Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hình tượng người lính tư thế ung dung"ung dung buồng lái ta ngồi",câu thơ đặt chúng ta vào hành trình của người lính mặc cho kính vỡ,họ vẫn ngồi nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng. Tầm nhìn như được mở rộng và cả đất trời như ùa vào trong buồng lái.Những người lính lái xe trên những chiếc xe ko bình thường xe ko có kính,ko có đèn,ko có mui xe và thungf xe thì có xước nhưng những người lính lái xe vẫn kiên định bất chấp mọi khó khăn hiểm nguy và gian khổ ở phía trước để hướng về miền nam.Ta ko cảm thấy sự nguy hiểm mà chỉ thấy yêu sao những người lính họ thật lãng mạn và yêu đời.Họ ko chịu lùi bước trước mọi khó khăn thử thách nào,vì vậy chúng ta càng thêm yêu quý,nể phục những người lính đã giúp cho chúng ta có đc hoà bình như ngày nay.
Trách nhiệm của thế hệ trẻ ngày nay là cố gắng hok tập thật giỏi.Làm sao phát huy tốt truyền thống của ngươi đi trước.Truyền thống"Đạo lí uống nước nhớ nguồn".
#chuccacbanlambaitotnhe#
Em tham khảo:
Gươm giáo của một thời đánh giặc bảo vệ non sông đã lùi vào dĩ vãng theo cách mà nó cần. Để rồi, để lại nơi đây, trong đời sống này là trách nhiệm, là ý thức để con người, mà đặc biệt là giới trẻ với trách nhiệm lớn lao trong hoàn cảnh mới của đất nước. Trách nhiệm - hai chữ ngắn gọn thôi mà nặng bao ưu tư trong từng hành động, việc làm, suy nghĩ. Tuổi trẻ như một đóa hoa ngát hương có thể làm gì đây để giãi bày lòng mình ,để cống hiến cho quê hương. Cây cầu nối đầu tiên ta có thể dựng xây mang tên học tập. Chìa khóa của mọi thành công là học tập, là khao khát vì ngày mai đẹp tươi của dân tộc Việt Nam. Trên hành trình học tập tri thức đó, tuổi trẻ cũng cần rộng lòng mình, nhân lên yêu thương vô hạn để giúp dân tộc Việt Nam ngày càn doàn kết, yêu thương nhau. Trên đôi vai ta là sứ mệnh phát triển đất nước. Đâu thể mãi là dân tộc AN Nam nhỏ bé bị ngoại quốc dồn ép, nạt nộ. Rồi ta sẽ lớn lên, sẽ trưởng thành để hai chữ Việt Nam thắp sáng và bay xa. Bạn ơi, dịch bệnh còn dài, khó khăn muôn ngả. Làm gì đây? Tại sao không cống hiến mình vào hoạt động tình nguyện hoặc chí ít cũng hãy là một người công dân biết tuân thủ yêu cầu, chỉ thị được đưa ra trong tình hình dịch bệnh. Trách nhiệm, vừa thiêng liêng mà vừa lớn lao biết bao nhiêu bạn ạ!