K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tên truyện: Siêu năng lực cuồng dâm

Tác giả: Zentai-kun

Chap 1: 

Tôi từ nhỏ đã sở hữu một năng lực đặc biệt,mà chắc chẳng ai đoán ra: Năng lực dâm dục.Tôi có thể khiến bất kì thiếu nữ nào "đổ ngã" trước tôi.Tuy vậy,tôi không kể cho ai về năng lực của mình,cũng không sử dụng nó.Hôm nay là ngày đầu tiên tôi nhập học ở trường Trung Học Furushi.Trước mặt tôi là hội trưởng hội học sinh nổi tiếng nghiêm khắc với thành tích học tập cao ngất - Mina.Nhìn thoáng qua cơ thể Mina,tôi có thể đoán ra chỉ số 3 vòng của cô ngay tức khắc : 190 - 56 - 92.Dáng vẻ cao ngất cùng với đồi núi đồ sộ kia được ẩn giấu qua lớp đồng phục chật chội,dày cộp.Cô cất giọng với tôi:

- Cậu là học sinh mới chuyển vào à?Thẻ đâu?

- Tôi không có thẻ.

- Chứng minh nhân dân?

- Cũng không có.

- Thế cậu vào trường tay không à?

- Tôi có đem theo sách vở.

- Cậu đi về đi,học trường này phải có thẻ! - Mina hất hàm bảo tôi,ánh mắt tóe lên sự giận dữ.

 Tôi nói:

- Để tôi gặp hiệu trưởng,bà ấy đặt cách cho tôi vào đây.

- Đặt cách?Con người nghèo túng tùng như anh thì có gì mà đặt cách chứ? - Cô ta chỉ vào người tôi,vẻ khinh thường.

 Một giọng nói cất sau lưng,tôi quay người lại,thì ra là hiệu trưởng.

- Mina,đây là Zentai,học sinh từ Úc chuyển về,hãy để cho cậu ấy vào đi.

- Dạ...- Mina hậm hực,lườm xéo tôi một cái như muốn nói "Ta sẽ ăn thịt ngươi,cứ đợi đấy!"

End chap 1

3

bạn dâm lắm à

29 tháng 4 2019

Truyện hay nhỉ :-*

# Chào các babe~ Chắc thằng nào cũng biết nick "Nữ hoàng hentai" bị khóa cmnr? Hôm nay t sẽ lập nick mới, tên bảnh vler (Zentai Senpai).# T vẫn viết truyện hen nhé các babe.Chap tiếp (chap bao nhiêu t quên mịa luôn): Như thường lệ, tôi vẫn tới trường và vẫn sử dụng năng lực cuồng dâm. Phải công nhận năng lực này thật đã mà, ngoài ra thể lực còn tăng lên, kể cả trí não cũng hoạt động tốt....
Đọc tiếp

# Chào các babe~ Chắc thằng nào cũng biết nick "Nữ hoàng hentai" bị khóa cmnr? Hôm nay t sẽ lập nick mới, tên bảnh vler (Zentai Senpai).

# T vẫn viết truyện hen nhé các babe.

Chap tiếp (chap bao nhiêu t quên mịa luôn):

 Như thường lệ, tôi vẫn tới trường và vẫn sử dụng năng lực cuồng dâm. Phải công nhận năng lực này thật đã mà, ngoài ra thể lực còn tăng lên, kể cả trí não cũng hoạt động tốt. Ngồi vào lớp, tôi đang mong chờ một điều gì đó xuất hiện. Từ trước cửa,một thiếu nữ tóc đỏ rực , bờ môi căng mọng, hồng hào và làn da trắng không tì vết bước vào, hai tay ôm cặp sách.

- Chào, tên mình là Eriana.Cậu đến sớm vậy, mới bảy giờ thôi mà!

 Tôi gật đầu, đưa mắt nhìn Eriana một lượt.Bầu vú tròn trĩnh như bánh bao được ẩn dưới lớp áo khoác đồng phục, núm ti cương cứng nhấp nhô như khêu gợi. Cặp đùi cô trắng nõn, chiếc váy đồng phục ngắn củn tới mức nhìn được cả quần lót. Eriana tiến về phía tôi, bỗng dưng vấp ngã, bàn tay chạm vào tủ kệ khiến chiếc bình hoa vỡ tan.

- Ể...đừng kể cho mình chuyện này với ai nha...Mình không cố ý....- Eriana sợ hãi,bàn tay run run nắm vào mép váy.

- Nhưng cậu phải nghe lời tôi, tôi hứa sẽ không để lộ điều này. - Tôi cười thầm trong bụng.

Tới giờ học,tôi chẳng hề tập trung viết bài, mấy kiến thức này dễ ợt tưởng như nhắm mắt cũng . Khẽ đưa tay chạm vào chiếc váy đồng phục của Eriana, tôi nắn bóp nơi kín đáo một cách thô bạo. Từng ngón tay thô,dài chà sát vào chiếc quần lót ren đã bị cắt đi phần vải che chắn cho "cô bé". Eriana đau điếng như chỉ muốn xô tôi ra, nhưng nhớ tới vụ "chiếc bình buổi sáng" đành im lặng, co hai đùi vào, ôm sát bàn tay tôi. Nhân cơ hội này, tôi đút ba ngón tay vào sâu bên trọng, chọc ngoáy nơi ẩm ướt. Cô rên lên, nhưng chỉ mình tôi nghe thấy, giáo viên vẫn tập trung giảng bài, không để ý chúng tôi. Từng ngóc ngách,từng kẽ hở trong "cô bé" của Eriana đều bị tôi chạm vào, từng ngón tay vân vê âm đạo đỏ hỏn, nước tinh dịch chảy đẫm tay. Thò tay qua lớp áo đồng phục, tôi chạm vào đầu nhũ hoa của Eriana. Cô giật bắn mình bởi dòng nước tinh dịch từ tay tôi làm ướt vú cô, đầu nhũ hoa hồng mận rụt lại rồi cương lên như muốn trườn ra khỏi áo. Tôi xoa bóp bộ ngực tới biến dạng, đủ các loại hình dáng mà mình mong muốn, Eriana đau tợn, từ cổ họng rên lên từng tràng dài. Đưa chiếc compa trên bàn vào trong ngực cô, tôi xoa xoa phần đầu quay vào đầu vú, thích chí nhìn chúng bị đưa đi đẩy lại, hơi ấm từ ngực ôm trọn lấy tay. Phần quay trên compa đã bị tay tôi che khuất, tôi tách chiếc compa ra, đưa phần nhọn trên compa đâm vào đầu nhũ hoa giờ đã trầy xước phần nào của Eriana, ngón út kéo núm vú lên cao, vân vê theo chiều kim đồng hồ, tay còn lại thì giữ phần vú đang phập phồng.

- A..á...ư..á...ứm...a...Đ..a..u q...úa...C..â..u...làm...g..ì...v...â..y? - Eriana nhìn tôi với ánh mắt tràn đầy đau đớn. - Mũi nhọn trên compa khiến núm vú của Eriana rỉ sữa,dòng nước ấm ấp chảy từ từ xuống bụng, tôi cúi xuống liếm chúng, hàm răng tinh nghịch cắn nuốt bầu vú, cảm nhận hương sữa và vị dẻo, sần sật mà cương cứng của nhũ hoa,chiếc lưỡi thô bạo liếm láp phần còn lại của ngực. Tới khi khoang miệng cảm nhận vị máu của Eriana cùng với sữa từ vú, tôi mới tha cho cô.

 Eriana giờ thảm thương tột cùng, cơ thể từ nãy tới giờ giật lên, co xuống liên hồi, oằn ẹo vì đau, vì sướng.

- Em nên cảm nhận được thứ này nữa, cưng à...- Tôi cười, cầm cây thước kẻ, vạch váy của Eriana lên mà chọc chúng vào âm đạo. 

- A..a...a..á....á......D..ừng...lại...đ...i...- Cô đau đớn, nước mắt trào ra từ khóe mi, làm sao cô ta chịu được độ dài của cây thước kẻ 40 cm chứ? Tôi càng thích thú hơn, chọc chúng vào sâu,khuấy đảo đều nơi vùng sinh dục, một tay ghìm chặt hai đùi của Eriana khiến cô không thể giãy giụa. Máu từ âm đạo tràn ra ghế,tôi mới bỏ cây thước ướt đẫm tinh dịch và máu trinh ra...

Câu hỏi: 1 + 1 = ?

0
Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:[...] Văn hoá - đó có phải là sự phát triển nội tại bên trong một con người hay không ? Tất nhiên rồi. Đó có phải là cách ứng xử của anh ta với người khác không ? Nhất định là phải. Đó có phải là khả năng hiểu người khác không ? Tôi cho là thế. Đó có phải là khả năng làm cho người khác hiểu mình không ? Tôi cho là như vậy. Văn...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:

[...] Văn hoá - đó có phải là sự phát triển nội tại bên trong một con người hay không ? Tất nhiên rồi. Đó có phải là cách ứng xử của anh ta với người khác không ? Nhất định là phải. Đó có phải là khả năng hiểu người khác không ? Tôi cho là thế. Đó có phải là khả năng làm cho người khác hiểu mình không ? Tôi cho là như vậy. Văn hoá nghĩa là tất cả những cái đó. Một người không thể hiểu được quan điểm của người khác tức là trong chừng mực nào đó anh ta có hạn chế về trí tuệ và văn hoá.

[...] Một trí tuệ có văn hoá, có cội nguồn từ chính nó, cần phải có những cánh cửa mở rộng. Nó cần có khả năng hiểu được đầy đủ quan điểm của người khác, mặc dù không phải bao giờ cũng đồng ý với quan điêm đó. Vấn đề đồng ý chỉ nảy sinh khi anh đã hiểu được sự việc. Nếu không, đó chỉ là sự cự tuyệt mù quáng, quyết không thể là cách tiếp cận có văn hoá đối với bất cứ vấn đề gì.

Đến đây, tôi sẽ để các bạn quyết định lấy văn hóa và sự khôn ngoan thật sự là gì. Chúng ta tiến bộ nhờ học tập, nhờ kiến thức và kinh nghiệm. Đến lúc tích lũy được một lượng khổng lồ các thứ đó, chúng ta lại trở nên không tài nào biết được mình đang ở đâu! Chúng ta bị tràn ngập bởi mọi thứ và không hiểu sao,  chúng ta lại có cảm giác rằng tất cả mọi thứ đó cộng lại chưa hẳn đã nhất thiết đại diện cho sự phát triển của trí khôn con người... Trong tương lai sắp tới, liệu chúng ta có thể kết hợp được tất cả sự phát triển của khoa học, của tri thức và những tiến bộ của con người với sự khôn ngoan thật sự hay không ? Tôi không biết. Đó là một cuộc chạy đua giữa các lực lượng khác nhau. Tôi nhớ đến một người rất thông thái - một nhà thơ Hi Lạp nổi tiếng, đã nói :

“Sự khôn ngoan là gì,

Chính là sự cố gắng của con người,

Vượt lên sợ hãi,

Vượt lên hận thù,

Sống tự do,

Thở hít khí trời và biết chờ đợi,

Dành trọn tình yêu cho những gì tươi đẹp”

(Gi. Nê-ru, theo Nhân dân chủ nhật, tháng 12 - 1997)

a) Vấn đề mà J. Nê-ru đưa ra để nghị luận là gì? Căn cứ vào nội dung cơ bản của vấn đề ấy, hãy đặt tên cho văn bản.

1
6 tháng 4 2017

a, Vấn đề mà tổng thống Ấn Độ Nê-ru nêu ra là văn hóa và những biểu hiện ở con người.

Có thể đặt tên: Con người văn hóa

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:[...] Văn hoá - đó có phải là sự phát triển nội tại bên trong một con người hay không ? Tất nhiên rồi. Đó có phải là cách ứng xử của anh ta với người khác không ? Nhất định là phải. Đó có phải là khả năng hiểu người khác không ? Tôi cho là thế. Đó có phải là khả năng làm cho người khác hiểu mình không ? Tôi cho là như vậy. Văn...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:

[...] Văn hoá - đó có phải là sự phát triển nội tại bên trong một con người hay không ? Tất nhiên rồi. Đó có phải là cách ứng xử của anh ta với người khác không ? Nhất định là phải. Đó có phải là khả năng hiểu người khác không ? Tôi cho là thế. Đó có phải là khả năng làm cho người khác hiểu mình không ? Tôi cho là như vậy. Văn hoá nghĩa là tất cả những cái đó. Một người không thể hiểu được quan điểm của người khác tức là trong chừng mực nào đó anh ta có hạn chế về trí tuệ và văn hoá.

[...] Một trí tuệ có văn hoá, có cội nguồn từ chính nó, cần phải có những cánh cửa mở rộng. Nó cần có khả năng hiểu được đầy đủ quan điểm của người khác, mặc dù không phải bao giờ cũng đồng ý với quan điêm đó. Vấn đề đồng ý chỉ nảy sinh khi anh đã hiểu được sự việc. Nếu không, đó chỉ là sự cự tuyệt mù quáng, quyết không thể là cách tiếp cận có văn hoá đối với bất cứ vấn đề gì.

Đến đây, tôi sẽ để các bạn quyết định lấy văn hóa và sự khôn ngoan thật sự là gì. Chúng ta tiến bộ nhờ học tập, nhờ kiến thức và kinh nghiệm. Đến lúc tích lũy được một lượng khổng lồ các thứ đó, chúng ta lại trở nên không tài nào biết được mình đang ở đâu! Chúng ta bị tràn ngập bởi mọi thứ và không hiểu sao,  chúng ta lại có cảm giác rằng tất cả mọi thứ đó cộng lại chưa hẳn đã nhất thiết đại diện cho sự phát triển của trí khôn con người... Trong tương lai sắp tới, liệu chúng ta có thể kết hợp được tất cả sự phát triển của khoa học, của tri thức và những tiến bộ của con người với sự khôn ngoan thật sự hay không ? Tôi không biết. Đó là một cuộc chạy đua giữa các lực lượng khác nhau. Tôi nhớ đến một người rất thông thái - một nhà thơ Hi Lạp nổi tiếng, đã nói :

“Sự khôn ngoan là gì,

Chính là sự cố gắng của con người,

Vượt lên sợ hãi,

Vượt lên hận thù,

Sống tự do,

Thở hít khí trời và biết chờ đợi,

Dành trọn tình yêu cho những gì tươi đẹp”

(Gi. Nê-ru, theo Nhân dân chủ nhật, tháng 12 - 1997)

b) Để nghị luận, tác giả đã sử dụng những thao tác lập luận nào ? nêu ví dụ.

1
19 tháng 1 2017

b, Thao tác lập luận:

   + Giải thích+ chứng minh

   + Phân tích + bình luận

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:[...] Văn hoá - đó có phải là sự phát triển nội tại bên trong một con người hay không ? Tất nhiên rồi. Đó có phải là cách ứng xử của anh ta với người khác không ? Nhất định là phải. Đó có phải là khả năng hiểu người khác không ? Tôi cho là thế. Đó có phải là khả năng làm cho người khác hiểu mình không ? Tôi cho là như vậy. Văn...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:

[...] Văn hoá - đó có phải là sự phát triển nội tại bên trong một con người hay không ? Tất nhiên rồi. Đó có phải là cách ứng xử của anh ta với người khác không ? Nhất định là phải. Đó có phải là khả năng hiểu người khác không ? Tôi cho là thế. Đó có phải là khả năng làm cho người khác hiểu mình không ? Tôi cho là như vậy. Văn hoá nghĩa là tất cả những cái đó. Một người không thể hiểu được quan điểm của người khác tức là trong chừng mực nào đó anh ta có hạn chế về trí tuệ và văn hoá.

[...] Một trí tuệ có văn hoá, có cội nguồn từ chính nó, cần phải có những cánh cửa mở rộng. Nó cần có khả năng hiểu được đầy đủ quan điểm của người khác, mặc dù không phải bao giờ cũng đồng ý với quan điêm đó. Vấn đề đồng ý chỉ nảy sinh khi anh đã hiểu được sự việc. Nếu không, đó chỉ là sự cự tuyệt mù quáng, quyết không thể là cách tiếp cận có văn hoá đối với bất cứ vấn đề gì.

Đến đây, tôi sẽ để các bạn quyết định lấy văn hóa và sự khôn ngoan thật sự là gì. Chúng ta tiến bộ nhờ học tập, nhờ kiến thức và kinh nghiệm. Đến lúc tích lũy được một lượng khổng lồ các thứ đó, chúng ta lại trở nên không tài nào biết được mình đang ở đâu! Chúng ta bị tràn ngập bởi mọi thứ và không hiểu sao,  chúng ta lại có cảm giác rằng tất cả mọi thứ đó cộng lại chưa hẳn đã nhất thiết đại diện cho sự phát triển của trí khôn con người... Trong tương lai sắp tới, liệu chúng ta có thể kết hợp được tất cả sự phát triển của khoa học, của tri thức và những tiến bộ của con người với sự khôn ngoan thật sự hay không ? Tôi không biết. Đó là một cuộc chạy đua giữa các lực lượng khác nhau. Tôi nhớ đến một người rất thông thái - một nhà thơ Hi Lạp nổi tiếng, đã nói :

“Sự khôn ngoan là gì,

Chính là sự cố gắng của con người,

Vượt lên sợ hãi,

Vượt lên hận thù,

Sống tự do,

Thở hít khí trời và biết chờ đợi,

Dành trọn tình yêu cho những gì tươi đẹp”

(Gi. Nê-ru, theo Nhân dân chủ nhật, tháng 12 - 1997)

c) Cách diễn đạt trong văn bản trên có gì đặc sắc?

1
3 tháng 4 2019

c, Cách diễn đạt rõ ràng, giàu hình tượng

Mọi ng cho em ý kiến vs ạHiện tg: đừng đổ lỗi cho hoàn cảnhMỗi đứa trẻ sinh ra và trong quá trình lớn lên đều bị ảnh hưởng từ phía gia đình và xã hội. Trong đó gia đình đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc hình thành nhân cách. Hành động của cha và mẹ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến suy nghĩ, cách sống và hành động trong tương lai của trẻ. Và câu chuyện sau đây chính là minh...
Đọc tiếp

Mọi ng cho em ý kiến vs ạ

Hiện tg: đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh

Mỗi đứa trẻ sinh ra và trong quá trình lớn lên đều bị ảnh hưởng từ phía gia đình và xã hội. Trong đó gia đình đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc hình thành nhân cách. Hành động của cha và mẹ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến suy nghĩ, cách sống và hành động trong tương lai của trẻ. Và câu chuyện sau đây chính là minh chứng của điều đó. Vậy bạn và tôi hãy cùng nhau phân tích để hiểu rõ hơn về vấn đề này. 

Câu chuyện kể về hai anh em song sinh có cùng một hoàn cảnh: có một người cha nghiện ngập nặng. Họ luôn phải chứng kiến những khung cảnh bạo lực của cha mẹ. Sau này người anh trưởng thành giống hoàn toàn người cha, còn người em thì trở thành người đi đầu trong phong trào phòng chống tệ nạn xã hội. Với câu hỏi được đặt ra là:" điều gì khiến anh trở nên như thế ? " Bất ngờ cả hai cùng một câu trả lời:" có một người cha như vậy đương nhiên tôi phải trở thành người như thế rồi. " Ta có thể thấy chỉ với một mẫu truyện nhỏ thôi nhưng đã lột trần ra bao hiện tượng như: bạo lực và tệ nạn xã hôi, sự ảnh hưởng của cha mẹ đến con cái hay là hiện tượng đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh là nổi bật hơn cả. Hiện tượng trên muốn cho người đọc biết rằng hãy biết vươn lên, chống lại hoàn cảnh mà đừng để hoàn cảnh vùi dập để rồi chỉ biết đổ lỗi ngược lại. 

Vậy thì tại sao hiện tượng đổ lỗi cho hoàn cảnh lại xảy ra phổ biến như vậy? Liệu đây là một hiện tượng mới xảy ra hay là đã xảy ra từ trước đó? Và điều gì làm xuất hiện hiện tượng này? Trước đó ta hãy hiểu rõ về gia đình- một nhân tố quan trọng trong việc hình thành nên tính cách này. Con người sinh ra và trưởng thành trong một nơi gọi là "gia đình". Đó chính là nơi mà bạn được yêu thương, hạnh phúc, được chở che... Cho dù sau này bạn đã bước chân ra ngoài xã hội gặp phải nhiều khó khăn không thể tự mình vượt qua thì vẫn có gia đình là hậu phương vững chắc, luôn âm thành tạo điều kiện, bảo vệ và cùng bạn vượt qua. Thế nhưng lại có nhiều gia đình hoàn toàn ngược lại, đó không còn là một nơi ấm áp nữa mà đã trở thành nơi gieo rắt những hạt giống suy tàn, đồi bại tuy nhiên vẫn có những hạt giống vươn lên tìm được ánh sáng cho chính mình. Chính vì thế mà ta có thể nói gia đình rất quan trọng. 

Đổ lỗi cho hoàn cảnh là một hiện tượng khá phổ biến và xuất hiện từ xưa đến nay chưa bao giờ chấm dứt. Như trong trường học, học sình thường đổ lỗi cho việc chưa học bài hay làm bài tập bằng lí do bài quá khó, quá dài, giáo Viên giảng không hiểu. Khi ta đạt kết quả thi không như mong muốn thì lại có thêm hàng trăm lí do để đổ lỗi. Hay trong công việc khi mà bạn không hoàn thành các công việc được giao bạn lại viện cớ vì số lượng công việc, vì không đủ thời gian hay bất cứ điều gì mà bạn có thể nghĩ ra. Trong cuộc sống bạn cũng có thể lấy đổ lỗi cho hoàn cảnh để che dấu cho sự thật rằng bạn yếu đuối, gục ngã, không đủ sức mạnh lí trí để vượt qua như hoàn cảnh người anh trong câu chuyện. Thế đấy, con người hầu như dùng hoàn cảnh để làm lí do che dấu, vậy ai cũng như thế ư? Ai cũng trốn tránh không dám đối mặt, vươn lên ư? Song song với những người tiêu cực thì vẫn có những con người biết vươn lên, biết đấu tranh với nghịch cảnh, họ còn lấy hoàn cảnh để làm động lực cho bước tiến đầu tiên - bước đầu đến con đường trải hoa hồng. Nơi mà họ nhận được thành quả sau khi trải qua bao gian khổ, vượt qua bao chông gai, đối mặt với hàng thử thách. Vì vậy những người tiến lên phía trước là những người muốn tìm hoàn cảnh mà họ khao khát, nếu không thấy hãy tự tạo ra nó, đừng từ bỏ. 

Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến hiện tượng đổ lỗi cho hoàn cảnh, từ nguyên nhân nhỏ đến lớn. Như đã nhắc đến ở trên "gia đình" là một phần nguyên nhân tác động trực tiếp đến nhân cách con người. Gia đình tốt, có gia giáo, có đạo đức chuẩn mực có thể hình thành cho bạn một nhân cách tốt tuy nhiên điều đó chưa hẳn là đúng bởi vẫn có nhiều trường hợp trái ngược lại, nên nó còn phụ thuộc vào ý thức cá nhân của mỗi người. Tiếp đó là nhà trường- nơi mà bạn được dạy về đạo đức, lối sống... Và do chính bản thân bạn, khi mà sau những lần sai bạn lại viện cớ lí do, nếu bạn cứ lặp lại điều này thì nó sẽ dần trở thành một vũ khí hủy hoại chính bạn. Đừng để bản thân sa vào vùng lẫy do chính mình tạo ra. 

Nếu con người cứ tiếp tục tiếp diễn hiện tượng này thì một ngày không xa sẽ trở thành những người vô trách nhiệm chỉ biết trối bỏ mọi thứ, buông xuôi cho bản thân sống không có tương lai và sẽ tạo thành một thói quen nguy hiểm, nhân cách xấu xa. Nếu ai cũng như thế này thì xã hội sẽ trở nên thoái hoá, không phát triển, yếu kém

Để thay đổi tình trạng này thì đầu tiên mỗi người trong gia đình hãy là tấm gương sáng cho con noi theo, biết giáo dục con đúng cách, theo chiều hướng tốt, biết dạy trẻ nhận sai khi phạm sai lầm, biết tự đứng dậy sau mỗi lần gục ngã. Đồng thời cần có những buổi tuyên truyền, giáo dục hướng trẻ đến một lí tưởng. 

 

 

 

 

 

2
11 tháng 8 2021

còn cái nịt

20 tháng 10 2022

Hảo hán

I. ĐỌC HIỂU Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:             Tôi nhớ lúc nhỏ có lần phạm lỗi, mẹ phạt quỳ úp mặt vào tường suốt hai tiếng đồng hồ. Khi đi làm về, nghe mẹ kể lại, ba đã gọi tôi đến và nói: “Trở thành người như thế nào là tự do của con. Trở thành người tốt hay xấu là tự do tuyệt đối của con. Con có toàn quyền lựa chọn cho cuộc đời của mình. Ba mẹ...
Đọc tiếp

I. ĐỌC HIỂU

Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:

            Tôi nhớ lúc nhỏ có lần phạm lỗi, mẹ phạt quỳ úp mặt vào tường suốt hai tiếng đồng hồ. Khi đi làm về, nghe mẹ kể lại, ba đã gọi tôi đến và nói: “Trở thành người như thế nào là tự do của con. Trở thành người tốt hay xấu là tự do tuyệt đối của con. Con có toàn quyền lựa chọn cho cuộc đời của mình. Ba mẹ yêu thương con không phải vì con mà vì con là con của ba mẹ, bởi vậy kể cả khi con trở thành một người xấu, một kẻ dối trá hay thậm chí trộm cắp, thì tình yêu của ba mẹ dành cho con vẫn không thay đổi. Nhưng ba muốn con biết rằng ba mẹ sẽ rất hạnh phúc và tự hào nếu con trở thành một người chính trực và biết yêu thương.”

            Đó chính là lí do đầu tiên để tôi muốn trở thành một người chính trực và biết yêu thương. Thậm chí, tôi chỉ cần một lí do đó mà thôi.

            Kinh Talmud viết: “Khi ngươi dạy con trai mình, tức là ngươi dạy con trai của con trai ngươi.” Bởi thế, hiển nhiên là tôi cũng sẽ nói với con tôi những lời ba tôi đã nói.

            […] Ai cũng có thể dạy một cậu con trai mới lớn lái xe hoặc mở bugi bị ướt ra lau khi đi qua quãng đường ngập nước. Nhưng thật đặc biệt khi cậu học những điều đó từ chính cha mình.

(Trích Nếu biết trăm năm là hữu hạn – Phạm Lữ Ân)

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích.

Câu 2: Vì sao nhân vật tôi muốn trở thành một người chính trực và biết yêu thương.

Câu 3: Theo em, việc tác giả trích câu “Khi ngươi dạy con trai mình, tức là ngươi dạy con trai của con trai ngươi.” trong Kinh Talmud có ý nghĩa gì?

Câu 4: Em rút ra được thông điệp gì từ những câu văn sau: “Ai cũng có thể dạy một cậu con trai mới lớn lái xe hoặc mở bugi bị ướt ra lau khi đi qua quãng đường ngập nước. Nhưng thật đặc biệt khi cậu học những điều đó từ chính cha mình.”?

5
14 tháng 5 2021

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính: nghị luận.

Câu 2: Lí do để nhân vật tôi muốn trở thành một người chính trực và biết yêu thương đó là lời nói của ba: Nhưng ba muốn con biết rằng ba mẹ sẽ rất hạnh phúc và tự hào nếu con trở thành một người chính trực và biết yêu thương.”

Câu 3: Việc tác giả trích câu “Khi ngươi dạy con trai mình, tức là ngươi dạy con trai của con trai ngươi.” trong Kinh Talmud có ý nghĩa:

- Khi chúng ta dạy cho con cái mình những điều tốt đẹp, chúng sẽ mang những điều tốt đẹp đó để cư xử với tất cả mọi người xung quanh và dạy dỗ thế hệ sau.

- Những điều tốt đẹp ấy sẽ lan tỏa, có sức ảnh hưởng tích cực đến muôn đời sau.

- Làm tăng ý nghĩa, tính triết lí cho văn bản.

- Làm tăng sức thuyết phục, tin cậy cho nội dung mà tác giả muốn gửi gắm.

Câu 4:

- Trong cuộc đời mỗi người luôn có nhiều người thầy nhưng cha mẹ luôn là người thầy đầu tiên của con.

- Mỗi chúng ta sẽ cảm thấy ấm áp và hạnh phúc vô cùng khi được học những điều bình dị từ chính người cha yêu quý của mình. Cha luôn là người dành cả tình yêu thương và tấm lòng bao la của tình phụ tử thiêng liêng để chỉ bảo ta trên đường đời.

- Bài học từ người thầy đầu tiên ấy là điều vô cùng quý giá, sẽ để lại dấu ấn sâu sắc và gợi nhiều kỉ niệm để nhớ về trên chặng đường sau này.

14 tháng 5 2021

ko biet

10 tình huống phỏng vấn hài hướcCác nhà tuyển dụng thường nói trong các buổi phỏng vấn xin việc làm có những ứng viên khiến họ rất … buồn cười. Dưới đây là 10 tình huống hài hước như vậy.1. Một bí quyết dành cho ứng viên để không bị mắc lỗi trong các cuộc phỏng vấn là hãy để con vẹt của bạn ở nhà, đừng mang nó đi theo! Tôi từng chứng kiến một anh chàng vào phỏng vấn...
Đọc tiếp
10 tình huống phỏng vấn hài hướcCác nhà tuyển dụng thường nói trong các buổi phỏng vấn xin việc làm có những ứng viên khiến họ rất … buồn cười. Dưới đây là 10 tình huống hài hước như vậy.
1. Một bí quyết dành cho ứng viên để không bị mắc lỗi trong các cuộc phỏng vấn là hãy để con vẹt của bạn ở nhà, đừng mang nó đi theo! 

Tôi từng chứng kiến một anh chàng vào phỏng vấn với một con vẹt đang đậu trên vai. 

2. Một anh chàng cứ liên tục nhún nhẩy trong buổi phỏng vấn là liên mồm: “Tôi rất yêu đời.” 

3. Một ứng viên cho chị gái đi phỏng vấn thay mình. 

4. Ứng viên ngắt lời tôi để hỏi là tôi có thuốc lá hay không. 

5. Tôi đã từng gặp một ứng viên sau cuộc phỏng vấn thì đi thẳng ra cửa, đâm đầu vào cửa kính và làm nó vỡ tan. 

6. Một anh chàng gọi sai tên tôi trong suốt cả buổi phỏng vấn. 

7. Chúng tôi là một công ty bán lẻ. Tôi đã hỏi là tại sao cô ta lại muốn vào làm việc chỗ tôi, cô ta trả lời là vì không muốn làm việc trong lĩnh vực bán lẻ nữa. 

8. Một ứng viên lấy bã kẹo cao su trong miệng ra, để vào lòng bàn tay rồi quên béng nó và bắt tay với tôi. 

9. Một ứng viên đã ngủ gật trong lúc phỏng vấn. 

10. Một ứng viên đã từng chế nhạo cái cà vạt của tôi.
8
29 tháng 5 2016

Ha hahihahiha

29 tháng 5 2016

 Rất thú vị và ấn tượng, kiểu này các ứng viên ấy sẽ đc nhận vào lm sớm thôi nhỉ!!! haha

18 tháng 7 2016

ưn anh trai em chí lí ghê

18 tháng 7 2016

em anh mà nói tất nhiên là phải hay