K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 8 2018

Những đợt mưa trong trẻo rơi lướt thướt giữa bầu trời mùa hè oi ả. Các chiếu lá vàng, đỏ, xanh lá rơi giữa bầu trời mùa thu se lạnh. Mùa đông, có những đợt rét lạnh đến thấu xương.Nhưng mùa xuân thì khác.Đây là mùa khởi đầu một năm và là mùa cây cối xanh tốt, đâm chồi nảy lộc, ra hoa kết trái.Có lẽ, chính vì thế mà mùa xuân là mùa mang lại cho em những cảm xúc rất đặc biệt, khiến em yêu mến vô cùng. Em được cùng cả nhà đi về quê ăn Tết. Được xem bố và ông gói bánh chưng. Em được ông dạy cách gói bánh chưng và được ông giải thích vì sao bánh chưng lại hình vuông. Sau đó, bố dẫn em đi mua đào.Vườn đào đỏ thắm nở rộ trông tuyệt đẹp.Em cảm giác như bố và em đang đi trong rừng đào rực rỡ. Cuối cùng, bố đã chọn được một cành đào vừa ý. Buổi tối, em cùng đại gia đình ngồi bên bếp lửa bập bùng chờ bánh chưng chín. Lúc bánh chưng chín, cũng đúng là lúc thời khắc giao thừa. Năm cũ đã qua, đã đến lúc đón năm mới. Cả đại gia đình rộn ràng đón năm mới, ăn bánh kẹo, hoa quả. Lòng em vui hẳn lên khi được xem pháo hoa. Buổi sáng đã đến, em cùng bố mẹ và em trai đi chúc tết. Chúc những câu chúc dân gian từ xa xưa.Vì đó là phong tục của người Việt.Em không sao tả nổi cảm xúc vui sướng khi được về quê thăm ông bà và đón Tết. Mùa xuân đã cho em nhiều hiểu biết hơn về Tết và phong tục đón tết của người Việt Nam.

 

10 tháng 8 2018

Những đợt mưa trong trẻo rơi lướt thướt giữa bầu trời mùa hè oi ả. Các chiếu lá vàng, đỏ, xanh lá rơi giữa bầu trời mùa thu se lạnh. Mùa đông, có những đợt rét lạnh đến thấu xương.Nhưng mùa xuân thì khác.Đây là mùa khởi đầu một năm và là mùa cây cối xanh tốt, đâm chồi nảy lộc, ra hoa kết trái.Có lẽ, chính vì thế mà mùa xuân là mùa mang lại cho em những cảm xúc rất đặc biệt, khiến em yêu mến vô cùng. Em được cùng cả nhà đi về quê ăn Tết. Được xem bố và ông gói bánh chưng. Em được ông dạy cách gói bánh chưng và được ông giải thích vì sao bánh chưng lại hình vuông. Sau đó, bố dẫn em đi mua đào.Vườn đào đỏ thắm nở rộ trông tuyệt đẹp.Em cảm giác như bố và em đang đi trong rừng đào rực rỡ. Cuối cùng, bố đã chọn được một cành đào vừa ý. Buổi tối, em cùng đại gia đình ngồi bên bếp lửa bập bùng chờ bánh chưng chín. Lúc bánh chưng chín, cũng đúng là lúc thời khắc giao thừa. Năm cũ đã qua, đã đến lúc đón năm mới. Cả đại gia đình rộn ràng đón năm mới, ăn bánh kẹo, hoa quả. Lòng em vui hẳn lên khi được xem pháo hoa. Buổi sáng đã đến, em cùng bố mẹ và em trai đi chúc tết. Chúc những câu chúc dân gian từ xa xưa.Vì đó là phong tục của người Việt.Em không sao tả nổi cảm xúc vui sướng khi được về quê thăm ông bà và đón Tết. Mùa xuân đã cho em nhiều hiểu biết hơn về Tết và phong tục đón tết của người Việt Nam.

16 tháng 8 2018

Năm nào cũng vậy, cứ dịp đầu xuân là trên khắp các miền của đất nước đều diễn ra những lễ hội lớn nhỏ. Đây cũng là dịp để những người dân được hòa mình vào không khí lễ hội, được giải lao sau một năm làm việc đầy mệt mỏi, căng thẳng. Không chỉ có những lế hội lớn mang tầm cỡ quốc gia mà ngay những làng quê nhỏ cũng diễn ra những lễ hội đầu xuân đầy tấp nập, đó chính là lễ hội đình làng và lễ hội mùa xuân.

Quê hương em là một miền quê nghèo thuộc đồng bằng Bắc Bộ, vì người dân sin sống chủ yếu bằng nghề sản xuất nông nghiệp nên người dân quê em cũng rất coi trọng những tín ngưỡng dân gian, sau mỗi vụ mùa thường diễn ra những lễ hội để cầu cho mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu.

Nhưng lễ hội lớn nhất ở làng quê của em đó chính là lễ hội đình làng và lễ hội mùa xuân. Lễ hội đình làng chính là dịp kỉ niệm ngày giỗ của thành hoàng làng- người đầu tiên sinh sống và truyền nghề cho những người dân quê hương em. Không chỉ có làng quê của em mà rất nhiều những làng khác cũng có thành hoàng làng, mỗi nơi thờ một người sáng lập, khai phá đất đai và cũng là người truyền nghề riêng.

Vào mỗi dịp lễ thành hoàng làng thì người dân quê hương em lại tấp nập, nhộn nhịp chuẩn bị lễ tế, những đồ vật cho ngày lễ. Món bánh truyền thống mà người dân quê hương em dâng lên thành hoàng làng đó chính là món bán dày. Ngoài ra còn thờ thêm một bó lúa chín thơm, bởi đó chính là thành quả làm ra của dân làng trong một năm vất vả.

Mỗi lần diễn ra lễ hội lại có những trò chơi dân gian vô cùng thú vị, chẳng hạn như bịt mắt bắt dê, đi cầu kiều bắt vịt hay bịt mắt đập nồi đất…Cứ mỗi dịp lễ hội về thì dù là những người làm ăn xa cũng đều sẽ trở về quây quần bên gia đình cùng đón lễ hội.

hok tốt !!!

9 tháng 8 2018

1 BÀI VĂN!!!!

9 tháng 8 2018

bn lên mạng tìm bài nào hay thì dựa vào bài đó để viết thành bài của bn

3 tháng 11 2021

tham khảo

Không còn là đứa bé ngây thơ, hồn nhiên như ngày nào. Giờ đây tôi đã là một cô bé học lớp 8, cũng đã 14 tuổi rồi. Và khi ấy, tôi muốn nói với mọi người, với bố mẹ và bạn bè rằng "Tôi thấy mình đã lớn khôn". Đó là việc tự nhận thức về bản thân mình, về những thay đổi của bản thân theo chiều hướng tích cực. "Lớn khôn" ở đây không chỉ là ở ngoại hình mà điều quan trọng là sự trưởng thành, chín chắn trong tâm hồn mỗi người. Đi hết chặng đường gần 15 năm trên đời, tôi không còn là một đứa bé mè nheo và nhõng nhẽo như xưa. Tôi lớn lên trông thấy, thấp hơn chị gái tôi chẳng là bao. Hơn nữa những nhận thức của tôi về thế giới xung quanh không còn quá ngây thơ và hồn nhiên như ngày nào, tôi nhìn cuộc sống ở tính quy luật, bản chất, ở bề sâu bề sau về xa. Cuộc sống này đâu còn là một màu hồng đẹp đẽ như tôi từng thấy, đó là một cuộc sống phức tạp, bộn bề với những cái cao cả và thấp hèn, đẹp đẽ và xấu xí, thiện và ác, hùng và bi... Tất cả những mặt đối lập của cuộc sống cùng tồn tại và chuyển hóa vào nhau nên rất cần phải tỉnh táo, bản lĩnh để đi theo cái thiện, để hướng tới cái chân thiện mỹ. Và chính hiện thức ấy cũng là một phần tôi rèn nhận thức, tâm hồn của tôi. Với cái nhìn cuộc sống đa chiều, con người thì đa diện, tôi có một cái nhìn toàn cảnh về cuộc sống, nắm bắt được những bản chất để có cách ứng xử hợp lí. Tôi đã lớn khôn phải chăng là như thế. Tôi thấy mình đã lớn khôn còn bởi tôi đã hiểu hơn về chính bản thân mình. Mỗi con người không hề giản đơn, xuôi chiều như bề ngoài chúng ta thấy. Đó là một tiểu vũ trụ với đầy những bí ẩn đang chờ người du hành đến khám phá. Và tôi cũng đã và đang tiến những bước đầu tiên để khai phá tâm hồn mình. Khi tôi hiểu được tôi thì tôi sẽ nhận thức được bản thân mình từ tính cách, phẩm chất, sở thích.... Bên cạnh đó tôi còn khám phá được những khả năng, giới hạn của bản thân từ đó mà khơi thức những khả năng tiềm ẩn, những mong muốn sâu kín. Khi tôi đã hiểu tôi thì như một điều tất yếu, tôi sẽ sống cuộc đời của chính mình. Biết rõ về chính mình tức là tôi nhận thức được những ưu điểm và hạn chế của bản thân từ đó mà tìm hướng hạn chế hoặc phát huy để định hướng các mục tiêu và giá trị sống. Cứ như vậy thì việc chọn lựa cho mình một con đường đi đúng đắn là không quá khó, tôi là chủ cuộc đời mình chứ không phải ai khác. Hiểu bản thân mình cũng là một cách để tôi chia sẻ, kết nối với những người xung quanh, ngọn lửa trong tôi khi tìm thấy sự hòa hợp với cộng đồng chắc hẳn sẽ phát huy tối đa sức mạnh tiềm ẩn. Tôi thấy mình đã lớn khôn bởi giờ đây tôi đã biết khơi lên trong mình ngọn lửa của yêu thương, của đam mê và của niềm tin. Yêu thương chính là thước đo của sự trưởng thành bởi chính nhà văn V. Hugo đã từng quan niệm:"Trên đời, chỉ có một điều ấy thôi, đó là yêu thương nhau". Khi yêu bản thân mình hơn, tình cảm trao đi cho những người xung quanh tôi cảm thấy thật an nhiên và nhẹ nhõm. Khi biết yêu thương nhiều hơn, tôi thể hiện ra bằng những hành động chân thành: có trách nhiệm với chính bản thân mình, chia sẻ, động viên, dang rộng cánh tay khi ai đó bị thất bại hoặc tổn thương, giúp đỡ và yêu quý những người thân nhiều hơn. Chính tình yêu thương chứ không phải điều gì khác khiến tôi sống nhân văn và cao cả hơn. Hơn một triết lí tôi nhận ra là để yêu thương chân thành và lan tỏa, hãy biết hy sinh bản thân mình. 14 tuổi, tôi cũng phần nào tìm thấy cho mình những đam mê, những ước muốn, những khát vọng riêng. Cùng với ngọn lửa của niềm tin và tri thức, tôi sẽ cố hết sức để thổi bùng những ngọn lửa đang tiềm ẩn. Và cảm ơn cuộc đời, những người xung quanh đã góp phần cho tôi khôn lớn. Giờ đây, tôi thấy mình đã khôn lớn chỉ là một phần rất nhỏ. Chặng đường đời còn rất dài và thật lắm chông gai, tôi luôn tự dặn lòng phải chân cứng đá mềm để bước vào đời.

3 tháng 11 2021

10-15 CÂU THÔI BẠNgianroi

11 tháng 10 2021

Tham khảo

Em bé bán diêm thật tội nghiệp. Người đời đối xử tàn nhẫn với em biết mấy. Họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng tha thiết của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với em bé bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả thi thể em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Song nhìn chung cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.

 

 

 

11 tháng 10 2021

Tham khảo in đậm nữa nhé!