Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chào bạn Jung sang ki thân mến!
Mình vừa đọc bức thư của bạn xong, mình nhắm mắt lại và hít thật sâu suy nghĩ và tưởng tượng rằng. Đất nước của bạn thật tuyệt vời! Một hoàng cung lộng lẫy! sang trọng và có những nét hoa văn thật đẹp . Và còn hòn đảo chechu của nước cậu thì có đầy thiên nhiên, những thảm cỏ xanh mướt, êm ái. Và xứ sở kim chi , nghanh` điện ảnh cũng phong phú,phát triển. Con người ở đó rất thân thiện. Chắc cậu tự hào về đát nước của cậu nhỉ! Tớ cũng như cậu, cũng tự hào về đất nước của mình. Tớ kể cho cậu nghe nhé !
Đất nước của tớ có những danh lam thám cảnh rất nổi tiếng. Như là ở Hà Nội thì có Hồ Gươm.Mặt nước trong xanh, có những cái cây xoè rộng cánh tay để che chở cho mặt hồ, Tháp rùa thì đó là do con người tạo ra nhưng nó có sự hài hoà rất cao với thiên nhiên . Nó có về một sự tích của nó đấy! Tớ sẽ kể cho cậu nghe nha!
Hồi xưa thời Hùng Vương , khi bị giặc xâm phạm lãnh thổ, Long Vương sai con rùa lên đưa gươm để đánh giặc. Sau khi giặc đã dẹp xong, đất nước yên bình, và có một ngày kia, khi vua đj giạo quanh hồ Tả Vọng Thì Long Vương sai kon rủa lên lấy lại thanh kiếm. Vì sự tích đó nên bây giờ người ta gọi thành Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm. Đó là ở Hà Nội. .Rồi còn nhìu truyền thuyết nữa như là Hạ Long,truyền thuyết nói rằng vào thời kỳ nọ khi đất nước có giặc ngoại xâm, một con rồng đã bay theo dọc sông xuôi về phía biển và hạ cánh xuống ở vùng ven biển Đông Bắc làm thành bức tường thành chắn bước tiến của thủy quân giặc. Chỗ rồng đáp xuống che chở cho đất nước được gọi là Hạ Long.
Còn níi Sam,xưa kia nơi đây từng là hòn đảo giữa biển. Trên đảo có nhiều sam nên được gọi là “Học lãnh Sơn” - núi con Sam.
Và,Thác Bà nằm gọn trong núi Ông và gắn với một truyền thuyết xưa về tình yêu son sắt của người vợ, sự ăn năn hối hận của người chồng. Chuyện kể rằng, ở đây có hai vợ chồng và một người con trai chung sống. Người chồng rất thương yêu vợ nhưng có một tật xấu là khi ngồi vào bàn cờ, thì không ai hay đều gì có thể khiến ông phân tâm. Một ngày kia, ông lên núi đánh cờ với tiên ông. Đều là những tay lão luyện, ván cờ của hai vị kéo dài từ ngày này sang ngày khác, tháng này qua tháng kia, năm này đến năm nọ. Người vợ ở nhà chờ chồng đến khi tóc bạc như mây vẫn không thấy chồng về. Bà qua đời, tóc xoã trắng bên sườn núi thành một ngọn thác. Sau khi kết thúc ván cờ, Người chồng về nhà, thấy vợ đã mất. Vừa giận mình, vừa hối hận, ông hoá thành ngọn núi ôm thác trong lòng. Đến nay, đền thờ Ông và dinh Cậu vẫn còn trên đỉnh núi.
Roi con rat nhiu danh lam thang canh nua nhu:
Jung sang ki thân mến, minh tin chắc rằng nếu như không có mạng lưới bưu chính đang ngày một hiện đại toả khắp hành tinh nay thì hôm nay có lẽ minh không thể nào bày tỏ và chia sẻ tình cảm của cháu đối với ban được. Bưu chính mãi mãi là nhịp cầu nối liền tình cảm của biết bao người, biết bao dân tộc trong một thế giới hoà bình và hữu nghị.kim-bum ơi ! Một lần nữa từ trái tim ,mình xin gửi đến ban tình cảm dep de nhat. minh hy vọng rằng một ngày nào đó, ban có dịp sang Việt Nam thăm đất nước và con người của dân tộc VN
Tham koha:
Việt Nam, ngày
Gửi Mina,
Đất nước của cậu thời tiết thế nào? Cậu cùng các thành viên khác trong gia đình cần phải chú ý để bảo vệ sức khỏe cho thật tốt trước dịch bệnh hoành hành nhé. Tớ nhận được thư của cậu kể về đất nước của cậu, tớ rát thích và luôn luôn nghĩ về nó. Hôm nay tớ viết thư cho cậu để kể về đất nước xinh đẹp của tớ.
Đất nước tớ có hình chữ S nhỏ nhắn xinh đẹp trải dài từ Bắc đến Nam. Khí hậu của các miền cũng khác nhau, như miền Bắc nơi mình đang sống thì đã bước vào mùa thu, có những cơn gió đầu mùa se se lạnh. Còn miền Trung thì bà con đang phải chống chọi với lũ lụt, những cơn bão cứ liên tục đổ bộ vào nơi đây, khiến cho miền Trung đang phải gồng mình gánh những hậu quả sau cơn bão. Còn miền Nam thì đang bị xâm nhập mặn rất nặng nề.
Dịch bệnh khiến cho cả thế giới lao đao, nhưng, con người nước tớ kiên cường như thế đấy. Nhân dân không chỉ cùng nhau đoàn kết vượt qua dịch bệnh mà còn cùng nhau mạnh mẽ chống chọi với những điều kiện khắc nghiệt trong cuộc sống thường ngày.
Việt Nam có rất nhiều cảnh quan tươi đẹp, nên tớ thực sự mong cậu có thể đến đất nước của tớ một lần. Con người VN luôn chào đón và thân thiện với du khách.
Mong sẽ được một lần gặp lại bạn
Thân mến
Trang
Ký tên
Em tham khảo:
Bạn Komako thân mến!
Tớ tên là Nguyễn Nhật Linh học sinh lớp 7 tớ đến từ đất nước Việt Nam. Tuần vừa qua tớ được du ngoại cùng đất nước bạn với nhiều ấn tượng đẹp và đáng nhớ nhưng chỉ là qua màn ảnh nhỏ.
Tớ ao ước rằng một ngày gần đây tớ sẽ được đến thăm đất nước đất nước Nhật Bản thân yêu của bạn để được trượt trên nền tuyết trắng, được khoác trên mình bộ kimono duyên dáng của đất bạn. Được thưởng thức cái lạnh buốt giá.
Bạn Komako thân mến!
Đất nước Việt Nam của tớ là có hình chữ S với khí hậu ôn đới. Một năm có bốn mùa rõ rệt xuân, hạ, thu, đông. Khí hậu khá ấm áp và dễ chịu.
Mùa xuân là mùa của những lễ hội và vui chơi. Mùa của cây cối trăn hoa đua nở, vươn trồi nẩy lộc, mùa của những tuổi trẻ và tình yêu con người căng trằn sức sống. Mùa thu với cơn gió heo may với gió se se lạnh làm cho con người ta như muốn hít thở tất cả vào lòng. Mùa của lá vàng rụng đầy đường phố cả thành phố như tràn ngập sắc vàng.
Mùa hè là mùa của du lịch vì đất nước tớ bao bọc xung quanh đều là biển cả. Mùa đông ở đây không quá lạnh, là mùa của những lễ cưới con người như chờ đợi từng ngày để đến mùa đông sưởi ấm cho nhau. Mùa hạ với cái thời tiết khô hanh, màu của những cơn mưa rào trời như đổ nước xuống tưới tiêu cho hoa màu xanh mơm mẩn.
Bạn Komako thân mến!
Đất nước tớ là một đất nước rất giàu và đẹp bạn à. Có rất nhiều những khu du lịch đã được unetco công nhận là di sản thế giới như: Vịnh Hạ Long, Phong Nha Kẻ Bàng, Phố Cổ Hội An, Nhã Nhạc Cung Đình Huế……
Nếu có dịp bạn sang Việt Nam tớ sẽ sẵn sằng làm hướng dẫn viên du lịch cho bạn. Chúng ta sẽ có cuộc vi hành từ Bắc vào Nam. Điểm đầu tiên chúng ta dừng chân đó sẽ là quê hương của người Bác kính yêu của đất nước tớ đó là Nghệ An. Tớ muốn bạn biết rằng tuy Bác là một vị lãnh tụ của đất nước nhưng Bác vẫn có cuộc sống giản dị mà thanh cao.
Điểm tiếp theo chúng ta đến sẽ là Huế mộng mơ. Bạn sẽ được ngắm dòng sông hương lặng lờ trôi nó đang vươn mình chuyển hướng nhưng không hề có một tiếng động nào cả. Vẫn cứ im lìm lặng yên. Rồi những cô gái Huế mặc áo tím thủy chung với giọng Huế ngọt ngào dễ đi và lòng người.
Và điểm ta không thể bỏ qua đó là Đà Nẵng với cái tên thành phố đáng sống. Bạn sẽ được nằm dài dưới bãi biển Mỹ Khê cắt trắng, ngắm nhìn những lớp sóng xô bờ. Điểm đến cuối cùng đó là Hội An. Với những phố cổ dài, kiến trúc hoàn mĩ không chê vào đâu được, con người ở đây bình yên lặng lẽ.
Việt Nam quê tớ còn nhiều thứ đẹp lắm tớ sẽ giới thiệu bạn dần dần. Có lẽ bạn đã hình dung được một phần đất nước Việt Nam của tớ và hiểu vì sao con người Việt Nam cần cù và anh dũng lại yêu quê hương đất nước mình đến thế.
Dân tộc Việt Nam rất cởi mở và hiếu khách. Chúng tớ sẵn sằng giang rộng đôi tay kết bạn với bạn bè trên toàn quốc và hợp tác để xây dựng cuộc sống hòa bình trên thế giới.
Thư đã dài tớ xin dừng bút tại đây. Chúc bạn và gia đình luôn bình an hạnh phúc. Tạm biệt bạn!
Thân ái chào bạn!
Em tham khảo:
Abbey thân mến!
Hôm nay là mùng một Tết Nguyên Đán. Ở đất nước của tôi, Tết Nguyên Đán là Tết tính theo âm lịch (quan niệm về thời gian của người phương Đông). Đấy là Tết cổ truyền mang đậm bản sắc và văn hoá dân tộc với những phong vị cốt truyện: “Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ. Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh” khiến ai đi xa đều hướng về quê hương mỗi độ xuân về. Tôi rất vui khi nhận được thư bạn vào đúng ngày này, bởi vậy phải viết thư hồi âm cho bạn ngay.
Tôi sẽ kể cho bạn nghe một chút về cách người dân quê tôi đón Tết. Chiều ba mươi tháng Chạp nhà nào cúng quây quần nấu bữa cơm tất niên, thắp hương cúng ông bà tổ tiên tỏ lòng thành kính biết ơn. Gần đến giao thừa, cả nhà tôi mặc đẹp, mẹ tôi lại mặc bộ áo dài truyền thống thật duyên dáng cùng ra phố hoà vào dòng người đi đón giao thừa và hái lộc xuân bên bờ Hồ Hoàn Kiếm. Cành lộc xuân tượng trưng cho ước nguyện năm mới may mắn, có nhiều tài, lộc, phúc đức. Tôi rất thích cùng ba, mẹ và em gái đi hái lộc để tận hưởng hương xuân trong đêm thanh bình. Đi chơi Tết, người lớn thường cho ít tiền lẻ vào bao đỏ mừng tuổi trẻ con, mong chúng hay ăn chóng lớn, học hành tiến bộ. Số tiền mừng tuổi ấy tôi cho vào con lợn đất dành để mua quần áo, sách vở, riêng năm vừa rồi tôi đã ủng hộ tất cả cho các bạn học sinh miền Trung bị thiên tai, lũ lụt. Bạn có thích được mừng tuổi không khi tôi kể cho bạn biết điều này?
Mới chỉ kể riêng cái Tết thôi đã thấy phong tục văn hoá nước tôi và nước bạn khác nhau rất nhiều. Lịch sử nước tôi là lịch sử của hơn bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước, vì thế hơn ở bất cứ đâu, người dân nước tôi rất khao khát hoà bình, độc lập để xây dựng đất nước giàu đẹp, sánh vai với các cường quốc trên thế giới. Có lẽ cũng vì lẽ ấy mà thủ đô Hà Nội - Thủ đô nghìn năm văn hiến của tôi vừa đón nhận danh hiệu “Thành phố vì hòa bình” do UNESCO trao tặng.
Nếu bạn có dịp đến đây, tôi sẽ đưa bạn đi tham quan nước mình. Chúc tình bạn của chúng ta đơm hoa kết trái. Chờ hồi âm của bạn.Chào thân ái
Bạn của bạn
....
Em tham khảo nhé:
Việt Nam, ngày
Gửi Mina,
Đất nước của cậu thời tiết thế nào? Cậu cùng các thành viên khác trong gia đình cần phải chú ý để bảo vệ sức khỏe cho thật tốt trước dịch bệnh hoành hành nhé. Tớ nhận được thư của cậu kể về đất nước của cậu, tớ rát thích và luôn luôn nghĩ về nó. Hôm nay tớ viết thư cho cậu để kể về đất nước xinh đẹp của tớ.
Đất nước tớ có hình chữ S nhỏ nhắn xinh đẹp trải dài từ Bắc đến Nam. Khí hậu của các miền cũng khác nhau, như miền Bắc nơi mình đang sống thì đã bước vào mùa thu, có những cơn gió đầu mùa se se lạnh. Còn miền Trung thì bà con đang phải chống chọi với lũ lụt, những cơn bão cứ liên tục đổ bộ vào nơi đây, khiến cho miền Trung đang phải gồng mình gánh những hậu quả sau cơn bão. Còn miền Nam thì đang bị xâm nhập mặn rất nặng nề.
Dịch bệnh khiến cho cả thế giới lao đao, nhưng, con người nước tớ kiên cường như thế đấy. Nhân dân không chỉ cùng nhau đoàn kết vượt qua dịch bệnh mà còn cùng nhau mạnh mẽ chống chọi với những điều kiện khắc nghiệt trong cuộc sống thường ngày.
Việt Nam có rất nhiều cảnh quan tươi đẹp, nên tớ thực sự mong cậu có thể đến đất nước của tớ một lần. Con người VN luôn chào đón và thân thiện với du khách.
Mong sẽ được một lần gặp lại bạn
Thân mến
....
Bài làm:
Việt Nam, ngày ... tháng ... năm ....
Cô Ê- mi-li kính mến !
Hôm nay trong giờ học lịch sử, khi nói về thắng lợi của cuộc kháng chiến của dân tộc cháu, cháu hiểu ra rằng để giành lại độc lập cho dân tộc mình, không phải chỉ có sự hy sinh xương máu của biết bao thế hệ người Việt Nam mà còn của biết bao người yêu chuộng hòa bình trên thế giới mà người cha của cô là No-man Mơ-ri-xơn là một chiến sĩ vô cùng anh dũng và tiêu biểu.
Thưa cô Ê-mi-li !
Nơi ở của cháu và cô cách nhau nửa vòng trái đất. Cháu muốn nhờ cánh thư nhỏ này gửi tới cô lời biết ơn chân thành nhất của cháu cũng như của cả dân tộc cháu.
Cô ơi ! Thế hệ chúng cháu là thế hệ được sinh ra trong hòa bình, được sống trong bầu không khí trong lành, được hạnh phúc trong vòng tay âu yếm đầy đủ của cha mẹ, của thầy cô giáo và của tất cả mọi người. Có thể chúng cháu sẽ không hiểu được những cái giá mà dân tộc cháu và những người như cha cô phải trả - nếu không có được những giờ học lịch sử như hôm nay và những câu chuyện cảm động và chân thực mà chúng cháu được đọc qua báo chí.
Cô ạ ! Khi đọc câu chuyện "Ngọn lửa Mo-ri-xơn", cháu không khỏi bùi ngùi xúc động về tấm gương hy sinh anh dũng của cha cô - người mà cô hằng yêu kính. Cái ngày mà cha cô ra đi và quyết định làm một nghĩa cử cao đẹp: Ông tẩm xăng vào mình và châm lửa tự đốt cháy cơ thể của mình để phản đối cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ ở Việt Nam. Đó là ngày 2 tháng 11 năm 1965. Lúc ấy, cô vẫn còn bé lắm nhỉ ? Mới có mười tám tuổi thôi phải không cô ? Ôi, mười tám tháng tuổi, cái tuổi hãy còn non nớt và hết sức ngây thơ. Nét thơ ngây ấy như đọng lại ở đôi mắt tròn xoe nhìn người cha không chớp như muốn ghi nhớ hình bóng người cha thương yêu vào trong tâm khảm. Và có người cha nào lại không thương con, không muốn sống cùng con, che chở cho con trong bước đường đời đầy thử thách và nghiệt ngã ? Thế nhưng, cha của cô trong niềm yêu thương con vô hạn, hôn con lần cuối, để quyết định hy sinh thân mình vì nghĩa lớn. Đọc đến đây, cháu đã khóc, khóc rất nhiều vì cháu thương mến và cảm phục ông đã hy sinh một cách anh dũng đến thế ! Thương cho cô mới mười tám tháng tuổi đã phải mất cha ! Nhưng cháu đã khâm phục ông rất nhiều và cháu lại càng cảm thấy tự hào khi biết rằng lực lượng yêu chuộng hoà bình trên thế giới có một chiến sĩ quả cảm như ông. Cháu cũng như nhân dân cháu vô cùng biết ơn ông, một chiến sĩ yêu chuộng hoà bình của dân tộc Mỹ. Là một người Mỹ, ông đã dám đứng lên đấu tranh để phản đối sự tham gia quân sự ngày càng sâu của chính phủ Mỹ trong cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Phải chăng, ông là một người có trái tim nhân ái bao la, có tinh thần quốc tế cao cả, có tấm lòng yêu chuộng hòa bình sâu sắc ? Ngọn lửa từ thân thể ông đã lay động và thức tỉnh bao con tim trên khắp hành tinh, đã thổi bùng lên phong trào yêu chuộng hòa bình trên toàn thế giới. Và nó đã góp phần rất quan trọng giúp đỡ cuộc cách mạng vinh quang của dân tộc Việt Nam mau chóng đi đến thắng lợi hoàn toàn.
Nhà thơ Tố Hữu, một nhà thơ lớn của dân tộc cháu ngày ấy viết bài thơ : "Ê-mi-li con" để ca ngợi ông - một con người quả cảm anh dũng - dám hy sinh thân mình vì nền hòa bình của dân tộc khác :
Ê-mi-li con ơi!
Trời sắp sáng rồi...
Cha không bế con về được nữa!
Khi đã sáng bùng lên ngọn lửa
Đêm nay mẹ đến tìm con...
Hôm nay, chúng cháu được sống trong một đất nước hòa bình tự do, thành quả mà cha ông chúng cháu đã đổ bao máu xương để giành lại cho tuổi thơ chúng cháu hôm nay. Chúng cháu luôn tự nhắc mình phải sống sao cho xứng đáng trong sự nghiệp xây dựng đất nước Việt Nam mạnh giàu hôm nay. Phải sống sao để không phụ lòng người cha của cô - người con của chiến sĩ hòa bình vĩ đại No-man Mo-ri-xon. Dân tộc Việt Nam chúng cháu và các thế hệ thiếu nhi Việt Nam mãi mãi biết ơn và không bao giờ quên "ngọn lửa Mo-ri-xon".
Cô ạ ! Hôm nay trên đất nước Việt Nam chúng cháu vẫn còn rất nhiều những bạn nhỏ bị tật nguyền do di chứng của chất độc màu da cam để lại trong mỗi người cha, người mẹ của họ trong cuộc kháng chiến vừa qua. Nhìn các bạn ấy sao lòng cháu thấy đau đơn và xót xa. Chiến tranh và những di chứng của nó để lại sao mà tàn khốc thế. Chứng kiến hậu quả của nó hôm nay, cháu càng thấm thía giá trị của sự hy sinh của cha cô đối với hòa bình.
Hàng ngày, qua màn hình ti vi, cháu vẫn thấy nhiều nơi trên thế giới còn diễn ra những cuộc chiến tranh sắc tộc. Và tuổi thơ của nhiều dân tộc vẫn đang đói rách cơ cực, phải hứng chịu những mất mát đau thương từ những cuộc chiến tranh ấy. Làm thế nào để tuổi thơ trên khắp hành tinh này được sống vui vẻ hồn nhiên mãi mãi trong hạnh phúc hòa bình ? Cháu mong sao trên cõi đời này tất cả mọi người hãy là những người yêu chuộng hoà bình tha thiết như cha cô để một thế giới không có chiến tranh, để không còn đói nghèo, để tuổi thơ chúng cháu ở đâu trên trái đất này cũng được sống êm đềm và hạnh phúc.
Thưa cô, cháu tin chắc rằng nếu như không có mạng lưới bưu chính đang ngày một hiện đại tỏa khắp hành tinh nay thì hôm nay có lẽ cháu không thể nào bày tỏ và chia sẻ tình cảm của cháu đối với cô được. Bưu chính mãi mãi là nhịp cầu nối liền tình cảm của biết bao người, biết bao dân tộc trong một thế giới hòa bình và hữu nghị. Cháu nghĩ đó cũng là ước vọng lớn lao của cha cô khi tự mình đốt lên "ngọn lửa Mo-ri-xon" ngày nào ?
Cô ơi ! Một lần nữa từ trái tim mình, cháu xin gửi đến cô tình cảm trân trọng và biết ơn. Cháu hy vọng rằng một ngày nào đó, cô có dịp sang Việt Nam thăm đất nước và con người của dân tộc cháu, một dân tộc đã gắn chặt số phận của cha cô và cô cùng biết bao người dân nước Mỹ.
Cháu mong chờ thư của cô.
Cháu vô vàn yêu quý của cô.
Linda thân mến!
Khi cầm trên tay bức thư lạ này, chắc bạn ngạc nhiên lắm nhỉ? Vì bức thư này được gửi từ một đất nước rất xa tới đất nước bạn. À chắc bạn không biết mình đâu. Mình tên là Lê Hoài Thương năm nay 11 tuổi, là học sinh lớp 5A - Trường Tiểu học Thị trấn Thống Nhất - Yên Định -Thanh Hoá - Việt Nam. Linda à! Bạn biết tại sao mình lại viết thư cho bạn không ? Vì mình yêu đất nước và con người trên quê hương bạn với cái tên cũng thật đáng yêu: Vương quốc Anh - “ Xứ sở sương mù”. Hơn thế nữa là lòng ngưỡng mộ của mình về bạn một tài năng toán học. Các bạn lớp mình thường gọi bạn với cái tên trìu mến “Nữ hoàng toán học”. Vì vậy mà mình muốn được làm quen và kết bạn với Linda. Nhưng trước hết mình kể cho bạn nghe về đất nước, con người Việt Nam nhé.
Việt Nam - Quê hương mình là một dải đất hình chữ S; nơi có những cánh cò bay rập rờn trên những cánh đồng lúa bao la, bát ngát; người dân Việt Nam nước mình thật hiền hoà, đôn hậu, yêu chuộng hoà bình và luôn muốn được giao lưu, kết bạn với tất cả các bạn trên khắp năm châu. Bạn biết không? Để có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc như ngày hôm nay ông cha mình đã phải trải qua rất nhiều cuộc chiến tranh xâm lược. Tuy so với kẻ thù, nước mình bé nhỏ, nhưng với tinh thần kiên cường, bất khuất, lòng đoàn kết dân tộc và tình yêu tổ quốc nồng nàn mà ông cha mình đã chiến thắng để giành lại hoà bình cho đời sau. Cuộc kháng chiến chống quân xâm lược của hai Bà Trưng đã chứng tỏ phụ nữ Việt Nam nói chung cũng là những người dũng cảm và được Bác Hồ tặng tám chữ vàng “Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang”. À! Chắc bạn biết Bác Hồ chứ? Bác là một người yêu nước, dành hết tình yêu thương cho đất nước, cho nhân dân.
Nước mình còn có rất nhiều cảnh đẹp. Trong đó,Vịnh Hạ long là kỳ quan thiên nhiên Thế giới và có nhiều di sản văn hoá như Thành nhà Hồ, phố cổ Hội An...
Nước mình không chỉ có truyền thống dựng nước, giữ nước hào hùng mà còn có những phong tục tập quán từ xưa vẫn còn tồn tại đến ngày nay như tục làm bánh chưng, bánh dày, tổ chức lễ hội, giỗ tổ Hùng Vương...và Việt Nam nước mình còn tổ chức rất nhiều lễ hội như: Hội chọi Trâu, đua thuyền...
Mỗi người chúng ta sinh ra ai cũng có một ước mơ và những dự định cho tương lai của mình phải không Linhda? Hôm nay, mình sẽ kể cho bạn về những dự định công việc mà mình mơ ước nhé! Hàng ngày, mình thường xem chương trình “Trái tim cho em” được phát sóng trên Đài truyền hình. Được biết trên trái đất còn hàng triệu trẻ em bị bệnh Tim bẩm sinh nhưng không có tiền để mổ. Nhìn những em nhỏ ngây thơ với đôi mắt vô tư, trong sáng nhưng không biết cuộc sống của mình chỉ còn là khoảnh khắc, không biết trái tim non nớt của mình sẽ ngừng đập nếu không được phẫu thuật kịp thời lòng mình lại quặn lên niềm xót xa, thương cảm. Nhìn những bà mẹ gầy gò với đôi mắt trũng sâu trào lệ mỗi khi nói về những đứa con bệnh tật, mình cũng khóc theo. Gia đình mình còn nghèo không có tiền để tài trợ - ủng hộ cho các bạn nhỏ bị bệnh Tim. Mình mơ ước sau này sẽ học nghề Y, sẽ cố gắng học hành thành tài, sẽ trở thành Bác sĩ giỏi đem trái Tim khoẻ mạnh đến cho các bạn nhỏ.
Bạn có biết không, mình đang sống trong đất nước hoà bình không có chiến tranh, không bom đạn, mình rất vui. Nhưng mình cũng thấy buồn cho những nước đang chiến tranh. Họ không biết rằng nếu chiến tranh thì người dân sẽ rất đau khổ khi họ phải xa gia đình, xa người thân... Mình chỉ mong trên Thế giới này sẽ không có chiến tranh, không có bom đạn, mọi người được sống trong hoà bình,được hạnh phuc, ấm no.
Thôi, thư đã dài, mình dừng bút đây. Cuối thư mình xin chúc bạn đạt nhiều giải thưởng trong học tập, chúc bạn mạnh khoẻ và ngày càng xinh đẹp. Mình rất mong nhận được thư hồi âm của bạn để được cùng bạn chia sẻ tình cảm cũng như kinh nghiệm học Toán của bạn. Qua thư cho mình gửi lời hỏi thăm tới gia đình và những người bạn của Linda nhé!
Tham khảo:
........., ngày..., tháng......., năm2016
Linda thân mến!
Khi cầm trên tay bức thư lạ này, chắc bạn ngạc nhiên lắm nhỉ? Vì bức thư này được gửi từ một đất nước rất xa tới đất nước bạn. À chắc bạn không biết mình đâu. Mình tên là Lê Hoài Thương năm nay 11 tuổi, là học sinh lớp 5A - Trường Tiểu học Thị trấn Thống Nhất - Yên Định -Thanh Hoá - Việt Nam. Linda à! Bạn biết tại sao mình lại viết thư cho bạn không ? Vì mình yêu đất nước và con người trên quê hương bạn với cái tên cũng thật đáng yêu: Vương quốc Anh - “ Xứ sở sương mù”. Hơn thế nữa là lòng ngưỡng mộ của mình về bạn một tài năng toán học. Các bạn lớp mình thường gọi bạn với cái tên trìu mến “Nữ hoàng toán học”. Vì vậy mà mình muốn được làm quen và kết bạn với Linda. Nhưng trước hết mình kể cho bạn nghe về đất nước, con người Việt Nam nhé.
Việt Nam - Quê hương mình là một dải đất hình chữ S; nơi có những cánh cò bay rập rờn trên những cánh đồng lúa bao la, bát ngát; người dân Việt Nam nước mình thật hiền hoà, đôn hậu, yêu chuộng hoà bình và luôn muốn được giao lưu, kết bạn với tất cả các bạn trên khắp năm châu. Bạn biết không? Để có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc như ngày hôm nay ông cha mình đã phải trải qua rất nhiều cuộc chiến tranh xâm lược. Tuy so với kẻ thù, nước mình bé nhỏ, nhưng với tinh thần kiên cường, bất khuất, lòng đoàn kết dân tộc và tình yêu tổ quốc nồng nàn mà ông cha mình đã chiến thắng để giành lại hoà bình cho đời sau. Cuộc kháng chiến chống quân xâm lược của hai Bà Trưng đã chứng tỏ phụ nữ Việt Nam nói chung cũng là những người dũng cảm và được Bác Hồ tặng tám chữ vàng “Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang”. À! Chắc bạn biết Bác Hồ chứ? Bác là một người yêu nước, dành hết tình yêu thương cho đất nước, cho nhân dân.
Nước mình còn có rất nhiều cảnh đẹp. Trong đó,Vịnh Hạ long là kỳ quan thiên nhiên Thế giới và có nhiều di sản văn hoá như Thành nhà Hồ, phố cổ Hội An...
Nước mình không chỉ có truyền thống dựng nước, giữ nước hào hùng mà còn có những phong tục tập quán từ xưa vẫn còn tồn tại đến ngày nay như tục làm bánh chưng, bánh dày, tổ chức lễ hội, giỗ tổ Hùng Vương...và Việt Nam nước mình còn tổ chức rất nhiều lễ hội như: Hội chọi Trâu, đua thuyền...
Mỗi người chúng ta sinh ra ai cũng có một ước mơ và những dự định cho tương lai của mình phải không Linhda? Hôm nay, mình sẽ kể cho bạn về những dự định công việc mà mình mơ ước nhé! Hàng ngày, mình thường xem chương trình “Trái tim cho em” được phát sóng trên Đài truyền hình. Được biết trên trái đất còn hàng triệu trẻ em bị bệnh Tim bẩm sinh nhưng không có tiền để mổ. Nhìn những em nhỏ ngây thơ với đôi mắt vô tư, trong sáng nhưng không biết cuộc sống của mình chỉ còn là khoảnh khắc, không biết trái tim non nớt của mình sẽ ngừng đập nếu không được phẫu thuật kịp thời lòng mình lại quặn lên niềm xót xa, thương cảm. Nhìn những bà mẹ gầy gò với đôi mắt trũng sâu trào lệ mỗi khi nói về những đứa con bệnh tật, mình cũng khóc theo. Gia đình mình còn nghèo không có tiền để tài trợ - ủng hộ cho các bạn nhỏ bị bệnh Tim. Mình mơ ước sau này sẽ học nghề Y, sẽ cố gắng học hành thành tài, sẽ trở thành Bác sĩ giỏi đem trái Tim khoẻ mạnh đến cho các bạn nhỏ.
Bạn có biết không, mình đang sống trong đất nước hoà bình không có chiến tranh, không bom đạn, mình rất vui. Nhưng mình cũng thấy buồn cho những nước đang chiến tranh. Họ không biết rằng nếu chiến tranh thì người dân sẽ rất đau khổ khi họ phải xa gia đình, xa người thân... Mình chỉ mong trên Thế giới này sẽ không có chiến tranh, không có bom đạn, mọi người được sống trong hoà bình,được hạnh phuc, ấm no.
Thôi, thư đã dài, mình dừng bút đây. Cuối thư mình xin chúc bạn đạt nhiều giải thưởng trong học tập, chúc bạn mạnh khoẻ và ngày càng xinh đẹp. Mình rất mong nhận được thư hồi âm của bạn để được cùng bạn chia sẻ tình cảm cũng như kinh nghiệm học Toán của bạn. Qua thư cho mình gửi lời hỏi thăm tới gia đình và những người bạn của Linda nhé!
Chúc bạn học tốt!
Mary thân mến,
Mình rất vui khi trở thành một người bạn tốt của bạn, và qua bức thư của bạn, mình có thể hình dung về một đất nước tươi đẹp với mùa đông tuyết phủ trắng trên các mái nhà và trôn đường phố. Mình còn có thể tưởng tượng ra những con đường rộng chạy dài men theo bờ biển quanh co, rồi những đường phố san sát những tòa nhà cao tầng. Đất nước của bạn thật hiện đại và tráng lệ. Còn đất nước của mình ra sao chắc bạn cũng rất tò mò muốn biết.
Mary thân mến, đất nước của mình là một miền đất có những vùng quê thật thanh bình và đẹp đẽ. Ở đây, thời tiết được chia làm bốn mùa rõ rệt. Mùa xuân tiết trời thường ấm áp và cây cối xanh tươi mơn mởn. Mùa hạ nắng vàng rực rỡ trải khắp đường phố. Đến mùa thu, tiết trời rất đẹp, nắng không quá gắt mà là một cái nắng nhạt dịu dàng cung với những ngọn gió heo may khiến cho con người cảm thấy tâm hồn mình thật nhẹ nhõm. Cuối cùng là mùa đông, mùa đông của đất nước mình không đủ lạnh để có những bông tuyết trắng nhưng cũng đủ để mỗi người cảm nhận được cái lạnh của thiên nhiên ban tặng.
Nơi mình ấn tượng nhất là những miền quê yên bình, ở đó có rặng tre xanh rì bao bọc quanh những ngôi làng nhỏ bé. Vào mùa hè, tre vươn cành lá xanh làm thành những bóng râm che mát cho dân làng. Bạn có biết không, đối với người dân Việt Nam chúng mình, đặc biệt là đối với người sống ở làng quê thì cây tre đã trở thành những người bạn gần gũi thân quen. Đến làng quê Việt Nam ở đồng bằng Bắc bộ, bạn có thể bắt gặp hình ảnh những rặng tre, những bụi tre ở khắp nơi. Trên đường làng, tre chạy dọc hai ven đường, như hai bức tường rào kín, đáo. Vào những ngày hè nắng gắt oi ả, đi dưới rặng tre xanh ấy bạn sỗ cổ cảm giác thích thú bởi những âm thanh xào xạc của bụi tre đang đung đưa trong gió, bạn còn được hưởng một cảm giác mát mẻ, yên bĩnh khiến bạn có thể tạm quên đi cái nóng bức oi ả của những ngày hè. Dưới bụi tre, bạn sẽ bắt gặp những chú trâu hiền lành đang ăn cỏ. Đến từng ngôi nhà nhỏ, bạn cũng có thể thấy những bụi tre nhỏ mọc ngay đầu ngõ, dáng cong cong như bàn tay khổng lồ đang che chắn ngôi nhà nhỏ. Vào những đêm rằm, trăng như một ngọn đèn treo lơ lửng dưới ngọn tre.
Tạm biệt những rặng tre xanh, bạn sẽ bắt gạp những cánh đồng thẳng cánh cò bay. Vào mùa lúa đang thời con gái, khắp cánh đồng được bao phủ bởi một màu xanh mơn mởn, đi ngang qua những cánh đồng ấy bạn sẽ thấy một mùi hương ngọt ngào của lúa. Trong ánh chiều chạng vạng, thấp thoáng trên cánh đồng là những đàn cò trắng bay. Đến mùa lúa chín, những cánh đồng xanh mướt đó được thay thế bởi một màu vàng rực rỡ. Trên khắp cánh đồng bà con tấp nập, hối hả đi gặt lúa về. Khắp nơi trong ngõ xóm đều rộn rã tiếng cười.
Bạn biết không, lũ trẻ con chúng mình thì thích nhất những ngày hè được vui chơi thỏa thích. Quê mình nằm sát vùng trung du nên cũng có những quả đồi nhỏ. Ngày hè, bọn mình thường rủ nhau lên đồi, nơi có những cây cọ thân cao vút với những tán lá to tròn như chiếc ô. Mỗi khi gió thổi qua cả rừng cọ lại tấu lên những bản nhạc như đánh thức cả khu rừng vốn yên tĩnh, vắng vẻ. Trên những ngọn đồi cao, trong khe đá có con suối nhỏ chảy róc rách, trong vắt. Khắp quả đồi, màu tím của hoa sim, hoa mua rừng kiêu hãnh đung đưa theo gió. Dạo chơi trên những cánh đồng hay những ngọn đồi này sẽ giúp bạn quên đi những cái mệt mỏi do ngày hè nóng bức đưa lại.
Vào mùa xuân, cảnh sắc ờ đây càng trở nên đẹp hơn bởi khắp nơi đều khoác trên mình một màu xanh non, mỡ màng của những mầm non vừa hé nở. Những cái cây ngày nào trông khô cứng sù sì như không có sự sống, bây giờ bỗng vươn mình bật ra những chiếc lá xanh non đến ngỡ ngàng. Cả thiên nhiên như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Đến nơi đây vào những ngày xuân công vô cùng thú vị.
Bạn có thấy thiên nhiên của nước mình như một bức tranh thật đẹp không? Đây chỉ là một góc nhỏ trong toàn bộ bức tranh của đất nước mình nói riêng và của cả thế giới nói chung. Bức tranh của quê mình cùng với bức tranh quê bạn hợp chung lại sẽ tạo thành một bức tranh vẽ thế giới của chúng ta thật xinh đẹp, muôn màu muôn vẻ phải không bạn. Mình rất yêu tổ quốc mình, hơn thế là tất cả những gì có trên trái đất này.
Mary thân mến, đất nước mình còn rất nhiều điều mình muốn kể với bạn, nhưng phải hẹn bạn ở những lá thư sau. Bạn hãy đọc lá thư này và nhả hồn về đất nước mình, bạn sẽ thấy như đang lạc vẻ một miền quê xinh đẹp và hiền hòa ấy. Đó chính là nơi đã sinh ra mình và nuôi dưỡng mình khôn lớn. Sau này dù có đi đâu mình vẫn nhớ mãi về nơi đó, một miền đất thật bình yên phải không Mary?
Tạm biệt bạn. Hẹn gặp bạn trong những lá thư sau.