K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Truyện Tâm linh e gặp từ nhỏ

Ma trong nhà!
Không biết có ai đã từng gặp họ hoặc bị họ trêu chưa a?(HỌ – Người khuất mặt)

Em đây đã từng, không phải 1 mà là rất nhiều lần. Có phải do yếu vía hay gì mà cứ găp hoài , găp suốt. Cũng có lẽ bởi mồm miệng e táy máy, phát ngôn lung tung nên mới vậy.

E vô truyên nhé, moi người có thể tin hoăc không tin, Nhưng e đảm bảo cái ký ức đó nó đáng sợ và ám ảnh e đến tân bây giờ cơ. E thì chưa từng viết truyên, câu cú lời văn thì tê. Cứ xem như là góp truyện cho mng đọc nhak. bỏ qua viêc diễn đạt không tốt của e a!

Từ nhỏ, e đã sống với ngoại(đó là do e khó nuôi với lại nhà ngoai ở thành phố nên mẹ e gửi gắm cho ngoai chăm sóc ). Cái số gặp và chứng kiến mấy chuyện M…A… ấy nó xuất hiện lúc em cỡ tầm còn lớp 2 hay lớp 3 rồi(e năm nay 27 nhé)

* Chả là hồi nhỏ e cứ thích ngồi lên cái ghế gỗ, rồi nhờ bà chị, đứa em đứng sau đẩy tới đẩy lui, cảm giác cứ như ngồi xe ngựa ấy. Thích cực – Tuổi bọn em lúc đấy toàn chơi trò này thôi.Cứ thay phiên đẩy cho nhau như thế.

1 đêm- Đêm đó là đêm bà chi ho cùng tuổi ghé nhà chơi, ở lại tíu tít với e. 2 chi em hơp cạ nhau, nên rủ nhau cùng ngủ chung trên phản (cái phản đó gần bàn thờ, phía đầu là bàn thờ, còn bên cạnh hông theo chiều nằm là bô bàn ghế gỗ, có cái ghế tui e vẫn hay chơi cưỡi tới, cưỡi lui đấy).

2 đứa Cũng ngủ phê pha, ngon giấc.

Rồ đến Nửa đêm, chính xác mấy giờ thì e thua, nhưng chỉ biết là phải qua 2h. vì 2 đứa nói chuyên và giỡn với nhau lâu lắm mới chịu đi ngủ. Em nằm ngoài cùng- chỉ cần giơ tay ra là xém đung cái bàn gỗ rồi. Hoặc quay ra ngoài là nhìn dc hết cái gì xảy ra bên canh. Lúc đó khi đang ngủ thì e bỗng giật mình và vô tình nhìn tới cái ghế. Chính xác là cái ghế mà e hay chơi. Trời ạ E thấy 1 ai đó, ng đó đang nhìn e, đang nhìn e- e cảm giác vây.Lúc ấy mắt e cứ nhìn trừng trừng, Đáng sơ nữa cái ghế thì cứ theo nhịp đẩy lên, hạ xuống và cứ thế, k hề dừng lại. Người đẩy là ai thi chắc mng hỉu chứ… (1 bóng đen cứ làm đi làm lại động tác đầy ghế lên và hạ ghế xuống.)

📷

Giống ik cái cảnh tui e đang chơi vậy.. E cố nhìn, mắt mở to, chớp chớp liên tục vì k thể tin.Nhưng thề lun , nó cứ như vậy k hề dừng. E bị đơ, và cứ nằm nhìn như vậy vì nghĩ mình đang ngủ rồi mơ chẳng hạn. Nhưng không, hình ảnh đó chân thưc lắm. vì khoảng cách e với cái ghế rất gần.

Trên cái phản lạnh chỉ là cái gối, bên canh là bà chị, rồi lại găp cái cảm giác này. Eo ơi, nỗi sơ cứ nói là tăng theo cấp số nhân. Cứ sơ tim ngừng rồi k đập nữa.

pHẢI LÀM GÌ?lúc đo e k biết. chỉ biết rằng cố nhắm mắt, dùng tay véo mạnh lên người bà chị. véo cực mạnh ,thế mà bả cứ như tương. véo đến mấy cái bả mới la lên. Chỉ chờ có vậy e bổ nhào vô trong, đẩy bả ra ngoài và giả vờ ngủ, Mặc dù nhịp tim cứ như đánh trống tựu trường. Quay mặt vào góc tường,e cố trấn tĩnh, cũng chẳng hiểu liệu việc đó tiếp diễn tiếp nữa k, hay ng đó đã dừng lại rồi và thôi k nhìn e nưa?

Nỗi ám ảnh của cái sợ nó cứ theo e đến gần sáng. E có kể cho ngoại nhưng ngoại chỉ bào “Ngủ mớ”. (Ngoại e rất hay gặp con của ngoại- là dì, cậu e đã mất khi còn nhỏ- nên ngoại e vô cùng tin vấn đề tâm linh này nhưng lúc nào cũng chỉ bảo e mớ, mơ linh tinh để e k sợ, hay ám ảnh gì đấy)

Thế – Em im lăng và cứ sơ 1 mình. kể từ lúc đó. e bỏ luôn cái vụ chơi cưỡi ghế và cũng k bao giờ dám nằm ngủ đêm trên cái phản. Thấy cái ghế là cái cảnh đó lại ùa về, Cái lạnh chạy dọc sống lưng.

(E nói luôn là từ nhỏ e cứ hay bị ngủ mơ. cứ mơ thấy mình đi lung tung. )

Rồi tiếp 1 hôm nọ- ngày mà mấy cậu và chú e tụ tập lại nhậu nhẹt tơi bời, say tí bỉ. E với ngoại nằm ngủ chung, mấy ông cậu và chú thì nằm sát cửa gỗ ra vào. Tối đó, có tiếng gõ cửa và gọi. Cứ bảo” Cho tôi vào với, mở cửa ” (Giọng gọi k rõ ràng đâu, e nhớ là nó to và vọng vọng thê nào ấy) Vì cái giường e nằm thì quay đầu ở bên góc cửa(Sr e k bik diễn tả thế nào luôn) Giọng nói thì cứ như ngay sát mặt mình vậy. Còn mấy ông cậu thì say nằm lăn lóc sát cửa, Chả nhẽ k nghe thấy- CHÍNH XÁC LÀ AI CŨNG NGHE NHƯNG K AI DÁM ĐỘNG ĐẬY.

E nghe mà chẳng thấy ai chịu mở cửa, cứ nghĩ mọi người ngủ quên. Nhìn sang ngoại thì thấy ngoại mở mắt nhưng nằm im. e mới la lên ” Chờ con chút, con mở cho”. Ngoại e giật mình chụp miệng e k kịp. E mới hỏi nhỏ: “Sao vậy ngoại? để con ra mở” Ngoại bảo” IM lẶNG, ĐỪNG NÓI”

không gian im ắng được 1 chút rồi lại tiếp tục, vẫn câu cũ goi mở cửa và tiếng cào vào cửa. Mấy cậu e vừa nghe là nháy mắt nhau 1 phát là mở ra luôn, nhưng k hề thấy ai, dắt nhau rọi đèn nhìn ra trước và bên hông thử, cũng chẳng thấy gì(Nếu là người chạy đâu lẹ vậy?, trong khi tiếng đang gọi, cửa đang cào là cậu e mớ phát 1 ra luôn, vậy mà k có ai cả? MÀN ĐÊM IM ẮNG. KHÔNG AI BẢO AI MÀ MẤY CẬU ĐỒNG LOẠT ĐÓNG CỬA VÀ LUI RA XA CÁI CỬA ĐỂ NGỦ. Sáng dậy, mọi ng tụ tập bàn về chuyên hồi đêm. Hầu hết đều nghĩ chung 1 điều” Gặp rồi”

Nỗi sợ nó cứ tiếp diễn quài lun,E hết gặp rồi LẠI mơ. Giờ nghĩ lại k hiểu tại sao lúc nhỏ lại bị vậy. Nhớ lại cảnh mà giờ chẳng dám ngủ.

E MÀ MƠ là mơ liên tiếp, cách mấy hôm r mơ lại cảnh đó. cứ mơ quài vậy. E thấy xung quanh nhà ngoai e toàn HỌ( ng kHUẤT), Xung quanh chỉ có ghế là ghế. rồi thấy cả nhà , từ cậu mợ, dì, ngoại…. dăt tay nhau đứng xếp hàng và bị mấy người ngồi trên ngựa tra khảo (ik thời chiến tranh loạn lạc) Họ cứ hỏi, hỏi nhiều lắm, Hỏi xong rồi bắn tên, chém, đánh… Cảm giác thực lắm. Nỗi sơ trong mơ nó ám ảnh đến khi tỉnh dậy vẫn nhớ dc cảm giác đó là ntn.

Cứ thấy hoài cảnh đó – Thấy riết rôi lúc thức nhớ dc hết chi tiết luôn, vì cứ thấy cái cảnh đó trong giấc mơ quài lun.

Có lúc e nghĩ chắc e có gì đo hoặc là giác quan thứ 6 mạnh chẳng hạn.

Có đêm chả bik mộng hay tỉnh vì sáng dậy kể lại cũng k hỉu là thực hay giả. Vì lúc ngủ e chuyên gia đi tiểu đêm. Mà đi thì phải mở cửa sau, ra gôc xoài sau nhà , tiểu rồi mới vào. Trời ạ, cả 1 đoạn đường dài . Cũng vì sơ nên e toàn bảo ngoại dắt đi. Có hôm thì dắt, có hôm ngủ say quá thì e phải tự đi 1 mình. Lắm lúc ngồi mẹ luôn ngay cửa sau. Sáng dậy tính tiếp. Nhưng hôm đó e k dám ngồi làm luôn ngay cửa vì sợ ngoại thấy r la. Nên cố gắng mò ra phía sau.

Không có mở điện nha. Mắc quá rồi, chạy ra làm phát r vô liền nên k mở. E đi tè mà cứ 1 mắt mở, 1 mắt nhắm, đi cứ như mộng du.Đi ra gốc xoài, cạnh chuồng gà. e thấy ngoại e. Bà ngoại của e – bà đang gội đầu, xõa tóc dài xuống tới chân. E mới hỏi ” Con mới thấy ngoại ngủ mà, s ngoại lại gội đầu?”, “Ngoại nóng nên ra gôi cho mát, mới ra thôi”, e bảo” con đi tiểu, con tiểu xong zô ngủ trước nha”. Đi xong e vào giường lại thấy ngoại e nằm ngủ. Lạy Giời! V là gì? Ai ngoài kia? E mới nói nhỏ:” Con mới thấy Ngoại gội đầu quài sau đó”, Ngoại e im lặng.

Sáng e dậy mới nghĩ lại, vậy là có thc hay đang ngủ rồi mơ . Mới lại hỏi thử: Tối qua con có gọi ngoại dậy dẫn con đi tiểu k? Ngoại kiu có, mà buồn ngủ nên con tự đi. đi xong zô.

V là thấy thật à? Kể lại cho ngoại, ngoại e cứ nói” M toàn mơ”! V đấy

Tính em sợ thì sợ vậy, nhưng vẫn là điếc không sợ súng. Có hôm nhỏ bạn ghé ở lại ngủ chung. Tối cả nhà ngủ hết. 2 đứa lén dậy mò ra đường, đường điện sáng trưng, 2 đứa giỡn rồi có mấy ng chạy xe đêm hay dừng lại hỏi” con nhà ai mà k ngủ, ra đêm giờ này?” Mẹ, thiệt chớ giờ ngẫm lại hồi đó mà có bắt cóc, chắc có 2 suất miễn phí cho e với con bạn r.

Rồi lên lớp 4, mẹ dẫn e về nhà mẹ, vì sợ ở với ngoại riết rồi từ gia đình. Mà nhà e lại nằm gần khu nghĩa địa mới mệt.

Về đó gặp toàn lũ bạn lầy mà cũng toàn đứa k bik sợ là gì, đêm hôm gần 11, 12h tụ cả đám ngồi kể chuyện ma.chuyện của đứa này gặp, r đứa kia gặp, chuyện của ng lớn kể lại cũng đem ra góp vui nốt. E thì sợ thật, chui vào ngồi giữa. Cứ ngồi nghe tụi nó kể mà mún đái ra quần.

Trưa nắng hay chiều tà gì cũng vậy. Tụi nó cứ kéo nhau lên nhà linh( ở khu Nghĩa trang đấy ạ). Vào đó tụi nó ngồi tán doc, chơi năm mười, r tùm lum. đói thì hái xoài ăn. R có ai đi viếng nghĩa trang thì chờ họ đi r, xách cái bị tới xin trái cây, bánh cúng. Chắc chắn trong cái lũ đó có em. Tui nó cứ rủ e đi chung. Hồi đó cũng mù mờ nên chỗ nào có tụi nó thì đều có em.

Giờ có cho e cả triệu bảo lên đó1 bủi trưa, e cũng chạy dài.

Nhà e đang ở, cái căn nhà đó có gì đo mà thiệt tình e cứ bị trêu. Nhà có 4 ng, xóm e thì đông dân cư. Tối tối hay tập trung tán doc, tám chuyện. Mẹ em thì qua nhà cô hang xóm, thằng e thì tụ tập với mấy đứa kia, ba e thì sang nhà ông kia nhậu. Mà lại có cái luật,. Nhà phải có 1 đứa ở nhà koi nhà. Cứ k có đứa nào là ăn đòn cả đám. E thì lun bị gán cái mác… BẢO VỆ

Ở nhà 1 mình sợ lắm chứ, ở xóm e là nông thôn, đường làm gì có điên sáng trưng như thành phố. Đêm đến là tối hù, 1 mình nằm ở nhà mặc dù nghe tiếng tui bạn nó giỡn đầy ngoài đường nhưng nằm nhà 1 mình thì sợ vẫn hoàn sợ. Nhà hồi đó toan ván gỗ ghép lại, khe hở đầy ra.

Lúc đó e toàn tự trấn an mình, cứ tự bảo mình ngủ. Nằm trên giường mà cứ mong ba me về. chỉ cần vậy thôi là e mừng rúm. V mà k đâu nha.(Vì cứ gặp rồi nên e mang nỗi sợ , vì ở 1 mình e lại sợ nhỡ đâu lần nữa?)

E đang nằm, cố nhắm mắt. thì nghe bước chân. XẸT XẸT XẸT XẸT… chính là tiếng dép đấy, khi mang dép mà cứ lê trên nền lâu thì nó cứ xẹt xẹt vậy. E mừng và la lên ” Ba hả?” Im lặng……… rồi XẸT XẸT XẸT… ” Mẹ hả” Im lặng…. E bắt đầu hỉu điều gì đang hiện diện, nước mắt cứ thi nhau rớt…..

Nỗi sơ đó nó giống như 1 loại tra tấn vậy. tim cứ bình bich bình bịch…… mắt thì căng hết cỡ nghĩ cách thoát. Mún xông ra cửa màk k dám, nằm chịu tiếp thì k nổi. chẳng biết làm gì, cứ nằm và mong ba me về. Cứu e!

Vậy là cứ chút lại nghe XẸT XẸT…. tiếng động chính là kéo dài từ nhà dưới lên nhà trên đến cửa, r quay lại xuống nhà dưới. Có là thần kinh thép cũng bủn rủn đừng nói 1 đứa như e, hồi đó mới lớp 4. E nghĩ, mai có ăn đòn thì tuyệt đối cũng k ở nhà. Vậy mà lại cứ bị bảo ở nhà koi nhà. Mẹ e toàn đánh e suốt vì em lì, nên chỉ cần là me bảo e k dám nói ” NO”

Cái XET XẸT… e bị tới mấy lần, có hôm gặp, có hôm không.

Nhớ lại tiếng XET XẸT đó mà lạnh lưng.

1
em có sở thích là cứ đêm lại lên đây đọc truyện ma cho dễ ngủ , đọc nhiều truyện rồi em thấy có nhiều chuyện cũng hư cấu mà cũng có nhiều chuyện em đọc xong là cả đêm không ngủ được ! em từ nhỏ bà nội bảo là vía yếu nên hay bị ngườt ta vẹo ! xong đây em xin kể 1 chuyển lần đầu gặp ma mà em cả đời vẫn nhớ!chuyện cũng gần đây thôi ! hè 2015 em là sv năm nhất nên nghỉ hè...
Đọc tiếp

em có sở thích là cứ đêm lại lên đây đọc truyện ma cho dễ ngủ , đọc nhiều truyện rồi em thấy có nhiều chuyện cũng hư cấu mà cũng có nhiều chuyện em đọc xong là cả đêm không ngủ được ! em từ nhỏ bà nội bảo là vía yếu nên hay bị ngườt ta vẹo ! xong đây em xin kể 1 chuyển lần đầu gặp ma mà em cả đời vẫn nhớ!
chuyện cũng gần đây thôi ! hè 2015 em là sv năm nhất nên nghỉ hè về nhà chơi, nhà em thì ở gialai các bác ạ ! chuyện cũng không có gì đâu nếu em không nhận lời thằng bạn học cùng năm cấp 3 với em là lên trại bò chơi cùng với nó , trại bò nhà nó không làm cạnh nhà nhà đâu mà ở xa tít trong núi ! muốn vào trại nhà nó từ tp pleiku vào phải 50 cây ! hôm đây nó rủ vào nhậu rồi chơi với nó mấy ngày ! mà nói đến nhậu là em máu lắm ( vì sv mà, bác nào sv máu khoản này lắm hiha)! em rủ thêm 1 thằng bạn nữa ! nó tên là bảo ! thế là hôm đó 2 thằng xách con dream chiến lao thẳng vào vùng đồi núi để nhậu với thằng bạn , đến nơi thì thằng bạn em rủ đi tắn suối với đi ăn trộm trái cây của người đồng bào! em cũng hào hứng lắm ! thế là 3 thằng xách xe đi tắm xuối ! tắm xong thì quần áo ướt hết nên em cưởi trần đi hát trộm trái cây luôn ( em không biết mỗi vùng miền như thế nào nhưng các cụ xóm em bảo đi vào núi mà cởi áo dễ bị vong theo ) . đang đi kiếm trái cây thì thằng bảo bạn em hét lên ” ê mày có cái nhà thờ kìa ” em suy nghĩ thế éo nào lại có cái nhà thờ mọc giưa rừng núi thế này , em nhìn theo hướng chỉ tay của nó thì đúng có 1 cái nhà thờ thật ! thằng bạn e ở trại bò kêu ” thôi m đừng qua đó nhìn ghê lắm ” em thì tính tò mò liền bật lại ” ghê gì mà ghê ae mình qua khám phá tí ” . thằng bạn em cũng ầm ừ , thế là 3 thằng chạy ra chỗ nhà thờ đó , nhà thờ đó cách suối bọn em tắm tầm 500 m ! đi tới nơi thì đó thì là 1 nhà thờ cũ kĩ ! cửa chính với cửa sổ đều không còn ! rêu mọc khắp nơi , nói chung nhìn cái nhà thờ đó cũ kĩ lắm ( chắc e đạp phát là sập ) điều làm em chú ý nhất là xung quan tường đều là lỗ bạn bắn , dưới đất nhiều đầu bạn lắm ! e cũng nghĩ là nơi đây chắc hồi chiến tranh là nổ súng ác lắm đây ! tự nhiên thằng bảo kêu ” ê m hay ae làm 1 tấm kỉ niệm đi ” người ta thường kêu không nên chụp ảnh ở những nơi u ám , vậy mà cũng móc đt ra chụp mới ghê ! chụp xong 3 thằng cười inh ỏi ( giờ nghĩ lại toàn chơi ngu không ) ! nói chung là lúc đấy chúng e cũng không có gặp chuyện gì kì lạ cả .( mà mọi chuyện. bắt đầu từ khi e về nhà của em cơ , thế mới biết là nó theo mình tới tận nhà cơ ! kinh thật ) sau đó đang ngồi nhậu trong trại bò thì bố e gọi ” thằng kia hôm nay giỗ các cụ mà mày đi đâu thế ! về nhà ngay ” thế là e lật đật tốc biến về nhà ngay không thì bố em cho combo vô ảnh cước với nộ long cước thì vỡ loa đài ngay :v . câu chuyện giờ mới bắt đầu nè các bác , 2 ngày sau , khi em đang ngủ thì bị bóng đè , mà bóng đè thì em bị nhiều rồi nên thôi cũng kệ để tí rồi hết ! nhưng lần này bóng bè 1 cách là kì lạ lần đầu e bị . trong tiền thức đó e thấy mình quay lại cái nhà thờ đó , e không hiểu sao e lại quay lại nơi đó các bác ạ ! lúc đó em thấy 1 cảnh tượng mà như kiểu em là người chứng kiến ý ! e thấy 1 sợi dây thừng bộc thắt nút như thắt cổ ý treo lủng lẳng trên xà ngang ý ! nhưng trên dây có 1 nút thắt nữa như kiểu phong ấn cái dây thừng thắt cổ đó vậy ! thì lúc đó có thằng nhỏ đi qua e gặng hỏi ” dây này làm gì thế cu ” nó kêu dây thừng này hồi xưa mẹ nó thắt cổ tự tử sau đó bị ông thầy thắt nút nữa nên mẹ nó không ra được , nên nó nài nỉ e cởi thắt dùm mẹ nó ” trời ơi ! nghĩ sao lúc đó em tự nhiên lao đầu vào cởi thắt nữa chứ , mặc dù đó chỉ là trong tiềm thức em làm vậy chứ không phải ngoài đời ( như kiểu mơ vậy nhưng nó thật lắm lúc em cởi thắt nút cảm giác thật lắm ) xong chuyện gì đến rồi sẽ đến ! lúc e cởi thắt nút ra thì bỗng dưng 1 người đàn bà xuất hiện trong tay bế 1 đứa bé nhìn e cười mà e cố nhìn cũng chẳng thấy mặt người phụ nữ đó ! xong em có cảm giác như kiểu hồn em bị hút vậy ! em kêu ú ớ mà chân tay chả làm gì đc lúc đó e bất lực lắm , thì e nghe giọng bố e quát ” thằng kia đêm hôm gào cái gì thế ” thì em bật dậy ! ôi trời lúc này là cảnh thực cách bác ạ ! đập vào mặt em lúc này là 1 khuôn mặt xanh lè đang nhìn em cười ! e tức mình ( đoan này hơi tục tí , vì e nghĩ ai trong hoàn cảnh này chắc cũng như e thôi ) e chửi ” đmm” e bật dậy đạp vào cái ghế mà nó đang ngồi nhìn e , xong nó bay vụt qua cửa sổ thời gian e chửi e đạp nó bay chỉ vỏn vẹn 1 giây thôi các bác ạ ! như kiểu phản xạ á . xong lúc đó e bật điện , bật đt xen giờ thì lúc đó đúng 0h tròn các bác ạ ! lúc đó e lạnh sống lưng phải 10 p , bố mẹ vô hỏi han thì e kêu gặp ác mộng nên la làng ! lúc đó e phải làm 3,4 điếu thuốc mới bình tĩnh được , xong bật điện mở nhạc phật xuốt đêm e mới ngủ được ! sáng mai e kể với nà nội thì bà bảo m bị vonh theo rồi , nên bà e phải điện cho bên ngoài bắc quê e cúng các cụ để phòng trừ , e cũng đem chuyện này kể với thằng bảo thì nó bảo nó cũng bị như e nhưng là bị thằng nhóc dí đến nỗi nó bật dậy đấm thằng em nó ngủ cùng xịt cả máu mũi . e hỏi bà tiếp thì bà bảo hôm đấy nhà mình các cụ về nên nó không dám vào nên hù bạn con trước ! nó đợi các cụ mình đi nó mới dám vào nhà. e nghe mà kinh người nên kêu mẹ thì thầy nọ thầy kia xem ntn nào mà để tránh ! nói chung chuyện cũng qua nên e khuyên các bác tới các cơi u ám thì đừng nên cười đùa hay chụp ảnh! kẻo lại bị như e ! giờ cứ phải cầm bùa kè kè bên mình thì toi các bác ạ

1
10 tháng 4 2022

chắc bạn vi phạm nội quy nên họ không cho vào

giờ muốn vào thì cậu đăng kí tài khoản mới

ần đầu tiên viết bài mong được Add đăng. Em chỉ muốn chia sẻ câu chuyện của mình như 1 cách tâm sự nên ai tin thì tin không tin cũng mong đừng nói lời thiếu tôn trọng ạ. Xin lỗi vì em k biết cách kể chuyện sao cho hay 📷Chuyện bắt đầu xảy ra với em từ khi em rất nhỏ và mới coi là tạm kết thúc gần đây nhưng nguồn gốc của nó thì từ trước khi e ra đời.Em sinh ra và lớn lên ở Quảng...
Đọc tiếp

ần đầu tiên viết bài mong được Add đăng. Em chỉ muốn chia sẻ câu chuyện của mình như 1 cách tâm sự nên ai tin thì tin không tin cũng mong đừng nói lời thiếu tôn trọng ạ. Xin lỗi vì em k biết cách kể chuyện sao cho hay 📷
Chuyện bắt đầu xảy ra với em từ khi em rất nhỏ và mới coi là tạm kết thúc gần đây nhưng nguồn gốc của nó thì từ trước khi e ra đời.
Em sinh ra và lớn lên ở Quảng Ninh nhưng bố e là người Thái Bình ra đất mỏ lập nghiệp từ năm 14, sau cưới và lấy mẹ em rồi mua đất khu tập thể mỏ ( có 1 vài câu chuyện ngoài không liên quan rất hay e sẽ kể sau ạ). Nhà bác em ( anh trai bố) ở TB có một cái ao cách nhà 400m, ngày trước còn nghèo đói có 1 người làng khác sang làng bố em trộm gà bị dân làng đuổi đánh phải nhảy xuống ao, nhưng họ k tha vẫn dùng sào chọc xuống làm ng ấy chết đuối :(. Một lần bố về quê được nghe bác kể chuyện bác dựng lều ngủ ngoài ao trông cá giống bị ma quăng lều xuống ao, mặc dù bác từng đi lính nên vía cứng. Bố em tò mò nên đòi mang lều ra ngủ xem thử, Từ đây e xin kể theơ lời của bố: Đang ngủ ngon thì có cảm giác có người lay mình dạy bảo về đi ai cho ngủ ở đây nhưng vì buồn ngủ quá nên cũng kệ, lúc sau thì nghe tiếng lầm xầm nói như kiểu ai đang quát mắng j nhưng k rõ tiếng rồi cái lều bắt đầu rung lên bần bật, bố biết gặp ma nên bật dậy cầm con dao gối đầu chém vào ko khí mồm chửi rủa (huhu đấy là sai lầm ạ) thấy có vẻ im r bố dừng lại thì cái lều như bị ai vất tung xuống ao và chìm xuống , vâng cái lều dựng bằng tre và màn nó chìm xuống :((( bố thấy sợ lạnh sống lưng bỏ chạy như bản năng thôi.
Và từ đấy mới có chuyện với em. Cái ao đấy ngang hông nhà ông nội vốn là ao của ông cho bác. Mẹ em kể lần đầu em về quê là khi có hơn 1 tuổi. Cứ mẹ hoặc anh trai bế thì khômg sao vì hai ng tuổi dần còn cứ buông ra là khóc dù ở nhà mẹ bảo em ít khóc dã man ai cũng bảo lớn lên lỳ lợm ( đúng là có hơi lỳ lỳ) lúc đầu còn nghĩ là bà nội và bác gái đã mất trêu cháu nên mọi ng cứ thắp hương xin nhưng mẹ e thấy không phải e chỉ khóc khi ra ngoài sân chứ trong nhà cũng k khóc mấy nên mẹ em đã bế e ra ngoài đặt xuống sân ngay khi e khóc ré lên mẹ dùng 3 4 vỏ chai khoáng loại thủy tinh đập vỡ tan như phim hành động mỹ ấy :)) từ đấy e không khóc nữa, lại trở thành loại lỳ :)). Lần thứ 2 về quê năm 4 tuổi em cũng k nhớ vì gì em bị lôi xuống cái ao đấy may mắn đc chú em cứu lên, đến tận bây giờ em vẫn nhớ thấy có mấy đứa trẻ chơi ở dưới nhưng nói k ai tin nên e cũng k nói nữa. Chính vì lần ngã ao đấy làm e bị mất vía, cửa âm mở nên gây ra chuyện sau đó, chắc cũng là số mệnh.
Năm e học lớp 3. Chị cạnh nhà có 1 đứa con trai bị động kinh, đi xem bói ng ta nói do miếng đất chị ở trước có ông tướng chết trận nhưng k được ghi tên thờ cúng nên ông ấy hành cho, thế là chị ấy lập miếu thờ ông ấy nhưng ông tướng ấy không gọi lên hỏi tên tuổi đc nên thành cái miếu thờ không chủ, coi như có lòng. Cứ mùng 1 hôm rằm chị ấy đều cúng, cả xóm đồn quanh cái miếu đấy toàn ma đói nên k cho con cái chơi gần, thế mà nó lại cạnh nhà em mới vui huhu :(((. Cái hôm định mệnh ấy e ra khóa cổng và em gặp 1 thứ e k biết gọi là j, ng ko ra ng, ma ko ra ma, lớn k lớn, nhỏ không nhỏ, nó vẫn hiện hữu trong đầu em nhưng e k biết miêu tả ra ntn:( em xin lỗi mọi người. Và tất nhiên phản ứng thông thường, la hét, chạy vào nhà khóc vs bố mẹ và ốm 1 tuần. Mọi người đều nghĩ em gặp ma đói trêu. Sau ngày ấy em luôn có cảm giác ai đấy ở bên cạnh… Rất gần. Em hay chơi 1 mình vì bố mẹ bận đi lm anh trai bận học xa nhà. Chỉ 1 con búp be nhựa 5k 1 ít vải vụn và kim chỉ mà cứ chơi 1 mình ngày qua ngày k buồn chán :)) ( bố mẹ làm mỏ xa nhà nên tuần chỉ về 1 lần anh trai học cũng xa nên tối mới về, mẹ thì ca kíp tgian thất thường lắm chả nhớ nữa). Em cứ thế lớn lên cũng chả có gì đặc biệt ngoài da người thì trắng mà da mặt cứ vàng vàng xám xám Và quầng mắt thâm trũng ( thật ra nhìn cũng k kinh lắm, vẫn xênh hê hê). Đến khi em học lớp 12 thì bố em mất, (em sẽ kể sau). Em thường xuyên bị bóng đè và hay mơ có ng ôm hôn mình từ khi e học lớp 9 lóp 10 nhưng càng lớn tần suất càng nhiều, em cũng thành quen k để ý nữa cho đến một ngày khi ngồi trong lớp đại học. Đang ngồi bình thường bỗng nhiên em thấy rất buồn ngủ, người cứ lịm đi nhưng tai vẫn nghe thấy mọi thứ xung quanh, nó giống bóng đè nhưng 1 cách nhẹ nhàng. Cô giáo nhắc em vì em đang ngủ trong lớp (lớp học chỉ gần 30 người thôi) em nghe thấy cô nhắc nhưng k dậy nổi, con bạn thân ngồi cạnh em nó nói vs giáo viên em đang bị đau bụng lắm vì mồ hôi của em đang túa ra mà. Trong lúc nó nói chuyện với cô em cứ niệm nam mô cho đến khi thoát ra đc. Cô giáo nói e xuống phòng y tế nhưng e lại ra căng tin ngồi và 1 đứa con bạn cùng lớp cũng ra ngồi cạnh em. nó là đứa mà em nghĩ là ghét e cực trong lớp vì từ đầu năm nó đã luôn nhìn e vs anh mắt dè chừng và tránh chơi vs em. Nó chìa ra cổ tay quán mấy vòng chỉ xoắn và noí:” mày có thể tin hoặc k tùy m, t cũng k thích phiền vào ng nhưng tao thương chị mày” em ngơ ngác và nó bắt đầu nói những lời mà em ko muốn vẫn phải tin
– có phải m từng gặp ma tầm 10 11 tuổi k? -10 tuổi
– tao k biết tại sao m cửa âm mở, trc m có chết hụt k? – tao có 📷
– cái vong m thấy năm 10 tuổi đây n vào bên trong ng m rồi. N ko phải vong lang thang đâu mà là ck hay ngy kiếp trước của m nó đi tìm m đấy. Nó kéo m theo nhiều r nhưng m có 1 chi gái là húng tiểu, thương m lắm đi theo m để bảo hộ mười mấy năm nay nên m mới sống đc. Chị m hận anh vs mẹ m nên m k hợp mẹ vs anh dù tuổi vs mệnh rất hợp. M hay khóc vs lúc nào cũng thấy mẹ bât công dù đc chiều chuộng hơn đúng k. Là chị m khóc đấy, chị m hận vì mẹ bỏ chị vì anh m.
– m biết xem bói à???
– không, chị m nói cho tao, bố m còn ngồi đây này, cao gầy cười hơi vổ và chân tập tễnh ( đúng là bố em ạ, trc khi mất bố em bị đau chân) tao nói về vong ck m m có thấy ruột m cuộn cuộn k? Nó đang giận đấy bị phát hiện r :((((. Chị m nhờ tao nói vs m vì c m muốn đi đầu thai nhưng k bỏ m đc nên m phải nói mẹ m trừ n đi
Lúc ấy ng em cứ nhũn ra em k sợ n, em chỉ thuong chị thuowng bố em. Chắc nhìn mặt em ngu ngu n lại bảo” t cũng như m nhưng khổ hơn cơ t đẻ ra đã chỉ 8 vía, m nhìn cái vòng này n là vía 9 của t để tránh bị nhập vào ng, ngày trc k biết nhà t tưởng t đẻ non nên ngơ ngơ hay nói chuyện 1 mình cơ mà nãy m bị bóng đè phải k? ”
– “nó” đè tao à?
-“”nó” k bao giờ đè m, “nó” chỉ xờ m thôi :v. Trong lớp mình có vong con đỏ của chị M đấy n nghịch suốt. Nãy chị m ra nói chuyện vs tao nên n thấy m yếu vía n trêu đấy.
Sau đấy em nói lại vs mẹ và thật tình cờ và thật bất ngờ mẹ em từng đi xem bói cho e 1 lần có ng nói đường duyên của em rất tà :))) và 1 lần thầy cúng thay bát hương hồi bố em mới mất gặp e cũng nói lại vs mẹ em là ng em âm nặgg nên nghe em nói mẹ cũng chỉ bảo đừng nghe bậy nhưng vẫn âm thầm mang áo em đi làm lễ :))) Câu chuyện về sau cũng k còn j chỉ xoay quanh lập đàn trừ duyên âm bình thường thôi ạ. Bùa giờ em vẫn đang đeo. Cảm ơn vì đã đọc bài của em. nếu bài được đăng em sẽ kể tiếp

0
Chuyện là vào 2005 khi đó em đang học năm 2 đại học, học xong năm nhất thì chuyển trọ, có cu em người Hà Nam bảo a chuyển đến ở cùng em cho vui mà đỡ tiền nhà. Nghe nó dỗ ngọt chuyển đến ở cùng nó, mà tính mình sợ ma bỏ con mợ. Đang dưng chuyển đến cái chỗ mà giờ ngồi kể lại vẫn còn nổi da gà.Phòng trọ là căn phòng duy nhất liền ngay trước nhà chủ, rộng chỉ chừng 10m2, mà...
Đọc tiếp

Chuyện là vào 2005 khi đó em đang học năm 2 đại học, học xong năm nhất thì chuyển trọ, có cu em người Hà Nam bảo a chuyển đến ở cùng em cho vui mà đỡ tiền nhà. Nghe nó dỗ ngọt chuyển đến ở cùng nó, mà tính mình sợ ma bỏ con mợ. Đang dưng chuyển đến cái chỗ mà giờ ngồi kể lại vẫn còn nổi da gà.

Phòng trọ là căn phòng duy nhất liền ngay trước nhà chủ, rộng chỉ chừng 10m2, mà chiều rộng chỉ vào khoảng 2m. Bên dưới đủ kê 2 cái phản và bên trên là 1 cái gác xép. Em thì chỗ trọ cũ có 2 cái phản đơn nên chuyển đến đó, còn thằng em thì nằm gác xép bên trên, phòng trọ e ngay ngã tư vọng rẽ vào tí, e vẫn nhớ ngõ nó như in, và cái phòng trọ ấy thì đảm bảo là thiếu ảnh sáng rồi, chuyển xong cũng thấy hơi hối hận. Ngay sau phòng trọ của em liền kề là nhà ô bà chủ nhà và 1 cô con gái (hình như hơi chậm phát triển) và nghe nói qua là nhà mới xây mới. nhà cũ họ ở chính là cái phòng trọ tối tăm ẩm thấp của em. vì mới chuyển đến nên em cũng không hỏi nhiều.

📷

Mọi chuyện bắt đầu ngay từ những ngày đầu chuyển đến, ban đêm ngủ cảm giác chân như ai cù kí, nhột nhột khó chịu. Thi thoảng cảm giác trong phòng lục đục như có ai lần mò gì, lắm lúc cáu bảo thằng kia mày im tao ngủ thức khuya thế, mà ko thấy nỏ trả lờ, trèo lên thấy nó ngủ im thít (thằng này hôi nên dù bị thế mấy lần nên e k lên ngủ cùng nó).

Cứ thế, mắt em thâm như đít nhái dù mới ở được tháng, cái chuyện mà như bị trêu ngnơi, hết cù chân rồi cảm giác như bị cắn vào chân, rồi các âm thanh nó cứ như mèo kêu làm em cảm thấy thực sự bất an. Đỉnh điểm là khi thằng em về quê, xui xẻo cho e ngay buổi tối nó về quê thì hôm ấy cả khu mất điện, trong phòng không có thứ ánh sáng nào ngoài ánh nến mập mờ (trước phản em nằm có để 1 cái bàn để máy tính và bàn học) vào ban đêm. Hôm ấy có đi chơi nhiều nên tính ngủ sớm, tắt nến, đắp chăn và khò cho ngon. Thì ối giời ơi, không phải cái trò cù léc nữa, mà cảm giác lạnh xương sống khi vừa nằm thiu thiu là hình ảnh 1 bà cụ cong queo nằm phản bên cạnh, giật mình tỉnh dậy, mồ hôi vã như tắm, tìm bật lửa bật vội cây nến lên mà mặt cắt k giọt máu. Soi kĩ phản phía bên cạnh, không thấy nhưng cái cảm giác ám ảnh thì ko chịu được, rồi chỉ 1 cây nến nó không đủ cháy hết đêm, cứ nằm xuống là lại cái cảm giác ai đang cù léc vào chân mình. Đến khi nến cháy hết thì bỏ mẹ, lại thiu thiu đi tí, cảm giác vẫn là cái thân hình gù gù ấy đi quanh phản mình, rồi bất chợt lôi chăn mình ra, rồi phát ra những tiếng cười như mèo vậy, rồi 1 lúc lại cảm giác như mình đang lơ lửng vậy.

Sợ, thật sự là cảm thấy kinh hoàng luôn, mà giờ là giữa đêm không biết kêu ai bây giờ, mà không lẽ phải chịu trận. Bởi bấy giờ là cái cảm giác lạnh lẽo, sợ hãi đến kinh khủng. Không thể chịu nổi, dù giữa đêm phi vội ra mở cửa, mà cảm giác chạy mãi ra cửa không được như có ai kéo lại. Thực sự sợ, rất sợ hãi, nhưng cố gắng kéo ra cửa rồi chạy mạch lên nhà ô chủ, ấn chuoong, đập cửa, kêu cứu như trong vô vọng (em 1m74 nặng 74kg nhà ở quê, học đi qua nghĩa địa, đã từng xem bốc mộ rất nhiều-cũng thuộc hàng cứng vía). Ông chủ nhà ra soi đèn pin bảo cháu sao thế, sao người mồ hôi ướt hết thế kia, em thều thào: bác cứu cháu–có ma bác ơi bác cho cháu mượn điện thoại, rồi nhanh như ko có chuyện j, e gọi thằng bạn sang đón rồi ù té quyền sang chỗ nó. Sau đó 1 ngày thì em cũng dọn vô kí túc xá ở, sợ quá rồi (em học bkhn).

Sáng sau về dọn đồ, bác chủ có gọi lên nói chuyện: nhà bác mới xây dược năm, ngôi nhà cũ đó trước ngoài gia đình bác bây giờ còn bà mẹ già nữa, chỗ cái phản mà e thấy bà cụ nằm là chỗ ngày xưa bà ấy nằm. Chỗ e nằm là chỗ khi bà ấy mất đặt quan tài. Và bàn thờ khi em thắp cây nến nên thì vị trí đúng cái chỗ ngta đặt bàn thờ khi bà cụ mất. Em cũng kể lại chuyện em gặp và xin phép ù té quyền. Chuyện nhà họ cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ biết ngồi hồi tưởng lại vẫn thấy rùng mình…

0
Chuyện là vào 2005 khi đó em chua sinh ra nhung bo em ke lai, có cu em người Hà Nam bảo a chuyển đến ở cùng em cho vui mà đỡ tiền nhà. Nghe nó dỗ ngọt chuyển đến ở cùng nó, mà tính mình sợ ma bỏ con mợ. Đang dưng chuyển đến cái chỗ mà giờ ngồi kể lại vẫn còn nổi da gà.Phòng trọ là căn phòng duy nhất liền ngay trước nhà chủ, rộng chỉ chừng 10m2, mà chiều rộng chỉ vào khoảng 2m. Bên...
Đọc tiếp

Chuyện là vào 2005 khi đó em chua sinh ra nhung bo em ke lai, có cu em người Hà Nam bảo a chuyển đến ở cùng em cho vui mà đỡ tiền nhà. Nghe nó dỗ ngọt chuyển đến ở cùng nó, mà tính mình sợ ma bỏ con mợ. Đang dưng chuyển đến cái chỗ mà giờ ngồi kể lại vẫn còn nổi da gà.

Phòng trọ là căn phòng duy nhất liền ngay trước nhà chủ, rộng chỉ chừng 10m2, mà chiều rộng chỉ vào khoảng 2m. Bên dưới đủ kê 2 cái phản và bên trên là 1 cái gác xép. Em thì chỗ trọ cũ có 2 cái phản đơn nên chuyển đến đó, còn thằng em thì nằm gác xép bên trên, phòng trọ e ngay ngã tư vọng rẽ vào tí, e vẫn nhớ ngõ nó như in, và cái phòng trọ ấy thì đảm bảo là thiếu ảnh sáng rồi, chuyển xong cũng thấy hơi hối hận. Ngay sau phòng trọ của em liền kề là nhà ô bà chủ nhà và 1 cô con gái (hình như hơi chậm phát triển) và nghe nói qua là nhà mới xây mới. nhà cũ họ ở chính là cái phòng trọ tối tăm ẩm thấp của em. vì mới chuyển đến nên em cũng không hỏi nhiều.

📷

Mọi chuyện bắt đầu ngay từ những ngày đầu chuyển đến, ban đêm ngủ cảm giác chân như ai cù kí, nhột nhột khó chịu. Thi thoảng cảm giác trong phòng lục đục như có ai lần mò gì, lắm lúc cáu bảo thằng kia mày im tao ngủ thức khuya thế, mà ko thấy nỏ trả lờ, trèo lên thấy nó ngủ im thít (thằng này hôi nên dù bị thế mấy lần nên e k lên ngủ cùng nó).

Cứ thế, mắt em thâm như đít nhái dù mới ở được tháng, cái chuyện mà như bị trêu ngnơi, hết cù chân rồi cảm giác như bị cắn vào chân, rồi các âm thanh nó cứ như mèo kêu làm em cảm thấy thực sự bất an. Đỉnh điểm là khi thằng em về quê, xui xẻo cho e ngay buổi tối nó về quê thì hôm ấy cả khu mất điện, trong phòng không có thứ ánh sáng nào ngoài ánh nến mập mờ (trước phản em nằm có để 1 cái bàn để máy tính và bàn học) vào ban đêm. Hôm ấy có đi chơi nhiều nên tính ngủ sớm, tắt nến, đắp chăn và khò cho ngon. Thì ối giời ơi, không phải cái trò cù léc nữa, mà cảm giác lạnh xương sống khi vừa nằm thiu thiu là hình ảnh 1 bà cụ cong queo nằm phản bên cạnh, giật mình tỉnh dậy, mồ hôi vã như tắm, tìm bật lửa bật vội cây nến lên mà mặt cắt k giọt máu. Soi kĩ phản phía bên cạnh, không thấy nhưng cái cảm giác ám ảnh thì ko chịu được, rồi chỉ 1 cây nến nó không đủ cháy hết đêm, cứ nằm xuống là lại cái cảm giác ai đang cù léc vào chân mình. Đến khi nến cháy hết thì bỏ mẹ, lại thiu thiu đi tí, cảm giác vẫn là cái thân hình gù gù ấy đi quanh phản mình, rồi bất chợt lôi chăn mình ra, rồi phát ra những tiếng cười như mèo vậy, rồi 1 lúc lại cảm giác như mình đang lơ lửng vậy.

Sợ, thật sự là cảm thấy kinh hoàng luôn, mà giờ là giữa đêm không biết kêu ai bây giờ, mà không lẽ phải chịu trận. Bởi bấy giờ là cái cảm giác lạnh lẽo, sợ hãi đến kinh khủng. Không thể chịu nổi, dù giữa đêm phi vội ra mở cửa, mà cảm giác chạy mãi ra cửa không được như có ai kéo lại. Thực sự sợ, rất sợ hãi, nhưng cố gắng kéo ra cửa rồi chạy mạch lên nhà ô chủ, ấn chuoong, đập cửa, kêu cứu như trong vô vọng (em 1m74 nặng 74kg nhà ở quê, học đi qua nghĩa địa, đã từng xem bốc mộ rất nhiều-cũng thuộc hàng cứng vía). Ông chủ nhà ra soi đèn pin bảo cháu sao thế, sao người mồ hôi ướt hết thế kia, em thều thào: bác cứu cháu–có ma bác ơi bác cho cháu mượn điện thoại, rồi nhanh như ko có chuyện j, e gọi thằng bạn sang đón rồi ù té quyền sang chỗ nó. Sau đó 1 ngày thì em cũng dọn vô kí túc xá ở, sợ quá rồi (em học bkhn).

Sáng sau về dọn đồ, bác chủ có gọi lên nói chuyện: nhà bác mới xây dược năm, ngôi nhà cũ đó trước ngoài gia đình bác bây giờ còn bà mẹ già nữa, chỗ cái phản mà e thấy bà cụ nằm là chỗ ngày xưa bà ấy nằm. Chỗ e nằm là chỗ khi bà ấy mất đặt quan tài. Và bàn thờ khi em thắp cây nến nên thì vị trí đúng cái chỗ ngta đặt bàn thờ khi bà cụ mất. Em cũng kể lại chuyện em gặp và xin phép ù té quyền. Chuyện nhà họ cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ biết ngồi hồi tưởng lại vẫn thấy rùng mình…

0
Rồi mấy phòng bên cũng dậy ra ngoài xem nhưng mà không có gì nên vào ngủ lại hết, 2 thằng phòng e cũng thế chỉ có mình e sợ quá chưa ngủ được, e nằm tới đâu 5 rưỡi thì đi vào giấc ngủ êm đềm.(khò khò)Sáng e dậy lúc 10h, định đi qua phòng em ấy hỏi thử có nghe gì hôm qua không nhưng e chưa vệ sinh cá nhân nên e mới dậy vệ sinh sạch sẽ, chãi đầu bôi keo, lăn nách đủ các kiểu rồi...
Đọc tiếp

Rồi mấy phòng bên cũng dậy ra ngoài xem nhưng mà không có gì nên vào ngủ lại hết, 2 thằng phòng e cũng thế chỉ có mình e sợ quá chưa ngủ được, e nằm tới đâu 5 rưỡi thì đi vào giấc ngủ êm đềm.(khò khò)
Sáng e dậy lúc 10h, định đi qua phòng em ấy hỏi thử có nghe gì hôm qua không nhưng e chưa vệ sinh cá nhân nên e mới dậy vệ sinh sạch sẽ, chãi đầu bôi keo, lăn nách đủ các kiểu rồi mới qua. Đứng trước phòng nó ngay cạnh cái giếng nghe cũng ớn ớn rồi, mà nhìn phòng e ấy thì thấy không khóa ngoài mà đóng cửa im lìm, thôi chắc con này đi khuya còn ngủ nên e về lại, vác cái xác đi chợ nấu ăn cho 2 thằng cờ hó cùng phòng.
Về nấu ăn xong, đợi tụi này đi học về là chiến chứ đói lả người rồi thì thấy e ấy mở cửa phòng. Lúc này e nhanh như sóc, bôi keo, lăn nách, chải chuốt các kiểu lần 2 rồi phi qua phòng nó. Với gương mặt lạnh như băng e hỏi nó hôm qua về phòng có nghe gì lạ không, có đi vs ai không? Em ấy trả lời một câu xanh hơn lá chuối khô: ” đồ điên”. E mới kể chuyện thấy cái bóng đi theo sau nó vs cái người tắm ở ngay cái giếng. Em ý trả lời còn lạnh hơn em: ” ông bị khùng hả?” rồi bỏ vào phòng đóng cửa.(Em này hình như ở cánh trong chứ không phải người miền trung vs bắc, nó chửi e mà e nghe ngọt lắm mấy bác à.hix.) WTF con này, mày mà không dễ thương là a cho ăn tai nhé. E chỉ nghĩ vậy thôi, rồi về phòng lên face tìm mấy cái về ma cỏ đọc.
Qua một, hai tuần thì e cũng quên chuyện này nhưng vẫn theo dõi diễn biến của e ấy. E ấy thì vẫn hay đi về khuya, đc cái là hình như đi vs 2,3 thằng tại e hay chơi game khuya nên nghe tụi này nói chuyện ngoài cổng, ban ngày thì ngủ ghê lắm. E biết là e ấy sv trường Duy Tân nữa, hihi. Nhưng mà ban ngày con này có biểu hiện lạ, mặt mày thì hình như xanh xao hẳn, về phòng thì y như là không dễ gì nhìn thấy ẻm lun. Rồi e lân la, hỏi thăm, do thám cũng chẵng nghe được chuyện gì ở cái giếng vs cây mận. E nghĩ là người ta biết mà giấu, tại e thấy chỗ đó có cái lư hương nhỏ nằm khuất về phía trong.
Nói thật vs mấy bác chứ ngồi viết cũng mỏi tay lắm mà thôi ráng.hi.
Rồi một hôm sáng khoảng 8-9h bố mẹ em này ra thăm, tay sách đùm đề đủ thứ hết, e chạy ra đứng trước phòng hút thuốc để hóng thì nghe bà mẹ la ẻm là sao phòng mày bẩn mà hôi mùi khó chịu vậy con, rồi trách sao không lo ăn uống để người ngợm xanh xao, nói chung la ẻm không chăm sóc bản thân. Em chỉ thấy ông bố nhìn đăm chiu lắm, ổng ra trước cửa phòng rồi nhìn lên cây mận, rồi nhìn sang cái giếng, rồi đi quanh 1 vòng cái giếng. Rồi lẩm bẩm gì đó mà e không nghe, chỉ thấy mặt ổng có một ít biến sắc không hề nhẹ, vào phòng lại rồi lôi bà vợ ra ngoài nói nhỏ gì đó, rồi bà mẹ cũng có vẻ sợ hãi nhưng cố kiềm nén thì phải.
Sao đó họ vào phòng lại, e cũng vào phòng rồi ngồi ngay ngắn, mắt luôn hướng về phía 10h nơi có phòng trọ của em ấy. Một lát sau thì thấy bà mẹ đi đâu đó thì phải, dắt xe em nó ra đi thì đạp không nổ, ông chồng ra đạp cũng không nổ, rồi 2 người nhìn thấy e nên nhờ qua đạp thử nổ máy không? Cơ hội ngàn năm có 1, em phi nhanh như gió qua đó rồi lấy 1 hơi thật dài, dồn khí ở đan điền rồi đưa khí xuống chân phải, đạp mười mấy phát liên hồi. Do nội công thâm hậu nên cái xe cũng nổ máy được, vắt hết kiến thức về xe cộ của em ra thì để xe chạy ga xăn-ti 1 lúc cho nóng máy rồi đi, e nói với cô đó. Nhưng tư tưởng thì không quên nhiệm vụ, liếc nhìn vào trong thấy một đống đồ lộn xộn, 1 đống rác mà bà mẹ vừa mới quét, phòng thì nghe mùi ẩm, mốc, mùi tanh tanh sao ý. Mũi thì hít mà mắt thì đưa quanh phòng, chợt nhìn thấy ẻm ngồi ngay chổ ra vào phòng vệ sinh mà e giật cả mình. E ý phải nói đứng trong bóng tồi thì chắc như ma mấy bác à, mặt hốc hác, da xanh, mắt như lồi ra trước. Kinh lắm mấy bác à, văn em dốt thì viết tới đây thôi chứ nhìn ghê vãi cả *ái lắm.
Rồi bà vợ cũng đi, ông chồng thấy e phản ứng khi thấy con ổng thì ổng cũng nói cảm ơn rồi nói e về. E thì kệ thôi chuyện của nhà ổng chứ mình xen vào có khi ăn đạp. Bà vợ đi về e thấy mua trái cây, đồ cúng..v.v. là e nghi rồi. Nấu cơm xong e quyết định cho tụi cờ hó cùng phòng ăn cơm vs mắm để em hóng chuyện cũng như xem có biến gì không.
Lúc ăn cơm trưa thì vừa nghe tụi trong phòng chửi vừa hóng bên kia. Lúc đó e ngửi thấy mùi hương(nhan) e mới chạy ra xem thì thấy ông chồng đang cúng ngay cái giếng, kêu 2 thằng kia ra xem thì nó nói e tao lao chuyện của nhà họ cúng bái xem làm gì. E thì quyết định đứng xem, có chi thì nghỉ học ở nhà xem luôn chứ mấy vụ ma cỏ ni thì em khoái lắm. Thấy ông chồng mặt có vẻ căng thẳng, cúng xong thì tiền vàng đốt không cháy, hương thì tự nhiên tắt tại e thấy ổng đốt 5,6 lần. Ổng cúng xong thì mặt sợ sệt lắm. E mới quyết định bay qua phòng em ấy để kể ỏng nghe vụ em thấy. Em qua kể ổng nghe xong thì ổng tái mặt, vào nói với bà vợ là ổng chắc chắn luôn rồi. Lần này thì con M nó bị vong theo thật rồi, chắc phải mời ông chú gì của ổng đó ra giúp. Rồi ông ấy điện thoại nói chuyện, e nghe thì hình như mai ra sớm, chính xác là mai từ gia lai ra. Rồi ông chồng( gọi chú L cho dễ nhé) chú L mới kể là lúc chú ở nhà hay điện thoại cho em M lắm nhưng dạo gần đây em ấy ít nghe điện thoại mà nghe giọng thì có vẻ không khỏe, hỏi thì em M không chịu nói chỉ bảo vẫn bình thường, rồi chú L thấy không ổn nên mới quyết định ra thăm em nó. Trước đó thì cô C(mẹ của M) có đi coi bói thì ông thầy nói con bà có hạn lớn, ổng không giải quyết được chỉ khuyên bà nên về chăm sóc cho cẩn thận. Khi chú L vs cô C ra tới phòng thì chú L thấy em M khác lạ hỏi thì hay cáu ghét, tức giận, ánh mắt thì sắt lẹm, chú mới đi quanh phòng kiểm tra rồi ra phía trước xem xét thêm(lúc mà e thấy chú ấy đi quanh cái giếng). Chú L nói là chú thấy nhiều trường hợp giống em M mà ngay chính gia đình người em ruột của chú cũng từng bị trường hợp tương tự nên chú sinh nghi ngờ nhưng chưa chắc chắn. Chú mới bảo cô C đi mua đồ cúng cho chắc ăn, phòng trước ai ngờ gặp em qua kể lúc đó nên chú chắc chắn lun. Chú bảo em tối chở chú qua nhà bà chủ trọ hỏi một số chuyện, chú không nói chuyện gì nhưng em cũng hiểu là định hỏi có ai chết ở chổ cái giếng hay cây mận không, chẳng qua là không chia sẽ ra thôi. Rồi đúng lúc đó có thằng thanh niên chạy se máy tới phòng, thằng này thì da trắng, đẹp trai sơ sơ, kiểu công tử nhà giàu ý, đi xe Sh 150i. Nó vào chào chú L rồi hỏi có con M ở phòng không? Nó bảo nó học cùng lớp vs con M, nó là lớp trưởng, mấy bữa nay nó không thấy em M đi học nên tới hỏi thăm. Vãi cả lớp trưởng với hỏi thăm, chắc là 1 trong những thằng hay đưa đi chơi khuya đây chứ bạn bè gì. Chú L bảo là M bị bệnh, chú là ba nó ra thăm, rồi thằng đó vào thăm ẻm. Lúc này ẻm đang ngủ, mà ngủ mớ, mơ thấy gì mà cứ nói là:”tôi không đi đâu, xin anh hãy cho tôi yên” “buông đôi tay nhau ra, chúng ta không thuộc về nhau” ( câu sau là em lấy tên của mấy bài hát thằng tùng núi thêm vào cho phần hấp dẫn.hêhê). Được khoảng mấy câu là nằm im re luôn. Thằng đó nói chuyện xã giao tí rồi cũng xin về, e thì xin về trước. Tối sau khi sắp xếp để cô C ở lại phòng chăm sóc em M thì chú L qua phòng kêu e đi. E thì nhanh lắm, mặc cái quần lửng vs cái áo thun chạy đi lun. Qua nhà bà chủ, cách đó khoảng 800m, e cũng không nhớ rõ cách bao nhiêu chỉ nhớ là đi cũng gần lắm. Chú L qua giới thiệu sơ lược về chú cho bà chủ biết xong ổng hỏi thẳng lun là có ai chết ngay chỗ cây mận với cái giếng không. Thì bà chủ mới nói không, nhưng mà kiểu như bị nói trúng tim rồi nên có vẻ bối rối lắm. Bằng biện pháp nghiệp vụ và với vẻ đập chai của mình chú L cũng khiến bà chủ siêu lòng kể ra. Thì ra là lúc mới xây phòng trọ lên thì tiếc cái giếng nên để vậy cho sinh viên vs mấy người ở trọ sử dụng. Còn cây mận thì để cho mát. Xây lên được vài tháng thì có biến, ngay phòng đó có con bé ở trọ quen biết thằng sở khanh nào đó quốc nó có bầu rồi dùng 72 phép biến hóa để tẩu thoát, nó buồn nên treo cổ ở cây mận. Vãi, e nghe kể tới đây là ớn rồi, không sợ nhưng nghe ớn ớn. Rồi bà chủ kể tiếp là khoảng 2 năm sau thì có thằng thuê đúng phòng đó, nó ở một mình, thằng này con nhà giàu nhưng hiền lắm, ở ai cũng thương hết, nhưng không biết vì lí do gì mà nhảy giếng tự tử nhưng được mọi người cứu, nhưng số nó đoản mạng, 5 ngày sau thì nó chết ngay cây mận, cũng y kiểu cô kia. E nghe sinh nghi, có khi thằng này thấy em M hợp nên bắt thế mạng đây, mày mà bắt em M thì lấy gì tụi ta soi đây. Nghe xong chú L nói chuyện tí nữa rồi về. Rồi chú bảo là đi làm vài ly cho tỉnh, em nghe rủ thì cũng nhát đi do em không ham nhâụ, đúng lúc đó cô C điện hỏi xong chưa về phòng em M chuyện cần nói. Về tới phòng thì thấy cô C đứng với vài người trong khu trọ nữa, đang bàn chuyện em M. Cô C thấy chú L về nên nói là mọi người ở đây ai cũng biết chỗ cây mận có ma hết, có mấy người bị thằng này chọc phá ở không được nên để cái bát hương để cúng cho nó khỏi phá. Có bà chị kể là có hôm bả đi làm về trể thấy có thằng ngồi dưới gốc cây đen thui, bả sợ không dám đi tới luôn, rồi nó quay lại cười vs bả mà bả chạy bỏ xe lại đó luôn, mọi người nghe bà ấy la lên chạy ra thì không thấy gì chỉ thấy chiếc xe máy còn nổ máy nằm đó, sau đó bả điện chồng bả ra dẫn vào. Cũng có vài người như e, nghe có người tắm ở giếng nhưng không dám ra xem vì biết ai rồi. E mới hỏi là sao lúc trước e hỏi thì không ai nói, họ mới nói là để cho e đỡ sợ vs yên tâm mà sống chứ cũng thấy vong này chưa làm hại ai nên không kể. Em mới hỏi tiếp là có ai thấy con gái mà có con nít nữa không thì họ nói không, bảo chỉ có vong nam thôi. Rồi mọi người có nói cho chú L nghe vụ em M. Họ nói là cũng thấy khác thôi chứ họ cũng lo đi làm vs đi học không để ý nhiều, rồi nói e ấy hay đi đêm nên cũng không rõ. Lúc này chú L nghe nói hay đi chơi khuya về nhìn có vẻ giận lắm hay sao ấy, e thấy mặt chú lạ lạ. Haha, em nó mà chữa xong chắc sưng đít với chú L.
Lúc này thì khoảng 9h mấy đó. Lúc đó cô C mới quay vào phòng xem thử em M ra sau thì thấy e ấy ngồi xâu trong góc phòng nhìn ra bên ngoài cười, cô C thấy thế mới lại hỏi ẻm thì em M chỉ cười chứ không nói gì, khuôn mặt ghê lắm, cười kiểu cười đẻo ý. Em nhìn vào thì giật mình kinh hãi, mọi người xung quanh thì bàn tán xôn xao. Lúc này chú L chạy vào, hỏi gì em M cũng không nói chỉ cười rồi liếc nhìn chú L với cô C thôi. Cô C thấy thế thương con nên không cầm được nước mắt mà khóc trong nghẹn ngào, không khí bắt đầu căn thẳng, không gian như đặc quánh lại, gió nhẹ ùa vào thêm phần lạnh lẽo. Tất cả tạo ra một khung cảnh ám ảnh, sợ hãi, chú L thì lấy bình tĩnh tát cho em M một cái thật mạnh nhưng cũng chẳng ăn thua chỉ làm cho em M nhìn chú với vẻ sung sướng hơn, em M cười phá lên xé tan không gian mà chính em ấy tạo ra(lúc này chắc không phải em). Rồi một người kéo tay em đưa cho 1 cái bô đựng nước tiểu, bảo vs e là đưa cho chú đổ vào người em M, đây là nước tiểu của con ông ấy. WTF sao ổng không đưa luôn đi, vãi nhìn em ấy thôi là lạnh gáy rồi, lỡ đưa cho chú L đổ lên nó xuất thì nó thù luôn em chắc em khổ theo. Em lúc này quyết định kêu cô C ra đưa cho cô cho chắc, trong đó chú L hỏi đủ kiểu, rồi có người bảo em ấy bị nhập nên vậy đó. Chú L mới hỏi là ai nhập, ở đâu, muốn gì nhưng em M mà lúc này em nghỉ là chắc vong kia thôi. Thì vong không nói chỉ cười khì khì, điệu cười tới giờ em còn không quên, nghe ghê ghê. Rồi cô C vào đưa chú L cái bô, lúc này vong sợ nên hừ hừ lên kiểu tức giận mà nói không được ấy. Chú L càng tới gần thì vong càng gào thét ghê hơn, rồi chỉ trỏ tùm lum, rồi gào thét co rúm lại, mặt em lúc này tỏ ra rất giận dữ rồi đột nhiên cười to, cười to lắm kiểu như đang đắt ý thì chú L cầm bô nước tiểu hất vào người em M. Em ấy ré lên một tiếng rồi ngã khụy xuống, ngất đi trong sự chứng kiến của nhiều người.
Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao, gió lạnh vẫn thổi, không khí đỡ căng thẳng hơn nhưng được một lúc thì tất cả mọi người ra về, lúc này e cũng chẳng biết làm gì nữa nên về phòng mình chơi game chờ biến.hihi. Chơi được một tí thì buồn ngủ chiụ không nổi, nên em đưa ra quyết định đến bây giờ em vẫn thấy đúng đó là đi ngủ chứ chờ mà mắt mở không ra thì cũng ngủ gật.kaka.
Sáng ra sau khi vệ sinh, chỉnh đốn trang phục thì em ra xem có biến gì chưa thì em thấy phòng em M vẫn đóng cửa, chắc hôm qua cô chú vs em M ngủ trể. E ra sau phòng trọ làm ly cf cho tỉnh, vs điện thằng bạn qua chém gió cho vui. Ngồi cf khoảng 1h là e chạy vào xem như thế nào rồi, e thấy phòng chú L có ông nào đó mà e đoán là ông chú của chú L nên ra kêu thằng bạn em vào và tính tiền luôn. Vào tới nơi thì cũng có vài người đứng trong phòng hóng hớt như em. Em thì qua thẳng phòng em M luôn,hi. Lúc này thì ông L(chú của chú L) đang sắp đồ cúng, vẻ mặt của mọi người trong phòng em M thì đang căng thẳng, rất căng thẳng. Chuẩn bị xong thì khoảng 10h kém, ông L bảo 10h sẽ bắt đầu, mọi người không ai nói với ai câu nào ngồi đợi mong tới 10h để ông L làm lễ mong cứu được cho em M. Đúng 10h ông L bắt đầu cúng, ông mặc bộ đồ màu đen, giống mấy ông võ sư hay bận nhưng dài hơn, ông đọc thầm trong miệng nên e cũng chẳng biết ông nói gì chỉ biết ông đọc xong rồi xin keo, xong thì em M bắt đầu có biến, em M ngồi bên cạnh 2 vợ chồng chú L sau lưng ông L với mấy người đi theo ông L xuống. Lúc đó em M nhìn giống như hồi tối hôm qua, nhìn ban ngày mà hơn phim kinh dị, lúc này thì ông L quay lại, hỏi nhẹ nhàng như thân nhau lắm, ông hỏi tại sao lại theo em M, tại sao lại hành em ấy quá vậy. Thì em M lúc này em gọi là vong cho dễ đi, em M mãi chán quá. Vong cũng chỉ trợn mắt rồi hừ hử, rồi cười thôi chứ cũng chẳng nói gì.
– ông L: thế có muốn nói chuyện không thầy khai khẩu cho?
– Vong: gật đầu, nhưng cũng không quên cười khinh, ngó nghiên..
Ông L đặt 2 ngón tay trỏ và ngón giữa lên trán vong rồi lẩm bẩm đọc chú.
– ông L: rồi, con tên gì, ở đâu, bao nhiêu tuổi, tại sao lại không đi đầu thai làm kiếp khác mà lại ở đây quấy phá người khác, làm hại người khác?
– Vong: cười to, to lắm mấy bác à, rồi chỉ thẳng mặt ông L nói: mày hỏi nhiều quá, nhà ta ở đây thì ta phá, tao thấy con này dễ thương với hợp mạng tao nên tao định bắt về hầu tao, làm vk tao. Mày định làm gì tao, tao thách!
– ông L: tại sao con lại bắt nó, nó có tội tình gì đâu, nó có làm gì phật lòng con không? Thôi con cần gì thì ta cúng cho, cần gì thì ta giúp chỉ xin con hãy tha thứ cho nó.
– Vong: tao chết ở đây được 7 năm rồi, ở đây tao ăn đồ cúng của tụi này là được rồi, tao chỉ cần bắt con nhỏ này về làm vợ, tụi mày cút đi.
Nói rồi vong nhảy tới đòi đánh ông L nhưng may mà có mấy anh đi cùng để cản vs có bố mẹ em M nữa nên vong không làm gì được. Lúc đó thì ông L tay bắt quyết, bắt ấn gì đó tay còn lại thì ấn vào đầu em M, vong bắt đầu gào thét, rồi khóc lóc bla bla thì ông L lấy tay khỏi đầu vong. Lúc này ông mới hỏi:
– ông L: Bây giờ sao? Con có tha cho xác này không? Con tha cho nó rồi đi theo ta học đạo, đọc kinh xám hối tội lỗi để được đầu thai. Nếu con không chịu tha cho nó thì ta sẽ đánh bay hồn phách của con, con sẽ không còn gì nữa đâu. Vong kia bắt đầu khóc lóc rồi kể do buồn gia đình nên quyết định ra ở riêng, gia đình không cho vong theo đuổi sở thích của mình nên mới tìm đến cái chết. Lúc đầu em cứ nghĩ chắc do vong 2 mẹ con người trước nhưng mà bây giờ mới biết không phải.hihi. may chứ không là e vu oan cho họ rồi. Rồi xong ông L làm cái gì nữa đó mà em cũng chẳng nhớ nữa. Nói chung là em không nhớ hết được.
Sau khi làm lễ, cúng thành công xong thì vào phòng trọ mọi người hỏi thăm em M nhiều lắm, em cũng lót dép hóng tin dữ lắm, hehe. Em M bắt đầu kể là sau khi chuyển đến phòng được vài ngày thì em ấy nghe tiếng tắm khuya rất nhiều nhưng mà mỗi lần hé cửa ra xem thì lại không thấy gì, rồi cứ tưởng ai đó chọc phá nên em cũng bỏ qua mà không kể ai nghe. Thế éo nào nói xong ẻm quay sang chỗ em. Rồi từ đó em ấy hay nằm mơ thấy có 1 anh, đẹp trai, cao to, hay tới nói chuyện với em ấy lắm, em này cứ tưởng là chắc người trong mộng mà trong phim người ta hay nói. Con bé này xem phim hàn xẻng nhiều đâm ra lú lẫn đây mà, chắc cũng ảo tưởng sinh hoang tưởng.kaka. Em nó bảo cứ như thế cả tuần mấy bác à. Rồi dần dần về sau thì ẻm bảo là mỗi lần như thế ẻm mệt lắm nên ban ngày ẻm ngủ mê man lắm bỏ học vì ngủ luôn. Em ấy vẫn biết cơ thể mình suy nhược lắm nhưng em ý vẫn không thể cưỡng lại được.
Sau vụ này thì em thấy mấy vụ có người âm theo nguy hiểm vãi ra mấy bác à, không khéo mất mạng như chơi. Em thì chỉ muốn cuộc sống bình yên thôi chứ gặp trường hợp này chắc chưa biết sẽ như thế nào. Chuyện tới đây thôi, chắc cũng ít hồi hộp gay cấn nên mấy bác cũng chưa hài lòng, nhưng mà em cũng bó tay, tại văn vở em dỡ lắm. Ngày trước đi học văn em 6,7d là cao lắm rồi đó mấy bác.
P/s: Em học trường CĐ Công Nghệ, lịch học thì tự sắp xếp nên mấy bác đừng hỏi sao lại trùng hợp này nọ, nhiều khi cũng do lười đi nên em nghỉ, hihi. Còn 2 thằng cùng phòng thì nó học đại học duy tân. Còn vài chuyện vặt em gặp vs nghe kể thì để có thời gian em kể sau
Chào thân ái và quyết thắng nha mấy bác, mấy thím

0
Chào tất cả mn , e tên Tâm đọc truyện của kênh nhiều rồi nên e cũng muốn góp 1 câu chuyện nhỏ mà lúc nhỏ e về quê ngoại chơi , e xin phép kể như sau .Năm đó e học lớp 5 đang vào mùa mưa bão nên nhà trường cho học sinh nghĩ khi nào thời tiết ổn định sẽ đi học trở lại, đc nghĩ ít hôm nên cha e mới bảo ( Tâm ơi con có muốn về nhà ông bà ngoại chơi không ở nhà hoài cũng chán ) , e nghe 2...
Đọc tiếp

Chào tất cả mn , e tên Tâm đọc truyện của kênh nhiều rồi nên e cũng muốn góp 1 câu chuyện nhỏ mà lúc nhỏ e về quê ngoại chơi , e xin phép kể như sau .
Năm đó e học lớp 5 đang vào mùa mưa bão nên nhà trường cho học sinh nghĩ khi nào thời tiết ổn định sẽ đi học trở lại, đc nghĩ ít hôm nên cha e mới bảo ( Tâm ơi con có muốn về nhà ông bà ngoại chơi không ở nhà hoài cũng chán ) , e nghe 2 từ về ngoại thì liền hí hửng vì ở về ngoại e đc cưng như trứng với có ôg anh hay bài nhiều trò hay nên thích về ngoại lắm nên e đáp lại ( đi chứ ạ mai về luôn cha nhé ) cha e thấy e vui như vớ được vàng nên ( ừ ) 1 tiếng thật to …. thế là sáng hôm sau 2 cha con bắt đầu lên đường … đang đi thì trời lại đổ mưa như trút nước nhưng cuối cùng thì vẩn đèo được tới nhà ông bà ngoại …. vừa về tới cỗng thì gặp cậu 3 từ trên sg về đang ngồi hút thuốc , thấy cha và e nên cậu liền hỏi ( anh 2 với nhóc Tâm về chơi á hả…….. vô đây …… ướt hết r hả …… haha ) cậu thấy e ướt như chuột thì cười hà hà , cha e đáp ( ừ tại trường nó mưa bão quá nên đc nghĩ cho nó về để quậy ông bà ngoại cho vui ) cậu e lại đề nghị ( uhm vậy tối nay ae mình làm vài li chơi ….hôm nay mưa lớn chắc có cá ..ae mình đi lượn 1 vòng cắm câu thử xem có gì không … hoặc bắt ít con cóc nấu cháo ăn cũng được ) cha e sợ e ướt lạnh chỉ cười rồi gật đầu kéo e vô thay quần áo …. đến tối thì cũng chuẩn bị xong mọi thứ , e chạy ra xin xỏ đi theo thì bị cha cốc vào đầu 1 cái rồi bảo ( mưa gió đi đâu …. ở nhà đi ) híc năng nỉ mãi mới cho xách dép đi theo , vừa tính đi thì ông ngoại từ trong nhà bước ra sân hỏi ( 2 ae bây tính đi đâu h này ….. tính cắm câu hả ) cha e quay lại gật đầu dạ 1 tiếng rồi đi tiếp , ông ngoại nhìn theo và nói lớn ( cẩn thận nha bây ) cắm cần tầm 20′ mà chỉ có vài con cá xíu xiu , cha e vội toan bỏ về thì cậu 3 níu lại và nói nhỏ ( hay mình qua bên hồ anh 5 Bình cắm đại ít con ) 5 Bình là cha của cái anh hay bày trò chơi cho e chơi mổi khi về ngoại ( thôi m ơi ở bên đó um tùm …. thấy ghê , anh nghe nói có người chết dưới cái hồ đó đó …. bởi vậy đâu có ai dám đi ngang cái hồ đó đâu m có để ý hông ….. lỡ gặp Nó ( Ma ) rồi sao) cậu tặc lưỡi thành tiếng r nói ( trời ơi ….. h này mới 10h mấy mà , ma cỏ xuất hiện gì h này …. đi đi ) cha e k còn cách nào khác là đi theo cậu chứ đâu có bỏ cậu 1 mình đc , qua bên hồ bắt đầu cắm , mà phải công nhận cái hồ nhiều cá thật , toàn cá to , cắm mới tí xíu mà cả 1 thùng đầy , đang say mê sung sướng chờ gỡ cá thì bổng nhiên có 1 cần giật quẫy mạnh dữ dội …. có thể gãy cần luôn , cậu e cười rồi bảo cha e ( hề hề cá lớn anh 2 ơi để e lại gỡ ) cậu e cằm chắc cây cần giật mạnh lên nhưng k phải cá mà là thứ mớ gì đó đen đen dài óng , cậu e tính đâu rêu cho nên kéo lại gần để gỡ lưỡi ra thì ôi thôi , khi chạm tay vào thì cậu mới toát mồ hôi và nhận ra đó là 1 đội tóc đen thùi và bốc mùi hôi thối , cả cha e cũng thấy …. cậu e hoãng quá quăng thứ đó với cây cần xuống hồ luôn , cậu quay qua cha và e hét lớn ( anh 2 cõng nhóc Tâm chạy đi …. nhanh lên gặp Nó ( Ma ) rồi anh ơi ) cha e k biết cậu nói thiệt hay chơi nhưng chạy đại cho chắc , cậu e thì còn tiếc cái thùng cá nên ráng lấy sức xách nó về , còn e thì mặt đần ra không biết ( Nó ) là cái gì , cha đang cõng e trên lưng thì e hỏi ( ũa cha Nó là gì dạ cha ) chưa nói hết cấu là cha đã quát e im đi , thế là nín luôn mà mặt vẩn còn đần ra , chạy xíu thì cũng về được nhà ông bà ngoại , còn cậu thì chạy phía sau , tay vẩn còn cố gượng để xách cái thùng cá , cậu để cá sang 1 bên và lại chổ cha e và e ngồi nghĩ , ông ngoại thấy um sùm k biết chuyện gì nên mới chạy ra xem , um sùm là tại vì cha với cậu chạy nhanh quá gây tiếng động nên lũ chó trong xóm thức sũa như kèn ^^ ông mới hỏi ( gì dạ bây ….. làm gì mà chạy như mới bị Ma trêu dậy ) cậu e mới nói thêm ( thì mới bị hù đó Ba chạy quá trời , mệt gần chết ….. nhưng mà cũng hên còn vớt vát được 1 thùng cá to Ba , nhiều lắm con để bên kia kìa Ba lại mà xem ) ông ngoại e đi lại cái thùng dòm dòm r mới gọi ( cá nhiều lắm hả, to lắm p hông , 2ae bây ra đây mà koi đi nè ) cha vs cậu chạy 1 mạch lại xem , mới há hốc mắt chử O mồm chử A , trong thùng toàn là lá cây với rác thêm 1 lọn tóc dài có mùi hôi như lúc nãy cậu đã chứng kiến ………….
Sau này cái hồ đó được bác 5 Bình bôm cát lên lắp hồ luôn với lại tự tay bác làm cỏ dọn dẹp sạch sẽ và bác dựng 1 cái chòi lớn diện tích bằng với cái hồ ngày xưa và xây 1 cái miếu thờ , không biết phải để thờ cái người chết dưới hồ hay hông , nhưng mổi lần bác vô chòi đó ngủ là y như rằng bị đè và trời sụp tối bác trong nhà nhìn ra chòi là thấy 1 bóng người màu trắng tóc dài xõa xuống chẵng thấy khuôn mặt đâu cả , nhưng bác cũng chẳng gọi gì là sợ vì bác ở đó lâu nên gặp ( Nó )
Cũng là chuyện bt
Hi …. truyện này lúc lớn e mới hiểu luôn , nhắc lại thì thấy sợ chứ hồi nhỏ nói ( Nó Nó ) hông hỉu mô tê gì trơn , truyện có thật 100% đấy ạ mn thấy hay thì ũng hộ e , lần đầu e viết truyện văn hơi lũng cũng mn bỏ qua hộ nhen , cảm ơn rất nhiều

1
27 tháng 11 2019

ha ha ha ha ha

Xin chào mọi người hôm nay em lại trồi lên nữa đây. Lặn mất mấy tháng rùi :v. Mấy nay em lười viết truyện lắm mà đọc truyện của mọi người hay quá em lại có cảm hứng viết tiếp. Hôm nay em xin kể câu chuyện về chị họ em.Chị em tên là T (xin lỗi mn vì không tiện nói tên), chị cỡ 20tuổi. Chị còn trẻ tuổi vả lại gia đình lại rất buông lỏng chị nên chị có bồ và đã có thai khi...
Đọc tiếp

Xin chào mọi người hôm nay em lại trồi lên nữa đây. Lặn mất mấy tháng rùi :v. Mấy nay em lười viết truyện lắm mà đọc truyện của mọi người hay quá em lại có cảm hứng viết tiếp. Hôm nay em xin kể câu chuyện về chị họ em.
Chị em tên là T (xin lỗi mn vì không tiện nói tên), chị cỡ 20tuổi. Chị còn trẻ tuổi vả lại gia đình lại rất buông lỏng chị nên chị có bồ và đã có thai khi chưa cưới, kiểu sống thử ấy. Theo em nghĩ thì 20 tuổi còn khá trẻ và chưa nghề nghiệp ổn định không nên lập gia đình sớm quá. Chuyện có bồ là bình thường với em, có thai cũng bình thường nốt nhưng mà ác một cái là do chưa có công ăn việc làm nên không cưới được, chị bắt buộc phải bỏ cái thai đó, em không hiểu vì sao chị lại không giữ lại cái thai đó, chắc có lẽ là chị sợ mất anh. Ba mẹ cũng can ngăn lắm mà chị không nghe. Nhà bên chồng đã chấp nhận chị làm con dâu, hứa là sang năm sẽ cưới nhưng tinh thần chị vẫn suy sụp hẳn ra. Em biết được điều đó bởi em đã vô tình đọc được dòng tâm sự của chị trên fb để chế độ riêng tư. Cũng cảm thấy bản thân hơi có lỗi vì đọc trộm những điều riêng tư của người khác nhưng cũng nhờ vậy mà em mới biết được nỗi lòng của chị và an ủi chị kịp thời. Số là hôm đó em qua nhà chị chơi, mượn máy ipad của chị rồi ngồi nghịch fb. Mò mò rồi vào trang cá nhân của chị ấy, nick hiện tại em đang vào là của chị. Lướt lướt dài xuống em thấy có mấy dòng status đại loại như ” tại mấy người bắt tôi phải làm như vậy…đó chính là đứa con của tôi…mấy người làm sao có thể hiểu được…giờ các người đã toại nguyện rồi…đã thoả mãn rồi… ” nói chung là đầy cảm xúc luôn, em đọc mà cảm thấy sự đau xót của chị khi mất đứa con lớn vô cùng. Đọc xong thì em ngồi suy nghĩ rồi ngẫm một mình,lúc đó lại nghĩ là lỡ chị đau buồn quá rồi làm điều gì thì sao nên em chạy vội ra chỗ chị ngồi nắm tay chị bảo:
_ Chị ơi dù sao chuyện cũng đã qua rồi chị đừng có buồn lòng quá mà ảnh hưởng đến bản thân nge chị..
Chị cười cười cốc đầu em một cái rồi nói:
_ Con này hôm nay nói chuyện gì khó hiểu vậy..chị có làm sao đâu nào..
_ Nhưng mà chị nhớ là phải sống thật tốt đó nha!
_ Ừ…Ừm..
Sau đó chuyện về cái thai dần chìm vào quá khứ. Gần một năm sau chị và chồng cưới nhau và có một đứa con gái rất dễ thương tên là Ni. Khi con bé Ni lên 3 tuổi,lúc ấy nó cũng đã biết nói khá rõ ràng. Nó thường hay kể cho mẹ nó nghe về câu chuyện người bạn bí ẩn của nó luôn luôn đi theo và chơi cùng nó nhưng mẹ nó lại tưởng là con nít hay có trí tưởng tượng phong phú nên chẳng nghi ngờ gì. Có hôm em sang nhà con bé chơi. Mẹ nó bận việc giao nó cho em chăm giúp. Em thì chỉ ngồi chơi với đt thôi, chủ yếu là con trai Hàn,em fan kpop mà =)) em không mê con nít nên chơi vui với nó lúc đầu nên bỏ nó ngồi mình chơi lúc sau :v Đang ngồi xem live thì bé Ni lại kêu:
_ Dì N chơi với con đi!
_ Con chơi đô chơi đi, chút dì lại chơi với con..
_ Con giận dì N luôn!
Vậy là nó giận rồi đi chỗ khác chơi, em mặc kệ :v ngồi xem live tiếp. Ngồi khoảng 15′ thì cảm thấy sao nãy giờ không gian yên ắng quá.Ấy chết, con Ni đâu rồi?? Em lật đật tắt đt đi tìm nó. Đi xuống cầu thang thấy nó đang ngồi chơi liền thở phào nhẹ nhõm. Mà kì lạ thật, nó ngồi nói chuyện một mình, ngồi chơi một mình rồi cười, giỡn các thứ. À mà cũng bth mà, con nít nào chả như thế – em nghĩ vậy. Em kêu lớn tiếng:
_ Ni, hết giận dì N chưa? Nãy giờ con chơi cái gì đấy?
_ Vẫn còn giận nhưng mà ít hoi à hihi… Nãy giờ con chơi với bạn này vui lắm,ngày nào bạn cũng chơi với con hết á.
Em thắc mắc ủa có thấy ai đâu mà chơi, hỏi lại:
_ Bạn nào vậy sao dì N không thấy?
_ Bạn này chỉ cho con thấy hoi,không cho dì thấy đâu.
_ Ờ..Ờ..Dì muốn gặp bạn con quá!
Tự nhiên nói xong câu đó em lại cảm thấy ớn lạnh gáy như có thứ gì đi ngang,một thứ gì đó mà em không thấy được nhưng lại cảm nhận được hơi lạnh của nó. Sao kì vậy, mùa hè mà? Nhưng mà em cũng kệ xuống chơi với con bé một lát mắc công mẹ nó về lại mắng một trận bỏ bê cháu ham chơi thì toi.
Qua mấy tuần sau nghe chị T kể lại là dạo này bé Ni kì lắm, hay nói chuyện một mình,ngủ nửa đêm giật mình dậy ngồi chơi,nói chuyện mà mắt vẫn nhắm,như mộng du vậy. Sáng chị hỏi nó thì nó bảo là có bạn rủ thức dậy chơi. Mẹ hỏi là ai thì nói là một đứa con trai,rất hiền cứ theo nó đòi chơi miết. Chị khá là sợ vì chị tin vào tâm linh,sợ có ai theo quấy phá con bé nên chị đã đi chùa xin một lá bùa cho bé phòng thân. Từ lúc đeo lá bùa ấy thì mọi thứ trở lại bình thường. Chuyện sẽ không có gì nếu hôm đó bé Ni lúc đi tắm đã tháo lá bùa ra và quên mang vào lại. Do mặc đồ ngủ có cổ áo nên ba mẹ không nghi ngờ gì cả. Buổi tối đó con bé Ni thật lạ, bình thường khi ba mẹ bảo đi ngủ,nó sẽ cố gắng năn nỉ rồi nghịch đến khi mệt mới ngủ nhưng hôm nay …
(Còn nữa)

0
Đêm khuya khó ngủ ngồi viết câu chuyện ngắn về vấn đề mang hơi hướng tâm linh . Chào các thím câu chuyện mình kể đây là những gì mình góp nhặt được trong gia đình bên nhà vợ . Chuyện là mình lấy vợ được mấy năm , bên gia đình vợ xảy ra 1 số chuyện mà kể đến bây giờ mình nghĩ lại thấy hơi rùng . Vợ mình có một bà chị ruột lấy chồng được gần chục năm , cuộc sống nói...
Đọc tiếp

Đêm khuya khó ngủ ngồi viết câu chuyện ngắn về vấn đề mang hơi hướng tâm linh . Chào các thím câu chuyện mình kể đây là những gì mình góp nhặt được trong gia đình bên nhà vợ . Chuyện là mình lấy vợ được mấy năm , bên gia đình vợ xảy ra 1 số chuyện mà kể đến bây giờ mình nghĩ lại thấy hơi rùng . Vợ mình có một bà chị ruột lấy chồng được gần chục năm , cuộc sống nói chung là khá sung sướng vì gia đình nhà chồng cũng có điều kiện lấy chồng đẻ được hai thằng cu mẹ chồng chu cấp cho mẹ con từ a tới á . Chuyện xảy ra với bà phải nói là quá kì lạ và trùng hợp đến nỗi 1 người trước giờ nghĩ mình không tin ma quỷ cũng phải nghĩ lại .

Trước hai vợ chồng bà ở với mẹ chồng thì không có vấn đề gì . Sau này nhà chồng cho mấy tỉ ra mua nhà ở riêng thì bắt đầu xảy ra chuyện . Hai vợ chồng mua nhà ở riêng bên gò vấp đoạn ngã 5 thì xảy bắt đầu lục đục và bà lúc nào cũng nghi ngờ chồng có con riêng rồi ngoại tình , chuyện nếu chỉ có vậy thì không sao nhưng từ khi mua cái nhà này thì đầu óc bà thay đổi theo hướng tiêu cực có mấy năm bà thay đổi như 1 người khác . Li dị chồng , cả ba mẹ hay bất cứ ai cũng chửi bới ( lúc bình thường , lúc bị) . Ba vợ mình vì thương con gái mà rất nhiều lần sợ bà bị tâm thần nên bắt đi bệnh viện khám sức khoẻ kiểm tra nhưng không ra kết quả . Bà trước rất có hiếu với ba mẹ vậy mà từ khi như vậy chửi cả ba mẹ , tất nhiên là ba mẹ không thèm chấp vì biết bà có vấn đề rồi .

Có đợt bà như bị ma nhập cứ lảm nhảm la hét mất ngủ nói chung là rất nhiều biểu hiện của người tâm thần cả nhà phải hè nhau đưa bà đi bệnh viện tâm thần chuyên khoa thần kinh để theo dõi nhưng ….. kết quả bác sĩ cho thấy không có biểu hiện của bệnh tâm thần . Đến giờ này bên nhà vợ mới bắt đầu nghi ngờ theo hướng tâm linh nhất là từ khi bà mua ngôi nhà đó . Dò hỏi những người xung quanh thì mới vỡ lẽ ra ngôi nhà này trải qua rất nhiều đời chủ đều không ở được , có công ty thuê làm văn phòng thì công ty phá sản …

Bên nhà vợ theo đạo mà là đạo gốc nên lúc đầu không tin lắm ba cái chuyện này nhưng vì thương con nên ba vợ mình mới mạo muội lên tâm sự với cha xứ chuyện gia đình vậy . Ông cha xứ nghe qua câu chuyện mới chỉ cho bà mình một nhà tâm linh hay gọi dễ hiểu là nhà ngoai cảm xem có được không . Gặp nhà ngoại cảm kia ông mới bảo là về chụp hình tất cả mọi ngóc ngách trong nhà đó rồi gửi cho ông . Ông xem qua hình ảnh ngôi nhà thì thật là vãi linh hồn ông bảo nhà này có vong không phải một mà là hai . Rồi ông chỉ gần chỗ cái máy giặt bảo đào lên sẽ thấy mộ ở dưới . Lúc đầu bên nhà vợ méo tin đâu vì nhà theo đạo nên mấy vụ này không tin lắm , bàn tới bàn lui thấy chả giải quyết được vấn đề gì cuối cùng cũng xuôi xuôi đào chỗ đó lên xem thử . Và …. đệt thật có hai bộ cốt thật .

Chính mắt ông anh vợ mình chụp lại hình để lưu lại làm bằng chứng mà cũng méo hiểu sao mà ông ngoại cảm lại biết chính xác như vậy ( từ bé đến lớn mình méo bao giờ tin mấy cái chuyện như thế này đâu vậy mà bây giờ đập vào mắt mình pgair tin , nghĩ thấy hơi rùng ) chuyện chưa dừng ở đó những tưởng vì nhà bên đạo nên không coi gì hết nhờ người đào cốt rồi đưa tiền người ta đem đi . Cái này đáng ra phải cũng kiếng đem cốt lên chùa hay đem chôn cất nhang khói cho lành mà vì nhà đạo lên không rành mấy vụ này lắm lên nhờ người . Không biết họ đem đi đâu vì nhờ ông thầy thuê bốc dùm luôn . Và có lẽ hình như bà chị mình bị vong nhập hay hợp mạng hay sao mà đến giờ vẫn bị . Lúc trước qua vụ đào cốt đáng ra bán nhà gấp rồi nhưng bà lại nhất quyết không bán ở lì đó , bà càng ngày càng xuống sắc cứ lảm nhảm một mình nhà mình phải nhờ moitj bà thấy tính trục vong cho bà luôn mà không biết sao khi tới nhà bà biết đóng cửa chặt không cho ai vào đứng trên lầu chửi bới cả nhà và bà thầy kia . Bà kia không vào trực tiếp được nên làm bùa phép gì đó cuối cũng ít thời gian bà mới chịu bán nhà đó .

Khi đi bà bảo vong này dữ quá và lâu rồi nên khó . Bà chị bán nhà xong thì sức khoẻ tốt hơn xíu nhưng được 1 thời gian méo hiểu nghĩ cái méo gì lại thuê lại chính căn nhà đó . wtf . Tối lắm hôm bà đốt đèn cầy khắp nhà làm đủ trò quái quái đến nỗi ba mẹ cũng rầu theo , bà li dị chồng lại dẫn hai đứa con đi khiến hai thằng nhóc tội tội , mặc dù bà rất thương và chiều con . Bây giờ bà cứ như có hai người trong bà lúc thì rất bình thường vui vẻ , lúc thì tự nói chuyện một minh như đang nói chuyện với ai đó nghĩ cũng thương . Mình con rể nghe hơi nồi chõ góp nhặt bên gia đình , hôm nay tết nhất hai vợ chồng mình đi chơi với bà với hai đứa con lúc đầu bà rất vui vẻ thoải mái . Lên vincom cho mấy đứa con nít nó chơi ăn uống .

Đang bình thường thì bà thay đổi lại lảm nhảm , mình có chuyện chạy ra ngoài tí khoảng nửa tiếng rồi vào đi đường vòng sau lưng loay hoay kiếm bà với vợ . Vừa ló cái đầu ra cái bà thấy mình như có ai nói trước cho bà biết bà với gọi mà mình hơi thắc mắc , lúc sau thì ngồi chơi bà lảm nhảm một mình và chửi vu vơ như người đa nhân cách vậy . Làm mình xón đái , thấy rùng rùng nên nháy vợ , vợ mình biết ghé nhỏ bảo bà bị từ nãy giờ lúc anh đi rồi . Thôi bảo vợ về sớm ngồi lâu lại mệt …. Có lẽ mình nghĩ bà này có thể bị đa nhân cách hay bị vong theo thật . Nhưng có lẽ là vong theo vì qua chuyện bộ cốt ở nhà cũ . Giờ bà thuê nhà mới rồi chả hiểu méo gì lại thuê gần gần chỗ nhà cũ đã bán . Nghe nhiều người am hiểu nói chỗ ngã 5 big c gò vấp đoạn đó hồi xưa là nghĩa địa . Và bà chị mình có lẽ bị dính vong vẫn chưa giải được .. Tiện đây có cao nhân nào có thể chỉ dẫn cho mình để mách nươc cho bà chị mình nếu thật sự bị vong nhập mà dữ cứ bám theo vậy không . Nhìn bà mà thấy tội cho bà với hai thằng con còn bé mà cứ vậy mãi từ một người gia đình yên ấm , không phải lo nghĩ về tiền bạc mà bây giờ thành ra như vậy thật đáng buồn

0
Em xin phép góp vui cho mọi người vài câu chuyện nữa ạ.#1.Em có một người anh họ, là con của dì L. đã mất mà em kể trong part trước. Anh này hay đi chơi đêm với bạn bè, vì kiểu chưa có người yêu nên cũng thoải mái lắm. Rồi có một lần, anh ấy bị tai nạn, ngất tại chỗ. Bạn anh đưa tới bệnh viện thì tỉnh, anh này thì lì, nhất quyết đòi về, không thăm khám gì hết. Mà kiểu mới bị...
Đọc tiếp

Em xin phép góp vui cho mọi người vài câu chuyện nữa ạ.

#1.

Em có một người anh họ, là con của dì L. đã mất mà em kể trong part trước. Anh này hay đi chơi đêm với bạn bè, vì kiểu chưa có người yêu nên cũng thoải mái lắm. Rồi có một lần, anh ấy bị tai nạn, ngất tại chỗ. Bạn anh đưa tới bệnh viện thì tỉnh, anh này thì lì, nhất quyết đòi về, không thăm khám gì hết. Mà kiểu mới bị tai nạn xong còn hoảng hay sao ấy, mà không về nhà, rủ bạn bè ra quán cafe ngồi. Đang ngồi, bỗng dưng anh của em nói với bạn: “Cái bà này là ai mà nãy giờ cứ đi theo tao vậy bây?”. Bạn của anh xanh mặt hết, vì khuya rồi, quán vắng, có mấy thằng ngồi, lại có người đàn bà nào ở đây? Mọi người nghi nghi, mới hỏi lại, thì anh em tả người phụ nữ ấy mặc một bộ đồ màu nâu, cứ đi theo nãy giờ, ảnh thấy mà. Mà bạn bè thì chẳng ai thấy. Mọi người phát hoảng, cứ sợ anh này lúc nãy tai nạn có bị đập đầu xuống đất, ảnh hưởng đến não không. Bạn bè định đưa anh tới bệnh viện, nhưng anh này nhất định nói không phải tưởng tượng, là thật, nghe nói cãi qua cãi lại mém thì đánh nhau. Một người trong nhóm thấy vậy mới quyết định cho anh em rưa mặt bằng nước tiểu, rửa xong, anh em không còn thấy người phụ nữ nào nữa hết.
Anh em là dân đi đêm, lại là con trai, ổng ít nói nhất nhà, và gan cực, vậy mà đêm đó về lại chủ động kể cho bà em nghe. Ai cũng tin hết, và suy nghĩ chung của mọi người là mẹ anh ấy lo cho con nên về.

Sẵn kể thêm chuyện này, dì út em hay kể lại, em cũng không nhớ là xảy ra ngoài quê hay trong này (nhà em gốc miền Trung, di cư vô đây), dì kể hồi dì L. mới mất, không rõ là bao lâu sau, một năm hay hai năm, nhưng năm đó các anh con dì còn nhỏ lắm. Có một lần ba đứa đang chơi ngoài ngõ thì đồng loạt chạy vào mếu máo, đứa nào cũng lắp bắp: “Có người…. có người…” Bà em bảo chắc các anh thấy mẹ về thăm, nhưng đứa lớn biết mẹ mất rồi nên mới không dám nói là thấy mẹ…

#2.

Ông bà em năm nay đều gần 100 tuổi rồi, nên chứng kiến nhiều lắm. Bà em kể, ngày xưa ngoài làng của em có nhiều ma quỷ lắm. Cữ hễ trời giông là ở hai đầu làng lại có hai cái đốm lửa to, bay từ hai đầu tới giữa làng, hai đốm lửa ấy gặp nhau lại bay ngược trở về hai phía. Mà bay đến đâu, lại nghe tiếng “cốc…cốc…”, tiếng hai thanh tre đập vào nhau ấy ạ, đến đấy. Được cái làng không ai sợ cả. Cứ hễ thấy là cả làng lại rủ nhau ra coi :3. Mới đầu nghe em cũng nghĩ là ma trơi theo khoa học bây giờ, cơ mà nếu vậy tại sao lại gặp nhau xong quay lại? Với nếu đó là photpho cháy thì tiếng gõ kia ở đâu ra?

À, ngoài đó hồi xưa theo người lớn kể là còn có một con quỷ thế này: hễ nó đứng ngõ nhà ai là nó sẽ giống y đúc người đàn ông chủ nhà đó. ĐỒng chí “quỷ” này từng một thời khiến thanh niên làng bà không dám đi chơi khuya luôn.

#3.

Ngoài quê em ấy, người ta hay trồng cây tra lắm (ai không biết cây này lên google gõ là sẽ có hình ạ). Mà người lớn bảo, cây này mà trồng lâu năm sẽ có quỷ ở. Hồi đó ngoài làng em có một nhà kia có một cây tra to lắm, ở trước sân. Tối nọ thanh niên chủ nhà mới dậy đi vệ sinh, mở cửa ra định ra bụi giải quyết thì thấy ngay chỗ cây tra ấy có một người đang đứng sẵn. Chẳng biết người hay ma, nhưng đang mắt nhắm mắt mở, thấy người lù lù trước mặt như vậy mà không giải quyết luôn tại chỗ là hay rồi. Thanh niên này mới quyết định lùi lại, vào nhà, đóng cửa và tiến về phía cửa sổ. Ngụ ý của anh ấy là tao không dám ra ngoài, nhưng tao sẽ có cách. Ai dè, vừa mở cửa ra, còn chưa kịp hành sự, thấy bên ngoài cửa sổ có người cũng đang hành động y chang mình. Thế là thôi, chàng ấy quyết định ôm luôn “nỗi buồn” đi ngủ, dù sao trong hoàn cảnh ấy có cái ngủ chung vẫn an tâm hơn. Chắc vậy.

Em xin tạm dừng. Mong mọi người đóng góp ý kiến cho em với. Nhưng cũng mong mọi người không cmt kiểu em chém hay ảo nhé, vì đây đều là truyện người lớn kể lại, em tin tưởng 100%, hơn nữa, em được dạy rất kĩ “nói xạo về tâm linh là sẽ gặp m…a…”

0