Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong chiếc tủ đựng sách của em có riêng một tủ đựng đồ chơi mà em để dành từ lúc bé đến bây giờ. Đồ chơi nào em cũng giữ gìn cẩn thận, vì nó gắn liền với nhiều kỉ niệm. Tuy nhiên em vẫn thích nhất là cặp đôi lật đật mà mẹ tặng cho em sinh nhật hồi 6 tuổi.
Ngày đó em chưa đủ lớn để hỏi tại sao mẹ lại tặng hai con lật đật cho em nữa. Sau này mẹ mới bảo rằng ngày đó em giống như con lật đật, tròn tròn, đáng yêu, hay chạy nhảy, tự ngã lên và tự đứng dậy.
Hai con lật đật của em là một đôi nên có màu sắc giống nhau, chỉ có kích cỡ khác nhau. Mẹ bảo một con là mẹ và một con là con. Con lật đất phải mẹ cao hơn lật đật con một cái đầu. Thực ra hình dáng lật đật giống như số 8, vòng trên bé hơn vòng dưới. Cái đầu của lật đật và thân đều là hình tròn. Nhưng cái đầu nhỏ hơn cái thân một chút để tạo nên sự cân xứng.
Hai con lật đật đều có màu xanh da trời, nhìn rất dịu mắt. Trên gương mặt của lật đật có hai con mắt to và tròn, long lanh như đang nhìn em âu yếm. Cái môi chúm chím màu đỏ nhìn rất dễ thương. Lật đật ít khi mà đứng một chỗ, vì nó không có chân. Lúc ở nguyên một chỗ thì lật đật lắc lư bên này sang bên kia để lấy sự cân bằng. Mặc dù em có xô ngã lật đật thì nó vẫn tự đứng lên được. Đó là đặc điểm riêng có của đồ chơi lật đật.
Những lúc buồn, em thương mang hai con lật đật ra và chơi. Cứ chốc chốc xô nó ngõ rồi thích thú nhìn nó tự đứng lên. Lúc ấy mọi nỗi buồn trong em đều tan biến đi đâu mất vì có hai người bạn thân thiết này bên cạnh.
Lật lật được để trên nóc tủ cao để mỗi lần ngồi học em có thể ngắm nhìn để lấy cảm hứng học bài. Nhiều lúc đi ngủ em cũng ôm lật đật vào lòng và ngủ ngon lành.
Em rất yêu thích hai con lật đật này. Em sẽ giữ nó mãi để làm món quà kỉ niệm của mẹ, cho tuổi thơ.
Các bạn ạ, tuổi thơ chúng ta ai cũng gắn liền với những đồ chơi quen thuộc như búp bê, gấu bông, lật đật,…. Mỗi người đều có sở thích riêng về đồ chơi. Với tôi, món đồ chơi mà tôi thích nhất đó là chú gấu bông đấy.
Lần ấy, bố đi công tác về tặng tôi một món quà trong chiếc hộp kín. Tôi rất hồi hộp không biết đó là gì. Khi mở hộp ra tôi reo lên vì sung sướng: "Ôi, chú gấu bông dễ thương quá!” Đó là một chú gấu nhồi bông mà tôi ước mơ bấy lâu. Chú ta có bộ lông trắng mịn và mượt như nhung, khi sờ tay vào ta có cảm giác như đang sờ vào tấm vải lụa mềm và mát rượi. Gấu ta khoác một chiếc áo màu đỏ tươi có điểm vài hạt cườm lấp la lấp lánh. Cái đầu chú tròn tròn như trái bưởi, đôi tai cũng tròn tròn vểnh lên trông thật là ngộ nghĩnh! Đôi mắt chú đen láy, tròn xoe như hạt nhãn. Thân hình chú ôm rất vừa tay nên tôi thường ôm chú ta mỗi khi đi ngủ.
Những lúc ấy, bốn cái chân mập ú na ú nu của chú cứ dang ra như thể đòi tôi âu yếm vậy. Miệng chú nhỏ nhắn và đỏ hồng trông thật đáng yêu. Trên cổ chú là chiếc nơ màu đỏ được thắt hình con bướm trông yêu ơi là yêu. Mỗi tối học bài xong tôi lại dành thời gian để chơi với gấu bông. Tôi đặt cho cái tên là Daddy. Mỗi khi tôi ôm chú vào lòng và thơm lên đôi má mịn màng của Daddy trông chú ta có vẻ thích thú lắm.
Bây giờ tôi đã lớn và có nhiều thứ đồ chơi khác nhưng Daddy vẫn là người bạn thân thiết nhất của tôi. Tôi luôn giữ gìn chú cẩn thận vì đó là món quà bố tặng tôi: người luôn muốn con mình được vui vẻ và thoải mái
Những chi tiết miêu tả ngoại hình của Rô-be: Chi tiết: ăn mặc tồi tàn, rách rưới, mặt mũi gầy gò, xanh xao
Tả con chó
Nó tên là Lai, cái tên mà em đặt cho nó khi nó còn bé tí tẹo. Ba bảo: “Giống chó này quý lắm con ạ! Ba dặn đi dặn lại nhiều lần, với lại ở chỗ thân quen bác ấy mới ưu tiên cho mình con Lai này đấy, ráng mà nuôi dạy cho kĩ!”.
Mới đó mà đã một năm rồi, con Lai lớn nhanh trông thấy. Càng lớn cu cậu càng đẹp mã. Ở xóm em chỉ một mình cậu mới có bộ áo khoác khác đời, lằn vằn những sọc trắng, nâu, xám y như một con hổ quảng cáo trên màn hình nhỏ vậy. Cái đầu của nó trông như cái yên xe đạp của em với hai cái tai như hai lá mận úp về phía trước. Đôi mắt thì trong xanh như màu da trời chứa đựng sự tinh khôn và nhạy cảm của một giống chó béc giê mà các chú công an thường nuôi dạy. Cái mũi của chú màu nâu đen, có hai cái lỗ nho nhỏ bằng ngón tay út của em, nó đánh hơi cực giỏi.
Tối đến, Lai thường nằm ngủ ở bậc thềm ngoài hiên để canh chừng kẻ trộm. Không biết trong suốt cả một đêm dài đằng đẵng như thế nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nhỏ nào chú cũng đều phát hiện được cả. Có một lần, tên trộm định lẻn vào bưng đi một chậu kiểng quý ở trước sân nhà. Chú từ bậc cửa phóng ra, sủa lên mấy tiếng. Thấy động tên trộm vội lùi dần ra cửa. Lai biết là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi xông thẳng vào tên trộm, xé gọn một miếng quần cảnh cáo làm cho kẻ gian một phen khiếp đảm.
Lai khôn ngoan và lanh lợi nên cả nhà em ai cũng quý nó. Mỗi lần có gì ngon, nhất là mấy cục xương hầm, em đều dành cho Lai. Lai mừng lắm, vẫy đuôi cảm ơn rối rít.
Tả con đại bàng
Với truyền hình cáp chương trình trên ti vi phong phú hơn. Một số kênh truyền hình chuyên về một chương trình nào đó và rất được khán giả ưa chuộng. Trong số đó em rất yêu thích chương trình "Thế giới động vật”. Hôm nay chương trình ấy giới thiệu hình ảnh và tập tính sống của chim đại bàng.
Đại bàng còn gọi là chim ưng là một loài chim săn mồi cỡ lớn. Đại bàng loại lớn có chiều dài cơ thể hơn một mét nặng bảy ki-lô-gam. Nó có cái đầu lớn như quả đấm của võ sĩ quyền anh. Bộ lông của đại bàng là một áo choàng đẹp: lông đầu màu trắng ngà hơi pha màu kem sữa, lông mình và lông cánh màu đen, lông ngực và lông bụng của đại bàng màu trắng. Mắt của đại bàng to, hơi xếch, có màu do cam viền quanh con người rất đẹp. Mỏ của nó cứng, màu nâu khoằm xuống. Sải cánh của đại bàng dài từ một mét rưỡi đến hai mét. Đại bàng thường làm tổ trên núi cao hoặc cây cao. Tổ của chúng rất lớn và mỗi năm chúng lại tha về tổ nhiều cành cây mới để làm cho tổ kiên cố hơn trước. Đại bàng có dáng đẹp và uy dũng. Nó là loài chim săn mồi giỏi, thường được thợ săn nuôi và huấn luyện để bắt mồi. Đại bàng biểu tượng cho sức mạnh và lòng can đảm, tầm nhìn xa và sự bất tử. Nó được coi là vua của không trung và sứ giả của vị thần lối cao. Vì thế hình ảnh đại bàng được dùng đế làm huy hiệu cho một số lực lượng như Trung tâm rình báo Mỹ. Đại bàng là chúa tể các loài chim giống như hổ là chúa sơn lâm của rừng sơn vậy.
Đại bàng là con chim đẹp và dũng mãnh. Em rất thích chim đại bàng. Em ao ước lớn lên em cũng mạnh mẽ, bay cao và bay xa trên con đường sự nghiệp như chim đại bàng bay giữa không trung vậy.
Tả con công - Mẫu 1
Thứ bảy tuần trước em được bố mẹ cho đi thăm quan vườn thú. Ở đây, em được gặp rất nhiều những con vật mà trước đây em chỉ thấy ở trong sách vở. Trong đó, em ấn tượng nhất với chú công.
Chú công đó có cái dáng cao gầy, diện trên mình chiếc áo màu xanh da trời. Phần đầu chú có điểm vài đốm trắng nhỏ kết hợp với màu xanh ngọc của bộ lông khiến chú công trở nên vô cùng xinh đẹp. Trên đầu của chú còn có một chiếc mào thanh mảnh màu xanh lá mạ trông chẳng khác gì một chiếc vương miện cả. Đôi mắt đen láy của chú công được tô điểm bởi những đường viền trắng khiến chúng càng trở nên sắc sảo. Nổi bật nhất có lẽ chính là chiếc đuôi do tạo hóa ban tặng của chú công, mỗi lúc
Vào buổi sáng, chú công ấy lại như một vị vua thật sự, ngạo nghễ dạo bước xung quanh vương quốc nhỏ của mình, cái đuôi dài rũ xuống kéo dài trên mắt đất. Nhưng khi chú công muốn thể hiện bản thân mình thì chú ta sẽ xòe chiếc đuôi ấy dựng đứng lên giống như một chiếc quạt khổng lồ vậy.
Cái đuôi của chú công khi xòe ra sẽ có màu xanh lục bảo trông giống một chiếc quạt có đính đá quý vậy. Những tiếng xuýt xoa và trầm trồ từ người xem khiến chú ta lại càng thêm kiêu hãnh, đi đi lại lại như một diễn viên đang trình diễn dưới ánh đèn sân khấu. Dưới ánh nắng mặt trời, từng sợi lông trên chiếc đuôi của chú như lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời.
Em rất thích được ngắm nhìn vẻ đẹp của chú công. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để có thể được bố mẹ cho đến sở thú một lần nữa ngắm nhìn chú công.
Tả con trâu
Cuối tuần, em theo bố đi Đồng Nai thăm một người bạn cũ của bố. Khi xe đừng ăn trưa dọc đường, em tình cờ trông thấy một con trâu đang ăn cỏ ven đường.
Con trâu lông đen mượt, to và cao, bề dài trâu áng chừng một mét rưỡi. Đầu trâu hình khối kim tự tháp. Sừng trâu cong cong hình lưỡi liềm, to bằng bắp tay em nhọn vút. Mắt trâu to và dài, lông mi của nó có màu trắng bạc như tóc một cụ già. Mũi trâu to, người ta xỏ một sợi dây thừng qua mũi trâu để dễ nắm dắt trâu đi. Con trâu đứng bên vệ đường, hồn nhiên ăn cỏ dọc theo bờ ruộng. Hàm trâu đưa qua, đưa lại nhai cỏ, tiếng trâu liếm cỏ nghe '“xực xực”, nhìn rất ngon lành. Con trâu em trông thấy có lẽ là một con trâu cày vì vai nó lực lưỡng, bốn chân to còn bê bết bùn sình và ách cày đang tháo đổ ở ruộng. Chắc là chủ trâu cho trâu nghỉ ăn cỏ. Con trâu bước tới từng bước một, chậm rãi nhai cỏ, đuôi chủ trâu ve vẩy trông rất nhàn rỗi.
Con trâu là bạn của nhà nông, trâu giúp nông dân cày bừa. Phân trâu dùng để bón ruộng đất rất tốt. Ngày nay, mặc dù người ta dùng máy cày để cày ruộng nhưng trâu vẫn vô cùng cần thiết. Ở những đám ruộng nhỏ, khó đi thì dùng trâu cày tiện hơn cày máy. Trâu còn dùng để kéo xe, kéo các guồng xay xát như ép mía để làm đường theo kiểu sản xuất thủ công. Trâu còn dùng để trục bùn đáy ao nuôi tôm trong chăn nuôi thủy sản… Vì thế, bà con nông dân ta có câu: "Con trâu là đầu cơ nghiệp”.
Được đi chơi xa cùng bố và được nhìn thấy một con trâu khỏe đẹp, trông thấy cảnh đồng quê thanh bình em rất vui sướng. Cảnh vật cũng làm cho em hiểu biết thêm về đời sống, sinh hoạt của nhà nông. Em sẽ học tập tốt để có khả năng cống hiến sức mình, giúp nông dân và trâu đỡ vất vả hơn.
Đề 1:
Chó là một loài động vật rất có ích, vì vậy hầu hết các gia đình đều nuôi chó. Nhà thì nuôi một con, nhà thì nuôi vài con thậm chí nhiều hơn và nhà em cũng vậy.
Cách đây một thời gian, mẹ em đi chợ và mua về một con chó. Hôm mua về mẹ bảo, phải chăm sóc cẩn thận chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em rất yêu quý động vật, vì vậy em đặt tên cho nó là Đốm. Sở dĩ tên của nó như vậy vì nó có ba màu lông xen kẽ nhau trên cơ thể. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng lại được xen kẽ bởi những đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá là mập. Hai mắt đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi cũng màu đen và rất thính, bên cạnh là những chiếc râu ngắn. Hàm răng có những chiếc nhọn hoắt, thêm một thời gian ngắn nữa thì hàm răng đó có thể khiến những ai bị nó cắn chảy máu, thậm chí những vết cắn sâu có thể rất nguy hiểm. Hai tai rất ngắn, cụp xuống mặt.
Thân hình mập mạp với bộ lông mặc dù không được óng mượt nhưng em vẫn rất thích vuốt ve bộ lông ấy. Chiếc đuôi ngắn ngủi, màu đen có những sợi lông trắng ở phần cuối. Mẹ em thường trêu: "đốm đầu thì nuôi, đốm đuôi thì thịt", những lúc ấy em lại xị mặt ra và kêu mẹ không được thịt nó. Bốn chân có màu trắng, đầu mỗi ngón chân là những móng vuốt sắc. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp nó đi lại nhẹ nhàng.
Chó là loài động vật ăn tạp, vì vậy nuôi nó rất dễ, bên cạnh đó mẹ em cũng mua thuốc về tiêm để phòng các loại bệnh. Mỗi khi em đi học về nó lại chạy ra tận cổng đón, ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như thể đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, em cầm hai chân trước và để nó đi bằng hai chân sau, bẻ ngược hai cái tai của nó lên, vì tai nó mềm nên không bị đau, lấy tay cù vào bụng nó, những lúc như vậy nó nằm ngửa ra bốn chân chổng lên trời trông rất hay. Mỗi bữa cơm em đều giành với mẹ việc cho nó ăn, đêm đến nó nằm co tròn ở một góc nha và ngủ ngon lành. Nó rất thông minh, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào, nó sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ em quát mới thôi.
Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói!
Đề 2:
Thứ bảy tuần qua, bố mẹ về quê thăm ngoại cùng bé Ti. Em ở nhà trông nhà.
Sau khi dùng điểm tâm do mẹ chuẩn bị sẵn, em vào xem ti vi. Chương trình của kênh thế giới loài vật đã làm em thấy thật thích thú.
Lần đầu tiên em được thấy một kẻ săn mồi ngộ nghĩnh đến thế. Loài chồn núi có tên khoa học không nhớ nổi này có dáng vóc như con sóc, nhỏ hơn thỏ. Thế mà lại săn thỏ đấy. Theo bình luận của người dẫn chương trình thì chúng săn mồi bằng phương pháp thôi miên. Tức là khiến con mắt bị say và mất khả năng tự vệ.
Chồn núi dùng bốn chân ngắn và nhỏ như chân chuột đi qua đi lại trước mặt con mồi; sau đó nhảy thẳng người lên, kể cả chiếc đuôi cũng thẳng. Toàn thân chú như một vệt chớp loằng ngoằng màu xám chờn vờn trước cặp mắt đờ đẫn, ngơ ngác của con thỏ. Hình như chưa đúng lúc đế tiêu diệt con mồi. Chú ta còn trổ tài xiếc: chống hai chân trước, đưa hai cân sau và chiếc đuôi chổng lên trời, lộn cả thân hình tạo thành một vòng tròn. Cứ thế chồn ta ra chiêu. Thú thật rằng nhờ em nhìn qua ti vi, chứ nếu nhìn gần em cũng sẽ bị cuốn hút vào trò nhào lộn ấy mà phải chóng cả mặt.
Cuối cùng, điều phải đến đã đến. Cả thân mình con thỏ như nhũn ra, ngã khuỵu xuống. Nhanh như chớp, con chồn lao nhanh về phía con mồi, há to miệng ra và ngoạm ngay cổ con thỏ rồi tha đi.
Em vô cùng thích thú với những hình ảnh có thật và sống động mà người thực hiện chương trình đã cung cấp.
Đúng là đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Tầm hiểu biết của em đã được mở rộng qua việc nhìn rõ những điều mắt thấy tai nghe.
Đề 3:
Trong kì thi vừa rồi em được điểm cao nên bố mẹ đã thưởng cho em một chuyến đi chơi thăm vườn bách thú. Sau khi được ngắm nghía rất nhiều loài vật lạ, em được đến trước chuồng của một chú hươu cao cổ. Lần đầu tiên nhìn thấy loài vật này trong lòng em đã cảm thấy vô cùng thích thú.
Thân hươu cao to, bốn chân dài nhưng không dài bằng cái cổ của chú. Cái cổ dài, đặc biệt giúp chú ăn được thức ăn trên những cành cây cao hay vươn hẳn ra ngoài để làm quen với các bạn nhỏ. Cả thân hình khoác lên một bộ lông màu vàng xen lẫn những đốm nâu, nhưng chân thì không có những đốm ấy. Đầu chú nhỏ, bên trên có hai cái tai bé bé xinh xinh. Miệng thì nhỏ so với thân hình nhưng lưỡi chú lại rất dài. Cặp mắt đen đen to như hai quả chanh, luôn nhìn mọi người thật hiền lành. Cái đuôi hươu đen, dài đến khuỷu chân.
Chú hươu lúc đứng vươn cao với cái cổ dài kiêu hãnh, lúc thì cúi xuống dụi dụi đầu vào vai người tham quan, hay há miệng nhận đồ ăn của các em nhỏ. Tuy có dáng hình to lớn nhưng chú lại rất hiền lành, thân thiện với mọi người. Bên cạnh chuồng người quản lý đã cố tình trồng một cây xanh rất cao to để làm thức ăn cho hươu, bởi tuy thân hình to lớn nhưng hươu lại rất hiền và chỉ là động vật ăn cỏ. Nhìn chú hươu ăn trông đến là hay. Chú đưa miệng vào gần những khóm lá xanh gần nhất rồi há miệng ra ngoạm lấy, ngẩng cổ lên để cố giựt những chiếc lá đưa vào miệng rồi điềm tĩnh nhai như vừa ăn vừa thưởng thức những món ăn yêu thích của mình. Trong chuồng có hai chú hươu mẹ, một hươu con. Chú hươu con xinh xinh chắc chỉ bé bằng một nửa hươu mẹ. Vì còn bé nên chú hươu con chưa thể với lên cao để ăn lá, bởi vậy mà hươu mẹ ăn xong thì mớm lá cho con. Chú hươu mẹ giựt những chiếc lá rồi thả xuống, hươu con nhìn thấy đồ ăn thì chạy lại ăn một cách ngon lành. Cảnh tượng ấy đã chạm vào những suy nghĩ của em làm em nhớ đến tận bây giờ. Có lẽ loài vật cũng biết yêu thương, chăm lo và có tình cảm giống như con người. Vậy những hành động săn bắn thú hoang liệu có phải đã đến lúc nên dừng lại việc săn bắn thú hoang trái phép hay không?
Em sẽ nhớ mãi hình ảnh chú hươu trong buổi đi tham quan hôm nay, bởi em yêu vẻ đẹp hiền lành của nó.
Đề 4:
Chiều hôm qua em và Lan cùng đi chơi đến nhà của Thảo, trên đường về chúng em đạp xe cùng nhau rất vui vẻ. Bỗng nhiên Lan kít phanh lại reo lên “A! Một chú mèo đẹp quá!”. Em liền ngó ra tìm kiếm chú mèo, hoá ra chú đang ngồi chễm chệ trên mái nhà nhìn chúng em.
Dù đứng nhìn từ xa nhưng em đã nhận ra đó là một chú mèo tam thể với bộ lông có ba màu sắc khác nhau là vàng, đen và trắng. Chú mèo khá nhỏ nhắn và dễ thương, chắc chưa đến một tuổi. Nhìn bộ lông của nó dưới ánh nắng hoàng hôn thật đẹp, từng sợi lông hiện lên sau ánh mặt trời, nếu được sờ vào bộ lông ấy chắc hẳn sẽ mềm mại và mượt lắm.
Con mèo ngồi co hai chân sau, đôi chân trước đứng thẳng lên vẻ nghiêm nghị như đang tập trung quan sát gì đó. Đôi tai nhỏ bé hình tam giác xinh xinh dựng đứng lên, đôi mắt to tròn đang nhìn chằm chằm về phía chúng em. Con mèo không hề tỏ ra bất ngờ hay sợ hãi khi chúng em đứng lại nhìn nó, ngược lại nó còn quay người, dùng lưỡi liếm lông trên lưng một cách bình thản.
Chiếc đuôi của nó khá dài, cuộn về phía trước che cả hai bàn chân trước. Khi chúng em khẽ gọi con mèo “meo meo”, thì nó cũng đáp trả lại bằng một tiếng kêu rất nhẹ nhàng “meo”. Thế rồi chúng em vẫy tay chào tạm biệt con mèo để tiếp tục về nhà. Con mèo cũng đứng lên, vươn vai một cái rồi lững thững đi từng bước trên mái nhà để tìm đường đi xuống.
Sau buổi chiều gặp con mèo trên đường về, em cảm nhận thấy con mèo cũng có những cảm xúc như con người. Chúng là loài động vật dễ thương, dễ nuôi lại rất có ích, đối với em mèo có thể trở thành một người bạn của con người.
Bố em là một kiến trúc sư nên ngôi nhà mà em đang ở được bố thiết kế rất đẹp mắt. Một trong những điểm nhấn về nội thất phòng khách nhà em là bố đặt nuôi một bể cá cảnh tương đối lớn. Trong bể đó nhà em nuôi nhiều loại cá cảnh rất đáng yêu. Nhìn đàn cá bơi lội tung tăng, em thấy nổi bật nhất là một chú cá vàng vừa đẹp vừa duyên dáng.
Chú cá to chừng một bàn tay của em. Nó có màu vàng óng ở phần đầu và lưng, da của chú ta về phía bụng thì có màu vàng nhạt hơn một chút. Nhìn chú ta ngập tràn sự uyển chuyển và đẹp đẽ. Đầu chú ta be bé, trơn bóng, nhìn hơn giống một hình tam giác nhỏ. Đôi mắt long lanh như hai giọt nước chẳng bao giờ chớp cả. Cái miệng chú ta dẹt lại, môi trên cong cong giống như môi con cá chép. Hai bên mép cũng có hai sợi râu khá dài màu vàng đậm. Cá vàng có cái bụng tròn, khá to so với hình dáng của mình, vây ở bụng có màu trắng bạc lấp lánh. Vây và đuôi chú ta cùng một màu vàng óng, nó vừa đẹp, vừa dài, lại rất mềm mại, chắc chắn sẽ giúp chú ta bơi lội dễ dàng trong làn nước mát.
Được nuôi chung với những con cá khác trong bể cá nhưng nhìn, chú cá vàng nhanh nhạn và nổi bật nhất. Chú ta luôn luôn bơi lội tung tăng khắp nơi để đi tìm thức ăn, lúc thì chui vào trong những khóm thủy sinh, khi lại chìm tận đáy bể. Vây và đuôi múa lượn trong nước, làm mặt nước nổi lên những bọt khí. Có lúc, chú ta lững lờ thả mình ngang dòng nước như để nghe ngóng, nhưng thoắt cái lại uốn mình mềm mại bơi tới nơi mà chú ta đã phát hiện ra thức ăn. Có khi lại chui mình trong những đám cây cỏ thủy sinh như chơi trò trốn tìm.
Nuôi cá cảnh trong nhà làm cho không gian thêm đẹp hơn. Có người nói, muốn nuôi được cá vàng là cả một nghệ thuật về sự tỉ mỉ, chu đáo và nhẫn nại. Nhìn ngắm chú cá vàng bơi lội trong bể sau những giờ làm việc và học tập căng thẳng là thú vui của mọi thành viên trong gia đình em. Em luôn cố gắng chăm sóc chúng thật tốt, lau dọn và thay nước bể cho sạch để cá luôn mạnh khỏe, và cho nó ăn thức ăn ngon nữa.
Cứ cuối tuần là em được bố và mẹ cho đi công viên chơi. Ở đó em được vui chơi thỏa thích, được ngắm nhìn những con vật kì lạ. Đặc biệt là em thích thú với chú voi có tuổi ở đó.
Chà, chú mới to làm sao! Mẹ nói chú phải nặng đến vài tấn chứ chẳng chơi. Nhìn chú mà em tưởng tượng ra cả một tòa nhà lớn. Bốn cái chân to lớn như cái cột đình. Còn cái tai thì chẳng khác gì một cái quạt lúc nào cũng phe phẩy. Thích nhất là chiếc vòi dài, càng về đỉnh lại càng nhỏ đi và có nhiều vòng tròn rất đều nhau. Mõm nép dưới cái vòi to tướng, nhìn sơ qua khó mà có thể thấy được. Hai chiếc răng nanh sắc nhọn, cong cong hình con tôm, chìa ra khỏi hàm răng, trông thật giống một con ác thú. Chú có cái đuôi dài thượt, dẻo như chiếc roi mây của cô em. Cùng với thân hình vạm vỡ, tròn tròn, nước da nhăn nheo, tựa như màu đất bùn ở những đồng ruộng xâm xấp nước đưa lên.
Cái kiểu chú ăn trông thật kì lạ. Đầu tiên, chú gắp thức ăn lên. Dùng vòi cuộn tròn lại rồi quăng tuột vào mồm. Chiếc vòi hữu ích ấy còn giúp chú làm được nhiều việc nữa cơ, chẳng hạn: “Bắt tay, chào người lớn…”
Mỗi lần ra về em lại có cảm giác nuối tiếc. Cuộc vui nào rồi cũng phải tàn, em chia tay chú mà lòng buồn rười rượi. Mẹ nói nếu em cứ học tập tốt rồi tuần nào mẹ cũng đưa đi chơi vườn bách thú, nô đùa với chú voi to lớn và thật dễ thương.
Đề số 2:
Chủ nhật vừa rồi em được chú Ba dẫn đi Thảo Cầm Viên chơi. Ở đó em được ngắm nhìn bao nhiêu là loài thú. Nhưng con vật mà em ấn tượng nhất chính là con voi.
Con voi trong vườn bách thú dường như đã già lắm rồi. Thân hình của nó cao lớn sừng sững, cái bụng to và tròn. Da của nó xám xịt, dầy và nhăn nheo. Bốn chân nó to như bốn cây cột nhà. Cái vòi dài, mềm như một con đỉa khổng lồ. Nhưng chú Ba bảo rằng chính cái vòi dài và tưởng như mềm nhũn, yếu ớt kia là một thứ vũ khí vô cùng lợi hại của loài voi. Chúng mang sức mạnh khôn tả. Hai tai voi to, bè, phe phẩy như hai chiếc quạt. Đôi mắt to, trông thật hiền từ. Cặp ngà trắng muốt và nhọn hoắt, giương ra phía trước, tưởng chừng như chúng luôn sẵn sàng nghênh chiến với kẻ thù. Riêng cái đuôi voi thì thật ngộ nghĩnh, bởi so với thân hình to lớn của voi, cái đuôi lại bé tí, với một dúm lông ở cuối đuôi phẩy qua, phẩy lại. Trông thật buồn cười.
Con vật to lớn ấy bước đi những bước chậm chạp thế nhưng cái thân hình khổng lồ, nặng nề bỗng trở nên linh hoạt khi được người quản tượng đùa đến bể nước. Voi ta hớn hở thả chiếc vòi dài của mình vào bể, hút nước rồi xịt ngược lên thân mình. Đôi mắt trầm buồn bỗng trở nên nhanh nhẹn, cái đuôi càng phe phẩy dữ. Người quản tượng ném cho nó một khúc mía, voi ta nhanh nhảu dùng vòi quắp lấy và đưa lên miệng, đôi bàn chân giậm giậm xuống đất như tỏ ý biết ơn.
Ra về rồi em còn nhớ mãi về con vật to lớn mà hiền từ ấy. Nhất định sẽ có một ngày em trở lại thăm nó.
Miu, là cái tên mà em hay gọi chú mèo nhỏ đáng yêu của nhà em. Em và Miu gặp nhau trong hoàn cảnh đặc biệt lắm, đó là một ngày mùa đông, gió đông bắc thổi lạnh thấu tận xương, em đang trên đường đi siêu thị về cùng mẹ.
Miu xuất hiện trong chiếc thùng nhỏ, bên trong có một ít vải lót và tiếng kêu không dứt thật tội nghiệp của chú mèo con. Lúc ấy, Miu chắc mới được khoảng một tuần tuổi. Thân mình nhỏ vừa bằng bàn tay người lớn. Bộ lông màu vàng đậm, mượt và hơi rối. Bốn cái chân bé xíu màu trắng tinh, lòng bàn chân mềm mềm hồng hào ban đầu hơi lạnh, tái đi vì rét. Cái đầu nhỏ xíu, chỉ bằng nắm tay em. Hai chiếc tai dựng đứng, cùng cặp mắt to tròn như hai viên bi ve ngập nước, chớp chớp liên tục không che nổi sự đáng yêu, thông minh của chú mèo con. Con mắt đen ấy, mỗi khi em nhìn vào lại thấy có gì thật sâu xa không thể hiểu hết, mà lại thấy Miu đáng yêu hơn biết bao. Chiếc mũi màu hồng hồng, nhỏ bằng chiếc cúc áo lúc nào cũng hơi ươn ướt, động đậy nhè nhẹ như để cảm nhận không khí xung quanh. Cái miệng nhỏ xinh, mỗi khi làm nũng hay vui, buồn đều cất lên tiếng kêu "meo, meo... " thật đáng yêu. Đến bây giờ, Miu vẫn đáng yêu như thế nhưng đã được một tuổi rồi. Trở thành một cậu bé nhanh nhẹn, hoạt bát và rất tinh nghịch. Mỗi khi rảnh, em và Miu quấn quýt nhau không rời. Miu rất thích chơi với len, được em dẫn đi dạo và tắm nắng vào mỗi sáng. Có khi em đang học, Miu lấp ló ở phía sau bàn, vang lên tiếng kêu nhỏ nhỏ, đưa đôi mắt long lanh nhìn em, những lúc như thế, em lại đặt bút xuống, bế Miu lên vuốt ve chú một chút thì chú mới chịu.
Miu luôn đồng hành cùng em trong cả lúc vui và lúc buồn, đối với em Miu như là người bạn thân vậy. Em nhất định sẽ chăm sóc cho Miu thật tốt để Miu khỏe mạnh, bên cạnh em mãi.
tham khảo nha
Trong hàng chục thứ đồ chơi mà em có, em thích nhất chú voi rô-bốt được làm bằng nhựa màu xám nhạt.
Con voi cao khoảng hai mươi phân và dài hơn ba mươi phân. Thân hình cân đối, bốn chân vững chãi, đôi tai to và cái vòi dài sun sun mềm mại. Cặp ngà cong vút hai bên mép, chĩa ra phía trước trông rất oai phong.
Mỗi khi chơi, em chỉ cần nhấn nút công tắc dưới bụng là chú voi vừa thong thả bước đi, vừa lúc lắc cái đầu và đung đưa cái vòi trông thật ngộ nghĩnh. Thích nhất là nó biết tránh các vật cản đường. Đang đi, đụng vào vật nào đó, nó liến rẽ sang hướng khác.
Bố dạy em bài hát về con voi: “Con vỏi con voi. Cái vòi đi trước. Hai chân trước đi trước. Hai chân sau đi sau. Còn cái đuôi thì đi sau rốt. Tôi xin kể nốt, cái chuyện con voi…”. Em với bé Khoa vừa chơi vừa hát, rất vui!
Sinh nhật vừa rồi, em được mọi người xung quanh, bạn bè tặng rất nhiều quà khác nhau. Nhưng trong số đó, em thích nhất là chú rô bốt mà bác hai đã tặng cho em.
Cái đầu to như cái hộp vuông được đặt lên thân, khiến chú trông rất bướng bỉnh. Trên đầu có hai sợi ăng-ten mọc rẽ ra hai bên như hình chữ C. Hai tai to như hai nửa quả cam gắn úp vào hai bên đầu bằng hai con ốc vít tròn rất to. Thân chú cũng như cái hộp hình chữ nhật dựng đứng, có những đường vẽ trang trí nổi cộm lên trông như chú mặc chiếc áo giáp sắt. Sau lưng có một ngăn trũng nhỏ đựng vừa hai viên pin, sát gần cúi núm công tắc nhựa màu đen. Hai bàn tay và hai chân cũng do những cái hộp vuông nhỏ nối vào nhau và gắn vào thân bởi những con ốc vít to. Nhờ vậy, tay chân chú có thể xoay về các hướng dễ dàng.
Em bật núm công tắc lên, lập tức chú rô-bốt hoạt động ngay. Từ trong bụng chú, những tiếng rè rè phát ra cùng lúc hai chân chú bắt đầu bước đi. Chân bước từng bước oai vệ, tay chú cũng vung vẩy theo nhịp bước. Buồn cười nhất là cái đầu cứ quay nhìn bên phải, rồi lại quay sang bên trái như tìm kiếm truy bắt kẻ địch. Đang đi, đụng phải chân bàn hay góc tủ, chú tự động tránh sang hướng khác. Tiếng rè rè và bước chân của chú khiến lũ gián trong góc nhà hốt hoảng chạy trốn.
Em yêu chú rô bốt này nhiều lắm. Chú còn là món quà của bác hai, là món quà chứa đựng tình yêu thương của bác nữa, nên em sẽ giữ gìn cẩn thận như ngày nào.