Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ly đang làm bài tập toán thì gặp một bài khó nghĩ mãi không ra. Sau đó, Ly đã hỏi Hương:
- Hương ơi! Cậu dạy tớ bài toán này được không?
- Ừ! Cậu đưa tớ đọc đề bài xem nào.
Hương suy nghĩ rồi sau đó trả lời:
- Bài này cậu phải tính khối lượng của cam trước rồi sau đó cậu mới tính được tổng khối lượng của cả cam và quýt.
Ly đọc lời giải một lúc và bạn ấy cũng hiểu ra vấn đề. Ly sung sướng khi đã hiểu được cách làm của bài tập đó và rối rít cảm ơn Hương
mkbị nhầm nhé
phải là:
Em: Chị ơi, hộp muối ở để ở đâu ạ?
Chị: Ở trong tủ bếp ấy.
Em: Hôm nào ta ra bà chơi chị nhỉ?
Chị: Tận tuần sau cơ.
Tác dụng: Làm cho câu nói tránh lặp, ngắn gọn mà người em vẵn có thể hiểu được
Vậy là đã hai năm trôi qua từ khi tôi bước đi tạm biệt ngôi trường cấp 1 yêu dấu này. Ôi! Sao nhớ quá! Những hình ảnh về buổi đầu tiên đến trường cứ gợi lên mãi trong tâm trí tôi. Tất cả hiện lên thật quá đỗi thân thương. Hình ảnh thầy cô, hình ảnh bạn bè và cả hình ảnh sân trường giờ ra chơi. Ngày mai, tôi sẽ chuyển đến một nơi rất xa cùng với gia đình mình nhưng có lẽ những kỉ niệm về ngôi trường đặc biệt này tôi sẽ mãi không bao giờ quên.
+ Câu đặc biệt: in đậm
+ Câu rút gọn: in nghiêng
+ Quan hệ từ: gạch chân
Trong nhà em có một chú chó rất đáng yêu , em đặt tên cho nó là Misa. Nó có thân hình đẹp . Bộ lông vàng óng , mượt mà như tấm thăm mềm phơi dưới ánh nắng . Hằng ngày khi cả nhà không có ai , nó đều không lục lọi mà chỉ "chăm chú" canh trộm cho nhà em.Em rất yêu quý Misa vì nó rất đẹp , không những thế mà còn rất ngoan.
Chỉ còn vài phút nữa là hết giờ làm bài kiểm tra chất lượng giữa học kì. Đây là thời điểm chộn rộn nhất của tiết học. Mọi người vội vã nộp bài lên bàn cô giáo rồi trật tự trở về chỗ ngồi, mặt ngóng ra, sân trường, đợi chờ tiếng trống. Bỗng Tùng…! Tùng…! Tùng…! ba tiếng trống vang lên rộn rã làm bể vụn khối không gian tĩnh lặng, báo hiệu giờ giải lao đã đến.
Trong phòng học, tiếng cười nói lao xao rộ lên. Ai cũng muốn nộp bài nhanh để ra chơi. Vài phút sau, từ các cửa phòng học túa ra không . biết bao nhiêu mà kể những cánh áo đồng phục màu mây, rập rờn giữa sân trường như những cánh bướm vào những ngày cuối xuân đầu hạ, Sân trường vốn rết rộng vậy mà giờ đây có cảm giác như bị thu hẹp lại. Nó không đủ chứa những bước chân bay nhảy của tụi trẻ chúng con. Khắp sân trường và cả trên hành lang của những dãy phòng học, đâu đâu cũng rộ lên tiếng cười nói ríu rít y như một bầy chim hót vào buổi sáng mai vậy. Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ cho một pha chơi đẹp mắt của một “cầu thủ” nào đó. Sôi nổi nhất có lẽ là chỗ quang nắng ở góc phải sân trường nơi các “cầu thủ” bóng đá của hai đội lớp 5A và 5B đang tranh thủ thời gian tập dượt, chuẩn bị cho ngày “Hội khỏe Phù Đổng” sắp tới. Dường như toàn bộ tụi con trai con gái đều tụ tập đây động viên cổ vũ cho lớp mình. Xuất sắc nhất trong đội 5A là bạn Thành, đội 5B là bạn Thịnh. Hai cầu thủ ấy là “linh hồn” của mỗi đội. Ở vị trí nào cũng thấy bóng dáng của hai bạn. Cả hai đều khỏe và đá hay chẳng kém nhau. Mới năm phút đầu, được đồng đội đưa bóng tới, Thịnh nhanh nhẹn như một con sóc lừa bóng qua hàng hậu vệ, kẻ một đường bóng căng như sợi dây đàn, ghi bàn thắng đầu tiên cho đội mình. Tiếng hoan hô như làm vỡ tung cả sân trường. Lúc này đội 5A như hăng hái hẳn lên, mồ hôi bạn nào bạn nấy đổ ra như tắm. Thành đón bóng từ chân “đồng đội” của mình đưa đến, lừa bóng qua được hai cầu thủ đội bạn, chỉ còn hàng hầu vệ nữa. Tiếng hoan hô cổ vũ dẫy lên:“Chọc thủng hậu vệ! Chọc thủng hậu vệ!”. rồi giờ ra chơi cũng hết tiếng trống vang ở phòng bác bảo vệ . mọi người vào lớp với niềm vui, và tinh thần thỏa mái để bắt đầu giờ học tiếp.