K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 1 2023

Dàn ý cho bạn nhé.

Mở đoạn:

- Giới thiệu tác giả Tố Hữu, bài thơ "Lên Tây Bắc"

+ Hoàn cảnh sáng tác, ..

Thân đoạn:

- Nội dung đoạn thơ:

+ Miêu tả hình ảnh anh chiến sĩ leo núi tìm giặc.

- Phân tích thơ:

+ "Rất đẹp hình anh lúc nắng chiều":

-> Cái đẹp xuất phát từ anh không phải ở ngoại hình mà là ở tinh thần yêu nước, gan lì, dũng cảm, sự mạnh mẽ trong ý chí tìm giặc.

-> Tác giả cảm nhận sâu sắc cái đẹp của những con người yêu nước, những con người luôn hết mình luôn cố gắng để nước nhà được độc lập tự do.

+ "Bóng dài trên đỉnh dốc cheo leo":

-> Để câu thơ không bị gò bó bởi chỉ hình ảnh anh chiến sĩ, nhà thơ miêu tả thêm những cảnh vật đẹp đẽ xung quanh.

-> Tác giả nhấn mạnh "đỉnh dốc cheo leo": vừa tả hoạt động của anh chiến sĩ vừa nói lên không gian anh đang ở.

+ "Núi không đè nổi vai vươn tới":

-> BPTT ẩn dụ nói lên sự kiên cương, một ý chí nghị lực không dễ bị đè nén bởi một ngọn núi cỏn con.

=> Tinh thần yêu nước đáng ngợi ca và sức mạnh mãnh liệt của anh chiến sĩ đáng khâm phục.

+ "Lá ngụy trang reo với gió đèo":

-> Sự hòa hợp giữa sự vật và hiện tượng: ẩn dụ đến cái gần gũi giữa anh chiến sĩ và thiên nhiên.

--> Dường như, thiên nhiên cũng đang khâm phục ý chí và con người của anh chiến sĩ.

- Đánh giá đoạn thơ:

+ Cả đoạn thơ gợi lên một vẻ đẹp kì diệu về những con người yêu nước, có ý chí không bất khuất.

Kết đoạn:

- Tổng kết:

Mẫu: Khép lại, chưa bao giờ em được cảm nhận một vẻ đẹp lãng mạng tình cảm đến thế. Nó xuất phát ra từ ngòi bút của một nhà thơ, của một con người yêu nước từ đó tạo nên cái đẹp tinh thần, sự mạnh mẽ của anh chiến sĩ.

2 tháng 9 2016

" Rất đẹp hình anh lúc nắng chiều 
Bóng dài trên đỉnh dốc cheo leo
Núi không đè nổi vai vươn tới
Lá ngụy trang reo với gió đèo 
"

   Hình ảnh của buổi chiều nắng, tô thêm vẻ đẹp của tự nhiên. Những hạt nắng tự trên những cành lá, những hạt nắng lấp ló sau những hàng cây. " Bóng dài trên đỉnh dốc cheo leo " tác giả đã sử dụng phép hoán dụ làm nổi bật được cảnh thiên thiên đất trời. " Núi không đè nổi vai vươn tới" Núi non hùng, những hàng cây xanh phủ một màu xanh tốt nổi bật giữa nền trời. Những người chiến sĩ ngày đêm làm việc, bảo vệ 1 vùng trời của tổ quốc. " lá ngụy trang reo với gió đèo" Dù công việc vất vả nhưng họ vẫn luôn cười. Vẫn bất khuất kiên cường.Đó là những đức tính tốt của nhân dân VN ta.

Chúc bạn hx tốt! :)

2 tháng 9 2016

=> Biện pháp hoán dụ được sử dụng trong những câu thơ trên có tác dụng nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho hình ảnh bất khuất, kiên trung của người chiến sĩ. Dù trong chặng đường hành quân khó khăn, vất vả thì họ vẫn luôn là những con người vô cùng đẹp, biêu tượng cho sự lạc quan, yêu nước của dân tộc ta.

14 tháng 11 2016

_Tự sự : là kể lại sự việc tác giả cùng với Bác từ Việt Bắc trở về miền xuôi

_Miêu tả : hình ảnh của Bác Hồ về ngoại hình và về phong thái : mắt sáng ngời , áo nâu túi vải, đẹp tươi , ung dung , yên ngựa

_Tình cảm của tác giả với mọi người đối với Bác kính trọng , yêu quý

Chúc bạn học vui vẻ !

21 tháng 11 2016

/hoi-dap/question/125266.html

18 tháng 11 2016

Chủ tịch Hồ Chí Minh là vị anh hùng cứu nước có công lao vô cùng to lớn đối với dân tộc ta. Bác đã mở ra kỉ nguyên độc lập, tự do, lãnh đạo thắng lợi hai cuộc kháng chiến chống ngoại xâm oanh liệt nhất trong lịch sử nước nhà. Kháng chiến chống Pháp thành công với chiến thắng Điện Biên Phủ chấn động hoàn cầu, miền Bắc giải phóng, Bác cùng Chính phủ và cán bộ, chiến sĩ chia tay với Việt Bắc để về xuôi. Để ghi lại tình cảm sâu nặng giữa đồng bào Việt Bắc với Chính phủ, bộ đội đặc biệt là tình cảm đối với Bác Hồ, Tố Hữu đã sáng tác bài thơ Việt Bắc. Đoạn thơ dưới đây nói về Bác Hồ, một vĩ nhân – người rất đỗi khiêm tốn và giản dị:

 Mình về với Bác đường xuôi,
Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người.
Nhớ Ông Cụ mắt sáng ngời,
Áo nâu, túi vải đẹp tươi lạ thường!
Nhớ Người những sáng tinh sương,
Ung dung yên ngựa trên đường suối reo.
Nhớ chân Người bước lên đèo,
Người đi rừng núi trông theo bóng Người… Tố Hữu đã vẽ lên chân dung Bác – một lãnh tụ cách mạng đồng thời là một thành viên thân thiết trong đại gia đình các dân tộc ở chiến khu.
Mở đầu đoạn thơ là hai câu mang đậm âm hưởng ca dao, dân ca, rất phù hợp với việc bày tỏ tấm lòng đinh ninh thương nhớ của đồng bào: Mình về với Bác đường xuôi,
Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người. 

Sáu câu thơ tiếp theo là bóng dáng, hình ảnh Bác in đậm trong tâm khảm sắt son, trung thành ấy.

Người dân chiến khu gọi Bác Hồ bằng cách gọi thành kính và thân mật: Ông Cụ. Nhớ Ông Cụ trước hết là nhớ đôi mắt sáng ngời, biểu lộ trí tuệ sắc sảo và lòng nhân ái bao la. Những năm tháng sống ở rừng, Bác gần gũi, hòa hợp với đồng bào các dân tộc từ cách nói, dáng đi đến lối ăn mặc dân dã: Áo nâu, túi vải đẹp tươi lạ thường. Nét đẹp tâm hồn và phẩm giá cao quý từ bên trong tỏa sáng ra bên ngoài làm cho hình ảnh Bác càng trở nên rạng ngời trong những tấm lòng thành kính yêu thương.

22 tháng 11 2018

chào bnhehe

11 tháng 11 2016

Help me !

18 tháng 11 2016

Chủ tịch Hồ Chí Minh là vị anh hùng cứu nước có công lao vô cùng to lớn đối với dân tộc ta. Bác đã mở ra kỉ nguyên độc lập, tự do, lãnh đạo thắng lợi hai cuộc kháng chiến chống ngoại xâm oanh liệt nhất trong lịch sử nước nhà. Kháng chiến chống Pháp thành công với chiến thắng Điện Biên Phủ chấn động hoàn cầu, miền Bắc giải phóng, Bác cùng Chính phủ và cán bộ, chiến sĩ chia tay với Việt Bắc để về xuôi. Để ghi lại tình cảm sâu nặng giữa đồng bào Việt Bắc với Chính phủ, bộ đội đặc biệt là tình cảm đối với Bác Hồ, Tố Hữu đã sáng tác bài thơ Việt Bắc. Đoạn thơ dưới đây nói về Bác Hồ, một vĩ nhân – người rất đỗi khiêm tốn và giản dị:

 Mình về với Bác đường xuôi,
Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người.
Nhớ Ông Cụ mắt sáng ngời,
Áo nâu, túi vải đẹp tươi lạ thường!
Nhớ Người những sáng tinh sương,
Ung dung yên ngựa trên đường suối reo.
Nhớ chân Người bước lên đèo,
Người đi rừng núi trông theo bóng Người… Tố Hữu đã vẽ lên chân dung Bác – một lãnh tụ cách mạng đồng thời là một thành viên thân thiết trong đại gia đình các dân tộc ở chiến khu.
Mở đầu đoạn thơ là hai câu mang đậm âm hưởng ca dao, dân ca, rất phù hợp với việc bày tỏ tấm lòng đinh ninh thương nhớ của đồng bào: Mình về với Bác đường xuôi,
Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người. 

Sáu câu thơ tiếp theo là bóng dáng, hình ảnh Bác in đậm trong tâm khảm sắt son, trung thành ấy. Người dân chiến khu gọi Bác Hồ bằng cách gọi thành kính và thân mật: Ông Cụ. Nhớ Ông Cụ trước hết là nhớ đôi mắt sáng ngời, biểu lộ trí tuệ sắc sảo và lòng nhân ái bao la. Những năm tháng sống ở rừng, Bác gần gũi, hòa hợp với đồng bào các dân tộc từ cách nói, dáng đi đến lối ăn mặc dân dã: Áo nâu, túi vải đẹp tươi lạ thường. Nét đẹp tâm hồn và phẩm giá cao quý từ bên trong tỏa sáng ra bên ngoài làm cho hình ảnh Bác càng trở nên rạng ngời trong những tấm lòng thành kính yêu thương.

16 tháng 11 2017

nêu.

14 tháng 11 2016

_Tự sự : là kể lại sự việc tác giả cùng với Bác từ Việt Bắc trở về miền xuôi

_Miêu tả : hình ảnh của Bác Hồ về ngoại hình và về phong thái : mắt sáng ngời , áo nâu túi vải, đẹp tươi , ung dung , yên ngựa

_Tình cảm của tác giả với mọi người đối với Bác kính trọng , yêu quý

Chúc bạn học vui vẻ !

22 tháng 11 2016

Nhờ yếu tố tự sự và miêu tả đoạn thơ đã diễn tả được sâu sắc tình cảm của những người đồng bào Việt Bắc đối với Bác Hồ với lòng kính yêu , trân trọng và tôn kính.

Kể:+ từ đầu .... nhớ người

+Nhớ người những sáng tinh sương

Tả:+Nhớ Ông Cụ....Lạ thường

Biểu cảm : 2 câu cuối

Chúc bn học tốtvui

28 tháng 10 2021

Em tham khảo:

Bốn câu thơ đầu bài thơ Qua đèo Ngang là bức tranh thiên nhiên và cuộc sống con người mang đậm nét hoang sơ, gợi cảm giác buồn vắng lắng. Nhà thơ bước tới nơi đây khi cảnh đã bước sang xế chiều, bóng tối dần xâm lấn không gian, thời điểm cuối ngày ấy gợi lên một nỗi buồn man mác, mông lung. Đặc biệt giữa không gian rộng lớn của đèo Ngang, khiến cho thi nhân càng cảm nhận rõ hơn một nỗi cô đơn giữa chốn xa lạ. Bức tranh thiên nhiên chiều tà ấy được điểm tô bởi “cỏ cây chen đá, lá chen hoa”. Cỏ cây cùng hoa lá vươn lên tìm lấy sự sống cho mình. Động từ ‘chen” như diễn tả sự chen chúc, không hàng lối, gợi ra bức tranh thiên nhiên um tùm,  hoang vu, gợi buồn nơi núi rừng. Và trong bức tranh thiên nhiên ấy, thấp thoáng bóng dáng con người trong công việc lao động bình dị thường ngày. Thế nhưng, sự xuất hiện của con người khiến tác giả cảm nhận sự hiu quanh như lớn dần thêm. Bởi số lượng ít ỏi “tiều vài chú” và “lác đác bên sông, chợ mấy nhà”  càng làm tăng thêm sự vắng vẻ của đèo Ngang.bóng người thưa thớt dưới núi và những ngôi nhà thấp thoáng trong chợ nhỏ, nên sự sống ở đấy nhưng sao buồn tẻ, nhạt nhòa. Nhà thơ dường như đang tìm kiếm hơi ấm của con người trong bức tranh sinh hoạt nơi đây nhưng sự sống đó lại làm cảnh vật thêm đìu hiu, cô quạnh. Qua bức tranh thiên nhiên ấy, ta thấy được một tâm hồn đa cảm, chất chứa những nỗi niềm, tâm sự của thi nhân trước non sông, đất nước.

Quan hệ từ: Vì ... nên (In đậm nghiêng)