Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mời em về.... Quảng Ngãi quê hương anh !
Anh xin được phép thân mời
Em về Quảng Ngãi, rạng ngời tâm giao
Về nơi tình cảm xiết bao
Muôn vàng đặc sản, khát khao đợi chờ
Lý Sơn huyện đảo xa bờ
Xứng danh Hành Tỏi, bất ngờ đầu tiên
Món ngon vật lạ Cá Niên
Sống trên sông suối, thiên nhiên núi rừng
Hòa theo nhịp bước tưng bừng
Mạch Nha hương nếp, thơm lừng bấy lâu
Chúng mình chẳng phải đi đâu
Kẹo Gương, Đường Phổi, nối nhau Đường Phèn
Trời đêm thành phố lên đèn
Thơm mùi Ram Bắp, nhớ chèn món Don
Bánh Xèo tuyệt cú thơm ngon
Bún Riêu Cua ấy, hoàng hôn ghé vào
Lâng lâng cảm xúc dâng trào
Gọi thêm Ốc Hút, ngọt ngào mê say
Và rồi mình đến nơi đây
Đậu Xanh, Bánh Nổ, mua ngay đem về
Trà giang nước chảy bốn bề
Kho tiêu Cá Bống, tràn trề ngất ngây.
kb vs mk nha
AN TOÀN GIAO THÔNG
Muốn có an toàn giao thông
Hơi thở người lái phải không có cồn.
Chỉ có một chút hơi men
Thao tác không chuẩn đi liền rủi ro.
Chân phanh đạp nhầm chân ga
Xe yêu bỗng chốc hóa ra tử thần.
Nhiều người tự nhận đàn anh
Cậy tay lái lụa tung hoành đường xa
Đường tốt cứ phóng hết ga
Chỉ trong tích tắc thế là tai ương.
Tất cả tai nạn trên đường
Đa phần tốc độ là thường rất cao.
Trời đêm sáng được nhờ sao
An toàn có được nhờ vào lương tâm.
BIỂN BÁO GIAO THÔNG
Lái xe trên đường giao thông
Không thuộc biển báo là không an toàn.
Biển tam giác sơn màu vàng
Biển báo nguy hiểm lại càng khắc ghi.
Biển tròn vành đỏ nói gì?
Đó là biển cấm không đi ngược chiều.
Mũi tên dù chỉ hướng nào
Có một gạch chéo đi vào phạt nhanh.
Biển chữ nhật sơn màu xanh
Là biển chỉ dẫn rành rành đường đi.
Trên đường quốc lộ phẳng lì
Sơn vàng hai vạch không đi chèn vào.
Đi vào thì sẽ làm sao?
Lấn làn chèn vạch lẽ nào được tha.
Đi gần hay đi đường xa
Tôn trọng pháp luật mới là văn minh.
Nhớ lời vợ dặn
Nhớ lời em dặn đinh ninh
Rượu bia uống ít rồi mình ăn cơm
Khi còn chếnh choáng hơi men
Lên giường nằm tạm chớ nên ra đường.
Lên xe nhớ kiểm tra gương
Quai mũ cài chặt không vương vấn gì
Một hai đã quyết là đi
Giấy tờ đầy đủ không gì lăn tăn.
Khi đến ngã tư ngã năm
Nhớ giảm tốc độ để căn đúng đường.
Gặp khi trời tối đường trơn,
Tai nạn bất chợt dễ thường xảy ra
Muốn an toàn phải giảm ga
Cố lách cố vượt ấy là không nên.
Muốn rẽ, trước hết si-nhan
Khi vượt xe khác nhớ quan sát đường.
Dù ai chín nhớ mười thương
Gọi điện khi lái trên đường rất nguy
Tạm đỗ xem có việc gì
Xi-nhan chầm chậm cho xe sát đường.
Qua cổng viện, qua cổng trường
Học sinh đi lại sang đường rất đông
Luôn luôn ghi nhớ trong lòng
Còi nhiều inh ỏi cũng không ích gì
Trẻ em nghịch ngợm hiếu kỳ
Hàng năm, hàng bảy có khi ngược chiều
Những lời căn dặn đáng yêu
Đi xa càng nhớ nhớ nhiều nhớ em
Trong anh sáng một niềm tin
Đã đi về đích bình yên cả nhà.
HI , MK THU THẬP HẾT ĐÓ , NHỚ KB VÀ !
Bạn tham khảo nha:
Quê Cha, đất Mẹ của tôi
Đi xa lưu luyến, để rồi nhớ thương
Bây giờ xa tít ngàn phương
Mong ngày về với cố hương cội nguồn
Xóa tan đi hết nỗi buồn
Nỗi niềm sâu thẫm, ngàn muôn nỗi sầu
Bây giờ chờ đến bao lâu
Bao nhiêu ngày nữa, cùng nhau trở về
Nỗi lòng người ở xa quê
Tâm tư tình cảm tràn trề trong tôi
Chỉ là gió thoảng đầu môi
Chỉ là cơn gió, đơn côi một mình.
Viết nên hai chữ " Tâm Tình"
Gửi vào thương nhớ bóng hình quê hương.
Tham khảo nhé !
Thành công nhờ có thầy cô
Đỗ Trạng bởi có ông đồ ngày xưa
Dù ai từng trải nắng mưa
Không thầy dạy dỗ thì chưa nên người
Con ông Tướng hay ông Trời
Tất cả đều phải vâng lời thầy cô
Nếu không muốn mình ngây ngô
Chậm chạp, yếu đuối, hồ đồ, hư thân,...
Muốn hay phải học dần dần
Muốn giỏi thì phải chuyên cần, hăng say
Nền tảng là chữ cô thầy
Mở mang tri thức dựng xây cuộc đời
Về thăm trường cũ thân thương
Ôi sao vẫn nhớ vấn vương tâm hồn
Lòng ai sâu thẳm bồn chồn
Gọi thầy vọng lại ôn tồn như xưa
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Biết bao kỉ niệm ngày xưa đâu rồi
Tuổi thơ như cánh chuồn chuồn
Bay cao bay thấp lúc buồn lúc vui
Nhớ ai cay đắng ngọt bùi
Người thầy năm ấy buồn vui một thời
Yêu thầy nhiều lắm thầy ơi
Mái đầu pha sắc , phấn rơi bạc màu
Hình phạt ngày ấy trôi mau
Cùng bao bn cũ đi lau ghế bàn
Thầy ơi thầy ở đâu rồi
Bồn chồn con nhớ một thời ngày xưa.
uồn vui một thời
Đêm buồn nghe tiếng mưa rơi.
Rì rào tiếng gió, đầy vơi nỗi sầu.
Lặng thầm một cõi đêm thâu.
Những dòng suy nghĩ trong đầu trào dâng.
Nghĩ về cuộc sống bản thân.
Trầm tư lặng lẽ, bần thần đơn côi.
Nghĩ về tình cảm lứa đôi.
Vì trong nghịch cảnh để rồi nhớ thương.
Lắng nghe khúc nhạc du dương.
Kính mờ nhân ảnh màn sương mịt mờ.
Đêm buồn cảm giác bơ vơ.
Một mình đơn bóng, thẩn thờ trong tim.
Ngày đêm em học miệt mài
Cô yêu nghề giáo, giảng bài hăng say
Gần cô học lắm điều hay
Xa cô năm tháng chất đầy nhớ mong.
Gia đình đoàn tụ dưới rèm trời mưa
Mái nhà trú nắng sớm trưa
Tối về văng vẳng đong đưa điệu đàn
Công cha vất vã không màng
Nghĩa mẹ sớm tối gọn gàng trước sau
Mở lời cất tiếng ngọt ngào
Chăm nom dạy dỗ luôn trao nụ cười
Đàn em học hỏi đùa chơi
Thân bằng quyến thuộc cơ ngơi xum vầy
Tình thân gắn kết đắp xây
Ông bà yên dạ thân gầy tâm an
Bà con hàng xóm trong làng
Khác nào khúc ruột mọi đàng có nhau
Bạn bè giữ mãi tình sâu
Thầy cô trọng nghĩa ghi vào tim em
Thảnh thơi giấc ngủ êm đềm
Nhẹ nhàng mỗi bước bên thềm gần xa
Đất trời thoáng rộng bao la
Em vui tất dạ lời ca thăng trầm
Đàn chim về tổ quây quần
Bướm ong bay lượn đầu sân cạnh vườn
Hoa cười lá vỗ khoe sương
Gia đình nhộn nhịp tình thương ngập tràn
Bài thơ là mái ấm gia đình thân thương nơi có cha có mẹ,nơi tổ ấm thật sự có phép màu có thể dùng tình thương lắp đầy xua tan đi những mệt nhọc hình ảnh lời thơ miêu tả nhiều thế hệ sống hòa thuận yêu thương trong một mái nhà
Lớp em là lớp ngoan hiền
Bạn nào cũng giởi bạn hiền bạn ngoan
Mùa hè phượng ở rực trời
Học sinh các lớp rơi rơi lệ sầu
Thầy cô là mẹ là cha
Chúng em là những bông hoa điểm mười
kì nghỉ hè đã qua dần
Mà đầu óc của mình cứ hâm hâm
trời hôm nay hơi âm ấm
Và đây là một bài thơ hâm hâm
ngồi ở nhà nằm ngủ nướng
một vài con bướm thoang thoảng bay qua
ngồi dậy bắt bướm mà không ngờ
một bài thơ lục bát viết chưa xong
ngồi vào bàn nhanh như chớp
rồi thế là viết xong hết bài thơ
vậy mà nghỉ hè chưa hết
mình ngồi lết đết nằm ngủ mơ
Mùa hè nào gặp gỡ
Mùa hè nào chia ly
Mùa hè nào hội ngộ
Tôi cầm trên tay hai mùa hè rực rỡ
Còn mùa hè cuối cùng rơi đi đâu?
Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mất
Xin trả lại cho tôi
Xin trả lại cho tôi người yêu tôi
Dẫu chỉ là xác con ve sầu chết khô
Ấy chính là mùa hè của tôi
Ngủ quên trong nách lá
Những ngọt bùi tôi đã nếm trải
Những đắng cay tôi đã nếm trải
Những mùa hè bỏng rát sau lưng
Còn mùa hè cuối cùng tôi gặp lại
Trốn đi đâu ngoài tầm mắt tôi tìm?