Anh cứ mãi như vậy nhé !
Chap 4 :
9h sáng, Yoongi có mặt tại phòng tập. Tranh thủ đợi các thành viên khác đến đủ, anh lướt qua SNS xem thông tin vài phút. Ngón tay đang gạt nhẹ bỗng dừng lại. Anh thấy một bức ảnh của một chàng trai trông cũng ưa nhìn khoác vai một cô gái nhìn rất thân thiết kèm theo dòng chữ viết bằng tiếng Việt.
Cô gái ấy là Gill. Anh đang rất tò mò xem dòng chữ ấy là gì? Có chuyện gì mà mới sáng ra đã đăng ảnh trông thân thiết lại còn tag nhau vào. Tắt điện thoại vứt một bên anh coi như không có gì.
Buổi tập bắt đầu. Mọi người ai cũng tập trung riêng anh có chút khác lạ.
"Yoongi huyng, chân anh nên dang rộng ra chút nữa sẽ dễ quay và trông động tác sẽ đẹp hơn" Hoseok nói.
"Hôm qua anh làm rất tốt mà" cậu nhắc nhở khi thấy anh có chút không tập trung.
Đến phần rap của anh. Namjoon buông câu trêu đùa:
"Chà, huyng hôm nay rap mạnh mẽ thế trông như muốn giết người nghe luôn, haha". Mọi người thấy lạ vì mọi lần trêu đùa là anh sẽ tiếp nối ngay tạo không khí vui vẻ hay làm mấy động tác hài hước trêu đùa lại mọi người thế mà hôm nay anh lại im lặng. Kèm theo cả bộ mặt khó ở. Ai cũng tự biết ý trao đổi ánh mắt với nhau dè chừng. Gần đến cuối bài bỗng dưng đột ngột anh rời vị trí bước đến góc phòng cầm điện thoại lên. Tất cả mọi người ngạc nhiên dừng động tác theo dõi hành động của anh. Tiếng anh vang lên là một tiếng chửi thề. Jimin trợn mắt ghé tai Taehyung nói thầm " Mày có biết cái gì đang xảy ra không?"
Sau khi nhìn thấy tấm hình ấy, trong lòng anh có hàng ngàn câu hỏi được đặt ra. Chàng trai kia là ai? Có phải bạn cô ấy không? Sao lại thân thiết với cô vậy? Nhìn không giống bạn bạn bè chút nào. Dòng chữ kia có ý nghĩa gì? Mọi thứ cứ quanh quẩn trong đầu khiến anh không thể tập trung vào tập luyện. Anh không thể chịu được thêm nữa, bản tính tò mò không kìm lại được. Bỏ dở bước nhảy anh bước nhanh đến lấy điện thoại. Copy ngay dòng chữ tiếng việt kia để dịch
" Em yêu, nhớ em quá bao giờ mới về thăm anh?" Vô thức anh bật ra một tiếng chửi thề. Giờ anh mới để ý có lẽ cơn giận không kìm chế được của anh đã làm ảnh hưởng tới cả nhóm nên đành nguôi ngoai và tiếp tục quay lại luyện tập.
Cô cầm cốc trà lên uống, tiện với tay lấy điện thoại nhắn tin cho anh nhưng mãi mà không thấy anh trả lời. Cô ngậm ngùi, chắc anh lại bận luyện tập rồi.
Cuối cùng cũng thấy khuôn mặt của anh tại buổi chụp hình buổi chiều. Anh không thèm để ý đến cô dù cô là người đã nở nụ cười rất tươi trước để chào anh. Cô nói qua với các thành viên nội dung phỏng vấn rồi đưa camera cho mọi người tự quay. Jungkook nhận máy quay, trước khi bước đi ghé sát tai nói nhỏ với cô
"Gill noona, hôm nay Yoongi huyng có chuyện gì đó bực mình thì phải, mặt anh ấy cứ tỏ ra khó chịu với mọi người". Cô gật đầu trả lời
"Chị cũng đoán có chuyện gì đó, vì cả sáng chị nhắn tin, gọi điện không thấy anh ấy trả lời, để đó chị tìm hiểu".
Thấy anh đang cầm chiếc cà vạt, cô bước đến giúp anh thắt. Tay cô vòng qua lật nhẹ cổ áo anh. Vì anh cao hơn cô nửa cái đầu nên để cô dễ dàng hơn anh cúi nhẹ đầu thấp xuống. Khuôn mặt hai người đối diện nhau, cô nói nhỏ đủ để hai người nghe
"Hôm nay anh mệt lắm hả? vì em không thấy anh trả lời tin nhắn cũng như gọi điện cho em". Anh im lặng tránh ánh mắt của cô. Tay cô vẫn thao tác nhẹ nhàng, bắt gặp thái độ như vậy cô không ép anh nói nữa. Cô chỉnh lại lần nữa để cà vạt ngay ngắn
"Em không có gì muốn nói với anh sao?" giọng nói trầm mọi ngày vang lên nhưng hôm nay nghe nó có phần lạnh lùng hơn.
"Em nhớ anh nhiều lắm?" cô thản nhiên trả lời. Vừa dứt câu đã thấy anh lạnh lùng quay đi không nói thêm lời nào. Hôm nay nhìn bóng lưng ấy thật đáng ghét. Rốt cuộc là có chuyện gì chứ? cô không muốn gặng hỏi anh vì tính cách của anh khi có chuyện gì đều im lặng suy nghĩ nếu muốn nói anh sẽ tự nói. Bây giờ cô sẽ chẳng làm được gì ngoài việc đợi anh tự nói ra.
Trong khi đợi các thành viên khác chụp xong phần của mình, cô tranh thủ phỏng vấn Hoseok vài câu. Như mọi lần tắt máy quay là anh và cô lại tám quên trời đất. Cô hỏi anh có thấy Yoongi nói gì với anh hay có chuyện gì đã xảy ra với Yoongi.
"Là anh em của Yoongi huyng, anh sẽ thành thật kể cho em chuyện sáng nay" Hoseok nói phụ họa thêm bộ mặt nghiêm trọng. Người kể chuyện, người lắng nghe câu qua câu lại trêu đùa rồi cười lớn. Cô liếc mắt tới chỗ anh đang ngồi nhưng có vẻ anh không để ý, cô nhún vai quay lại nói với Hoseok:
"Em cũng chịu, anh ấy không nói rõ rồi hành xử cứ như em làm sai gì đó! anh nghĩ cách thăm dò giúp em xem có phải vấn đề từ em không?" cô nhìn Hoseok với vẻ mặt cầu cứu. Hoseok bật camera lên đi về phía Yoongi.
"Huyng, nhìn vào đây nói điều gì đi" vẻ mặt Hoseok ra vẻ dễ thương kèm theo một nụ cười tươi giơ camera trước mặt anh.
Tay Yoongi che ống kính camera lại, nhìn Hoseok với ánh mắt khó chịu nói lời cảnh cáo:
"Ya, lần sau cấm chú cười với cô ấy như thế nữa!"
Hoseok bày ra bộ mặt giả ngô "Ai? Gill hả? anh đang ghen sao?". Yoongi im lặng không trả lời.
" Hồ hồ, anh đang ghen. Sáng nay sao anh lại hành động như thế?" nhân cơ hội cậu phải khai thác thông tin luôn.
Im lặng giây lát anh lấy điện thoại ra và cho Hoseok xem tấm ảnh đó.
"Ồ, ra là vì cái này! nhưng có thể đây là bạn cô ấy?" cậu đưa ra ý kiến.
"Chú mày có biết cái caption ghi thế nào không? Em yêu, nhớ em quá nó ghi như thế đấy! viết bằng tiếng việt, anh mày đã phải dịch thì mới biết được" giọng nói anh bực dọc.
Chờ cho đến lượt Yoongi vào chụp hình Hoseok mới lại gần chỗ cô nói chuyện.
"Anh hỏi em điều này em phải nói thật với anh đấy!" anh nhìn cô với vẻ mặt nghiêm túc.
Cô tò mò "Anh hỏi đi, tự dưng lại nghiêm túc vậy?"
"Đáng ra anh không nên hỏi điều này nhưng ngoài Yoongi huyng, em có còn ai khác không?
"Anh hỏi vậy là sao? Yoongi anh ấy nghi em có người khác ư?" cô bối rối, rồi có thứ gì đó vụt qua đầu "Không lẽ là..."
Từ chiều đến giờ anh với cô không nói thêm câu nào từ lúc cô giúp anh thắt cà vạt. Yoongi cũng chẳng biết cô rời đi lúc nào vì khi anh chụp xong hình đã không thấy cô đâu đã vậy không thèm để lại lời nhắn nào. Anh nằm trên giường cứ đắn đo có nên gọi cho cô hay không. Cả ngày hôm nay anh đã suy nghĩ rất nhiều có lẽ giờ cũng đã đến lúc nói chuyện rõ ràng với cô. Vẫn còn đang phân vân thì điện thoại anh báo có tin nhắn
" Em đang ở ngoài ban công anh ra đây một lát, em có chuyện muốn nói". Anh nhìn dòng tin nhắn hồi lâu rồi cuối cùng cũng với lấy chiếc áo khoác mỏng và đi ra ngoài.
Ngoài ban công gió thổi nhẹ, Yoongi thấy cô đứng đấy tay đang cầm điện thoại nói chuyện facetime với ai đó rất vui vẻ. Trong lòng anh có chút khó chịu nhưng anh vẫn nhe nhàng bước đến
" Em muốn nói chuyện gì?"
"Anh lại đây" cô kéo tay anh đứng sát gần cô. Anh làm ra vẻ khó chịu không thèm nhìn cô.
"Yoongi-ssi, xin chào" giọng nói phát ra từ điện thoại. Anh giờ mới nhìn vào màn hình, bên kia là một đôi trai gái. Là chàng trai anh đã thấy trong bức ảnh sáng nay. Bên cạnh là cô gái rất xinh đẹp.
"A, xin chào" anh đáp lại bối rối.
"Chào anh, tôi tên Misoo. Tôi là cũng là người Hàn nè. Đây là chồng sắp cưới của tôi" cô vừa nói vừa ôm lấy chàng trai bên cạnh "Anh ấy tên Thành, anh ấy và Gill là bạn thân nhiều năm rồi. Nhân tiện có anh ở đây tôi xin nói luôn. Tháng sau chúng tôi tổ chức đám cưới tính mời hai người nhưng Gill bảo anh có lịch trình và cô ấy cũng không thể về để dự đám cưới mặc cho chúng tôi đã phải đăng ảnh lên cả SNS kêu cô ấy về. Thật là tiếc đó" cô nói đồng thời giơ thiệp cưới đã ghi sẵn tên người nhận là anh và cô.
"Chúng tôi sẽ tổ chức bên Việt Nam trước, chắc phải mấy tháng nữa chúng tôi mới qua Hàn để tổ chức mời bạn bè của tôi bên ấy, đến lúc đấy hai người nhất định phải đến nhé" Misoo nói.
"À, cái đó tất nhiên rồi. Hôm đấy nếu được tôi sẽ rap tặng hai người" Yoongi cười ngại ngùng.
"Yoongi-ssi, nếu Gill có bắt nạt anh thì liên lạc với tôi, tôi sẽ chỉ cách trị cô ấy cho anh. À, suýt quên! xin lỗi đã làm anh hiểu nhầm" Thành lên tiếng.
"A, không phải xin lỗi, lỗi là của tôi. Chúc hai người thật hạnh phúc nhé"
"Cảm ơn anh, hai người cũng phải nhanh nhanh lên để chúng tôi còn chung vui"
"Anh cứ yên tâm về bạn thân của anh tôi sẽ chăm lo thật tốt" anh cười lớn để lộ hàm răng trắng
"Vậy thôi chúng tôi xin phép để dành thời gian cho hai người giải quyết nốt vấn đề" Misoo cười đầy ẩn ý "Tạm biệt hai người nhé".
Yoongi nhanh nhảu đáp "Tạm biệt, hẹn gặp lai ở Hàn nhé"
Anh tắt điện thoại, lén nhìn cô bằng đôi mắt ngại ngùng. Cô nhìn thấy cảnh đó thì bật cười to.
"Em cười cái gì đó, anh không có ghen!" anh chối bay, mặt đã bắt đầu ửng đỏ.
"Anh có biết là nhìn anh như này đáng yêu lắm không. Em vui vì ít ra anh cũng có ghen, nếu nói người cần ghen phải là em mới đúng. Từ lúc chưa nhận lời tỏ tình của anh cho đến tận bây giờ ngày nào em cũng thấy hình ảnh anh ngọt ngào với fan hỏi em có ghen không? đã vậy cả ngày hôm nay còn im lặng không thèm để ý người ta"
Anh cứ đứng đó nghe cô trách móc rồi nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay cô
"Anh xin lỗi, cả ngày hôm nay anh cũng đã suy nghĩ và nhớ em rất nhiều, giờ thì anh càng tin hơn rằng em chỉ có mình anh. À không! em chỉ được nhìn về phía anh thôi biết chưa. Thôi vào đi kẻo lạnh." Anh bước đi trước. Cô bước theo sau trêu đùa:
"Hôm nay anh đã lên cơn ghen phải không?"
"Không phải"
"Có người hôm nay ghen, haha"
"Không phải, anh không có ghen"
"Ôi có người ghen vì tôi"
"Ya, đừng có trêu anh nữa"
Bạn thật xấu tính.Không ai trả lời bạn là đúng rồi nhá.
Thôi mình trả lời được rồi. Câu trả lời là:
“Vậy ai sẽ là người vào vai phần sau của thân con lừa?”
“Tớ không biết,” Ruby nói. “Có lẽ là đống nước mà Beeber gom lại.”
Còn những gì mình nói trên là đúng. Có những bạn toàn lên trả lời lung tung thật mà. Mình không xấu tính nhé. Bạn vẫn chưa trải nghiệm việc này đâu mà còn nói.