Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cuộc sống là đồng xu hai mặt có bóng tối và ánh sáng, đúng và sai… thì khát vọng và tham vọng cũng chính là đồng xu của hai mặt. Một người sống lý tưởng ai cũng có khát vọng và tham vọng nhưng đừng để sự nhầm lẫm giữa hai khái niệm này làm cho ta có những định hướng sai lầm.
Tham vọng là ham muốn quá lớn với khả năng thực tế của con người, nó gắn với dục vọng của cá nhân.Tham vọng là những điều mà con người đều có trong cuộc sống. Và con người thực hiện nó vì những điều khác nhau, do đó kết quả mang lại cũng khác nhau. Hiểu rõ tham vọng của bản thân và làm chủ thì se đạt được thành công và những điều mà mình mong muốn.Người có tham vọng lúc nào cũng nghĩ mình giỏi giang hơn người khác, chẳng bao giờ nhìn nhận tài năng của những người xung quanh.Người có tham vọng không hài lòng về những gì mình có nhưng cũng không bao giờ nhận lỗi về mình, không Cuộc sống là đồng xu hai mặt có bóng tối và ánh sáng, đúng và sai… thì khát vọng và tham vọng cũng chính là đồng xu của hai mặt. Một người sống lý tưởng ai cũng có khát vọng và tham vọng nhưng đừng để sự nhầm lẫm giữa hai khái niệm này làm cho ta có những định hướng sai lầm.
Tham vọng có ít nhiều mang màu sắc tiêu cực, đó là khi con người quá ham muốn đạt được điều gì đó lớn lao, xuất phát từ sự ích kỉ, lòng tham, chỉ có mong muốn làm những điều có lợi cho bản thân. Đôi khi không quan tâm đến lợi ích của người khác, thậm chí bị tham vọng làm mờ mắt. Có thể đó là một ước mơ, khát vọng không “mang tính khả thi” lắm với điều kiện, môi trường sống và khả năng thực tế của bạn. Song đó vẫn là một giấc mơ đẹp, giúp bạn coi nhẹ những khó khăn, thiếu thốn, trở ngại, chông gai thực tại mà nhìn về phía trước. Nó còn giúp cho tâm hồn bạn, trái tim bạn, suy nghĩ của bạn luôn trong trẻo, luôn rung lên và thấm đẫm chất nhân văn. Tham vọng sẽ khiến bạn như bị ma đưa lối, quỷ dẫn đường. Bạn sẽ chẳng còn mắt để nhìn, tai để nghe và cái đầu để suy nghĩ cho tỉnh táo. Bạn sẽ trở thành nô lệ của cái ác, sẵn sàng làm điều xấu, điều ác…
Tham vọng xuất hiện khi con người không nhận thức đúng đắn của bản thân, ước những điều ngoài tầm với, người tham vọng bất chấp tất cả để thực hiện bằng được tham vọng của mình, thật đúng cho câu nói: Đời không lấy đi của ai tất cả và cũng không cho ai tất cả cái gì, đến khi nhận thất bại thì con người trở nên bi quan, tuyệt vọng, sống trong trạng thái bất an. Có rất nhiều người tỉnh táo nhận thức rõ ranh giới giữa khát vọng và tham vọng, để sống tốt hơn lên
Chúng ta có thể thấy rằng quá tham vọng khiến cuộc sống vô nghĩa không thể vươn tới điều tốt đẹp. Thật vậy khát tham vọng là điều cần chống chế không nên tiến tới của con người trong cuộc sống.
Sẽ có không ít người trong chúng ta đã từng rơi vào tình trạng đánh mất bản thân. Điều đó là dễ hiểu bởi sức cuốn của vòng xoáy xã hội này là quá lớn và không phải ai cũng đủ điềm tĩnh để nhìn nhận ra đúng sai của những giá trị nhân sinh trong cuộc sống. Đừng vì một phút lầm lỡ, mọt danh vọng phút chót mà vướng vào con đường tội lỗi không thể thoát ra được.Nếu bạn cũng đang phát hiện ra mình đã quá tham vọng, thì đừng chần chừ, hãy nhanh chóng xác định lại mục tiêu thật sự của mình, dựa vào lý trí và loại bỏ tất cả những phương thức sai lầm đi.
I. Mở bài
- Dẫn dắt để giới thiệu vấn đề:
II. Thân bài
1. Giải thích ý nghĩa của hai từ "khát vọng" và "tham vọng"
- “Khát vọng” là những mong muốn của con người về những điều lớn lao, tốt đẹp với một sự thôi thúc mạnh mẽ. Hướng tới khát vọng là hướng tới những điều tốt đẹp cho bản thân và cho cộng đồng.
- “Tham vọng” là lòng ham muốn, mong ước quá lớn, vượt xa khả năng thực tế của bản thân, chưa có cơ sở để đạt được. Tham vọng thường gắn với sự ích kỷ, tính toán, mưu đồ dục vọng cá nhân, đặt lợi ích của bản thân cao hơn lợi ích của cộng đồng, bất chấp mọi cách để chiếm đoạt được.
- Trong cuộc sống, mỗi con người đều mang trong mình những “khát vọng” hoặc “tham vọng” hướng tới những điều lớn lao hơn trong cuộc sống. Tuy nhiên, “khát vọng” và “tham vọng” có những điểm khác nhau, con người thực hiện chúng vì những lý do, lợi ích khác nhau và kết quả mang lại càng không thể giống nhau. Hiểu rõ về “khát vọng” và “tham vọng”, con người mới làm chủ được bản thân và đạt được những điều mình mong ước.
2. Phân tích, bàn bạc
- Khát vọng và tham vọng có những điểm chung:
+ Thứ nhất, cả khát vọng và tham vọng đều là những hiện tượng tâm lý của con người.
+ Thứ hai, chúng đều là những động lực làm nên sức mạnh để con người hành động. Cả khát vọng và tham vọng đều là yếu tố có khả năng thúc đẩy, kích thích, giúp cuộc sống của con người thay đổi và phát triển.
- Khát vọng và tham vọng cũng có những điểm khác nhau và chính những điểm khác nhau ấy đã đặt con người trước yêu cầu cần phải có sự lựa chọn cho phù hợp với bản thân.
+ Đối với khát vọng:
- Khát vọng là một biểu hiện tâm lý mang tính tích cực, tốt đẹp của con người trong đời sống hôm nay.
- Người có khát vọng là người nhận thức đúng đắn bản thân mình là ai, mình đến từ đâu, mình có thể làm gì cho mình và cho mọi người.
- Khát vọng có thể trở thành hiện thực hoặc có thể không. Nhưng dù cho có thể không trở thành hiện thực thì con người trong quá trình thực hiện khát vọng cũng đã được sống trong một niềm tin, trong niềm lạc quan trong trẻo và mãnh liệt.
+ Đối với tham vọng
- Tham vọng là một hiện tượng tâm lý ít nhiền mang sắc thái tiêu cực của con người. Đó là khi con người quá ham hố đạt được một điều gì đó lớn lao. Tham vọng xuất phát từ sự tham lam, hiếu thắng và vị kỷ của con người.
- Tham vọng xuất hiện khi con người không còn nhận thức đúng đắn về bản thân, mong ước những điều quá xa tầm với, nằm ngoài khả năng của chính mình. Những người quá tham vọng sẽ bất chấp tất cả, bất chấp đạo đức, luật pháp, tình người để thực hiện bằng được mục đích của chính mình.
- Khi không đạt được tham vọng, con người dễ rơi vào trạng thái tâm lý xấu, bi quan, chán nản, cay cú, thậm chí là hận thù vô cớ. Mang tham vọng trong lòng, con người cũng không có được sự thanh thản, bình an, thoải mái về tâm hồn.
- Chú ý: Ở mỗi luận điểm cần lựa chọn và nêu các dẫn chứng thực tế, thuyết phục.
3. Mở rộng vấn đề
- Phê phán những hiện tượng tiêu cực liên quan đến khát vọng và tham vọng trong cuộc sống:
- Trong thực tế cuộc sống, nhiều người sống không có khát vọng, song lại có không ít kẻ bị tham vọng làm cho mờ mắt.
- Sống thiếu khát vọng sẽ dẫn đến sống nhàn nhạt, vô nghĩa, cuộc sống thụ động, không có được thành quả tốt.
- Ngược lại, bị tham vọng làm cho mù quáng, con người cũng dễ rơi vào con đường tội lỗi, có những hành động trái luật pháp và đạo đức.
- Thiếu khát vọng hay quá nhiều tham vọng đều khiến con người không thể vươn tới những điều tốt đẹp hơn trong cuộc sống.
III. Kết bài
Khẳng định lại vấn đề cần nghị luận: Khát vọng là điều cần có ở mỗi người. Cần nhận thức bản thân để xây đắp những khát vọng chính đáng. Ngược lại, tham vọng cần được tiết chế, con người không nên kết bạn với tham vọng.
Em tham khảo:
Tôi là Tấm- một cô gái hiền lành và may mắn khi được làm vự của vua. Trở thành hoàng hậu là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Sau khi được làm hoàng hậu thì ngày giỗ cha là lần đầu tiên tôi về thăm nhà. Lần này về tôi không mang theo tùy tùng. Về đến nhà thì Cám và dì ra đón tiếp rất nồng nhiệt. Đến lúc chuẩn bị làm giỗ, dì có nói với tôi là trèo lên cây cau, hái một buồng cau. Vì từ nhỏ tôi đã làm những việc này, không ngần ngại tôi đã trèo lên ngọn cây. Lúc này đang hái thì thấy cây rung lắc rất mạnh. Tôi liền hỏi dì rằng " dì làm gì vậy?". Dì liền bảo là " dì đang đuổi kiến cho con.". Tôi cũng không biết chuyện gì nữa chỉ thấy cây nghiêng và đổ xuống. Lúc tôi tỉnh dậy đã thấy mình hóa thành chim vàng anh. Con chim vàng anh mà được vua yêu thích nhất, luôn mang lồng chim bên mình. Vì vậy mà tôi biết được là sau khi tôi chết dì đã cho Cám vào cung thay tôi. Mỗi lần thấy Cám giặt quần áo là tôi lại hót " phơi áo chồng ta, phơi lao phơi sào, chớ phơi bờ rà, rách áo chồng tao". Nghe vậy Cám rất hoảng hồn, ngày hôm sau nghe lời mẹ Cam đã đem giết chết tôi mà chôn xác ở vườn. Từ đó lại được sống lại một lần nữa trong thân xác của cây xoan đào. Xoa đào lớn và tán cây rộng có nhiều bóng mát, vậy nên nhà vua hàng đêm ra đó mắc võng hóng mát. Vì ghen tị nên Cám lại một lần nữa cho người chặt cây xoan đào để làm thành cái khung cửi. Mỗi lần dệt vãi bằng khung cửi có thì tôi lại kêu lên tiếng kêu ai oán " Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt ra." Cám sợ quá liền đem khung cửi đi đốt xa hoàng cung. Chỗ đó mọc lên một cây thị. Tôi lại được sống một lần nữa trong quả thị. May mắn có một bà lão bán nước gần đó đem quả thị về nhà. Mỗi ngày bà đi làm thì tôi giúp bà làm việc nhà, nấu nướng, quét dọn nhà cửa sạch sẽ. Rồi một hôm tôi đang làm thì bà cụ chạy lại ôm chầm lấy tôi vậy là tôi ở lại với bà. Tôi thường têm trầu cánh phượng cho bà mang đi bán. Và một ngày, lúc vua ghé vào quán nước của bà cụ đã nhận ra trầu tôi têm thế là chúng tôi gặp lại nhau và thế là chúng tôi sống hạnh phúc bên nhau.
THAM KHẢO !
Hạnh phúc, một cảm nhận sâu lắng nhất của cả trái tim và lý trí. Rất bình yên bởi nó giản dị chân thành, rất vĩ đại bởi chính bản thân giá trị của Hạnh phúc.
Từ nhỏ bạn có làm bài văn giải thích câu nói:"Hạnh phúc là đấu tranh" không? Tôi đã tốn rất nhiều suy nghĩ khi đó mà bài văn cũng chẳng được điểm cao! Đến khi trải nghiệm cuộc đời, tôi mới thấm thía, Hạnh phúc là đấu tranh. Mà đấu tranh để chiến thắng được chính bản thân mình là cuộc đấu tranh khó khăn nhất để dành được một hạnh phúc trọn vẹn nhất.
Trong cuộc sống, ai cũng đã từng nói mình được hạnh phúc. Có người bảo hạnh phúc là khi ta có được những gì mình ao ước, những gì mình mong muốn và những gì mình thích. Nhưng cũng có những người nói hạnh phúc là khi ta đau khổ chờ đợi một điều gì, chờ đợi điều gì là hạnh phúc, điều gì mang đến cho ta hạnh phúc. Nhưng có người lại nói: "Hạnh phúc là khi ta có một việc gì đó để làm, có một người để yêu, có một điều gì đó để hy vọng, một điều gì đó để ước mơ...”.. Nhưng đâu ai hiểu rằng:” Hạnh phúc là gì? và “Hạnh phúc là đấu tranh” như c. Mác đã từng nói với con gái của mình.
Vậy Hạnh phúc là gì?
Câu hỏi này quả thật khó trả lời.. Mới đầu nghe thì thật đơn giản nhưng khi ta trả lời thì nó lại quá mông lung và thật khó định hình, bởi lẽ hạnh phúc với mỗi người là khác nhau và ít ai có thể định nghĩa chính xác được hạnh phúc. Theo từ điển nói thì Hạnh phúc có nghĩa là sự sung sướng đầy đủ. Đối với nhiều người, hạnh phúc là thứ gì cao xa khó đạt tới. Không chỉ những người bị khiếm khuyết một phương diện nào đó trong cuộc sống nên cảm thấy mình bất hạnh, ngay cả nhiều người có cuộc sống tương đối vẹn toàn: nhà cao cửa rộng, tiền bạc dư dả... cũng không thấy hạnh phúc vì họ còn mong có thêm và thêm nữa. Ngược lại có nhiều người hạnh phúc đối với họ rất đơn sơ. Với nhiều người lắm lúc hạnh phúc lớn lao như vừa đạt được một điều gì đó rất lớn trong cuộc sống nhưng có lúc hạnh phúc rất đỗi bình dị... như một tách trà ấm giữa đêm đông giá lạnh hay một bàn tay nhẹ lau giùm những giọt nước mắt đang lăn dài trên má. Hạnh phúc là vậy, đến bất ngờ và ra đi cũng thật nhanh chóng khiến cho người ta luôn có cảm giác hụt hẫng đến rồi cái phút giây hạnh phúc ngắn ngủi đó trở thành một kỉ niệm thật khó quên...có những khi hạnh phúc đến bất chợt, không biết trước mà khi ta kịp nhận ra thì ta đã là "người hạnh phúc" rồi.
Hạnh phúc mang đến cho người có nó cái cảm giác lâng lâng khó tả, nghẹn ngào không thốt nổi nên lời, không một ngôn từ hay bút mực nào có thể tả được, nó để lại trong lòng "chủ nhân" một ấn tượng khó phai. Nó có thể xoa dịu cả những nỗi đau tột cùng nhất nhưng thường chỉ mang tính ngắn ngủi không gian và thời gian. Nhưng có khi hạnh phúc lại là được tìm tòi, và cố gắng để có được nó. Riêng với tôi, hạnh phúc là khi bé được mẹ cho quà, khi lớn lên được cắp sách tới trường,và là được dạo bước trên con phố nhỏ ngắm nhìn từng hạt mưa rồi để rồi chờ đợi một điều gì mong manh, sâu thẳm, là khi ta mỉm cười nằm xuống ta thanh thản với những gì mình có được, là khi ta đi xa, ta nhận được thư từ bè bạn và người thân, là khi ta cô đơn ta chẳng riêng lẻ một mình, là khi ta có niềm tin vươn tới những ước mơ, những gì mình đặt ra, những hoài bão của tuổi trẻ. Hạnh phúc thật là mong manh nhưng cũng là vô tận.
Bạn đã bao giờ nhìn thấy hình ảnh những cụ già trong viện dưỡng lão. Họ hạnh phúc biết bao khi có người đến trò chuyện cùng mình. Là những em nhỏ, ánh mắt ngời lên vì hạnh phúc khi nhận được quà bánh. Với mỗi người nghèo, hạnh phúc của họ là có đủ tiền để chi trả cho ngày hôm nay và không phải lo nghĩ ngày mãi sẽ ra sao. Hay hạnh phúc là những người thân xa nhau giờ được gặp lại như chương trình “ Như Chưa Hề có - Cuộc Chia ly” đã từng đưa. Qua chương trình ấy ta cảm nhận được niềm hạnh phúc, nỗi vui mừng và cả những giọt nước mắt xúc động đến nghẹn ngào của họ.
Hạnh phúc đôi khi thật đơn giản, là những gì ta đã nắm giữ trong tay, những gì ta đã mong muốn và có được.
Hạnh phúc là thế, còn đấu tranh là gì? Tại sao ta lại phải đấu tranh cho hạnh phúc?
Theo đúng nghĩa của từ điển thì nói rằng đấu tranh là sự chống lại để bảo vệ hoặc giành lấy một thứ mà mình mong muốn.
Vậy tại sao ta phải đấu tranh cho hạnh phúc?
Ta phải đấu tranh cho hạnh phúc vì sao ư?
Bởi từ khi ta sinh ra, con người đã bị sắp sẵn vào những hoàn cảnh khác nhau mà mình không hề mong muốn. Có người thì giàu, có người nghèo, có người thì ốm đau, có người mạnh khoẻ.... Tất cả dường như là sự an bài của Thượng đế, dù muốn dù không ta vẫn phải chịu mặc dù ta có ước mơ, hoài bão. Tuy nhiên, con người là người chứ không phải cỏ cây hay vật vô tri vô giác để rồi khuất phục sự an bài đó. Chính vì vậy con người dám dấn thân đấu tranh để mong muốn đạt tới ước mơ của mình là con người hạnh phúc. Vì sao? Sao lại nói họ là người hạnh phúc?
Vì chúng ta đã không phải là thực vật, chúng ta đã không cúi đầu chấp nhận hoàn cảnh, chúng ta đã dám đấu tranh cải tạo cái hoàn cảnh éo le của mình, chúng ta mong muốn vươn lên, mong muốn sống tốt. Trong mỗi chúng ta đều có một người anh hùng đấu tranh, có điều chúng ta có chịu lắng nghe, có dám hành động theo người anh hùng đó không mà thôi! Khi ta nghe theo người anh hùng ấy mà dám vươn tới cái mong muốn, cái hoài bão của mình để rồi 'đạt được hạnh phúc ấy, khi đó thì ta là người hạnh phúc.
Có người bảo, đấu tranh mà không thành công, thất bại còn đắng cay hơn không đấu tranh, nên cúi đầu sống âm thầm, bản thân an lành là quan trọng, nhà của mình an lành là quan trọng, của cải của mình an lành là quan trọng...Có câu nói “Hãy sợ những kẻ dửng dưng lãnh đạm, họ không giết anh, không phán anh nhưng chính là nhờ sự im lặng đồng tình của họ mà trên trái đất này mới còn chuyện giết người và phản bội”. Nếu như ngày xưa đất nước chúng ta không vùng nên đấu tranh giành lại hoà bình để mọi người được sống trong hạnh phúc thì sao giờ đây chúng ta lại có cuộc sống tốt như thế này? Nếu những người lính không đấu tranh vì hạnh phúc của gia đình mình, đất nước ta giờ phút này liệu có yên bình hay không?'