỷ” này từng một thời khiến thanh niên làng bà không dám đi chơi khuya luôn.

#3.

Ngoài quê em ấy, người ta hay trồng cây tra lắm (ai không biết cây này lên google gõ là sẽ có hình ạ). Mà người lớn bảo, cây này mà trồng lâu năm sẽ có quỷ ở. Hồi đó ngoài làng em có một nhà kia có một cây tra to lắm, ở trước sân. Tối nọ thanh niên chủ nhà mới dậy đi vệ sinh, mở cửa ra định ra bụi giải quyết thì thấy ngay chỗ cây tra ấy có một người đang đứng sẵn. Chẳng biết người hay ma, nhưng đang mắt nhắm mắt mở, thấy người lù lù trước mặt như vậy mà không giải quyết luôn tại chỗ là hay rồi. Thanh niên này mới quyết định lùi lại, vào nhà, đóng cửa và tiến về phía cửa sổ. Ngụ ý của anh ấy là tao không dám ra ngoài, nhưng tao sẽ có cách. Ai dè, vừa mở cửa ra, còn chưa kịp hành sự, thấy bên ngoài cửa sổ có người cũng đang hành động y chang mình. Thế là thôi, chàng ấy quyết định ôm luôn “nỗi buồn” đi ngủ, dù sao trong hoàn cảnh ấy có cái ngủ chung vẫn an tâm hơn. Chắc vậy.

Em xin tạm dừng. Mong mọi người đóng góp ý kiến cho em với. Nhưng cũng mong mọi người không cmt kiểu em chém hay ảo nhé, vì đây đều là truyện người lớn kể lại, em tin tưởng 100%, hơn nữa, em được dạy rất kĩ “nói xạo về tâm linh là sẽ gặp m…a…”

0
19 tháng 7 2016

vì khi mở cửa thì đã vô tình  đẩy người kia xuống núi chứ sao

19 tháng 7 2016

nguoi nay bi thu rung tan cong

lyric: 42 kg, cao 1m4 nhưng lại xém làm tim anh hết chổ Thầy bói đã nói rồi, cưới em về nhà là đờ anh hết khổ Cầu trời mai trúng số, là anh rước em liền Vì cái tính em hiền.. oh Yêu em ..thì là miễn phí Nhưng thổ lộ bằng miệng.. là phải tính thêm tiền yea! Melody: Cuối năm qua nhà em nè, tía anh hứa mang theo trầu cau Má anh cũng vừa ưng rồi, vậy giờ ý em yêu sao Cưng ơi! Em ráng cho anh thằng ku...
Đọc tiếp

lyric: 42 kg, cao 1m4 nhưng lại xém làm tim anh hết chổ Thầy bói đã nói rồi, cưới em về nhà là đờ anh hết khổ Cầu trời mai trúng số, là anh rước em liền Vì cái tính em hiền.. oh Yêu em ..thì là miễn phí Nhưng thổ lộ bằng miệng.. là phải tính thêm tiền yea! Melody: Cuối năm qua nhà em nè, tía anh hứa mang theo trầu cau Má anh cũng vừa ưng rồi, vậy giờ ý em yêu sao Cưng ơi! Em ráng cho anh thằng ku đầu lòng Cho anh sống như chưa từng mơ.. Đưa em đi hết năm châu rồi xong mình về Tiền Giang, Long Xuyên, Cần Thơ..

Chorus: Đừng có nghỉ là anh đây dễ dãi.. Em đó.. em đó.. em đó ! Vợ anh đủ khiến anh phải uể oải.. Em đó.. em đó.. em đó ! Ai.. ai.. ai.. Em đó.. em đó.. em đó! Sẽ làm vợ của anh trong tương lai.. Em đó.. em đó ! Verse2: Ông trời khéo giăng tơ Cho em mê chàng văn thơ Bề ngoài anh gangster Nhưng lại thích ôm trăng mơ Điện thoại không bao giờ.. tắt máy.. bận ! Em thích gì cứ nói.. ngày mai anh đem đổi trái thận Mê e hơn cả hột xoàn.. mê đến khi răng lông đầu bạc một đàn.. x2 Melody: Cuối năm qua nhà em nè, tía anh hứa mang theo trầu cau Má anh cũng vừa ưng rồi, vậy giờ ý em yêu sao Cưng ơi! Em ráng cho anh thằng ku đầu lòng Cho anh sống như chưa từng mơ.. Đưa em đi hết năm châu rồi xong mình về Tiền Giang, Long Xuyên, Cần Thơ..

Chorus: Đừng có nghỉ là anh đây dễ dãi.. Em đó.. em đó.. em đó ! Vợ anh đủ khiến anh phải uể oải.. Em đó.. em đó.. em đó ! Ai.. ai.. ai.. Em đó.. em đó.. em đó! Sẽ làm vợ của anh trong tương lai.. Em đó.. em đó !

 
4
23 tháng 5 2018

hát đi

23 tháng 5 2018

Bài j vậy bn??

Truyện không hay lắm chủ yếu kể ace để có thêm kinh nghiệm mà đề phòng…Cái hồi ông Ba (anh ông ngoại )mất là cũng vàotháng bảy âm lịch,ông chết vì tuổi già chứ chẳng bệnh tật gì,lúc đó ông cũng cở chín mươiba tuổi. Hôm đó,buổi sáng ông bị mệt thì nhà quýnh quáng chở ông đi bệnh viện, đến trưa xe cứu thương chở ông về,dì hai(con ông ba) mặt thất thần ,mắt đỏ hoe nói với...
Đọc tiếp

Truyện không hay lắm chủ yếu kể ace để có thêm kinh nghiệm mà đề phòng…
Cái hồi ông Ba (anh ông ngoại )mất là cũng vàotháng bảy âm lịch,ông chết vì tuổi già chứ chẳng bệnh tật gì,lúc đó ông cũng cở chín mươiba tuổi. Hôm đó,buổi sáng ông bị mệt thì nhà quýnh quáng chở ông đi bệnh viện, đến trưa xe cứu thương chở ông về,dì hai(con ông ba) mặt thất thần ,mắt đỏ hoe nói với mọi người”Bác sĩ họ trả ba về,họ nói mấy bộ phận cơ thể ba giờ như đồ “hết đát” không cứu nỗi (lúc trước ông cũng mệt hai lần rồi lên bệnh viện bác sĩ chích mũi thuốc gì đó mà tới mười lăm triệu một mũi thì ông mới sống tới tận bây giờ) họ biểu cho về cho nhìn mặt con cháu lần cuối, chứ cở chiều nay là ba mất”….mọi người đưa ông vào phòng của ông, tắm rửa cho ông rồi thay quần áo ,họ thay cho ông cái bộ pijama mà ông thích nhất,lúc này ông không còn biết gì ,mắt ông nhắm lại,hơi thở của ông mỗi lúc lại chậm dần…gần ba giờ chiều, con cháu và mấy người lớn tuổi trong dòng họ đã có mặt đầy đủ,chợt…từ ngoài cổng, ông Tư ( em ông ba,anh ông ngoại mình,ông là một người tu tại gia nhưng cũng là người xem phong thủy,tướng số rất hay) chống gậy bước vào,vì ông tư là người được xem trọng nhất trong họ nhà mình nên ai cũng kính nể ổng,bà ngoại mình bước ra “nghe nói anh tư cũng bị bệnh ,nên tui tính chút nữa mới sai mấy đứa nhỏ qua rước ,ai ngờ anh qua tới”….ông tư ngồi vào ghế rồi bảo “hôm nay là ngày cực xấu,ngày chết trùng,không thể để anh ba chết ngày này kẻo con cháu gặp nguy”…nghe xong ai cũng nhăn mặt,nhíu mày đầy lo sợ.

Đoạn,ông tư nói tiếp “tui nói cô sáu (bà ngoại mình) nghe,tui có cách này giúp anh ba qua được bữa nay ,nhưng cần một số đứa hạp tuổi anh ba với có vía mạnh để giúp còn mấy người khác cô sáu bảo họ về đi,mai lại phụđám”…rồi ông chọn được bốn anh với mình nữa là năm người, dì hai và vài người nữa thì túc trực trong phòng ông ba,ông tư bày trước hiên nhà một cái bàn nhỏ,ông để ba chung nước xếp theo hình tam giác rồi gác ba chiếc đũa lên trên,chính giữa ông để một cây nến màu đỏ ,rồi ông kêu bọn mình ngồi xung quanh cái bàn để giữ cây nến không bị gió thổi tắt,sau đó ông thắp nhang trên bàn thờ rồi thắp nến,sau đó ông ngồi phía sau lưng mình (mình ngồi quay lưng vào trong nhà) theo kiểu thiền…. từ bốn giờ chiều mà ngồi đến tám giờ tối, cái lưng muốn rụng rời,mà ai muốn đi vs thì phải nói để ông tư vào ngồi thế chỗ,ai cũng ráng ngồi cho qua mười hai giờ để thoat tai kiếp…gần mười một giờ,lúc này là hai con mắt mình muốn mở hết lên,nhìn sang thì thấy mấy anh ai cũng đổ mồ hôi hột,may là trời tháng tám cũng có gió hiu hiu nên cũng đở,mà ngặt cái là gió hiu hiu thì buồn ngủ….ê đít quá ,nhúc nhích cái thì ông tư gõ đầu mình rồi nói “ráng đi con”,nhìn lại cây nến,nó cũng như mấy cây nến bình thường, nhưng lạ là đốt gần tám tiếng mà nó chỉ chảy gần nửa cây,nến bình thường hai,ba tiếng là chảy hết nên mình thấy lạ lắm…tự dưng trời chuyển mưa,ban đêm mà chuyển mưa đỏ hết cả bầu trời, gió mạnh thổi,ngọn nến lập lòe,ông tư nói “ráng giữ nó đừng tắt tụi con”…mưa ào ào,gió ngược tạt thẳng vào trong hiên nhà ,ông tư mới đưa mấy anh em tấm mũ lớn để trùm lại cho gió và mưa khỏi tạt làm tắt nến,mưa kéo dài,đến khi tạnh hẳn anh em giở mũ ra thì là đúng mười hai giờ,ai cũng mừng…là lúc dì hai chạy ra báo ông ba tắt thở rồi thì cũng là lúc ngọn nến tắt….khuya đó ngồi cùng với ông tư,mình mới hỏi “sao cây nến lâu cháy hết vậy ông” thì ông tư nói nhỏ “cây nến là sinh mệnh của ông ba ,lúc mưa gió thì ngoài cổng có hai âm hồn định vào bắt hồn ông ba thì thấy cây nến nên “họ” biết có người dùng cách giữ hồn ông ba lại,ông tư kêu tụi con trùm lại vì sợ lở có đứa nhẹ vía nó thấy thì phiền phức” nghe xong mình im re và muốn tè trong quần vì lúc đó mình ngồi nhìn thẳng ra cổng nếu không trùm lại ,lở mà thấy thì chắc đau tim rồi đi theo ông ba luôn quá…
Sáng,sau khi đã liệm ông ba vào hàng rồi, gia đình đặt ông giữa nhà, họ hàng làng xóm tới viếng ông đông lắm,phụ trà nước, tiếp khách mà quải chè đậu luôn…buổi tối lại thì cũng vắng rồi, mấy dì và mấy chị thì được đi nghỉ,chỉ còn lại ông tư và mấy cậu,mấy anh ở giữ.Nguyên đám con cháu của họ gần ba chục người ,ấy vậy mà chỉ có mười hai người nam (cháu ruột luôn nha) còn bao nhiêu là nữ hết,nên dòng họ có việc nặng nhọc là bắt làm thấy bà.Đêm đó còn chừng tám người gồm cả mình ở lại ,mấy anh mấy cậu thì đánh bài ngoài bàn ngay hiên nhà,còn mình thì bắt ghế ngồi sát mé vách với ông tư,lúc này gần mười giờ,ông tư chắc mệt quá nên ngủ gật trên ghế luôn,cũng tội ,tám mươi ,bốn tuổi rồi mà còn phải thức khuya dậy sớm như vầy…ngồi trong nhà nhìn cái hàng mà thấy rờn rợn,nhưng cái buồn nó chiếm nhiều hơn,mình nhớ lúc nhỏ ông ba hay cho bánh kẹo ,rồi ông ẳm đi khắp xóm,rồi lớn lên tí thì hay qua nhà nghe ông kể chuyện thủy hử….nhớ mà muốn khóc…mình nhắm mắt lại định chợp mắt tí thì tự nhiên có cảm giác nặng trên bụng…giật mình..mở mắt ra …thì ra là thằng Bi,con chị Sương (con dì hai),thằng nhỏ mới năm tuổi mà khôn lắm,không hiểu sao lúc nãy nó ngủ trong phòng rồi mà chạy ra đây…nó leo lên đùi mình ngồi, úp mặt vào bụng mình…”con ra đây làm gì vậy Bi?”…mình hỏi nó…nó ngóc đầu dậy rồi dụi mắt nói “Cậu K ơi,lúc nãy bi ngủ ngon lắm nhưng bi thấy ông cố(ông ba) đứng trước cửa phòng ,bi tỉnh dậy thì thấy ông cố đi ra nhà trước, bi chạy theo nhưng khi ra tới đây thì khong thấy ông cố đâu,chỉ thấy cậu K với cố tư ngồi đây ngủ….”….nghe xong mình xanh mặt ,ông tư cũng thức dậy,ông nhìn thằng bi rồi kêu mình ẳm nó vô phòng mẹ nó ,khi mình ra thì thấy ông tư đang thắp nhang,định mở miệng hỏi thì ông tư đã nói trước “con nít mà,chắc mơ bậy bạ đó” mình thì im luôn….gần mười mộtgiờ rưỡi,mấy anh vẫn còn đánh bài,ông tư thì tiếp tục ngủ trên ghế,mình đang ngồi thì bỗng nghe tiếng loạt xoạt phía ngoài vách (vách cây) nghĩ là chuột nên mình mới thúc nhẹ cùi chỏ vào vách thì tiếng động không còn nữa…không gian yên tĩnh …được chừng vài phút thì tiếng loạt xoạt lại vang lên ngay phía mé vách sau lưng mình,quay sang thì thấy ông tư vẫn ngủ,mà ông tư thì có tật lãng tai mới ghê…thúc cùi chỏ vào vách cái nữa thì nó lại ngưng…”xoạtxoạtxoạtxoạttttt” tiếng động lạ lại vang lên làm mình rợn người…. lần này mình không làm gì cả mà nhẹ nhàng quay về phía sau rồi nhìn qua khe hở của mé vách…thì..thứ mình thấy là…một con mèo đen…ánh đèn hắt ra từ mấy khe hở làm mình thấy nó rõ mồn một,lông nó đen bóng,đặt biệt là cái đuôi nó dàimà uốn cong lại như khoanh nhang muỗi….nó đứng bằng hai chân sau ,hai chân trước nó chồm lên mé vách ,thì ra tiếng động nãy giờ là do nó cào vào mé vách… “xuỵt xuỵt” mình hù nó, nó không chạy mà ngước lên nhìn mình,trong bóng tối mờ mờ ,hai con mắt mèo bình thường là màu xanh ,riêng con này thì một bên xanh,một bên đỏ…nó nhe nanh ra làm mình thấy sợ ….mình đá vào vách cái “ầm”,nó bỏ chạy…bấy giờ trong đầu mình nghĩ “nhà đâu có nuôi chó mèo gì đâu mà sao lại có con mèo này ?mà vòng vòng nhà ông ba cũng không ai nuôi mèo,chỉ nuôi chó thôi thì làm sao có con nào dám lại gần”…chợt giật mình vì nhớ lại lời ngoại kể “mèo đen mà bay qua nắp hàng là người chết bật dậy như cương thi”…lúc này da gà da vịt nổi cùng mình…nhưng đuổi nó đi rồi cũng không sao…đang suy nghĩ thì bỗng….tiếng mèo kêu “meomeomeo” vang lên…rồi sau đó tiếng mèo như tiếng con nít khóc “ngoengoengoe” làm mình dựng tóc gáy (ban đêm mà nghe tiếng nó kêu như vậy mà không sợ mới lạ,huống gì lại đang trong đám ma =…=) mình vội lay ông tư dậy “ông tư,ông tư….có …mèo…kêu ghê lắm ông tư ơi”….ông tư giật mình tỉnh dậy,lúc này mấy anh cũng chạy vô,mặt anh nào cũng tỏ vẻ căng thẳng,dì hai cũng đi ra….anh Sáng (chồng chị Sương) lấy vài cây dầu vuông dài chừng một thước đưa cho mn,khi thấy con mèo vào nhà thì đập…”ngoengoengoe” tiếng mèo vẫn kêu nghe thê lương và đáng sợ,ông tư kêu mẩy anh xịt đèn pin kiếm xung quanh nhà…rồi ông hỏi mình nó ra sao,mình diễn tả con mèo cho ông nghe,ông giật mình nói “linh miêu…chắc đây là linh miêu mà mấy ông bà xưa hay kể,cái loại mèo này sống dai lắm,nhiều khi lấy cây đập gãy xương thấy nó ói máu chết nằm im re vậy mà sơ hở là nó bỏ chạy liền”..”vậy nó có sợ gì không ông?”…”nó là mèo nhưng ba cái con chó bình thường gặp nó thì cụp đuôi không dám sủa,chỉ có con chó mực lưỡi màu đen mà có bốn mắt (hai bớt lông trắng trên mắt nha) thì nó mới sợ”….tiếng mèo đã không còn kêu,mấy anh cũng quay vào nhà hết rồi,ông tư hỏi thấy con nào không thì anh nào cũng lắc đầu…chợt…dì hai la lên “nó…nó…trên cây kèo kìa”…mọi người nhìn theo thì thấy con mèo đang nằm trên cột kèo nhìn xuống,anh Sáng lấy cây chổi dài(chổi lông gà loại quét mạng nhện trên cao á) định chọt hù nó thì nó đứng dậy xù lông lên kêu “gào gào”….mấy anh tay cầm chắc cây chuẩn bị nếu nó có nhảy xuống thì quất liền….mình chợt nhớ có cây ná trong rổ xe liền chạy ra lấy rồi đưa cho anh Hải(con dì hai),anh hải là thiện xạ của xóm,mình đưa anh hai viên đá xanh loại hơi to và nhọn,anh hải canh ngay con mèo bắn một phát trúng đầu nó làm nó hoảng rồi bỏ chạy phóng ra cửa sổ….vậy là mn phải canh suốt hai ngày liền cho tới khi chôn ông…..Hết phần 1….
Ace thấy hay thì ủng hộ mình
Vài ngày sau mình sẽ trả chuyện về cây đa và phần 2 của câu chuyện này đó là :Đi giữ mộ….

<--nextpage-->

những câu chuyện… phần 2 :giữ mộ bất đắc dĩ – Tác Giả Khói
Nhà mình có ông năm (anh ông ngoại) là người giữ nghĩa địa. Hồi đó ông cũng có vợ con đàng hoàng nhưng ông hay ăn nhậu nên bà năm dắt mấy dì (dòng họ mình toàn nữ) về nhà mẹ ruột ở,chắc buồn tình chán đời nên ông mới đi làm công việc này.Vừa làm đám giáp năm cho ông xong thì nghe tin ông năm bệnh,nhà mới giao việc đi thăm ông cho mình và anh hải (hai thằng rảnh nhất nhà ==).Đi xe máy năm tiếng đồng hồ mới tới chỗ,nguyên khu vực không có đến một cái nhà,xung quanh toàn vườn tược um tùm,từ chợ mà vào tới trong đây cũng gần mười cây số.Chỗ nhà mà ông ở thì nằm cuối nghĩa địa,nhà mái tôn ,vách cây nhìn khá là đẹp,nơi này có khoảng ba mươi ngôi mộ và một số huyệt bỏ trống vì người nhà tới bốc cốt mang về…có con cháu lên thăm ông mừng lắm ,ông mới kêu minh mình và anhhải ở lại chơi vài bữa sẵn phụ ông vài chuyện.Gần tối,ba ông cháu ra uống nước ở cái bàn ngoài mé hiên nhà,nguyên khu nghĩa địa hơn một mẫu đất mà có bốn cái bóng đèn càna thắp sáng cho có lệ,khung cảnh tĩnh mịch và lạnh lẽo như đang ở cõi âm vậy,nhìn đâu cũng toàn là mồ mả,nhìn mà muốn rầu thúi ruột,vậy mà ông năm ở được mới hay (có mấy lần nhà rước ông về mà ông không chịu).Thấy sợ sợ ,mình bèn kiếm chuyện nói cho vui “ông Năm ở đây được chục năm rồi,vậy có khi nào ông gặp “cái đó” hông?”…”có chứ sao không con,cái hồi ông mới vào đây ở,ông lão trước đây giữ chỗ này có dặn ông cúng bánh trái rồi hãy vào,vậy mà ông quên tuốt.Tối đó,ông nấu tô mì rồi lại gần cửa sổ ngồi ăn thì nghe chỗ vách như có người gõ vào vậy,ông nhìn ra cửa sổ thì thấy phía dưới cửa sổ có ba bốn đứa nhỏ nhìn lên rồi xòe tay ra như muốn xin ăn vậy,ban đêm trong nghĩa địa mà có con nít là ông hiểu chuyện gì rồi, ông bèn đóng cửa sổ lại.Ăn xong ,ông leo lên võng nằm thì ngủ quên,tới chừng có nắng dội vô mặt,ông giật mình tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm dưới đất mà tuốt ngoài gần cổng nghĩa địa..quay qua thì ông nhìn thấy bốn nấm mồ của con nít,ông mới đi vô nhà thì lạ thay…cửa nhà vẫn còn đóng,mà khóa chốt bên trong mới ghê,vậy ông ra bằng đường nào…sợ quá,ông mới đi ra phía lộ rồi bắt xe ra chợ mua đồ về cúng..”…nghe ông năm kể xong mà nổi da gà,mình bèn chạy vô giường nằm…khuya,mắc đái, kêu anh hải mà ảnh nói không mắc,sĩ diện nên mình mới đi một mình (mắc công ổng biết mình sợ ma),nhà vs thì tuốt phía sau cách nhà hai chục thước ,đường ra đó tối om,mình mới lại chỗ cây chùm ruột gần nhà mà “hành sự”…gió thổi qua hiu hiu,mát ghê,đang thả hồn theo gió thì đột nhiên….”khụkhụkhụ….cắc..kè….cắc….kè….” làm giật mình,mém tí nữa ướt mặt(==),hóa ra là trên cây có con tắc kè,làm hú hồn hà…mà nó kêu trong gió thì nghe trại ra thành “cắt…nè….cắt…nè” nên mình vội giải quyết nhanh rồi chạy vào nhà.
Trong nhà hơi nực nên mở cửa sổ cho gió vào,mình với anh hải thì nằm ở bộ ván gần cửa sổ,tối gió hơi lạnh nên mình mới ngồi dậy để đóng ,thì…ngay chỗ cái huyệt cách nhà chừng mười mấy thước… có cái gì đó sáng sáng…rồi cái thứ sáng sáng đó từ từ lơ lửng trên không…một cục lửa màu vàng xanh to như cái đầu người…lần đầu tiên mình nhìn thấy loại ma trơi mà các cụ hay kể.Mình quay sang kêu anh hải dậy “anh hải,ma trơi kìa…” anh hải ngồi dậy nhìn rồi đóng cửa sổ ,rồi nói “phản ứng hóa học đó mà,ma quỷ gì” rồi ảnh ngủ…mình cũng chui vô mền nằm…
Sáng hôm sau,mình kể ông năm nghe,ông năm cười rồi nói “ma trơi hiền lắm,không có chọc phá ai hết,chắc đó là linh hồn của người đã mất về thăm chỗ chôn mình thôi mà”…nghe xong mà da gà nổi rần rần…ông năm mới kêu mình và anh hải phụ nhổ cỏ,dọn dẹp mấy ngôi mộ.Làm tới gần trưa cũng gần xong,tới chỗ ngôi mộ nhìn có vẻ cũ nhất thì mình thấy có hàng chữ “sn1900-mn1979″mình mới quay qua hỏi anh hải “ông cụ này nếu còn sống chắc hơntrăm tuổi quá anh Hải?”mình hỏi làm anh hải giật mình nên lở tay làm ngã cái bình hoa trên mộ xuống, may là không bể,nhặt cái bình hoa lên xong anh hải mới trả lời…”ừ,chắc bằng tuổi ông sơ”…”vậy nếu ông sơ còn sống thì kêu anh em mình là gì ?”…”ừm,nếu ông sơ còn sống thì tao chắc được kêu là Chắt.Còn mày hả? Mày kêu bằng thằng Chịch hehe”…nói xong,ổng cười đê tiện rồi đi vô nhà,bỏ lại thằng em đang ngơ ngác vì bị dụ…Tự dưng có cơn gió mạnh bất thường thổi ngang làm mình thấy lành lạnh nênmình chạy vào theo..chiều hôm đó ,ông năm mua con gà về kêu làm món gà quay chảo ăn,mình xung phong đi cắt cổ.Thường thường trước khi cắt cổ gà ,người ta hay cởi dây trói chân rồi khấn,còn mình thì quên nên mình để luôn dây không khấn mà đè cắt cổ gà…hơn mười phút,con gà bị cắt hết mạch máu rồi mà nó vẫn mở mắt thao láo nhìn mình, quái..bình thường mình cắt chưa được hai phút là con gà im re…đợi tí xíu nữa…trong nhà,anh hải đã la làng “mày ngồi hửi phân gà hay gì lâu vậy mậy”….tức quá,mình mới lấy dao chặt cái cổ con gà muốn lìa ra luôn, chỉ còn dính miếng da ở cổ…vậy mà con gà vẫn mở mắt rồi còn kêu “quác..quác..”…ông năm ra tới ,ông năm nhìn rồi nói “con bậy quá,cắt cổ mà không cắt dây,vậy sao mà nó “đi” được”..mình mới cắt dây thì …con gà đứng dậy chạy…nhìn nó lúc này như mấy con zombie vậy…cái cổ thì lìa xuống đất,vậy mà hai cái chân chạy nhanh bà cố…tiệntay,mình cầm theo cái cây,chạy lại con gà,mình phang vào chân nó làm nó nằm khuỵu xuống… vậy mà nó vẫn kêu “quác..quác..”.mìnhmới khấn”con gà ăn dơ ở bẩn,đầu thai kiếp khác mần ăn(kiếp khác lại bị “mần” ăn (^^),kiếp sau làm phượng hoàng để ăn sang ở sạch”(không biết đúng không, tại hồi đó nghe lóm )…vậy mà nó ra “đi” thật..xong rồi thấy sợ nên mình đem vứt con gà,chiều ba ông cháu đành ăn cơm với đậu hủ..
Tối,lần này biết khôn nên mình đi tiểu trước rồi mới ngủ,đang thiu thiu thì bị bóng đè..mắt thì mở nhìn xung quanh được bình thường, nhưng tay chân cứng đơ,nặng như có cả chục ký sắt đè lên vậy..hai conmắt đảo xung quanh..kìa..cái đồng hồ mới có mười giờ rưởi,ông năm thì nằm ngủ trên ghế bố,còn bên cạnh thì anh hải ngủ ngáy như heo….nhưng…ngay cái ghế dựa gần góc nhà,có một ông già đang ngồi trên đó,ông già râu tóc bạc phơ,mặc bộ pijama màu trắng..mình định kêu anh hải mà miệng cứ ú ớ…rồi ổng đứng dậy rồi…lướt trên mặt đất….ổng lại gần cửa rồi quay lại nhìn…cái mặt ổng quen lắm,hình như mình thấy ở đâu rồi…”cái hình trên bia mộ hồi sáng” suy nghĩ chợt lóe qua làm mình muốn són trong quần…chợt thấy ông già không cần mở cửa…mà ổng đi xuyên qua luôn…giật mình tỉnh dậy,mồ hôi đổ dầm dề,nhìn lại đồng hồ mớimười giờ rưởi ,thở phào nhẹ nhõm vì nghĩ chắc là mơ..vì nhà có thờ cúng phật với ông địa thì ma sao vào được…đang nằm lim dim thì bên cạnh ,anh hải tự nhiên nói nhảm “ông ơi,tha con,đừng đánh con”…thấy ảnh nhắm mắt mà lảm nhảm là biết bị mớ,chắc nằm mơ thấy ghẹo con nhỏ nào nên bị ông già nó đánh,nên mình cũng không thèm kêu dậy
…khuya,gà gáy nên giật mình tỉnh dậy (thói quen,hồi xưa ở quê đi làm đồng sớm nên gà gáy gần sáng là phải dậy để phụ cơm nước) anh hảithì đâu mất tiêu,tưởng ảnh đi đái nên cũng không để ý,nhìn lên đồng hồ đã gần năm giờ sáng…mình mới vạch mùng rồi bước xuống …bỗng…chân mình đạp trúng thứ gì đó mềm mềm,lạnh lạnh…nhìn xuống là nguyên cánh tay người dưới sàn…”ááá” mình la làng lên làm ông năm cũng giật mình tỉnh dậy,ông năm lại gần thì mình chỉ cái cánh tay..ông năm kêu mình nắm lôi ra ..thì ra là anh hải…lúc này ảnh còn ngủ im re hà…ông năm lấy ca nước tạt vô mặt anh hải,anh hải mở mắt ra…”giường hông ngủ mà xuống đất ngủ mậy?”…ông năm hỏi rồi kêu mình đở anh hải lên ghế ngồi,anh hải uống xong ly nước mới kể…”hồi nãy ,con nằm mơ thấy cái ông già trên ngôi mộ mà con làm rớt bình hoa hồi sáng,ổng ngồi ngay trên cái ghế dựa trong nhà,mà lúc đó tay chân con cứng ngắc hà,miệng con thì nói không được, con quay qua thì thấy thằng k nó ngồi nhìn con nữa.ông già đó đi..à không..bay lại chỗ giường rồi lấy cây gậy gõ vào đầu con,xong ổng dùng một tay rinh con lên rồi thì con xỉu luôn,khi ông năm tạt nước thì con mới tỉnh dậy.”…nghe anh hải nói xong,mình muốn rụng rời…mình bèn hỏiông năm “nhà có thờ ,sao ma vô được đây vậy ông?”…”lúc chôn họ ở đây thì gia đình người dó có cúng đất đai và thổ địa cho họ nhập thổ,nên khu vực này như nhà của họ,dù có thờ cúng họ vẫn có thể ra vào bình thường, thôi để mai ra mua đồ về cúng,chắc tại thằng Hải làm gì đó đụng chạm nên người ta mới phá”…anh hải xoa đầu rồi xoa cái tay nói “hồi nãy nhớ ổng đánh vô đầu mà sao giờ cái tay (chỗ mình đạp á) đau quá” …”chắc té xuống đất chứ gì? mình nói cho qua rồi thôi. ..
Sáng hôm sau,anh hải lấy xe máy chở ông năm ra chợ mua đồ về cúng,mình ở nhà buồn nên ra trước ngồi chơi…bỗng …trên cái mộ gần nhà córắn rồng*( hổ ngựa,trong nhà rắn rồng-ra đồng rắn hổ ) to lắm,tính mình sợ rắn nên mình kiếm cái cây dài rồi khều nó xuống đất,ấy vậy mà nó rớt đất rồi, nó nhìn mình rồi mới bò đi.Ông năm và anh hải về tới,thì có vài người đi xe du lịch vào rồi đem đồ vô cúng,thì ra chỗ cái mộ có con rắn là mộ một cô gái,và hôm nay là ngày giỗ nên gia đình cổ mới đem đồ theo cúng.Đến chiều, ông năm tự dưng trở bệnh,mình với anh hải mới tống ba chở ông đi bệnh viện,anh hải thì lo giấy tờ thủ tục nhập viện nên kêu mình về canh nhà vì sợ bọn hút chích nó vào (khu đó hay có xì ke tụ tập lắm)mình về tới cổng thì trời cũng tối,xe tự dưng chết máy,làm mình dắt xe mà chạy như ma đuổi… vào tới nhà ,dẹp xe rồi đóng cửa,sao đó mình ăn cơm ,đốt nhang rồi leo lên võng nằm luôn …lúc này cũng gần mười một giờ..tự dưng có tiếng cú kêu “cúcúcú” từ đâu đó nghe vang vọng,bỗng mình nghe có tiếng gõ cửa…”cốccốccốc”..mình chưa kịp trả lời thì có tiếng ông năm “k ơi mở cửa”…mình mừng quá,định ra mở cửa thì tự dưng trong đầu mình lóe lên suy nghĩ “hồi nãy nghe bác sĩ nói ông nhập viện mai mới cho về mà sao giờ này về sớm vậy”…còn đang do dự thì có tiếng gấp gáp của anh hải “lẹ em ơi,ngoài đây lạnh lắm”…quái,anh hải toàn kêu mày ,tao với mình cho “thân thiết” chứ có bao giờ kêu bằng em đâu…thấy nghi nghi nên mình nhẹ nhàng đi lại rồi nhìn xuống phía kẽ hở của cửa…chẳng có ai cả…”cốccốccốc”… vậy mà tiếng gõ cửa vẫn vamg lên đều đều….mình sợ quá vội chạy lại bàn thờ phật…lúc này ngoài cửa có tiếng kêu”k ơi…k…” nhớ lại những câu chuyện ma gọi tên người vào lúc khuya của các cụ làm mình thấy sợ….bà nội nó…hồn mình muốn lìa khỏi xác vậy,lúc này rối rồi thì chợt nhớ chiêu ông tư,mình xá bàn phật rồi lấy một mớ tro nhang rải phía cửa,sau đó hốt một mớ gạo trắng trong nhà rồi hé cửa ra ném ra ngoài thì không còn tiếng động lạ gì nữa…mình cũng thức luôn tới sáng rồi xách xe (lúc tối thì tắt máy,lúc sáng thì bỗng dưng chạy được) chạy lên bv luôn…..từ đó về sau ,mỗi lúc lên thăm ông năm,mình đều chơi tới chiều rồi về,chứ tuyệt đối không ở đêm nữa…
Hết phần 2, ace thấy hay thì ủng hộ và đón đọc phần 3: miếng đất phong thủy….

0