Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Lào Cai được biết đến là địa điểm du lịch, nghỉ dưỡng, sinh thái, leo núi. Nhưng tôi ấn tượng nhất với nghề đan lát, bằng những đôi tay khéo léo mà con người chúng ta có thể tạo ra những sản phẩm thủ công rất đơn giản, đẹp và vô cùng tiện ích cho cuộc sống thường nhật của người dân. Ta có thể làm ra rổ rá, mâm ăn cơm, ghế từ các nguyên liệu phong phú: mây, tre nứa và dây rừng. Nghề này không phân biệt lứa tuổi nên không chỉ người lớn làm mà còn các em nhỏ cũng thế, được dạy để lưu giữ nét đẹp văn hóa tổ tiên để lại. Quá trình thực hiện rất công phu, phải kiên nhẫn làm ra từng món đồ như thế thật tuyệt vời! Giá thành của sản phẩm cũng không quá cao, tùy theo chất liệu, kích thước. Đây có thể nói là một trong những nghề truyền thống lâu đời của tỉnh Lào Cai, nó thật hay!
ok nhá.
Quê hương,cội nguồn của văn hóa dân tộc.Thật vậy ,quê hương là nơi chúng ta sinh ra và lớn lên,là nơi ông cha ta nghìn năm bảo vệ và giũ gìn truyền thống dân tộc.Quê hương là những gì thân thương gần gũi và gắn bó nhất trong đời sống hàng ngày …là những câu chuyện ngày xưa bà thường hay kể,là những khúc hát ầu ơ ru ta sớm ngày,là những chiếc cuốc,chõng tre ,thúng cha hay làm…Quê hương là nơi chúng ta,những người còn sống báo hiếu cha ông vào dịp lễ tết ,bằng những mâm cơm giản dị tưởng nhớ về người đã khuất.Quê hương không hiện đại và văn minh nhủ đo thị nhưng nó là cội nguồn là lẽ sống ,là bản sắc văn hóa dân tộc mà ta cần thừa hưởng và phát huy.
Phòng truyền thống là nơi tôn nghiêm. Là nơi mà chắc hẳn ai cũng muốn vô một lần cho biết. Phòng truyền thống trưng bày nhiêu di vật cổ xưa, hay là tranh ảnh các vị anh hùng và phòng còn dùng là nơi sinh hoạt đội.. Nếu ai chưa từng vô phòng truyền thống mong rằng bạn sẽ vô đó một lần. Bạn sẽ tìm hiểu được nhiều kiến thức, khám phá được nhiều điều mà bạn chưa ngờ đến.
Tuy chưa được vào phòng truyền thống của trường nhưng nhìn từ ngoài vào,mình cảm thhấy tuy nó nhỏ nhưng rất trang nghiêm
-Gia đình, dòng họ của em trước đây không được phát triển cho lắm và rất khó khăn. Nhưng bằng ý chí vươn lên mà từ thời của ông bà em đã khá giả hơn trước rất nhiều. Bà em kể trước đây nhà em nghèo lắm, mẹ em học giỏi nhưng nhà chẳng có tiền; bà phải vay mượn khắp nơi để mẹ được đi học. Mẹ em học giỏi và có ý chí vươn lên nên sau này kiếm được việc làm ổn định trong cơ quan nhà nước. Cả 2 bên nội ngoại đều khó khăn nên khi bố mẹ em lấy nhau cũng không có gì ngoài một mảnh đất nhỏ. Sau nhiều năm chăm chỉ bố mẹ dành dụm được tiền xây nhà, lo được cho con cái ăn học, trả hết nợ với họ hàng và mua được ô tô,...2 bên ông bà đều rất tự hào về sự chăm chỉ, chịu khó học tập của bố mẹ em,...
-Đối với em đó là một truyền thống đẹp, đáng để giữ gìn và tôn vinh,...Truyền thống ấy nên được lưu truyền qua nhiều thế hệ hơn nữa để đời sau noi gương tốt của đời trước,...
-Các truyền thống em biết:
-Thờ cúng tổ tiên
-Truyền thống hiếu học
-Truyền thống lá lành đùm lá rách
...............
Từ bao đợi này , gia đình dòng họ em luôn phát huy truyền thống Hiếu học . Tuy nhà nghèo , không đủ điều kiện nhưng gia đình , dòng họ em vẫn luôn duy trì truyền thống ấy. Hết đời này đến đời khác , vẫn tiếp tục làm như vậy . Không có gì thay đổi cả. Em còn nhớ , đời trước khi em sinh ra , thì gia đình em nghèo lắm , tiền không có để ăn nhưng gia đình vẫn cố gắng học hành giỏi Giang . Và trong gia đình , dòng học em , ông nội là người đã thi đỗ trạng nguyên . Cho đến tận bây giờ , gia đình , dòng họ em vẫn luôn tự hào khi gia đình mình có truyền thống Hiếu học .
Ý nghĩ : giúp em phấn đấu trong việc học , trong việc tìm tòi những bài học hay và thú vị . Giúp em học hành tốt hơn , để em nhìn vào tấm gương của gia đình em mà học hỏi .
Một vài truyền thống mà em biết :
- Truyền thống Đan nón
- Truyền thống Hiếu học
- Truyền thống chèo thuyền
- Truyền thống nghề y
- Truyền thống yêu nước
- truyền thống lá lành đùm lá rách , của ít lòng nhiều
- Truyền thống đoàn kết .
Tham Khảo:
Là một vùng đất trẻ, Cà Mau quê em mới chỉ được khai phá từ những thập niên cuối thế kỷ XVIII. Miền đất này được thiên nhiên ưu đãi, ban tặng cho những điều kiện mà nhiều nơi khác không có được: ba mặt tiếp giáp biển (tổng cộng là 250km) và một hệ thống sông rạch chằng chịt (chiều dài tổng cộng hơn 7000km). Chợ nổi Cà Mau chính là sự giao hoà của con người và thiên nhiên ở miền sông nước hữu tình này.
Chợ nổi nằm trên sông Gành Hào (thuộc trung tâm thành phố Cà Mau), cách cầu Gành Hào khoảng hơn 200km, thuộc địa bàn phường 8. Ngày trước, chợ ở giữa ngã ba Chùa Bà, cách đó khoảng hơn chục cây số. Xưa kia, đây là nơi tụ tập kiếm sống của người tứ xứ và bán nhiều loại hàng hoá khác nhau. Bây giờ, chợ chỉ còn bán các sản vật của miệt vườn.
Ngay mờ sáng, từ hàng trăm ngàn con sông rạch khác, các ghe xuồng từ các vùng quê của các huyện Ngọc Hiển, Đầm Dơi, Cái Nước, Năm Căn... đem hàng về chợ nổi trên sông Gành Hào này. Trong làn sương mù lãng đãng trên sông nước, những chiếc ghe to, ghe nhỏ chở nặng hàng đậu sát vào nhau trên mặt nước dập dềnh, chuẩn bị cho một ngày mới.
Chợ nổi Cà Mau hội tụ rất nhiều loại trái cây và sản vật miệt vườn như: đu đủ, xoài, ổi, chôm chôm, khóm thơm (dứa), dừa nước, dưa gang, khế, bí bầu, cà chua, khoai tây... Trong nắng gió phương Nam, chợ bừng lên hương sắc của những miệt vườn ở đâu đó bên sông Tiền, sông Hậu, sông Trẹm,... Đôi khi còn có những ghe bán chiếu rong - những ghe chiếu đã trở thành cảm hứng để soạn giả Viễn Châu thuở nào viết nên bài ca vọng cổ "Tình anh bán chiếu" nổi tiếng đến hôm nay.
Chợ trên sông nên khách mua hàng cũng phải đi xuồng hoặc đò. Khách đi chợ chỉ cần ngồi trên con đò lướt nhẹ qua những ghe hàng, nhìn những thứ được treo lúc lắc trên các nhánh cây dựng trên ghe (gọi là cây "bẹo") là sẽ biết ghe đó bán hàng gì. Đó là những lời chào mời lặng lẽ nhưng thật hấp dẫn. Nếu bạn ghé vào, sẽ được người bán hàng hiếu khách mời nếm thử một thứ trái cây với phong cách bình dị, chân thành và phóng khoáng thật dễ thương của con người đất Mũi.
Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình.
Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng.
Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận. Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia