Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.Vì đuôi nó ngắn quá ( đuôi không đủ dài )
2.Con gà mái ( con gà con )
1.que kem
2.một cái hố
3.gà mẹ và gà con (vì chỉ có gà trống mới biết gáy ò ó o)
4.người lớn là mẹ của người bé
Mày hết cấp viết hả?Vừa mới trốn trại về hả?
Cười thì cười nhưng có vẻ hơi vớ vẩn,Ok
KO CÓ CHỮ LINH TINH CÙNG NGHĨA TAO ÉO PHẢI LÀM CHÓ CHO MÀY
Mày đọc lại thì ko vớ vẩn,nhưng người khác đọc thì lại thấy vớ vẩn
Đã vớ vẩn lại còn chớ,đã chớ lại còn vớ vẩn.
Bame ko dạy mày đòng nghĩa với vc mày bố láo
HỎI TIẾNG VIỆT HAY TOÁN TRÊN OLM.vn thì mày đừng có vớ vẩn,trên olm.vn ko có chỗ chứa những loại vớ+luyên thuyên như mày,ok
ko bt để mk hỏi những người có cao điểm hỏi xem
Chó cắn áo rách
Câu thành ngữ này làm cho ta hình dung ra một tình cảnh thật đáng thương. Có ai đó đang trong bộ đồ rách rưới, khổ sở thì bất đồ bị con chó (hoặc bầy chó) nào đó xông tới cắn cho tiếp tục tả tơi. Ví dụ: “Cả ngày bán rau, dành dụm được mấy đồng bạc lẻ, bà Hơn khấp khởi mang về định mai nộp tiền cho con thì bị thế nào lội qua mương để trôi mất túi. Thật là “chó cắn áo rách” (Báo Gia Đình Việt Nam).
Thành ngữ “chó cắn áo rách”, dùng để ví tình trạng của ai đó đã nghèo khổ, cùng cực lại tiếp tục bị mất của, bị thiệt hại. Thật là họa vô đơn chí. (Tai họa không chỉ đến một lần mà đến dồn dập, hai ba lần nữa). Tình cảnh này bắt nguồn từ một câu chuyện dân gian, lưu truyền khá rộng rãi ở vùng Phù Lưu Tế, Nam Định.
Truyện kể về hai cha con họ Đoàn làm nghề phó cối. Đây là nghề đóng cối xay đất - một dụng cụ cho các gia đình nông thôn xay lúa (sau đó cho cối giã thành gạo để nấu cơm). Bố con ông Đoàn Tiến trong một ngày làm việc cật lực ở thôn nọ thì trời đã sẩm tối. Đêm xuống, thời tiết vào Đông mưa lạnh, họ phải về nhà gấp. Ông Tiến và con chỉ có một chiếc áo tơi che chung. Song mưa to quá, họ đành tạm trú vào một cái lều bên đường. Loay hoay thế nào gió to thổi bay chiếc áo tơi rồi dạt vào cổng một nhà gần đó. Lũ chó nhà này rất hung dữ. Chúng xông ra và cắn nát chiếc áo mưa của hai bố con. Tội nghiệp, mất áo che mưa và cũng là áo che thân cho khỏi rét, ông Đoàn Tiến cùng cậu con trai nhỏ, rét run rồi lủi thủi đi về trong mưa lạnh. Câu thành ngữ tuy ngắn gọn nhưng làm cho ta hiểu và cảm thông cho những tình cảnh éo le ở đời của những người nghèo khó, vất vả.
vì mk ko có đuôi