K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 8 2021

“Bé bé bồng bông, hai má hồng hồng..”. Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Bống. Bé đang ở tuổi tập đi, tập nói. Bống là cháu gái gọi em bằng cô.

Bé Bống có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm rất dễ thương. Bé thích mặc áo đầm. Bé có làn da trắng hồng, nõn nà, để lộ những mạch máu nhỏ li ti trên khuôn mặt. Nhìn bé, ai cũng muốn ôm bé vào lòng mà hôn lên đôi má phúng phính của em.

Đầu bé Bống hơi thon thả, nhỏ như trái dừa xiêm, tóc đen và xoắn tròn. Đôi mắt to đen, tròn như hai hạt nhãn. Mũi bé hơi cao và cái miệng chúm chím rất dễ thương. Chân mày dài, mờ mờ cong cong, cùng với đôi môi đỏ hồng như có ai thoa son. Đôi cánh tay bé tròn tựa như ống chỉ đầy nguyên. Bàn tay, bàn chân năm ngón mũm mĩm xinh xinh. Em thích cầm đôi bàn tay bé vỗ vào má em lúc em bế Bống.

Bé đi chưa vững vậy mà bé rất thích chạy, đôi lúc còn đòi chơi lò cò với chị. Mỗi khi mẹ đi chợ về, bé hay chạy ra đón, chân bước loạng choạng, băng xiên, hai tay vỗ mừng, cười toét miệng gọi mẹ.

Bé Phương hay hát, bạn em đến chơi cùng thường dạy bé hát. Bé hát đôi lần là nhớ được ngay. Nhìn cái miệng duyên dáng hát ca, đôi chân xinh xắn bước chưa vững, em thấy thương bé vô cũng, cứ muốn cắn vào cái miệng bé mỗi lần bé ngồi lên xe gọi “i…o, i… o”.

Bống là niềm vui của gia đình. Vắng bé một buổi là em thấy nhà vắng hẳn đi. Mỗi lần đi học về, em chạy liền đi tìm bé. Em mong bé chóng lớn để được dẫn bé cùng đến trường.

5 tháng 8 2021

   "Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình"

Câu hát trên đã nói lên tất cả về người mẹ, lòng mẹ rộng lớn, khoan dung, như biển của tỉnh Thái Bình nước ta(tự hào vì là người Thái Bình)

      Trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng đều có một người mà mình rất yêu quý, người mà đã thức tráng đêm chờ đợi ngày ra đời của mk, người đã mất ăn mất bgur để nuôi mình lớn khôn. Đó là mẹ. Em cũng rất yêu quý mẹ của em

       Mẹ em năm nay đã gần 40 tuổi rồi. Mẹ có khuôn mặt trái xoan. Chiếc mũi dọc dừa. Hàm răng đều như bắp, mỗi lần mẹ mỉm cười là lại lộ ra hàm răng đẹp đẽ ấy. Hai mắt mẹ sáng long lanh như hai viên kim cương cùng đôi lông mày lá liễu, em yêu mẹ của em. 

      Mẹ em là một giáo viên cấp hai đã lâu năm. Và bây h mẹ đang dạy em. Mẹ là gv môn TA, vì thế, nên em đã quyết định đi theo môn TA cùng với mẹ. Những ngày nắng nóng, mẹ đi làm, chịu sự "áp bức" very kinh khủng của đám học trò nghịch ngu. Mẹ mệt lắm, vì thế nên ngày nào em về sớm, em đều làm hết mọi cồn việc để mẹ đỡ mệt.

     Ai cũng biết rằng, mẹ kà người đã đứt ruột để ra chúng ta, mẹ là người đã tần tảo lo cho chúng ta từng miếng cơm manh áo, vì thế nên đừng phụ lòng mẹ, mẹ đã vất vả vì chúng ta nhiều rồi, hãy yêu thg mẹ thật nhiều các bn nhé

 

5 tháng 8 2021

ôi bn ơi bn chép mạng bn ơi

5 tháng 5 2021

Người phụ nữ đẹp nhất đối với em có lẽ chính là mẹ, mẹ không chỉ là người đẹp nhất mà còn là người phụ nữ đảm đang nhất, tuyệt vời nhất trong suy nghĩ của em. Mẹ em là một giáo viên tiểu học, năm nay mẹ đã bước sang tuổi 39, mẹ công tác trong chính ngôi trường mà em đang học, chính vì vậy sáng nào em cũng được mẹ chở đi làm và đi học. Mẹ em có mái tóc dài, đen nhánh và thẳng suôn mượt, mẹ không thích nhuộm tóc hay làm xoăn như các cô giáo khác. Dù là đi dạy hay ở nhà mẹ vẫn rất giản dị, không tô son, đánh phấn, nhưng như thế mẹ vẫn rất xinh đẹp. Mẹ em là một giáo viên dạy giỏi ở trường, em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ của em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ của mẹ.

tk

5 tháng 5 2021

Chúng ta có được đôi mắt để thấy cuộc sống, có được một cuộc đời để sống và tận hưởng thường cảm ơn tạo hóa, cảm ơn chúa trời. Nhưng đôi khi lại vô tình quên mất người trực tiếp trao sự sống cho mình, người đi suốt cuộc đời không ai có thể hiểu con hơn, chính là mẹ. Và mẹ là ý nghĩa lớn nhất trong cuộc đời tôi.

Người khác vẫn thường tự hào rằng mẹ họ là một cô giáo, là một người phụ nữ rất xinh đẹp. Tôi luôn tự hào vì mình có một người mẹ nông dân và chẳng có gì nổi bật lắm. Như bao người nông dân khác chỉ biết “đầu tắt mặt tối” đi làm để kiếm tiền nuôi con cái, mẹ tôi không có nước da hồng hào, cũng chẳng có đôi mắt bồ câu hay mũi dọc dừa. Nước da mẹ đã đen sạm, in màu sương gió và nắng gắt. Mẹ tôi cũng không có gì đặc biệt. Khuôn mặt bình thường như những người phụ nữ bình thường, mái tóc dài thường được búi gọn bởi một chiếc đũa để dễ dàng cho làm việc. Mẹ cũng không biết cách đi đứng, ăn nói nhã nhặn và tế nhị theo tiêu chuẩn người phụ nữ. Như những người nông dân luôn thật thà chân chất, mẹ luôn nghĩ gì sẽ nói ấy.

 

Những người nông dân không biết nói những lời yêu thương mềm mại. Họ chỉ thể hiện bằng hành động. Mẹ tôi cũng vậy. Không biết mẹ đã nói rằng mẹ yêu tôi lần nào chưa? Theo trí nhớ của tôi thì là chưa. Nhưng tôi chắc chắn rằng mẹ rất yêu và thương tôi. Mẹ không nói yêu nhưng mọi đồ ăn, mọi thứ tốt nhất mẹ đều dành cho tôi. Không nói thương tôi, nhưng mẹ vẫn vừa mắng vừa xót khi thấy tôi bị thương, mẹ không cho tôi làm những việc nặng nhọc. Mẹ biết rằng, chỉ có học với giúp cuộc đời con cái không khổ như mình nên dẫu nhà không có điều kiện nhưng không bao giờ mẹ để tôi thiếu gì so với bạn bè, chưa lần nào mẹ phàn nàn về chi phí đi học. Những lời mắng mỏ còn nhiều hơn cả yêu thương, nhưng những hành động yêu thương còn nhiều hơn thế nữa. Những người nông dân hiền lành, chân chất nhưng luôn giàu tình yêu thương và đức hi sinh như thế.

Tôi yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay không mềm mại như những tháp bút như những giáo viên, không uyển chuyển như những người phụ nữ truyền thống, bàn tay ấy thô ráp và nứt nẻ. Công việc đồng áng, những ngày gánh hàng ra chợ bán đã làm cho đôi tay kia chai sạn như thế nào, mẹ cũng biết nữa. Có những lớp da đã bị bong ra một mảng, chẳng dễ nhìn một chút nào. Nhưng đôi bàn tay ấy lại ấm áp đến lạ kì. Đôi bàn tay nuôi tôi lớn đến giờ. Đôi bàn tay tết tóc cho tôi mà ngày nào bọn bạn cũng khen tôi nức nở. Đôi bàn tay đã nấu cho tôi những món ngon nhất trên đời mà có lẽ sơn hào hải vị cũng không thể bằng được; đã quạt cho tôi những trưa hè nắng gắt, đắp chăn cho tôi vào những khuya tôi ngủ quên. Đôi bàn tay đã đánh đòn tôi rồi lát sau chính nó lại thoa thuốc cho tôi. Và mỗi khi tôi áp má vào tay mẹ, tôi lại thấy một sự bình yên đến lạ kì. Chỉ có tình yêu thương của người mẹ mới chính là lá chắn tốt nhất cho con suốt cả cuộc đời.

Tôi tự hào vì mẹ mình. Tự hào về một người mẹ bình thường nhưng lại có một tình yêu hơn cả bình thường. Dẫu sau này, cuộc đời có như thế nào, chữ “Mẹ” ấy vẫn mãi không thay đổi. Mãi mãi…

1 tháng 11 2017

Sau chín tháng học hành vất vả, cuối cùng chúng em cũng được nghỉ hè. Mùa hè đến, bố mẹ thường hay đưa em đi chơi công viên nước hoặc đi xem vườn thú. Nhưng em thích nhất là được về quê thăm ông bà nội.

Như mọi năm, cứ đầu mùa hè là gia đình em dành khoảng 3,4 ngày cùng nhau về quê chơi. Quê em đẹp lắm. Đi trên con đường đất gập ghềnh sỏi đá, ngồi trong xe nhìn ra xa, là cánh đồng lúa rộng bao la mang màu xanh của mạ non. Xa xa, một vài chú bò đang khoan thai gặm cỏ. Một vài cậu bé đang chạy đuổi nhau để giành lấy cánh diều đang bay cao trên trời xanh rộng lớn. Chốc chốc, một đàn chim lại đua nhau chuyền cành.

  Nhà ông bà nội em nằm trên một con đường nhỏ, ô tô không đi vào được. Nhà ông bà lợp mái ngói đỏ, mang màu rêu phong cổ kính. Trước nhà là một mảnh vườn nhỏ, là nơi ông em trồng rau và nuôi gà. Cành đó là một ao đầy cá. Khi thấy em và bố mẹ đến, ông bà phấn khởi lắm. Ông ôm em một cái thật chặt sau đó dắt em ra vườn chơi rồi cầm cần rẻ em ra câu cá. Hai ông cháu nói chuyện rôm rả. Ông hỏi thăm tình hình học tập của em và kể cho em nghe rất nhiều chuyện. Thấy hai ông cháu đang vui vẻ với nhau, bà em dắt bố mẹ em vào nhà và pha chè.

Tối đến, bà cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm “cây nhà lá vườn”: cá kho, thịt luộc cùng canh chua – toàn thịt rau mà ông bà nuôi trồng trong ao vườn. Có lẽ bởi thế nên em thấy bữa ăn rất ngon. Xong, em ra nằm võng ở ngoiaf vườn và ngủ đi lúc nào không hay.

Thời gian trôi qua mau cũng đã đến lúc bố mẹ phải đi làm, em cũng cần chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi chia tay, ông tặng em chiếc cần câu của ông và dặn: “Khi nào rảnh thì lại lên đây chơi với ông nhé”.

1 tháng 11 2017

Mik làm rồi nhưng đang chờ duyệt, bạn xem thấy đc tk cho mik chỗ này nha ! 

Mik hứa sẽ tk lại    -_-

14 tháng 4 2019

Mỗi năm Tết đến xuân về, như một thông lệ, mẹ và tôi lại cùng nhau đi sắm tết ở phiên chợ đầu xuân. Chợ tết trong tôi luôn là một bức tranh thật sinh động và tươi đẹp.

Sáng hôm nay, tôi cùng mẹ dạy khá sớm, mặt trời còn đang lấp ló sau những rặng tre đầu làng đang rì rào những khúc tình ca, mặt trời tỏa ra sắc cam dịu dàng. Vậy mà giờ đường làng đã khá đông, đoán rằng chợ tết cũng khá tấp nập những người đi sắm sửa cho ngày Tết. Trên đường đi em ngó nghiêng khắp nơi, từng tốp người trở những gánh hoa đủ màu sắc ra chợ để bán, có những người lại tíu tít nói cười không ngớt hàn huyên lại những gì đã qua của năm cũ. Ngoài cổng chợ, bà cụ năm nào cũng ngồi ngoài đây bán những chiếc lá rong xanh mướt được sắp xếp gọn gàng rất bắt mắt. Cụ cười hiền từ khi thấy tôi đi qua, mẹ dừng chân mua vài lá rong xanh để gói bánh trưng. Tiếp tục đi mẹ và tôi định mua thêm vài thứ gia vị để gói những chiếc bánh trưng đi tặng họ hàng và những người thân quen. Lướt qua vài hàng bán thịt và gạo mẹ tôi đã mua đủ, tôi và mẹ đi đến những gánh hoa của vài cô gái phụ giúp mẹ đi bán hàng ngày tết. Nào là hoa hồng, hoa cúc, hoa lan,.. mỗi loài hoa có một vẻ đẹp riêng làm đắm say lòng người. Hoa lan làm tôi mê mẩn bởi sự dịu dàng vốn có, hoa cúc gợi cảm giác tràn đầy sức sống và tươi vui, hoa hồng e thẹn như người thiếu nữ nhẹ nhàng đang e ấp chờ người tình của mình đến thăm. Ngày tết dĩ nhiên không thể thiếu cành đào, cây quất xanh tươi. Mỗi loài cây ấy luôn gắn liền với một câu chuyện thần kì mà người dân tin tưởng và đem những cây đó về để tìm kiếm sự may mắn cho năm mới. Kế tiếp đến nơi bán đồ trái cây, những nải chuối xanh được bày biện giống như một bàn tay khum khum đỡ lấy những tinh hoa của trời đất. Những quả bưởi to tròn nằm trên những chiếc rổ rất bắt mắt, bên cạnh đó là rổ đựng những quả phật thủ, thường dùng để bày biện lên mâm ngũ quả để cúng gia tiên. Và còn rất nhiều những loại quả khác phong phú và đa dạng cho sự lựa chọn của mọi người. Đâu đâu trong chợ cũng tràn ngập sắc màu tươi mới của ngày xuân. Không gian như được nàng tiên ban phát sự ấm áp phủ khắp nơi khiến ai ai trên môi cũng nở nụ cười tươi rói. Tôi và mẹ cuối cùng cũng mua xong mọi thứ để chuẩn bị đón xuân bên gia đình của chúng tôi. Chợ tết vẫn đẹp như vậy, giản dị mộc mạc và vui tươi.

Chợ tết, nơi chan chứa niềm vui của mọi nhà, nơi tích tụ toàn bộ sức sống của thiên nhiên và con người. Một năm mới bình an và hạnh phúc luôn đến bên chúng ta, hãy đón nhận những hạnh phúc ấy thật chân thành nhé.

14 tháng 4 2019

Mùa xuân là mùa của cây cối đâm chồi nảy lộc, muôn hoa khoe sắc thắm. Ở quê em như thường lệ, cứ mỗi khi Tết đến xuân về là lại có chợ hoa với biết bao loài hoa tập trung về đây để cùng nhau khoe sắc, làm rộn ràng thêm không khí ngày xuân.

Sau một mùa đông giá lạnh, muôn loài như bừng tỉnh khi mùa xuân đến. Mùa xuân cũng là thời điểm bắt đầu một năm mới, ai cũng tưng bừng chuẩn bị mọi thứ cho ngày Tết sắp tới. Nào dọn dẹp nhà cửa, nào mua sắm bánh kẹo, đồ ăn...nhưng dù bận rộn đến đâu, mọi người ở quê em vẫn dành dù chỉ là một chút thời gian ghé qua chợ hoa để có dịp chiêm ngưỡng sự lộng lẫy, sự rực rỡ của muôn loài các loài hoa.

Bước vào trong chợ, người ta có cảm giác như lạc vào một xứ sở thần tiên chỉ dành cho cái đẹp. Muôn loài hoa cùng tụ họp về đây và làm nên một chợ hoa tuyệt đẹp chỉ có trong những ngày Tết.

Có ai mà đếm được xem có biết bao nhiêu loài hoa. Nào là hoa hồng, nhưng hoa hồng còn có hoa hồng đỏ, hồng vàng, hồng trắng; hoa cúc cũng có hoa cúc vàng và cúc trắng, cúc loại to, cúc loại nhỏ, rồi hoa lưu li tím, hoa cẩm chướng, hoa huệ, hoa layơn...và tất nhiên không thể thiếu một loài hoa đặc trưng của ngày Tết ở miền Bắc, đó chính là hoa đào, có hẳn một chỗ rộng để dành cho các hàng hoa đào, chỗ dành cho loài hoa này cũng đa dạng lắm, có một chậu cây đào to, cũng chỉ có những chậu nhỏ tùy thuộc vào ý thích của mọi người mà sẽ chọn xem mua loại nào. Cành nào, cây nào cũng lắm hoa nhiều nụ rất đẹp. Vì là miền bắc nên chợ không có hoa mai – loài hoa đặc trưng của ngày Tết mà chỉ miền Nam mới phổ biến.

Không chỉ có hoa thật mà đây cũng là thế giới của các loại hoa giả: Hoa nhựa, hoa giấy, hoa lụa...Những cành tầm xuân được làm bằng lụa trông giống y như hoa thật vậy, rồi đến những bát hoa nhựa mà người ta hay mua về để trong tủ kính, và cả những bình hoa bằng giấy lụa màu được làm từ những người thợ khéo tay cũng về đây tề tựu đông đủ.

Gọi là chợ hoa nhưng chợ còn bán cả cây cảnh nữa điển hình là cây quất. Những cây quất sai trĩu trịt với những quả quất căng mọng vỏ màu vàng cam xen lẫn những quả màu xanh len lỏi trong lá trông thật thích mắt, không chỉ có thế còn có cây bồng bồng, cây tài lộc là những cây không thể thiếu trên bàn thờ.

Chợ hoa không chỉ bán hoa và còn bán cả lọ hoa, bình hoa với muôn dáng muôn hình, bình to, bình nhỏ.

Năm nay thay vì mẹ đi chợ mua hoa thì em với bố đi. Em thì đi chọn hoa tươi còn bố thì đi xem đào và quất. Em mua và chọn những bông hoa cúc vàng to nhất, đẹp nhất để mẹ để lên bàn thờ và chọn một bó các loại hoa tươi như hoa hồng, lưu ly, cúc loại nhỏ...để cắm thành một lọ để ở bàn uống nước và tiếp khách. Mua hoa xong em đi tìm bố thì cũng thấy bố đã chọn xong một cây đào và một cây quất nhỏ vì nhà em cũng không được rộng lắm. Bố và em còn mua một bình hoa lụa rất đẹp về để tủ và hai cái lọ hoa nữa. Vì quá nhiều nên em phải đợi bố để cho bố chở hai cây đào và quất về trước rồi mới quay lại đón em. Về nhà mà em vẫn còn tiếc nuối vì không được ngắm các loài hoa thêm chút nữa và phải đợi đến tận Tết năm sau mới có.

Chợ hoa thật đẹp, nó như lưu lại trong lòng người một cái gì đó gọi là dáng vẻ của ngày xuân, tràn ngập ấm áp và yêu thương.

13 tháng 1 2018

Vào ngày này hai năm trước, gia đình em đã đón một thành viên mới vô cùng đáng yêu. Đó là bé Bi- người em trai của em. Bé bi bây giờ đã hai tuổi, nặng khoảng 13 kg. Bé đang chập chững biết đi và học nói. Dáng đi của bé khá liêu xiêu do chưa được cứng cáp, bé cứ đi được một đoạn ngắn rồi lại ngã xuống. Được sự động viên, reo hò cổ vũ của mọi người, bé không khóc mà tươi cười đứng dậy đi tiếp, vẫn cái dáng đi liêu xiêu ấy cũng làm cho trái tim của mọi người xung quanh nghiêng ngả vì bé quá đáng yêu. Bé rất hay bi bô tập nói, em là người hay dạy bé nói nhiều nhất nhà. Bé đã biệt chào, gọi ba, bà ơi. Cái giọng ngọng ngọng, chưa rõ thành lời rồi lúc nào cũng ngoẻn miệng cười càng làm toát lên sự ngây thơ trên khuân mặt bé. Em rất vui và yêu quý bé. Em luôn muốn phấn đấu trở thành một người anh thật tốt để sau này cho bé noi theo.

13 tháng 1 2018

chép sao àk hay là đc mak

6 tháng 4 2021

Mai bạn nhé.( Ko chép mạng đánh chừng nào mới xong đây)

6 tháng 4 2021

cuộc đời như những nốt nhạc, lúc trầm, lúc bổng, lúc vui, lúc buồn. người luôn được em yêu mến, kính trọng, người luôn ở bên em những lúc vui buồn là bà em.

bà em đã ngoài 80 tuổi.sức nặng thời gian thể hiện nhiều nhất trên đôi lưng bà, nó cong hình cánh cung. bà có mái tóc dài và mượt. từ hồi còn lớp mẫu giáo, em đã ao ước lớn lên có một mái tóc như bà. mỗi lần gội đầu bà toàn phải đứng lên ghế mới gội được. khi mái tóc bà thả ra, trông rất hiền hậu và dịu dàng. lúc bà búi lên thì mang đậm chất Việt. đôi mặt của bà bây giờ không còn minh mẫn như trước nữa. mỗi lần đọc báo bà đều phải đeo kính. em thích nhất là những lúc bà cười. vì khi bà cười , chán bà lại hiện ra chiếc cầu vồng tí hon vô cùng đáng yêu.bà em hiền lắm! mỗi lần vào mùa quả chín, bà đều phần em những quả thơm ngon nhất. mỗi tối, bà đều kể cho em nghe những câu chuyện hay. từ lúc đi học mẫu giáo, em như cảm thấy bà là kho tàng cổ tích của em. mỗi lúc rảnh, bà thường dạy em nấu cơm, làm thức ăn. thời gian thắm thoắt thoi đưa, bà em ngày càng lú lẫn nhưng em vẫn rất yêu quý bà em

em rất yêu quý bà! bà là tấm gương sáng cho em noi theo và học hỏi.

bà ơi bà cháu yêu bà lắm 

tóc bà trắng màu trắng như mây

.

.

.

Ngôi trường của em đang học có nhiều bóng mát cây xanh và ghế đá ở sân trường, em yêu quý trường của em và em đến lớp mỗi ngày.

Nằm ở quận Tân Bình, ngôi trường em đang học dù giản dị nhưng với em có biết bao kỷ niệm ở ngôi trường này. Ngôi trường tuy không mới nhưng có haimặt sân với rất nhiều cây xanhbóng mát như đại bàng, phượng,...  trong sân có những khu trò chơi như cầu trượt, bập bênh để chúng em có thể thỏa thích vui chơi trong giờ nghỉ giải lao.Giữa sân làcột cờtreo cờ Tổ quốc phần phật bay trong gió.

Ngôi trường của em đang học mới xây rất đẹp, các dãy phòng học cùng bảng viết, bàn ghế đều mới tinh, sạch bóng... Trường của em đang học gồm hai tòa nhà haitầng, trang bị đầy đủ các dụng cụ học tập cho chúng em.Trong các lớp học đều có treo các biển hiệu: "Học, học nữa, học mãi"của Lê – nin. Các bàn ghế trong lớp học đều được sắp xếp trongbốn hàng, rất gọn gàng, ngăn nắp.

Tạingôi trường này, chúng em đãđượchọc đượcnhiều điều hay, khám phá nhiều điều mới mẽ.Có lẽ, sau này khi em lớn lên,đi nhiều nơi, học ở các trường khác nhưng hình ảnh thân yêucủa ngôi trường em đang học vẫn in đậm trong tim em.

Chúng em đi học ngoan và chấp hành rất tốt nội quy và quy định của trường, và chúng em không ăn bánh kẹo và xả rác làm dơ lớp học.

Mỗi lần đến ngôi trường của em đang học, thầy cô giáo cho chúng em học bài, khám phá nhiều điều mới lạ. Tuần nào ba mẹ cũng đưa em đến trường, em được gặp nhiều bạn bè.

minh ne