Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
B. Cho biết còn nhiều phẩm chất tốt của hai anh em chưa liệt kê hết.
Tham khảo
Xã hội phong kiến xưa không biết bao nhiêu những bất công, oan trái, tầng lớp thống trị chỉ biết bóc lột của cải của dân để ăn để vơ vét để sống những ngày sung sướng để rồi mặc kệ dân sông trong khổ cực, lầm than. Phạm Duy Tốn một tác giả tài ba đã lên án những bất công đó bằng ngòi bút văn thơ cua mình. trong tác phẩm " sống chết mặc bay" ông đã xây dựng 1 ông quan phụ mẫu điển hình cho tầng lớp thống trị. Lúc nữa đêm, khi quan phụ mẫu đang chơi ổ tôm, ngồi chễm chệ trong đình nhưng cùng lúc đó nhân dân - những con người lâu nay phải sống trong khổ sở bây gio lại khổ hơn. họ phải vật lộn với thiên nhiên, ngăn đê vỡ ... vậy mà cái tên vô lương tâm ấy chỉ biết cho mình, đáng bị khinh bỉ. nó đi ngăn đê vỡ mà đem bao nhiêu là thứ: bát yến,tăm bông...….Xem ra xa hoa,sung sướng lắm. Trong lúc lũ con dân của hắn đang tầm tả ngoai kia mà hắn có thể ăn chơi phè phỡn trên nỗi khổ của họ.Bỗng có tiếng kêu vang dậy trời đất ,rồi 1 người vội vã chạy vào nói với hắn là đê đã vỡ ,nhưng tên vô lương tâm ấy không những không nghĩ cách cứu đê mà còn quát mắng người dân khổ sở ấy,điều đó đã chứng minh quan phụ mẫu là 1 tên vô lương tâm.Khi đê vỡ cũng là lúc quan ù ván bài to nhất,tình cảnh bên ngoài rơi vào cảnh nghìn sầu muôn thảm. người sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn. Tất cả lênh đênh mặt nước nhưng quan lại được sự sung sướng khi ván bài đã ù to nhưng trên tính mạng của người dân vô tội.Tính cách xa hoa , vô trách nhiệm của tên lòng lang dạ sói đã dẫn đến hậu quả thảm sầu cho người dân.Thật đúng là kẻ vô lương tâm, độc ác! Liệu cái xã hội có đầy rẫy nhưng kẻ như vậy sẽ ra sao đây! Phải nói rằng, tác phẩm "Sống chết mặc bay" quả là một tác phẩm tuyệt vời!
=> Câu đặc biệt: In đậm
=> phép liệt kê: gạch chân
=> Dấu chấm lửng : in nghiêng
Tùng...Tùng...Tùng...Tiếng trống trường vang lên thật giòn giã báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Ôi, thật vui sao! . Các bạn học sinh từ các dãy nhà tầng ùa ra sân trường như đàn ong vỡ tổ. Trên cành cây chim ca hót líu lo. Còn trên sân trường đông vui nhộn nhịp ấy, các bạn học sinh chơi đủ thứ trò chơi như là: nhảy dây, đá cầu, đuổi bắt...(liệt kê) .Nhưng đâu phải cứ ra chơi là ai cũng xuống sân, vẫn có những bạn đứng ở trên tầng, đặc biệt trên ban công. Tán gẫu và vui đùa.
Sách có thể nói là một vật không thể thiếu trong cuộc sống mỗi con người chúng ta . Trong nó chứa đầy các kiến thức mà chúng ta có thể chưa biết . Vậy đã có ai từng nghĩ nó có công dụng gì chưa ? Nó giúp chúng có thêm hiểu biết , giúp chúng ta phát triển bản thân , giúp ta hoàn thiện nhân cách nữa đó . Nếu chúng ta chịu bỏ thời gian từ 3 đến 5 phút để đọc 1 cuốn sách thì sẽ không thấy nó tẻ nhạt như bạn nghĩ đâu . Hãy đọc sách để có một cuộc sống tốt bạn nhé !
Ở quê hương em cũng có rất nhiều lễ hội như đua thuyền,kéo co,chọi trâu,ném còn,đấu vật,...Nhưng trong số đó thì em thích nhất là lễ hội kéo co.Lễ hội này luôn mang đến cho những người xem ,nhất là trẻ em có thêm sự hứng thú ,vui vẻ. Thông thường, người ta sẽ có một vạch thẳng ở giữa hai đội chơi.Đội nào kéo được đối phương về bên mình thì sẽ thắng.Và trò chơi này cũng thể hiện sự đoàn kết giữa 2 đội.Có như vậy thì nó sẽ mang lại chiến thắng cho họ.Dù trò chơi kết thúc mà cả 2 đội có 1 đội thua 1 đội thắng nhưng họ vẫn chẳng giận hờn gì nhau.Thời gian có trôi nhanh như nào đi chăng nữa thì em mong lễ hội kéo co này vẫn được giữ mãi theo thời gian.
Với cách kết hơp tài tình giữa phép tương phản và tâng cấp, Phạm Duy Tốn đã thể hiện rõ thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu trong tác phẩm "Sống chết mặc bay" - một tên "lòng lang dạ sói". Hãy thử tưởng tượng mà xem, khi lũ con dân của mình đang "chân lấm tay bùng, trăm lo nghìn sợ, đêm thân yếu hèn mà đối với sức mưa to nước lớn, để bảo thủ lấy tính mạng gia tài" thì quan phụ mẫu lại đang say sưa trong ván bài. Với hắn, có lẽ những ván bài đỏ đen còn quan trọng gấp vạn lần tính mạng con dân. Ôi thôi, liệu cái ván bài đó có đáng để hi sinh hơn mấy trăm mạng ngươi chứ! Thật là một tên vô lại! Mà ấy còn chưa hết, thậm chí khi "đứa con" của ngài chạy vào nói:"Bẩm...quan lớn...đê vỡ mất rồi!", hắn còn quát vào mặt, đe doạ: "....Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày, thời ông bỏ tù chúng mày! Có biết không?..." rồi đuổi ra. Thật đúng là kẻ vô lương tâm, độc ác! Liệu cái xã hội có đầy rẫy nhưng kẻ như vậy sẽ ra sao đây! Phải nói rằng, tác phẩm "Sống chết mặc bay" quả là một tác phẩm tuyệt vời!
Phép liệt kê: Câu có dấu gạch chân.
Năm nay, trường em tổ chức đi học ngoại khóa đến Hồ Núi Cốc- một địa danh nổi tiếng ở Thái Nguyên, quả thật đó là một kỉ niệm khó phai trong tâm hồn em. Từ xa, cảnh hồ như một bức tranh đầy màu sắc. Mặt hồ rất rộng; hai bên bờ không nhìn thấy nhau bởi giữa hồ là đảo Dê, đảo Khỉ,... núi Văn, núi Võ, núi Cốc,... Nước hồ luôn gợn sóng bởi những con thuyền đưa khách du lịch vào thăm đảo. Ngoài du lịch đảo, hành khách có thể tham gia các trò chơi mạo hiểm, leo núi... Thế là em với nhóm của em đi chơi trò chơi mạo hiểm. Trò đu quay rất thú vị nhưng chưa sợ lắm, tiếp đến là tàu siêu tốc; nhưng em cảm thấy sợ nhất là trò cầu trượt nước và thuyền rồng. Chơi thỏa thích xong, em đi du thuyền lười trong Huyền thoại cung để nghe truyện tình của chàng Cốc và nàng Công. Ôi! Một chuyến đi ngoại khóa thú vị đã cho em biết thêm nhiều kiến thức, tự hào vì mảnh đất Việt Nam yêu dấu.
Mùa xuân - mùa bắt đầu của một năm là mùa đẹp nhất trong năm vì mang đến cho con người không khí ấm áp, vui tươi nhất với thời tiết êm dịu, ấm áp, vẫn còn se se lạnh nhưng có ánh nắng mặt trời. Mọi người vẫn luôn mong chờ mùa xuân đến, vì được đón Tết cổ truyền, được quây quần bên nhau ấm áp. Cảnh vật mùa xuân luôn tràn đầy sức sống. Những cánh hoa đào của miền bắc; hoa mai của miền nam đua nhau khoe sắc, chở bao nhiêu dư vị và màu sắc của mùa xuân. Những cành cây cao vút bắt đầu nhú những mầm non xanh nõn, mượt mà như những nét chấm phá nhẹ nhàng giữa bầu trời cao trong xanh. Buổi sáng mùa xuân thật trong lành, ấm áp, gió chỉ thổi thật khẽ và những chú chim én đang từng đàn bay từ phương Nam trở về báo hiệu mùa xuân đã đến. Bầu trời dường như thoáng đãng, từng đám mây xanh trắng nối đuôi nhau trôi đi thật chậm rãi. Ôi!Mùa xuân thật đẹp!
Câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” tuy ngắn gọn nhưng gửi gắm được bài học vô cùng sâu sắc về lòng biết ơn. Con người khi thưởng thức hoa thơm, quả ngọt cần phải nhớ tới công lao của người gieo trồng. Cũng như trong cuộc sống, khi được hưởng một thành quả nào đó, hay nhận được sự giúp đỡ của ai đó, chúng ta cần phải trân trọng và biết ơn họ. Lời răn dạy đến từ câu tục ngữ là hoàn toàn đúng đắn. Trong quá khứ, ông cha ta thể hiện lòng biết ơn qua việc thờ cúng tổ tiên. Hay việc tổ chức các lễ hội tưởng nhớ công ơn của những bậc anh hùng như hội Gióng, hội gò Đống Đa, hội Cổ Loa… Truyền thống “tôn sư trọng đạo” cũng là một biểu hiện cụ thể của lòng biết ơn. Ở hiện tại, lòng biết ơn thể hiện qua các hành động nhỏ bé nhưng rất ý nghĩa. Một lời cảm ơn khi nhận được sự giúp đỡ của mọi người xung quanh. Các cuộc viếng thăm những bà mẹ Việt Nam anh hùng. Nhiều ngày lễ lớn dành để tri ân những ngành nghề như Ngày Nhà giáo Việt Nam, Ngày Thầy thuốc Việt Nam hay Ngày báo chí Cách mạng Việt Nam… Còn với học sinh, việc thể hiện lòng biết ơn lại đến từ những hành động vô cùng đơn giản: lễ phép với ông bà, giúp đỡ bố mẹ công việc nhà, kính trọng thầy cô giáo, chăm chỉ học tập, tích cực rèn luyện. Qua chứng minh, câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” quả là một lời răn dạy có giá trị.
Câu sử dụng dấu chấm lửng: Hay việc tổ chức các lễ hội tưởng nhớ công ơn của những bậc anh hùng như hội Gióng, hội gò Đống Đa, hội Cổ Loa…