Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Không biết tự khi nào, tôi đã say sưa với những ca từ ấy, những lời hát đẹp của một bài hát đẹp.Ngay từ lúc lọt lòng, mẹ đã truyền cho ta ngọn lửa yêu thương quê hương Đất Nước bằng bao bài ca dao dân ca chân chất quê mùa:"Ầu ơ, ví dầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi...".Để rồi theo mỗi bước đường đời, ngọn lửa ấy bùng cháy, thôi thúc ta sống cho quê hương và sống với quê hương.Thế nhưng giữa cuộc sống xô bồ hiện tại, thời buổi mà con người ta dám mua bán danh vọng,danh dự để chạy theo đồng tiền, sao lại có bài hát giản dị, mộc mạc như thế?Cảm động, xao xuyến, tự hào và da diết nhớ thương là tất cả những cảm xúc của tôi mỗi khi nghe bài hát "quê hương" của Giáp Văn Thạch phổ thơ Đỗ Trung Quân.Bắt đầu từ câu hỏi ngu ngơ của trẻ nhỏ"quê hương là gì hở mẹ?", bài hát cứ chảy tràn vào tận mọi ngóc ngách tâm hồn chúng ta nhiều cảm nhận.Quê hương không phải là cái gì đó xa xôi,mơ hồ mà rất gần gũi,đơn sơ nhưng đẹp đến lạ lùng."Một chùm khế ngọt" của tuổi thơ vui thỏa tiếng cười,"một con đường đi học"nên thơ trải đầy hoa nắng,và chỉ"một cánh diều bay" cũng đủ nâng cánh trẻ thơ bay vào chân trời mơ ước.Thế đấy,chỉ bấy nhiêu ấy thôi,cả thơ và nhạc cùng giao hòa để rồi hôm nay có một Tôi bồi hồi, xao xuyến.Không chỉ có thế, quê hương còn ấp ủ dáng hình của mẹ,con đường mẹ đi về sau bao vất vả của cuộc mưu sinh chỉ một "cầu tre nhỏ" nhưng sao mà đẹp vậy với"nón lá nghiêng che".Khi nghe câu hát ấy,tôi đã không khỏi chạnh lòng bởi có được tôi của ngày hôm nay,lưng mẹ đã phải còng xuống để nâng lưng tôi thẳng đứng,đôi mắt mẹ đã hằn nhiều vết chân chim để mắt tôi lấp lánh, rạng ngời.Vì vậy, tôi đã thầm cảm ơn nhà thơ và người nhạc sĩ đã cho tôi có những phút giây thiêng liêng về mẹ và quê mình.Và như câu kết của bài"quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người",tôi nghĩ ai đã từng xa quê sẽ có lúc chạnh lòng khi nhớ về tuổi thơ,về mẹ và bữa cơm chiều đầm ấm.Cũng giống như có một câu nói"không ai tắm hai lần trên một dòng sông,dòng đời đưa ta đi qua rất nhiều nơi với biết bao vẫy gọi nhưng"tất cả mọi dòng sông đều chảy",đó là dòng sông của lòng người, nó có thể cuốn đi những ưu phiền và bồi đắp phù sa của niềm vui sống.Cảm ơn đời đã cho ta có mẹ và có một "quê hương"...
Quê hương là tất cả, là nơi đã sinh ra chúng ta. Mỗi con người ai mà chẳng có quê hương,cô giáo cũng vậy. Cô muốn chúng ta phải nhớ nơi mính đã sinh ra và muốn chúng ta ko bao giờ quên nó.Dù ở đâu có lộng lẫy,đẹp đẽ đến đâu thì quê hương vẫn là nơi đẹp nhất ko gì sánh bằng trong mắt của mỗi người.Đi xa đến đâu ,dù là đến khi nhằm mắt xuôi tay thì ai cũng đều nhớ quê hương của mình.
thấy hay thì chọn chứ mình ko biết nhìu đó là cảm nhận của mình
- Biện pháp tu từ : Điệp ngữ
- Tác dụng : nhấn mạnh nơi mình sinh ra, tạo cảm giác nhớ mong quê hương
Câu 1
PTBĐ chính : Biểu cảm
Câu 2
-Viết về quê hương tác giả đã lựa chọn các hình ảnh là :
+cánh đồng vàng
+dáng mẹ
+áo nâu nón lá liêu siêu
+những cơn mưa
+những hàng dừa ven kênh
Câu 3
*Điệp cấu trúc " Quê hương là..."
Tác dụng :
+ Nhấn mạnh tình yêu quê hương cho mỗi con người , đặc biệt là đối với người xa quê
+ Tạo âm hưởng nhịp điệp trong diễn đạt
* Liệt kê "cánh đồng vàng,dáng mẹ ,áo nâu nón lá liêu siêu,những cơn mưa,những hàng dừa ven kênh "
Tác dụng
+Liệt kê các hình ảnh để làm nổi bật lên vẻ đệp phong phú , đa dạng của quê hương
+ Tăng sức gợi hình gợi cảm trong diễn đạt
Câu 4
Nội dung : Tình yêu quê chính là động lực, là bệ phóng để mỗi người người chúng ta được chắp cánh để bay cao, bay xa vào bầu trời cuộc sống.