Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quê em là một làng nhỏ ven sông Cầu, phong cảnh rất nên thơ với cây đa, mái đình và đồng ruộng thẳng cánh cò bay. Mùa xuân ấm áp là những ngày đẹp nhất của làng xóm quê em. Mùa xuân đến, cả đất trời như ngập trong hạnh phúc. Cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Những mầm non bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài dằng dặc, khẽ vươn vai vẫy lá chào đón gió xuân. Muôn loài hoa khoe sắc, khoe hương trong nắng mới. Sáng sớm, làn sương mỏng như khói vẫn còn vương vấn trên mặt đất. Phía trời đông anh ánh sắc hồng phơn phớt. Mặt trời đã mọc. Bầu trời sáng dần và không khí ấm hẳn lên, báo hiệu mùa xuân đã bắt đầu.Con đường làng vốn im lìm nép dưới bóng tre, sáng nay cũng rộn lên tiếng chim lảnh lót. Chích chòe, sáo sậu, chào mào… đua nhau chuyền cành. Cả những chú chim sâu bé bỏng cũng vui vẻ nhảy nhót tìm sâu trong vườn rau, luôn miệng kêu tờ rích… tờ rích… Đàn chim én vun vút chao liệng trên cánh đồng rồi bay là là ngang ngọn tre.Tiếng chim đã đánh thức mọi người. Đường làng nhộn nhịp bước chân. Một tốp thanh niên diện quần áo mới rủ nhau đi chơi xuân, tiếng cười nói râm ran. Hôm nay, bà nội em cùng các cụ trong xóm đi lễ chùa bên kia sông. Các bà mặc áo tứ thân thắt vạt, tay xách làn đựng hương hoa, miệng nhai trầu bỏm bẻm, nối nhau đi trên con đường mới đắp, cỏ xanh lún phún như mạ non. Dòng sông phẳng lặng như một tấm gương trong. Con đò từ từ rời bến, mặt nước xôn xao.Cảnh vật quê em rạo rực sức sống và lòng người cũng náo nức, xao xuyến lúc xuân sang.
hơn nha bạn chép ít thôi
Mat unikey =) Tham khao nha !
Hồ Gươm nậm ở trung tâm Thủ đô Hà Nội. Mặt hồ trong như tấm gương soi hình bầu dục. Giữa hồ, trên thảm cỏ xanh rờn Tháp Rùa nổi lên uy nghiêm. Có lúc hồ trong veo như tấm kính, phản chiếu cảnh trời xanh mây trắng. Trên bờ hồ, dưới những tán lá cây phượng vĩ là những chiếc ghế đá mà sau những buổi chiều đi học về em cùng các bạn ngồi đó để khoe điểm với nhau. Khi hè về, tiếng ve râm ran hòa lẫn tiếng chim trong các lùm cây tạo thành một bản hòa tấu kéo dài.
Trên bờ hồ ==> chỉ địa điểm, nơi chốn
Khi hè về ==> chỉ thời gian
Tham khảo :
- Có thể sử dụng các thành ngữ như: chân lấm tay bùn, đầu tắt mặt tối, sớm nắng chiều mưa, một nắng hai sương, bán mặt cho đất bán lưng cho trời…
- Có thể lựa chọn bài ca dao:
Nước non lận đận một mình
Thân cò lên thác xuống ghềnh bấy nay.
Ai làm cho bể kia đầy
Cho ao kia cạn cho gầy cò con?
+ Người nông dân là người chịu nhiều khó khăn, cực khổ nhất, họ phải một nắng hai sương trồng cấy, chăm bón. Nhưng số phận của họ hết sức khó khăn, cực khổ.
+ Con cò trong câu ca dao là hình ảnh của người nông dân, cuộc đời vất vả của con cò được diễn tả bằng hình ảnh đối lập: một mình lận đận giữa nước non, lên thác xuống ghềnh, vượt qua những nơi khó khăn, nguy hiểm. Một mình thân cò bé nhỏ mà phải đương đầu với những khó khăn quá lớn.
+ Sử dụng đại từ phiếm chỉ "Ai", bài ca dao đã hướng mũi tên công kích đến xã hội phong kiến suy tàn đã đày đọa thân phận bé nhỏ của những người nông dân. Câu hỏi tu từ đã gián tiếp tố cáo xã hội phong kiến bất công đó.
Em tham khảo:
Được sống trong tình yêu thương của gia đình có lẽ là niềm hạnh phúc nhất của con người. Bởi lẽ gia đình là nơi có những người mà ta yêu thương, quý mến, nơi ta được ôm ấp, chở che trong tình cảm dạt dào ấy. Gia đình còn là nơi dạy cho ta biết bao bài học quý giá về cách đối nhân xử thế, về bài học làm người. Có lẽ em sẽ chẳng thể tìm được nơi nào mang đến sự bình yên như gia đình bởi " gia đình là nơi bão dừng sau cánh cửa". Được trở về với vòng tay bố mẹ, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc, bao nhiêu chuyện buồn dường như chợt tan biến khi nhìn thấy nụ cười của bố mẹ. Đối với em, hạnh phúc không phải là sở hữu những thứ vật chất đắt đỏ mà chỉ đơngiản là được sống trong tình yêu thương của gia đình, em cảm thấy mình học tập tốt như hiện tại là do ''cha dạy con khéo, mẹ dạy con khôn''(Thành ngữ). Thực sự em cảm thấy bản thân rất may mắn khi được sinh ra và lớn lên trong mái nhà tràn ngập tình yêu đó.
Mùa hè này tôi được về quê với ông bà. Sáng ngày đầu tiên ở quê, tôi đã dậy rất sớm. Đúng là "Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối". Bình minh đến rất sớm mang theo những tia nắng chiếu rọi khắp không gian. Lâu lắm rồi tôi mới về quê và thấy cuộc sống ở nơi đây yên bình đến thế. Tiếng chim non truyền từ cành này sang cành khác, ríu rít gọi nhau. Tiếng mọi người nói chuyện kéo nhau ra đồng càng ngày càng nhiêu. Cả không gian trộn lẫn bởi âm thanh và màu sắc mang đến cho tôi những phút giây thật thư thái rời xa cuộc sống xô bồ ở chốn thành thị chỉ toàn tiếng xe và khói bụi...
Mùa hè của tôi là thời gian tuyệt vời để thả mình vào những trạng ngữ "nóng bỏng" và "sôi động". Tôi thích cảm nhận ánh nắng mặt trời chói chang khi bước ra khỏi cánh cửa, cảm giác nóng bức từng tia nắng chạm vào da. Mỗi ngày, tôi tự do khám phá những điểm đến mới, từ những bãi biển rực rỡ đến những công viên xanh mát.
Trong mùa hè, tôi luôn trân trọng thành ngữ "Carpe Diem" - chớp lấy ngày hôm nay. Tôi hiểu rằng thời gian trôi qua nhanh chóng, vì vậy tôi muốn tận hưởng mỗi khoảnh khắc, không để lỡ bất kỳ cơ hội nào. Tôi thích tham gia vào các hoạt động ngoài trời, như bơi lội trong biển xanh, tổ chức picnic cùng bạn bè, hay thậm chí chỉ đơn giản là nằm dưới bóng cây đọc sách.
Mùa hè cũng là thời gian để tôi thể hiện trạng ngữ "thư giãn" và "thoải mái". Tôi thích đi dạo trên bãi cát mềm mịn, cảm nhận làn gió biển thoảng qua tóc. Tôi cũng thích ngồi dưới bầu trời đêm, ngắm nhìn vạn vật xung quanh và thưởng thức âm nhạc yêu thích. Mùa hè là thời gian để tôi nạp lại năng lượng, tìm lại sự cân bằng và thúc đẩy sự sáng tạo.
Với mùa hè của tôi, tôi luôn muốn tận hưởng từng khoảnh khắc và tìm thấy sự thư giãn và thoải mái trong cuộc sống.
mình cần gấp trong chiều nay ạ mong moi người giúp nhé
Trong xã hội phong kiến, người phụ nữ luôn bị coi nhẹ và không có quyền quyết định cuộc sống của mình. Chế độ nam quyền đã chà đạp lên quyền sống của họ, đàn ông được quyền “năm thê bảy thiếp” còn người phụ nữ chỉ là những cái bóng mờ nhạt, không dám lên tiếng để đòi quyền hạnh phúc cho riêng minh. Cuộc đời họ như cánh bèo trôi vô định, bảy nổi ba chìm chẳng biết sẽ trôi dạt về đâu. Số phận họ nằm trong tay của kẻ khác, Không những vậy, họ luôn phải vất vả ngược xuôi, làm lụng để nuôi chồng con, một nắng hai sương dầu dãi giữa cuộc đời tăm tối. Tấm thân hao gầy ấy không quản gian khổ, vất vả, hết lòng