trước 1 thử thách đáng sợ, nhưng vẫn có bạn kề vai sát cánh, ta có nên lo lắng, hay lờ đi, hay dũng cảm,
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ nhỏ đến lớn ai cũng có mẹ cả, chỉ là 1 số người bất hạnh mới không được sống chung với mẹ nhưng họ vẫn có người mẹ ở nơi nào đó.Kể cả tôi chỉ là 1 con sẻ non nhưng cũng có mẹ. Từ lúc tôi chui từ trong quả trứng ra, ngày nào, người "ĐÀN BÀ" ấy cũng dang tay ấp ủ tôi, nhưng tôi nỡ lòng nào đã hất hủi tình cảm ấy cho tới một ngày.....mọi chuyện lại đảo ngược lại.
Một ngày nọ,mẹ tôi đi kiếm ăn, tôi ở trong "nhà" một mình, bỗng tôi ngã từ trên tổ xuống,lúc ấy tôi thấy ngã chó săn tiến lại gần dường như hắn muốn nuốt chững tôi từ cái ánh nhìn đầu tiên thôi.Tôi nghĩ tôi là một đứa bé bất hạnh vì chỉ là một một chú chim non sáp phải chết.Tôi tưởng tường thấy bầu trời xanh non,bao bạn bè còn đang ríu rít gọi tên tôi, bỗng một ý nghĩ trong tôi vụt lên:"tại sao mình lại có một người mẹ lại để con mình rơi vào tình huống này chứ,thật tồi". Hôm ấy tôi còn tường mình đã chết trong bụng gã chó săn, nhưng rồi tình thế lại thay đổi làm choáng ván. Từ trên bầu trời xanh thẳm kia, tôi bỗng thấy một cái bóng quen thuộc. A,là mẹ tôi! Bà đến cứu tôi đó. Bà dùng ánh mắt đáng sợ chưa bao giờ tôi thấy nhìn vào con chó săn, rồi nhìn tôi bằng ánh mắt hiền từ mà tôi chưa từng muốn nhìn. Nó nhìn vào ánh mắt mẹ tôi khiến nó sợ hãi. Nó chạy vụt đi vào rừng sâu. Tôi cảm đô gj muốn rơi nước mắt nhưng tôi có khóc được đâu. Bà ôm ấp tôi vào lòng bằng đôi cánh dang rộng một cánh ấm áp.
Cuối cùng, tôi cũng hiểu mẹ tôi rất yêu tôi mà tôi không biết. Tôi khuyên bạn đừng làm cho mẹ mình buồn như chú chim sẻ như tôi nhé!
Vậy là vì gà trống không thể đẻ trứng được, nhà vua sẽ phạt nặng nếu cả làng không nộp được gà.
Đáp án B
- Có một lần, khi đang tô màu chung với Nam. Em có sơ ý làm rách một mảng nhỏ ở bài của bạn. Lúc đó, em rất lo lắng và hối hận. Nam thấy vậy liền bảo em bình tĩnh lại để tìm cách giải quyết. Bỗng nhiên, em nhớ ra một điều gì đó. Em liền lấy từ trong túi ra một cuộn băng dính trắng, bảo bạn dán vào và dùng bút màu tô lên. Quả nhiên, bài vẽ đã trở lại như bình thường.
1. Hoa đã hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh và tự nhủ :"Đừng sợ, mình nhất định sẽ làm được !"
2. - Bạn Sơn đã kiềm chế được cảm xúc tiêu cực bằng cách trấn tĩnh lại và tìm cách giải quyết.
- Việc kiềm chế được cảm xúc tiêu cực đó đã đem giúp cho bạn Sơn bình tĩnh và tìm cách giải quyết, nhờ vậy mà bài của bạn Sơn đã được cô giáo và các bạn khen.
1.
a)Không phái điều gì con người chúng ta cũng biết,bộ não của chúng ta vẫn còn khá hạn chế vậy nên điều Hân chưa biết bạn có thể học hỏi thêm để nâng cao kiến thức vốn có của bản thân.
b)Hân cần cố gắng học tập,điều chưa biết thì hỏi thầy cô và bạn bè.Những từ mới thì học thêm ở các thầy cô có chuyên môn.
2.
a)Hòa đang thiếu đi các phẩm chất siêng năng,kiên trì.
b)Em sẽ khuyên Hòa nên thay đổi,các bài toán dù khó nhưng cũng cần cố gắng.Dù làm được hay không và dù đúng hay sai cũng chưa chắc đã là quan trọng mà điều thực tế ở đây là bạn cần có sự tự giác,chăm chỉ có như vậy học tập mới mang lại hiệu quả.
1.
a, Theo em, Hân nên tham gia cuộc thi. Tại vì đó là cơ hội để bạn học hỏi và trau dồi thêm những gì mà bạn đang thiếu.
b, Hân cần cố gắng, kiên trì, chăm chỉ học từ vựng mỗi ngày.
2.
a, Việc làm của Hòa trong tình huống trên thể hiện bạn thiếu đức tính chăm chỉ và kiên trì.
b, Nếu là bạn của Hòa em sẽ khuyên bạn nên cố gắng chăm chỉ tham gia, vì qua các phong trào này bạn học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm và đặc biệt là trau dồi cho bạn 1 lượng kiến thức khá lớn.
Việc làm này là không trung thực
Vì nếu mẹ bị bệnh thì nên nói với bố và chị em của Mai như vậy mọi chuyện sẽ được giải quyết nhanh chóng còn nếu cứ vậy mà giấu kín thì có lẽ mọi chuyện sẽ không được lường trước sự việc.
_ Nhưng việc giấu kín cũng có phần đúng thôi vì 1 là do không muốn bố và chị em lo lắng
2 là thương mẹ vì sợ mẹ sẽ khiến mọi người mệt mỏi hơn nhưng nếu bệnh tình quá nặng thì chắc chắn sẽ rất nguy hiểm tới tính mạng
Chúc bạn học tốt!
Đây là việc làm ko hiếm thấy của cha mẹ. Đơn jan vì k muốn chồng con lo lắng nên mẹ đã nói dối. Trong việc này, mẹ nói dối nhưng ko phải là thiếu trung thực mà chỉ là lời nói chống cự, ko muốn ai lo cho mình. Nhưng nếu để mọi người bít sẽ tốt hơn khi mẹ Mai giấu bệnh.
Dũng cảm!
Ta phải Dũng Cảm đối mặt với thử thách đáng sợ đó cùng với người bạn kề vai sát cánh với mình.
Chúc Bạn Học Tốt