Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
An Thái, ngày..., tháng..., năm 20...
Bố yêu quý của con!
Con nhớ bố quá! Con đến thăm bố đây. Bố ơi, bố có khỏe không? Sao lâu nay không về với con? Mẹ nói: “Bố bận đi tuần tra biên giới nên không về được, đừng nhắc bố nhiều, làm bố phải hắt hơi đây”. Có đúng thế không hở bố? Nếu đúng như lời mẹ nói thì lâu nay, bố không hề nhắc tới chúng con lần nào. Vì con không thấy mình được hắt hơi lần nào cả. Chỉ có mẹ, lâu lâu mẹ hắt hơi liên tục mấy cái. Thế là bố nhớ mẹ nhiều hơn rồi đó. Con không chịu đâu!
Con và chị Hà vẫn khỏe. Dạo này chị học nhiều, có khi cả ngày nữa, bố ạ! Chị hứa với mẹ sẽ thi tốt nghiệp đạt loại giỏi và đậu vào trường Đại học Kinh tế Quốc Dân đấy. Còn con, con đang cố gắng hết mình đây. Bố biết con thích môn nào nhất không? Môn Toán đấy. Từ trước đến giờ chưa có lần nào con bị điểm 8 cả. Toàn 9 và 10. Điểm 9 thì ít thôi, còn hầu hết là điểm có hai con số. Tháng nào, cô giáo cũng biểu dương con trước lớp. Con không đi học thêm buổi nào cả. Những bài tập về nhà, con đều tự lực làm cả. Duy chỉ có môn Tiếng Việt, con không được giỏi lắm. Có những bài tập, ngồi nghĩ mãi không ra, con phải nhờ chị Hà hướng dẫn mới làm được. Khó nhất là môn tập làm văn. Mỗi lần, cô cho đề về nhà làm, con phải mất cả buổi mới viết nổi một bài. Viết xong con nhờ chị Hà đọc lại, chị bắt con sửa gần như một nửa bài. Lúc thì chị bảo con viết chưa thành câu đã chấm, lúc thì dùng từ không chính xác ... và ... Chị còn nói: con phải đọc nhiều sách, học tập cách dùng từ, cách diễn đạt... ở trong sách mới giúp cho mình viết tốt được. Chị còn nói: “Hồi trước, chị viết văn cũng yếu lắm. Nhờ chị đọc nhiều sách, tích lũy được nhiều kiến thức và thường xuyên luyện viết nên chị mới viết tốt như bây giờ”. Có lẽ chị nói đúng phải không bố? Con hứa với bố, con sẽ quyết tâm học giỏi cả môn Tiếng Việt nữa để cho bố vui lòng. Bố phải chuẩn bị quà cho chúng con ngay từ bây giờ đấy, bố nhé! Bố quên đi là chúng con buồn lắm đó. Bố nhớ còn phải có quà cho mẹ nữa đấy.
Thôi, con đi học bài đây. Mong bố sớm về phép để bố con mình được gặp nhau.
Con gái của bố
(Kí tên)
Thư
Trần Bảo Minh Thư
mẹ em tên là ....Bố em tên là.....Gia đình em có 3 người em và bố mẹ của em.bố em làm công nhân.mẹ em là y tá
k cho mk nha
Gia đình em có bốn người, gồm có: Bố em 37 tuổi, là kỹ sư Quản lý đất đai công tác tại Bộ Tài nguyên và Môi trường. Mẹ em 35 tuổi là giáo viên và em 7 tuổi là học sinh lớp 2A trường Tiểu học Lĩnh Nam. Em có em trai 4 tuổi. Bố mẹ rất yêu thương hai anh em. Em rất yêu quý bố mẹ và thương em. Em rất vui được là một thành viên trong gia đình. Em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ.
- a .bn ơi cho mk mượn quyển truyện này nhé.
- cô ơi cho em ra ngoài gặp mẹ một lát .
- bn mang hộ mk bài toán lên cô giáo chấm nha.
- bố ơi bài này khó quá bộ giảng cho con nha.
.là người thích quan tam đén gia dinh . thik lam bac si . thich mau do
tui tk chơi liên quân. Thích ăn đùi gà.Dặc biết tui tk đấu hạng trong liên quân
Một trong những loài cây thể hiện sức mạnh vươn lên vẫn sống sót với sự khắc nghiệt của thời tiết là cây xương rồng.
Nhắc đến cây xương rồng thì các bạn nghĩ đến điều gì? Đó chính là nơi khô hạn và khắc nghiệt giống như xa mạc chúng vẫn có thể sống. Vì điều kiện thời tiết thiếu nước trầm trọng nên để giảm sự bốc hơi của nước qua lá, lá của chúng đã trở nên các gai giống như chiếc kim. Đây chính là sự thích nghi tốt với môi trường ở loài này. Cây xương rồng cũng có nhiều loài, nhưng loài mình thích là xương rồng thân có dáng tròn đầy đặn như một quả cầu tròn. Loài này thường trồng trong chậu nhỏ rất xinh xắn. Quả cầu tròn và xung quanh là những chiếc gai bé màu ánh bạc, trên nền là lớp lông màu xanh nhạt. Đến kì từ quả cầu này xuất hiện bông hoa nhỏ màu đỏ trở nên điểm nhấn. Chậu hoa nhỏ này thường được đặt ở bàn học hay cửa sổ. Nên nhà em cũng mua một chậu hoa nhỏ như vậy đặt trên bàn học của em. Mỗi khi có chuyện vui buồn gì em đều ngắm cây xương rồng này. Dù chỉ là cây cối nhưng giống như hai người bạn đang trò chuyện. Khi nghĩ tới sự thích nghi tốt và vượt lên hoàn cảnh của cây em lại như nhận thêm năng lượng mới mà vượt qua những suy nghĩ tiêu cực. Khi mẹ biết chuyện mẹ cũng rất vui vì em có suy nghĩ như vậy. Chính vì thế, em lại được mẹ mua cho một cây xương rồng nữa đặt ở cửa sổ phòng em.
Cây xương rồng là loài em thích bởi cây mang đặc điểm mà loài người chúng ta cần học hỏi là thích nghi tốt với môi trường kể cả không thuận lợi.
Trong sân trường em có trồng rất nhiều loại cây. Trong đó em thích nhất là cây bàng ở gần cửa lớp.
Cây bàng đã lớn lắm rồi, nhìn từ xa giống như một chiếc dù khổng lồ. Gốc cây bàng bằng một vòng tay em ôm không xuể. Rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất như những con rắn hổ mang và có những rễ cắm sâu vào lòng đất để hút chất bổ nuôi cây và giúp cho cây đứng vững. Thân cây thẳng như cái cột đình, vỏ cây màu nâu xám có nhiều vết sẹo. Cây bàng đặc biệt hơn những cây khác và chia thành nhiều tầng che mát cả một vùng đất rộng lớn, càng lên cao màu xanh của tán lá càng nhạt dần. Lá bàng hình bầu dục có màu xanh và che kín không cho ánh nắng xuyên qua sân trường. Mùa thu lá bàng chuyển từ màu xanh sang màu đỏ, mỗi khi có gió thổi nhẹ những chiếc lá đỏ lìa cành để lại những cành khẳng khiu trụi lá trông rất tội nghiệp. Đông qua xuân đến cây bàng lại đâm chồi nảy lộc xuất hiện những chiếc lá non màu nõn chuối tràn đầy sức sống. Hoa bàng màu trắng ngà kết thành từng chuỗi. Ẩn mình sau kẽ lá là những quả bàng màu xanh lục hình tròn và dẹp hai đầu. Khi già trái bàng chuyển sang màu vàng lúc ăn có vị chát. Chúng em thường quây quần bên gốc cây bàng để chơi. Trên cây những chú chim hót líu lo như vui đùa với các em. Mỗi khi trực nhật em còn tưới nước cho cây tươi tốt.
Em rất quý cây bàng vì cây cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn tô điểm vẻ đẹp cho trường em. Những trưa hè êm ả được ngắm hoa bàng rơi thật thích thú biết bao.
đầu tiên nói lên mình tên j lớp mấy trường nào .xong rồi nói lên tình hình lớp mình rồi kết bài là xong
Thanh Tâm, ngày 8 tháng 7 năm 2019
Đức Anh thân mến!
Mới chỉ xa nhau vài tháng thôi mà sao tớ thấy nhớ cậu quá. Hôm nay, thay mặt cả lớp, mình có lời hỏi thăm tới cậu.
Đức Anh ơi, dạo này cậu thế nào? Sức khỏe ra sao? Học tập tốt chứ? Bố mẹ vẫn làm ở công ty cũ chứ? Bé Bi lên lớp một rồi phải không? Còn mình, mình vẫn khỏe, học tập tốt. Còn về tình hình của lớp chúng mình diễn ra khá tốt. Từ khi vắng cậu, lớp chỉ mất đi nụ cười của cậu nhưng vẫn vui. Lớp mình vẫn ngoan nhưng nghịch ngợm lại ở hạng nhất nhì của trường. Phong trào học tập của lớp tớ ngày càng lớn. Lớp mình được cô giáo chủ nhiệm là cô Mây chia thành 4 tổ. Cô nói với bọn mình là nhóm nào có thành tích học tập cao nhất, cô sẽ có quà. Giờ ra chơi, lớp trưởng nhắc chúng mình chơi những trò chơi lành mạnh. Ngoài thời gian học ở lớp, cô Mây còn cho chúng tớ học thêm ở nhà cô Hồng ở các buổi chiều. Nhờ vậy, trong học kì vừa rồi chúng tớ có thành tích học tập tốt nhất và được cô hiệu trưởng khen, làm gương cho chi đội khác. Tình hình của trường cũng thay đổi khá nhiều. Tuần trước nhà trường vừa tổ chức cuộc thi văn nghệ rất hay và đặc sắc. Ban giám khảo đã rất khó khăn mới tìm ra các lớp đoạt giải. Kết quả này thật khiến mọi người bất ngờ. Giải nhất thuộc về lớp 5A; giải nhì thuộc lớp mình và giải ba thuộc về lớp 3A. Sau đó hai ngày, nhà trường lại phát động chương trình: "Cây xanh, bảo vệ môi trường" đã thu hút được sự quan tâm của rất nhiều học sinh. Ngay trước và sau trường, chúng tớ đã trồng rất nhiều cây xanh. Cậu hãy tưởng tượng đi, chỉ vài năm nữa thôi, trường tớ sẽ có rất nhiều cây che bóng mát.
Thôi, thư đã dài, đêm đã khuya, tớ dừng bút đây. Lần sau nhớ viết thư cho tớ nhé. Chúc cậu học giỏi, mạnh khỏe. Tạm biệt cậu.
Bạn thân của cậu
Nguyễn Xuân Hậu