Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
' Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
Gian nhà không,mặc kệ gió lung lay
Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính"
Qua đoạn thơ trên, em hiểu thêm điều gì về tâm sự của những người lính?
tâm sự của những người lính là :
=> họ nhớ quê hương của mình , nhớ người thân của mình đang ở hậu phương nghe ngóng tin . họ sợ rằng mai này họ ra đi không biết sẽ để lại những tiếc nuối gì cho bản thân , họ sợ sự hy sinh của họ sẽ làm gia đình , ngời thân họ buồn , thương xót không dứt , họ sợ mai này không còn được gặp người thân .
Em tham khảo nhé:
Tình đồng chí là sự thấu hiểu, chia sẻ những tâm tư, nỗi niềm của nhau:
- Những người lính gắn bó với nhau, họ hiểu những nỗi niềm sâu xa, thầm kín của đồng đội mình:
Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
Căn nhà không mặc kệ gió lung lay
Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính
- Người lính đi chiến đấu để lại sau lưng những gì yêu quý nhất của quê hương: ruộng nương, gian nhà, giếng nước gốc đa…Từ “mặc kệ” cho thấy tư thế ra đi dứt khoát của người lính.
- Tuy nhiên, sâu xa trong lòng, họ vẫn da diết nhớ quê hương. Ở ngoài mặt trận, họ vẫn hình dung thấy gian nhà không đang lung lay trong gió nơi quê nhà xa xôi. Nói “Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính” nhưng thực ra chính là nói nỗi nhớ của tiền tuyến gửi về hậu phương.
C1 :
từ "mặc kệ" : ruộng nương, gian nhà chính là cơ nghiệp của người nông dân dân nhưng người lính vẫn " mặc kệ " thể hiện sự hy sinh to lớn, cao cả của một tấm lòng cao quý chỉ hướng về Tổ quốc .
Đó là sự hy sinh hạnh phúc cá nhân vì mục tiêu lý tưởng cách mạng khiến người người phải nghưỡng mộ.
C2 : BPTT : hoán dụ
" Giếng nước gốc đa" cũng nhân hóa :" nhớ"
=> tác dụng : thể hiện tình cảm của quê hương, của người hậu phương đối với người lính ; sự gắn bó yêu thương của người lính đối với quê nhà.
=> Các BPTT giúp cho lời thơ có thêm sự truyền cảm mang đậm sắc thái dân gian.
C3: Em hiểu là:
- Những người lính không chỉ chia sẻ nỗi nhớ nhà nói chung, nỗi nhớ quê hương mà còn là sự chia sẻ những thiếu thốn của cuộc đời người lính.
+ Họ thấu hiểu, chia sẻ cùng đối mặt, cùng chịu bệnh tật, những cơn sốt rét ghê gớm, cái lạnh nơi rừng thiêng nước độc mà hầu như người lính nào cũng phải trải qua.
+ Những người lính phải vượt qua cả sự khó khăn, thiếu thốn về vật chất thông qua cặp câu sóng đôi, đối ứng nhau trong từng cặp câu và từng cặp câu.
- Người lính bao giờ cũng nhìn và nói về bạn trước khi nói về mình, cách nói ấy thể hiện nét đẹp trong tình cảm thương người như thể thương thân, trọng người hơn trọng mình.
=> Chính tình đồng đội, đồng chí làm ấm lòng những người lính để họ vẫn cười trong buốt giá nhưng vượt lên trên buốt giá, thiếu thốn.
C4:phản ánh hiện thực :
Những người chiến sĩ phải chịu những khó khăn, thiếu thốn của cuộc sống nơi chiến trường.
C5 :
Câu thơ “thương nhau tay nắm lấy bàn tay” thể hiện sức mạnh gắn bó sâu nặng của tình đồng chí.
+ Cử chỉ cảm động chứa chan tình cảm chân thành, sự cảm thông giữa những người lính.
+ Cái bắt tay không phải thông thường mà là những bàn tay tự tìm đến với nhau truyền cho nhau hơi ấm để cùng vượt qua giá lạnh, buốt giá.
- Phản ánh tình đồng chí sâu đậm, có chiều sâu, để đi tới chiều cao cùng sống chết cho lí tưởng.
=> Tình thương, sự đoàn kết, chia sẻ thông qua “tay nắm bàn tay”.
cho bổ sung C6 tại làm thiếu mất tiêu:
C6:
đoạn thơ trên cho thấy dù đứng trước những khó khăn, thiếu thốn của cuộc sống nơi chiến trường, người chiến sĩ vẫn giữ nụ cười của tinh thần lạc quan, vượt lên hoàn cảnh.
- có tinh thần tương thân tương ái với nhau
- có lòng yeu nước mãnh liệt cao cả đáng nghưỡng mộ không ngại xông pha chiến trường gian khổ.
BN THAM KHẢO NHÉ
câu 1 : Đồng chí là cách gọi khái quát về tình đồng đội gắn bó keo sơn, thiêng liêng và nghĩa tình. - Đồng chí là những con người cùng chung lí tưởng, chí hướng, cùng làm một đơn vị, cơ quan. ... - Đó là chủ đề của bài thơ, nên tác giả đặt tên cho bài thơ là “Đồng chí”.
câu 2
BN tham khảo câu trả lời dưới đây nhé:
- Nhân hóa: giếng nước gốc đa nhớ
- Liệt kê: giếng nước, gốc đa
- Ẩn dụ: giếng nước, gốc đa chính là những người thân nơi quê nhà
=> Nhấn mạnh nỗi nhớ quê hương của người nông dân tạm thời bỏ đi chiếc ái nâu khoác lên mình màu xanh áo lính đi theo tiếng gọi thiêng liêng của tổ quốc. Nỗi nhớ ấy lúc nào cũng ám ảnh, day dứt trong lòng họ