Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội Những phố dài xao xác hơi may Người ra đi đầu không ngoảnh lại Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.
Người Hà Nội, và cả những ai không phải người Hà Nội nhưng biết và yêu Hà Nội, phải cám ơn Nguyễn Đình Thi vì trong bài thơ "Đất nước" viết thời kháng chiến chống Pháp, ông đã dành riêng cho Hà Nội một khổ thơ đầy cảm xúc và ấn tượng sau đây:
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội Những phố dài xao xác hơi may Người ra đi đầu không ngoảnh lại Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy. Đây là Hà Nội trong mắt nhìn của hoài niệm. Vì là hoài niệm nên chỉ có những gì là đọng nhất, sâu nhất. Hà Nội mùa thu, có biết bao điều đáng nói. Nhưng nói gì đây để vần rất chung mà lại rất riêng cho Hà Nội? Nói gì đây để vẫn là Hà Nội của mọi người vẫn của riêng mình, cho ai cũng nhận ra nhưng lại vẫn không phải là những điều mà trước mình người ta đã nói? Và, Nguyễn Đình Thi đã chọn:
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội Những phố dài xao xác hơi may.
Một từ chớm đứng trước từ "lạnh" thật gợi rất đúng một ngày thu Hà Nội. Chớm lạnh là mới bắt đầu trở lạnh, là đã lạnh nhưng chưa phải thật sự lạnh, là cái lạnh tuy đã đến nhưng...
"Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá ....rơi..... đầy." ?
Nắng được tác giả ví như đại sứ của mùa xuân rất hợp lý. Nắng ấp ủ những mầm xanh mới nhú, mang hơi ấm cho cây lá hoa cỏ sau mùa đông lạnh giá. Điều này cho thấy nắng rất quang trọng đối với đời sống của mỗi sinh vật hàng ngày khiến cho mọi thứ trở nên tươi đẹp hơn
Hà Nội vào thu. Phải chăng không khí luôn mang theo những dư vị thật ngọt ngào của mùa đẹp nhất trong năm? Lòng nao nao mênh mang một nỗi buồn xa vắng. Vẻ đẹp của thu đến từ những buổi sáng tinh mơ, se lạnh, những con đường tĩnh lặng chớm màu nắng vàng mênh mang, mênh mang.
Hà Nội vào thu. Phải chăng không khí luôn mang theo những dư vị thật ngọt ngào của mùa đẹp nhất trong năm? Lòng nao nao mênh mang một nỗi buồn xa văng. Vẻ đẹp của thu đến từ những buổi sáng tinh mơ, se lạnh, những con đường tĩnh lặng chớm màu nắng vàng mênh mang, mênh mang.
a) Giữa vườn lá xum xuê , xanh mướt , còn ướt đẫm sương đêm , cây hoa khẽ nghiêng mình , xao động , làm duyên với làn gió sớm
- CN : Cây hoa
- VN : khẽ nghiêng mình , xao động , làm duyên với làn gió sớm
b) Mỗi lần Tết đến , đứng trước cái chiếu bày tranh làng Hồ trải trên các nền phố Hà Nội , lòng tôi lại thấm thía một nỗi biết ơn đối với những người nghệ sĩ tạo hình của nhân dân.
- CN : Lòng tôi
- VN : lại thấm thía một nỗi biết ơn với những người nghệ sĩ tạo hình của nhân dân
c) Ngay thềm lăng , mười tám cây vạn tuế tượng trưng cho một đoàn quân danh dự đứng trang nghiêm.
- CN : Mười tám cây vạn tuế đứng tượng trưng cho một đoàn quân danh dự
- VN : đứng trang nghiêm
d) Trưa , nước biển xanh lơ và khi chiều tà , nước biển đổi sang màu xanh lục.
Vế 1 : - CN : Nước biển
: - VN : xanh lơ
Vế 2 : - CN : Nước biển
: - VN : đổi sang màu xanh lục
Học tốt #
â, là câu đơn
b là câu ghép
c là câu ghép
xác định chủ ngữ ,vị ngữ dể bn tự làm
a) CN: ánh nắng ban mai
VN: trải xuống cánh đồng vàng óng, xua tan dần hơi lạnh đầu đông
=> câu đơn
b) CN1: làn gió nhẹ
VN1: chạy qua
CN2: những chiếc lá
VN2: lay động như những đốm lửa vàng, lửa đổ bập bùng cháy
=> câu ghép
c) CN1: nắng
VN1: lên
CN2: nắng
VN2: chan mỡ gà trên những cánh đồng lúa chín
=> câu ghép
B. Lạnh
[ ý kiến riêng]
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội Những phố dài xao xác hơi may Người ra đi đầu không ngoảnh lại Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.;