K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

~ TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~

Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ )

Biên kịch : Mk

Tập 3 : Khó khăn trở lại

Thiên An : Chị Thiên Mỹ, dạo gần đây em thấy con nhỏ An Kỳ hay đi chơi với anh Gia Huy lắm !

Thiên Mỹ : Mày nói cái gì, nó là gì mà dám đi chơi với anh Gia Huy. Con nhỏ nãy, được lắm, để coi ta trừng trị mày như thế nào.

===================================================================

Thiên Mỹ : Con nhỏ kia, mày đứng lại cho tao

An Kỳ : ...

Thiên Mỹ : Tao nói không nghe à

An Kỳ : Cô muốn gì, sao lại cản đường tôi

Thiên Mỹ : Muốn gì sao, mày cũng biết rồi còn hỏi tao.

An Kỳ : Biết gì. Tôi không quen chị

Thiên Mỹ : Còn giả ngơ nữa à, mày cướp anh Gia Huy của tao chứ gì

Quỳnh Dao : Nè mấy người tự dưng chặn đường người khác là sao vậy

Thiên Mỹ : Mày là cái thá gì mà nói, loại nghèo dựa vào bạn bè như mày thì cút đi cho khuất mắt tao

An Kỳ : Cô nói cái gì. Cô có thể xúc phạm tôi nhưng nói người khác như vậy cô không thấy mình ích kỉ, xấu xa lắm sao

Thiên Mỹ : Mày nói cái gì. Cái loại đút tiền vào học như mày cũng khác gì rác rửa đâu

An Kỳ : Ít ra tôi không phải người như cô, dùng tiền điều khiển người khác, làm việc trái với lương tâm

Thiên Mỹ : Mày nói gì (Bộp)

An Kỳ : ...

Thiên Mỹ : Mày láo lắm, bay đâu, đánh nó cho tao

Gia Huy : Dừng lại

Thiên Mỹ : Anh Gia Huy. Không phải như anh nghĩ đâu. Em ...

Gia Huy : Cô im cho tôi. Đánh người khác giữa ban ngày còn cãi. Có đi không thì bảo

Thiên Mỹ :...

Thiên Mỹ : Đi thôi. Nhưng mày nhớ đó TÔ AN KỲ. Sẽ có ngày mày sẽ phải trả giá

Gia Huy : Hai em không sao chứ. An Kỳ em bị thương kìa. Để anh đưa em xuống phòng y tế

An Kỳ : Tôi nghĩ anh không nên gặp mặt chúng tôi thì hơn. Tôi không muốn chuyện xảy ra như hôm nay nữa đâu

Gia Huy : Anh xin lỗi

An Kỳ : Không cần xin lỗi. Quỳnh Dao, đi thôi

Quỳnh Dao : Em đi đây

Gia Huy :...

=======================================================================

Thiết Lâm : Nè Gia Huy cậu sao vậy

Gia Huy : An Kỳ không muốn nhìn mặt tôi nữa

Thiết Lâm : Sao vậy

Gia Huy : Chuyện dài lắm

Thiết Lâm : Mà cậu có chắc An Kỳ là cô bé cậu gặp khi còn nhỏ không

Gia Huy : Tôi không chắc nữa. Cô ấy rất giống hồi nhỏ nhưng tôi thật sự không biết vì sao em ấy không nhớ tới tôi và lạnh lùng đến như vậy

Thiết Lâm : Sao cậu không hỏi Quỳnh Dao. Cô ấy là bạn từ nhỏ của An Kỳ, cô ấy có thể biết vài điều

Gia Huy : Sao tôi không nghĩ ra nhỉ . Cảm ơn

Thiết Lâm : Không có gì

Vương Hạo : ....

♥ HẾT TẬP 3 ♥

DO RIBBY BẬN HỌC NÊN TRUYỆN RA HƠI LÂU. MONG CÁC BẠN THÔNG CẢM VÀ TIẾP TỤC ỦNG HỘ TRUYỆN NHÉ !!!

Bài tập Mỹ thuật

11
21 tháng 8 2017

truyện cũng đc đấy

21 tháng 8 2017

hơi ngắn nhưng mak hay, hì hì hìyeu

~TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ~ Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ ) Biên kịch : mk Tập 4 : Cô gái năm xưa Quỳnh Dao : Anh gọi em ra đây có việc gì thế Gia Huy Gia Huy : À chỉ là một vài chuyện nhỏ thôi mà. Em ngồi xuống đi Quỳnh Dao : Chuyện hôm nọ anh đừng để bụng nhé. An Kỳ vốn lạnh lùng khó tính rồi nên nói năng có hơi quá, anh bỏ qua cho em nhé. Gia Huy : Không sao đâu. Mà từ nhỏ An Kỳ đã như vậy à...
Đọc tiếp

~TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ~

Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ )

Biên kịch : mk

Tập 4 : Cô gái năm xưa

Quỳnh Dao : Anh gọi em ra đây có việc gì thế Gia Huy

Gia Huy : À chỉ là một vài chuyện nhỏ thôi mà. Em ngồi xuống đi

Quỳnh Dao : Chuyện hôm nọ anh đừng để bụng nhé. An Kỳ vốn lạnh lùng khó tính rồi nên nói năng có hơi quá, anh bỏ qua cho em nhé.

Gia Huy : Không sao đâu. Mà từ nhỏ An Kỳ đã như vậy à ?

Quỳnh Dao : À thì …

Gia Huy : Sao vậy, khó nói lắm sao ?

Quỳnh Dao : Thật ra cậu ấy vốn không như vậy đâu. Cách đây 10, vì cậu ấy mà mẹ An Kỳ bị tai nạn giao thông và qua đời. Những ngày sau đó, dù còn nhỏ nhưng cậu ấy đã dằn vặt bản thân đến nỗi có lúc định tự tử nhưng may anh Vương Hạo đến kịp cậu ấy mới thoát chết. Nhưng sau đó, cậu ấy bị mất trí nhớ và trở nên lạnh lùng vô cảm như hôm nay.

Gia Huy : Vậy trước đó An Kỳ là người như thế nào

Quỳnh Dao : Cậu ấy rất hòa đồng, vui tươi, biết lo lắng, giúp đỡ cho người khác. Nhắc mới nhớ, cậu ấy từng có một cái vòng rất đẹp nhưng không biết cậu ấy để quên đâu không biết

Gia Huy : Có phải chiếc vòng đó có hình mặt trăng không

Quỳnh Dao : Ủa, đúng rồi, sao anh biết hay vậy

Gia Huy : À anh đoán mò thôi mà

Quỳnh Dao : Mà chuyện này anh đừng nói lại cho An Kỳ biết nhé

Gia Huy : Sao vậy

Quỳnh Dao : Mỗi khi nhắc lại chuyện này An Kỳ sẽ phát điên đó. Vì thế những kí ức cách đây 10 năm có thể nói là hư vô trong tâm trí của An Kỳ. Mà anh hỏi có việc gì à

Gia Huy : À không, chỉ là anh tò mò thôi

Quỳnh Dao : Vậy à, thôi em có việc bận rồi, em đi trước nhé

Gia Huy : Ờ

======================================================================

Quỳnh Dao : Lạ thật, sao anh Huy lại quan tâm tới quá khứ của An Kỳ vậy nhỉ. Á…cướp…Ai không giúp tôi với

Thiết Lâm : Này tên kia đứng lại ……………………….

Thiết Lâm : Túi của em à

Quỳnh Dao : Em cảm ơn anh. Ủa anh Lâm

Thiết Lâm : Quỳnh Dao hả

Quỳnh Dao : May nhờ có anh, cảm ơn anh

Thiết Lâm : À không có gì

Quỳnh Dao : Hôm sau em mời anh đi ăn nhé

Thiết Lâm : Nhớ nhé

~TẠI TRƯỜNG SAO IDOL ~

Girl 1: Cái con nhỏ đó nghe nói dụ dỗ anh Gia Huy đó

Girl 2: Thật sao nó mặt dày thật

Girl 3: Tí nữa phải cho nó một bài học mới được

Quỳnh Dao : Hình như họ đang xì xào về cậu đấy

An Kỳ : Kệ họ, tôi không quan tâm

~Tan học~

An Kỳ : Cậu đi trước đi. Tôi lên lấy sách để quên

Quỳnh Dao : Ừ tôi biết rồi

Girl : Con nhỏ kia đứng lại cho tao

An Kỳ : Có chuyện gì

Girl : Mày dám quyễn rũ anh Huy của chúng tao

An kỳ : Tôi không có

Girl : Đám cãi sao. Đánh nó đi

Thiên Mỹ : Để tao xem anh Huy bảo vệ mày được bao lâu

~Tại nhà Gia Huy ~

Gia Huy : An Kỳ, em chắc chắn là cô gái anh gặp ngày hôm đó. Nhưng có lẽ, anh chỉ là hư vô thôi sao, em có tàn nhẫn khi quên anh vậy không …

♥ HẾT TẬP 4♥

Truyện TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ nhận được rất nhiều sự ủng hộ của các bạn xin chân thành cảm ơn. Mk vs Ribby sẽ cập nhật truyện nhanh nhất cho các bạn. Mong rằng truyện sẽ đc ủng hộ nhiều hơn.

Lily & Ribby

Bài tập Mỹ thuật

21

cứ lật đạt, để người ta đọc đc truyện đã

nhớ ủng hộ truyện nhé

~TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~ Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ ) Tập 1: Kí ức tuổi thơ Sau một giấc ngủ dài, Gia Huy thức dậy trong nỗi nhớ về một cô bạn thuở nhỏ, một cô bạn mà cậu từng vui chơi cùng, một cô bạn đã từng cùng cậu sẻ chia biết bao điều và giờ đây nó chỉ còn là kí ức mà thôi. Cậu nhớ lại hình bóng bé nhỏ của cô bé với mái tóc đuôi ngựa thoảng hương thơm cánh đồng, nhớ...
Đọc tiếp

~TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~

Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ )

Tập 1: Kí ức tuổi thơ

Sau một giấc ngủ dài, Gia Huy thức dậy trong nỗi nhớ về một cô bạn thuở nhỏ, một cô bạn mà cậu từng vui chơi cùng, một cô bạn đã từng cùng cậu sẻ chia biết bao điều và giờ đây nó chỉ còn là kí ức mà thôi. Cậu nhớ lại hình bóng bé nhỏ của cô bé với mái tóc đuôi ngựa thoảng hương thơm cánh đồng, nhớ lại cô bé có đôi mắt tròn long lanh, nhớ lại cả nụ cười dễ thương trên môi. Cậu chẳng hề hay biết về cô gái này kể cả tên. Nhưng cậu chắc chắn rằng, một ngày nào đó cậu sẽ gặp lại người con gái đó.

~ Sáng hôm sau, tại căng tin trường học SAO IDOL ~

Thiết Lâm : Nè cậu làm gì mà cứ cầm cái vòng ấy rồi ngồi tư tư thế hả ?

Gia Huy : ...

Thiết Lâm : Lại nhớ cô bé ấy à, 10 năm rồi đó, cậu cứ tư tư cũng chẳng có ích gì đâu. Một công tử đẹp trai, tài giỏi như cậu mà hằng ngày chỉ biết ngẫm nghĩ về một cô gái thì chẳng ra trò gì đâu, cậu nhìn xem, một đống con gái xếp hàng muốn tìm cậu kia kìa.

Gia Huy : Tôi không quan tâm mấy người đó.

Thiết Lâm : Tôi cũng thắc mắc cô bé đó là ai, như thế nào mà khiến Phan công tử nhà ta ngày ngày nhớ thương đến vậy.

Gia Huy : Tôi cũng chẳng biết nữa, hình bóng cô ấy luôn hiện trong tâm trí tôi ngay cả khi tôi còn chẳng biết tên cô ấy. Chỉ biết cô ấy đã tặng tôi chiếc vòng này mà thôi.

Thiết Lâm : Thôi, tôi nghĩ cậu từ bỏ được rồi đó, không biết hai người có gặp được nhau không nữa. À mà hôm nay hình như có hai học sinh từ Mỹ mới chuyển về thì phải, đi coi không ?

Gia Huy : Tôi không có hứng thú. Vào được ngôi tường này phải có thực lực, tôi nghĩ có lẽ lại tiểu thư nào đó đút tiền xin vô thôi.

Thiết Lâm : Thôi mà, cậu nỡ nhìn tôi đi một mình sao .... đi thôi

Gia Huy : Cái thằng này.

~ Tại sân khấu điện ảnh của trường ~

Thiết Lâm : Ở đây đông thật. Hình như hai em đó thì phải, nhìn xinh phết.

Gia Huy : ....

Thiết Lâm : Vừa nhảy giỏi, vừa cute phải làm quen mới được. Tí đi với tôi nhé Gia Huy.

Gia Huy : .....

Thiết Lâm : Này Gia Huy, cậu bị gì mà đơ thế, thấy mấy em xinh quá à

Gia Huy : Là cô ấy, chính là cô ấy, người đó là cô ấy

Thiết Lâm : Ai là ai, cậu nói gì tôi không hiểu

Gia Huy : Cô gái đang nhảy mặc áo đen đó chính là người tôi quen hồi nhỏ.

Thiết Lâm : Sao, cậu đùa tôi à, sao lại có chuyện trùng hợp đến như thế được

Gia Huy : Chắc chắn không sai, tôi không thể quên giọng nói, mái tóc và cả ánh mắt đó được. Tôi phải xác nhận chuyện này mới được

Thiết Lâm : Nè Gia Huy cậu đi đâu thế

Gia Huy : Tôi đi tìm cô ấy

Thiết Lâm : Đợi tôi với

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Boy 1: Hai em mới chuyển về à, em em xinh thật, chiều đi uống nước với anh nhé

Gia Huy : Cậu đi theo tôi

An Kỳ : Nè cậu bị gì thế

Gia Huy: Cô không nhớ tôi hay sao

An Kỳ : Tôi không biết anh

Gia Huy : Cô .. cô nhớ cái vòng này không, nó là của cô tặng tôi mà

An Kỳ : Tôi đã nói không biết rồi mà (quay lưng bỏ đi)

Quỳnh Dao : Nè câu sao không

An Kỳ : Không, đi thôi

Gia Huy : Sao tất cả đều như xưa chỉ mỗi em thay đổi. Sao em không nhận ra tôi và lạnh lùng đến như vậy. Hay tôi đã nhận lầm người rồi.

Thiết Lâm : Nè cậu có sao không. Tôi nghĩ cậu nhận lầm người rồi đó

Gia Huy : Có lẽ là vậy.

♥ HẾT TẬP 1 ♥

Các bạn nhớ ủng hộ để mk ra tiếp tập 2 nha

Bài tập Mỹ thuật

12
18 tháng 8 2017

cx hay đó, đăng lên tiếp cho mk đọc vs nhavui

18 tháng 8 2017

Truyện hay,ảnh đẹp,ủng hộ bạn.Cố gắng đăng nhiều hơn nữa nhéthanghoa

Mong các bạn đón xem và ủng hộ bộ truyện mới của mình nhé !!! ~ TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~ Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ ) Biên kịch : mk nhé các bạn ♥ GIỚI THIỆU NHÂN VẬT CHÍNH TRONG PHIM ♥ NO 1: An Kỳ - Cung bảo bình, 18 tuổi, là con gái độc nhất của gia đình họ Tô danh giá. Cô là người hoạt bát, cởi mở, nhưng sau bi kịch mẹ mất, cô trở thành một người lạnh lùng, vô cảm. NO 2: Gia Huy - Cung...
Đọc tiếp

Mong các bạn đón xem và ủng hộ bộ truyện mới của mình nhé !!!

~ TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~

Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ )

Biên kịch : mk nhé các bạn

♥ GIỚI THIỆU NHÂN VẬT CHÍNH TRONG PHIM ♥

NO 1: An Kỳ

- Cung bảo bình, 18 tuổi, là con gái độc nhất của gia đình họ Tô danh giá. Cô là người hoạt bát, cởi mở, nhưng sau bi kịch mẹ mất, cô trở thành một người lạnh lùng, vô cảm.

NO 2: Gia Huy

- Cung song tử, 20 tuổi, là thiếu gia cung là người cai quản tập đoàn Phan Thị nổi tiếng thế giới. Cậu là người thông minh, nhanh trí và hòa đồng.

NO 3: Vương Hạo

- Cung cự giải, 20 tuổi, là một người bạn thân thuở bé của An Kỳ. Cậu là một người nghiêm nghị nhưng cũng chân thành và tốt bụng.

NO 4: Quỳnh Dao

- Cung xử nữ, 18 tuổi, là người bạn thân duy nhất cũng là người lớn lên từ nhỏ với An Kỳ. Cô là người khá rụt rè nhưng lại luôn quan tâm tới An Kỳ.

NO 5: Thiết Lâm

- Cung sư tử, 20 tuổi, là bạn thân của Gia Huy. Cậu là người vui nhộn, dễ gần và tính cách khá giống trẻ con.

NO 6: Thiên Mỹ

- Cung bọ cạp, 19 tuổi, là em của Thiết Lâm. Là người chảnh chọe, đanh đá.

*CÙNG MỘT SỐ NHAAMN VẬT KHÁC !!!

- Bộ chuyện nói lên một câu chuyện tình yêu đẹp đẽ nhưng cũng trắc trở của tuổi mới lớn. Từ câu thề hồi còn bé đến bây giờ vẫn mãi trong sáng. Liệu tình yêu có thay đổi được An Kỳ, liệu rằng câu chuyện tình này sẽ mãi không bao giờ phai. TẤT CẢ SẼ ĐƯỢC BẬT MÍ TRONG BỘ CHUYỆN MANG TÊN "TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ"

- Các bạn nhớ đón xem nhé

- Phim sẽ được cập nhật sớm

- Nhận được trên 3 bình luận, mk sẽ bắt dầu cập nhật ngay

- Các bạn nhớ ủng hộ nhé

~ ♠ THANK YOU ♠ ~

Bài tập Tất cả

hahaTặng Ribby đó, viết thật nhiều truyện vô nha. Mk đợi đóvui

7
18 tháng 8 2017

Cậu viết nhiều vào. Mình đợileuleu

18 tháng 8 2017

hihihihi

26 tháng 12 2021

Gv tick

26 tháng 12 2021

https://hoc24.vn/danh-hieu

Chap 6: Theo dõi À tác giả quên, thật tệ quá, bắt đầu truyện tới giờ mà chưa tả về đồng phục trường của nó. Áo sơ mi, cavat đỏ sọc, bên ngoài là áo gì đó dài tay mà đen, các viền kẻ tay màu đỏ sọc ca rô, học sinh muốn mặc áo ngoài thì mặc không mặc thì thôi nhưng trong giờ chào cờ phải mặc và váy đỏ sọc ca rô trông rất đẹp, mang giày tùy ý, ôi trời ơi đồng phục mơ ước của tác giả, ở hiện...
Đọc tiếp

Chap 6:

Theo dõi

À tác giả quên, thật tệ quá, bắt đầu truyện tới giờ mà chưa tả về đồng phục trường của nó.

Áo sơ mi, cavat đỏ sọc, bên ngoài là áo gì đó dài tay mà đen, các viền kẻ tay màu đỏ sọc ca rô, học sinh muốn mặc áo ngoài thì mặc không mặc thì thôi nhưng trong giờ chào cờ phải mặc và váy đỏ sọc ca rô trông rất đẹp, mang giày tùy ý, ôi trời ơi đồng phục mơ ước của tác giả, ở hiện thực trường của tác giả cho mặc đồng phục xấu lắm, nào là áo trắng quần đen thắt khăn quàng đỏ trông rất xấu, đây là đồng phục mơ ước của tác giả.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mấy hôm nay nó hay để ý thấy cô đôi khi cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ, đôi khi còn cười như con điên mới trốn trại vậy làm nó với nhỏ sợ đau tim muốn chớt, nhỏ thì nghĩ là cô học tập mệt mỏi quá nên mới vậy nhưng nó thì không nghĩ thế, nếu nó nghĩ vậy thì sau này mà dám nhận cái danh người suy nghĩ sâu sắc chớ, nó biết là cô vì bệnh tương tư nên mới thế nên mấy hôm nay nó cứ buồn rầu hoài khiến ai đó vừa sốt ruột vừa ghen đáo để vì nghĩ nó đang nhớ thằng nào.

Mấy hôm nay cô cũng không đi ăn với nó và nhỏ khiến nó và nhỏ thấy kì kì.

Sáng hôm nay, vừa bước vào cổng trường nó đã nghe thấy giọng nói quen thuộc và cảnh quen thuộc lập đi lập lại cả chục lần, sáng nào mà thằng Duy chả đeo bám con Vy từ cổng trường vô tới lớp cũng chẳng tha, cho đến khi chuông reo mới luyến tiếc về chỗ, nó vừa thấy ghét cũng vừa thấy tội thằng Duy tuy hay đeo bám con Vy nhà nó hoài nhưng rất có lòng, sáng nào cũng vô từ rất sớm để đợi Vy vô để vào cùng, mà trời sáng thì rất là lạnh thế mà vẫn có thể tươi cười đợi Vy nhà cô rất đáng khâm phục, sáng nào cũng ân cần hỏi Vy ăn sáng chưa, chưa ăn thì Duy đi mua cho, may mà Vy kêu không cho nếu không là chạy đi mua thiệt rồi, ra chơi thì may là có mấy thằng bạn kéo đi nếu không thằng Duy nó đeo bám riết con Vy điên luôn quá, tuy thằng Duy hơi đáng ghét cũng không đẹp trai, nhan sắc bình thường, cái gì cũng bình thường nhưng nó rất ngưỡng mộ vì cô có một người sẵn sàng vì mình đến thế, sướng qua nga (Ủa chẳng phải sáng nào cũng có một anh chàng đẹp trai đợi chị Hân cả một buổi chỉ để đưa cho chị một hộp sữa vì biết chị không có thói quen ăn sáng sớm sao, chị còn sướng hơn Vy nữa chị ngưỡng mộ làm gì, sao chị phũ phàng chối bỏ người ta thế), con Vy mà biết suy nghĩ này của nó chắc lột da nó quá.

"Nguyễn Hoàng Duy ông có thôi cái trò đeo bám tui mỗi buổi sáng được không?" - mặt cô nhăn nhó la Duy.

"Không sao đâu tui không phiền đâu, đừng lo. À mà bà ăn sáng chưa tui mua cho" - thằng Duy nghe bị chửi mà mặt vẫn tươi như hoa, làm cô càng tức điên.

"Tui ăn rồi nhưng ông khỏi mua cho tui. Ông không phiền nhưng tui phiền, ông cứ như vậy người ta hiểu lầm chết tui" - ý là mấy ngày nay có anh chàng đẹp trai nào đó hỏi cô thằng nào sáng nào cũng đeo theo cô bằng cái giọng đầy mùi giấm chua mà cô trong khi yêu thì ngây thơ nào đâu có biết nói là bạn, cô bị đeo bám hoài, thế là ai kia la cô nói không nên như thế người ta hiểu lầm, cô ngây thơ người ta nói gì nghe theo nên mới la thằng Duy, kết thúc dòng tường thuật của tác giả.

Thấy tình hình căng thẳng, nó nhảy vô cuộc nói chuyện cứu giúp cô.

"Chào buổi sáng Vy, chào buổi sáng Duy. Hai người mới sáng sớm sung sức ghê ha. Duy ơi, nếu ông không phiền tui mượn Vy nha. Vy ơi, Phương Anh nó đợi ở lớp kêu vào nhanh đó, đi thôi. Buổi sáng tốt lành nha Duy." - nó ngây thơ hồn nhiên vừa uống sữa của ai đó vừa nói, sau đó kéo Vy vào lớp nhanh cho cho thằng Duy kịp ú ớ gì.

"Tao là của tao, mắc gì phải mượn nó" - tuy được giải thoát nhưng cô vẫn còn nhăn nhó.

Cẳng thẳng, căng thẳng quá. Sau khi vào lớp một chút thì chuông reo nên cả lớp chuẩn bị học, Vy nó thấy kì kì khi nó và nhỏ hai đứa xúm đầu lại nói to nhỏ chuyện gì đó mà không cho cô tham gia.

"Phương Anh, ra chơi tao với mày theo dõi con Vy, ok?" - nó nói với nhỏ.

"Ok, nhưng mà phải cắt đuôi thằng Duy mới theo dõi con Vy được." - nhỏ trả lời.

"Khỏi lo, ra chơi tao với mày cắt đuôi nó dễ ợt hà." - nó nhí nhảnh trả lời.

"Um."

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ra chơi

Chuông vừa reo là con Vy nó chạy như gió mất tiêu, còn nó với nhỏ thì ung dung đi xuống canteen trước vì biết cô sẽ đi đâu

Nhỏ với nó vừa mới xuống gần canteen đã thấy ai đó dòm chỗ nhóm nó tìm kiếm bóng dáng của cô nhưng phải thất vọng vì cô đã đi mất tiêu định hỏi hai người kia thì thấy hai đứa nó chạy như bay mất tiêu, sau 10 giây đơ cuối cùng anh Duy cũng quyết định chạy theo nó vì nghĩ nó chắc sẽ giống mấy đứa con gái trong lớp chạy chậm rì, nhưng chế Duy đã sai, sai lầm nghiêm trọng, cô là một tuyển thủ marathon cừ khôi đó, chắc là anh Duy không để ý thấy là trong buổi học ở lớp thể dục nó đứng đầu trong nhóm nữ đó, không chừng đứng đầu cả lớp luôn nếu có thi thố nó cũng chả sợ, anh Duy không phải là đối thủ của nó là tất nhiên, thế là mất dấu.

Quay lại với nó và nhỏ bây giờ đang ở kế cửa thư viện thở như trâu thở vậy.

"Hộc... hộc... Công nhận mệt thiệt, tao phải chạy ngoằn nghèo để đánh lạc hướng nữa, hồi đó tao ghét cái trường này bự quá nhưng mà giờ tao yêu nó rồi, nhờ thế mà đuổi được thằng Duy, hộc... hộc..." - nó vừa thở vừa nói.

"Hộc... hộc... Ừ, mệt muốn chết. Vy nó ở trong này đúng không mày? Hộc... hộc, thư viện trường lớn dữ, hộc... hộc..." - nhỏ cũng đâu thua nó, vừa thở vừa nói trông tội lắm, cả hai đầu ướt đẫm mồ hôi. Nhận được cái gật đầu trả lời cho câu hỏi hồi nãy của nhỏ, nó và nhỏ cùng nhìn vào trong.

Nó và nhỏ há hốc mồm ngạc nhiên, bên trong thư viện chỉ có hai người đang cười nói rất vui vẻ với nhau mà chẳng thấy cô thư viện đâu (Ý là sự sắp đặt của anh ấy mà), mà hai người đó rất quen thuộc, một là bạn thân của nó, hai là tên đùa với cô bữa hổm, mà ngạc nhiên là hai người ngồi ở một cái bàn cười đùa vui vẻ quá trời, nó với nhỏ ngạc nhiên nhất là cái vẻ dịu dàng e thẹn của cô, trong lòng cùng một suy nghĩ "Con hai mặt, ở với tụi tao thì dữ như quỷ vậy mà ở với trai thì thùy mị nết na gớm, anh đẹp trai đừng để nó lừa nga", hai đứa cứ đứng đó dòm miệng há hốc, bỗng từ đâu có một cánh tay nắm tay nó thô bạo kéo đi khiến nó chưa kịp hiểu gì hết đã bị lôi đi, còn nhỏ nhìn cảnh đó một chút thì bình thản quay qua nhìn chỗ cô tiếp.

À thật ra là hắn ở dưới canteen đợi nó lâu quá mà không thấy nó xuống, cũng không thấy hai đứa bạn thường đi chung với nó nên rất lo không biết nó có sao không, lo cho nó sáng giờ chưa ăn sáng mới uống sữa của hắn sợ nó bị đau bao tử, chạy như như điên đi khắp nơi tìm nó, mồ hôi chảy quá trời, tội nghiệp lắm luôn. Lúc đến gần thư viện thì thấy nó đứng ở cửa mừng rỡ vì nó không sao, nhưng thấy ánh mắt nó cứ chăm chăm vào một người mà người đó lại là bạn của hắn, tưởng đâu nó thích anh mới nhìn chằm chằm như vậy, mùi giấm chua bốc nồng nặc, thô bạo kéo nó đi trong sự tức giận và... ghen.

Quay lại nào

Hắn kéo nó đến một bức tường phía sau trường không có bóng người nào, cô định chuồn thì hắn đã nhanh trước một bước, làm kiểu Kabe-don bình thường (bích đông)(1) chặn đường nó, nhìn ánh mắt tức giận của hắn nó sợ hãi không dám làm gì, hắn là người mở miệng nói trước:

"Sáng không chịu đi ăn sáng mà lo chạy đi ngắm trai hả? Mê thằng đó tới vậy à? Mê tới mức không chịu ăn sáng luôn sao? Lỡ đau bao tử rồi sao hả?" - hắn sổ một tràng vào mặt nó, sau 15 giây đơ của nó, nó cười và bình tĩnh giải thích

"Bình tĩnh, anh hiểu lầm rồi. Em không phải ngắm trai mà là đang theo dõi con Vy đi với trai. Lo theo dõi quá nên quên ăn, bây giờ rất đói rồi, đi ăn đi, đừng giận nữa" - nó vừa cười vừa nũng nịu nói làm hắn nguôi giận nhanh chóng, sau đó hắn dẫn nó đi ăn.

Sau tất cả tội nhất chỉ có nhỏ, hai con bạn thân đều có trai chăm lo cho, chỉ có mình nhỏ cô đơn một mình mà thui, huhu, tội nhỏ quá.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

(1) Kabe-don bình thường (bích đông) :là hành động dồn đối phương vào tường rồi đập tay mình lên tường, bên Trung gọi là bích đông.

4
9 tháng 10 2017

Hay lắm nhưng chap 7 ko có hả

9 tháng 10 2017

trời ơi, làm ơn ra chap 11 cho tui nhờ cái, đợi sái quai hàm (tui là Nguyễn Phương Linh đây, mới đổi nick) nhak

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé. Không có đề Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái...
Đọc tiếp

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé.
Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel.
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
Tôi không dám nói ra vì sợ.
Sợ anh biết tôi thích anh.
Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?

#LinhMuộiMuội

0
17 tháng 8 2020

chỉ có thế thôi, câu truyện kết thúc rồi.

Nguyễn Quỳnh Ngânồ thế ak,tiếc quớ

ko nói nhiều, báo cáo luôn

15 tháng 12 2021

Bạn huyền cứ trả lời đi 

29 tháng 10 2017

TF Boys bữa nay nhìn lớn,ai cux đtr hếthehe

29 tháng 10 2017

yeu love you