Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo
Bầu trời thẫm dần, biển từ từ xám đen. Màn đêm bủa vây một cách chậm rãi, bắt đầu từ ngoài khơi xa rồi dần tiến về phía làng chài, chia đều đến từng con ngõ nhỏ cho đến khi bóng tối như một tấm lưới màu mực khổng lồ được ai đó thả xuống. Trong làng, ánh đèn đã được thắp lên, le lói qua từng bức vách. Tiếng củi cháy từ trong bếp vang lên tí tách. Lửa soi tỏ mặt người, soi tỏ bữa cơm chiều vừa dỡ xuống … Tiếng sóng biển từ xa rì rầm vọng lại. Nhà nào có tiếng trẻ khóc, có tiếng mẹ ru con khẽ vang lên… Đêm bình yên, bình yên gần như đến mức buồn tẻ cứ thế trôi đi. Thỉnh thoảng, con chó nhà ai như giật mình tỉnh giấc, sủa lên vài tiếng. Âm thanh nhanh chóng bị bóng đêm nuốt gọn.
Tham khảo:
Khi hoàng hôn ra đi nhường chỗ cho ánh trăng dịu nhẹ đó chính là thời gian đẹp nhất. Trăng từ từ nhô lên, treo lơ lửng giữa không gian mênh mông. Xung quanh là những gợn sóng lon ton hiện lên trên bầu trời xanh nhạt. Trăng tròn, lơ lửng như một quả bóng khổng lồ ai đá lên không trung, ai bỏ quên trên thảm cỏ xanh sau buổi chiều vui chơi. Trăng tỏa sáng sáng dịu nhẹ xua đi sự oi bức, cái nóng nực của ban ngày. Trăng đưa ta vào giấc ngủ em một cách dịu dàng cùng làn gió nhẹ nhàng thoáng qua. Một đêm trăng thật đẹp, thật huyền ảo, thật tuyệt vời.
để tui giúp nè, kết bài bn tự viết nh:é
Có một buổi sáng rất bình yên, nhẹ nhàng và thư thái như một vùng quê ngay giữa lòng thành phố đó là buổi sáng trên đường phố nhỏ nơi em đang sống.
Đường phố cũng có lúc đi ngủ, ấy là khi chẳng còn ai đi trên đường, thế nhưng có lẽ đường phố cũng dậy sớm nhất vì có những người đi lại rất sớm. Vào buổi sáng, đường phố rất vắng lặng thưa thớt người qua lại, khi ấy em mới có thể để ý đến những thứ xung quanh con đường. Đó là hàng cây hoa sữa đang chuẩn bị ra hoa, một số cây nở sớm đã đem hương thơm thoang thoảng dịu ngọt của mình gửi vào trong gió, nhờ gió lan toả. Được hít hà hương hoa sữa trong buổi sáng trong lành thật sảng khoái, em nhìn thấy những hàng bánh mì bán rong đã túc trực sẵn dưới những gốc cây hoa sữa, chờ những người đi làm, đi học ghé mua ăn sáng. Cũng dưới hàng cây ấy và đi trên vỉa hè là các ông các bà, các bác lớn tuổi đi tập thể dục về, xuống đường vào lúc vắng xe nhất là rất an toàn và thư thái để tập luyện. Những chiếc xe đạp chở gánh hàng hoa, rau quả đạp chậm trên phố, những chiếc xe rác đi thu gom rác và quét đường cho một ngày mới.
cảm ơn bn nhưng lần sau bn chú ý hơn nhé,đề là viết đoạn văn chứ ko phải bài văn ạ:)
Câu 1 : (1) thanh bình ; (2) nhô lên ; (3) rọi ; (4) thổi ; (5) soi bóng ; (6) đủng đỉnh ; (7) lặn lội kiếm ăn ; (8) nhấp nhô ; (9) bông hoa trắng ; (10) xanh mượt
Câu 2 :
a. Anh ấy đã bình an vô sự trở về.
b. Bạn ấy đã bình tĩnh vượt qua các câu hỏi của chương trình.
c. Các mặt hàng đều có giá bình dân không hề đắt đỏ chút nào
Câu 3 :
a. quả vải: vải lụa.
b. cánh đồng: tượng đồng, đồng tiền.
c. đường trắng: con đường.
d. ca hát: cái ca, ca trực.
TK:
Vào mùa hè mỗi năm, em thường được ba đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh bình, yên ả. Vào mỗi sáng, ngoại thường dắt em theo mỗi khi ra thăm ruộng, sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân em mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây. Xa xa, trong xóm tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ các mái nhà bốc lên, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đỏ lên đến rặng cau. Tiếng xuồng khua ngoài bờ sông đã rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới ... Vậy là một ngày mới đã bắt đầu nơi xóm nhỏ thân thương.
Tk:Mùa hè, Tâm thường được ba đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh bình, yên ả.
Ngoại thường dắt Tâm theo mỗi khi ông ra thăm ruộng vào mỗi sáng. Sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân Tâm mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây. Xa xa, trong xóm, tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ bếp các nhà bốc lên, quyện với mùi rơm rạ nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đã lên đến ngọn cau. Tiếng mái chèo khua ngoài bờ sông rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới...
Một ngày mới đã bắt đầu nơi xóm nhỏ ven sông.
Từ từ vươn vai, rồi kéo ra tấm màn của đêm đen, chiếu từng tia sáng ấm áp xuống mặt đất. Khung cảnh dần sáng lên. Ánh sáng buổi sớm mai mang màu hồng nhạt, rồi chuyển dần sang trắng sáng, soi rõ vạn vật. Những cành lá rung rinh trong cơn gió mát lành buổi sớm, khoan khoái khoe ra những giọt sương lung linh như pha lê.
Tham khảo
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu. Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm.
Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên.
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu. Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm. Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên. 3.
Quê hương em tươi đẹp biết bao. Cánh đồng lúa chín vàng óng như tấm thảm vàng trải dài. Dưới mặt sông, từng đàn cá bơi tung tăng như đang nhảy múa. Chiều chiều , những cánh diều nhấp nhô trên trời cao như những đàn chim bay lượn trên bầu trời. Ôi quê hương yêu dấu của tôi xinh đẹp biết chừng nào.
Tập thể dục luôn là thói quen thường ngày của em. Thế nên mỗi buổi sáng sớm e lại cùng ba chạy bộ ở công viên. Khung cảnh buổi sáng mùa thu ở công viên thật đẹp.
Sáng sớm bầu trời cao vút, trong xanh như một chiếc màn khổng lồ bao bọc khắp thế gian, được trang trí bởi nhứng đám mây trắng, xốp trôi bồng bềnh như một đàn cừu non đang gặm cỏ. Cả công viên khác trên mình màn sương mỏng mùa thu. Ông mặt trời thức giấc, khéo cỗ xe lửa ban phát ánh nắng gọi vạn vật thức giấc. Nắng lên, vạn vật như bừng tỉnh, những chú chim bắt đầu cất tiếng hót trong trẻo, líu lo tạo nên bản giao hưởng "Chào đón ngày mới bắt đầu". Những đóa hoa hồng, hoa cúc, hoa huệ,…thi nhau khoe áo mới, những chiếc áo rực rỡ sắc màu, hẵng còn đọng đầy sương làm mê hoặc lũ ong bướm dập dờn tới lui. Hai bên đường đi là những tán lá cây xanh mát đang rì rào chuyện trò với nhau trong làn gió sớm.
Ông mặt trời tươi cười rạng rỡ, không còn cảm giác uể oải sau một đêm dài ngủ say, ông thả vài tia nắng non tinh nghịch chạy đuổi nhau trên trên những bãi cỏ xanh quanh chiếc hồ lớn ở giữa công viên. Những tia nắng sớm của ông chiếu xuống mặt hồ trong vắt, phản chiếu thành vô số những đốm tròn lấp lánh như những đồng tiền bạc. Trong làn gió nhè nhẹ của buổi sớm mai, mặt hồ lăn tăn những con sóng nhỏ nhìn như nước đang rung rinh làm cho bóng cây, ghế đá…in trên mặt nước cũng như rung rinh theo. Đằng xa các bà, các cô đang cùng tập luyện bài múa quạt tập thể, những cánh quạt lên, xuống trông như những cánh bướm dập dờn bay. Còn các ông, các chú đang tập Thái cực quyền với những dộng tác dẻo dai, khỏe mạnh. Em và em trai cùng các bạn nhỏ khác cùng chạy quanh hồ, thi nhảy dây, rồi cùng chơi bập bênh, xích đu và chơi cầu trượt, trò mà em trai em rất thích. Khi nắng lên cao, sau những hoạt dộng thể thao, thư giãn chúng em theo chân ba cùng các bà, các ông ra về.
Đi công viên vào sáng sớm thật thích, được ngắm cảnh đẹp, được hít thở không khí trong lành và thao hồ chạy nhảy, đùa vui. Em rất thích công viên và mong vào mỗi buổi sáng ngày nghỉ sẽ được ba cho đến đây.
Đây nhé nhớ chọn đúng cho mik đấy.
Em tham khảo !
Em sinh ra và lớn lên ở một ngôi làng nằm ở ngoại ô thành phố. Nơi đây có một vẻ đẹp nên thơ và thanh bình, hấp dẫn lòng người, đặc biệt là vào những chiều hè. Chiều mùa hè, từ độ hơn ba giờ là nắng bắt đầu yếu dần. Những tia nắng vàng cam lại trở nên nhạt dần, chỉ đủ làm người ta cảm thấy ấm áp mà thôi. Trên cao, bầu trời vẫn cao và xanh như thế, nhưng có chăng là đã bớt chói chang hơn, để người ta có thể nhìn những đám mây mẹ, đám mây con dắt nhau đi thành đàn. Những hàng cây, luống rau nhanh chóng trở nên có sức sống hơn, khi được đứng trong vùng râm mát. Con sông cuối làng nguội đi, dần dần trở lại mát mẻ. Phía trên đê, thấp thoáng bóng dáng những con diều no gió, đang sung sướng bay lượn. Xen lẫn trong làn gió mát, là mùi cỏ cây, hoa lá dịu ngọt, và loáng thoáng tiếng cười của bầy trẻ thơ. Chẳng mấy chốc, mặt trời ngày càng xa xôi, ánh sáng cũng thưa dần. Những ngôi nhà lại đông đúc trở lại. Ống khói liên tục thở than những vầng khói mơ màng. Thế là một ngày đã lại kết thúc trên quê hương em.
TK:
Chúng tôi chân trần,ngửa mặt lên mà nhìn thấy những cánh diều no gió bay lơ lửng giữa trời chiều.Phía đằng Tây,ông mặt trời thong thả đạp xe xuống núi.Chiều bảng lảng như mang tất cả hồn quê tụ vào cảnh vật.Chiều xuống,nắng chói chang đã tắt.Mặt trời tỏa ra một màu đỏ ối hùng vĩ.Tất cả tập trung ở một điểm trên đỉnh núi và tỏa rộng ra đến nửa vòm trời.Khi ông mặt trời đã trốn vào sau dãy núi tím ngắt những cánh cò chớp trắng bay về phía rặng tre xanh của làng xa. Cánh diều thì vẫn cao vút trên nền trời nhung tím. Tiếng sáo diều vi vút vi vu. Ánh sáng ban ngày còn sót lại đu để in những rặng cây cau, cây gạo lên nền trời chiều. Những sợi khói màu lam bò ngoằn ngèo trên những mái nhà. Hai bên bờ sông, những bãi ngô, bãi mía chìm dần vào màn sương mỏng. Bóng tối dường như bao phủ hết đường làng. Đàn trâu béo tròn thủng thẳng gọi nhau về chuồng. Không gian thật tĩnh mịch. Làng xóm đã bắt đầu lên đèn.