K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 1 2021

khó quá à ! hay cậu xem xem youtube thử đi .

Cầm bút lên định viết một bài thơ

    Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo

    Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo

    Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.  

    Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ

    Đâu là cha, là mẹ, là thầy…

    Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…

    Biết bao giờ con lớn được,  

    Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”

    Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…

    Những con chữ đều đều xếp thẳng

    Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.

    Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu

    Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh

    ♛Candy♛:

Cửa sổ xe ù ù gió mạnh

    Con đường trôi về phía chẳng là nhà…  

    Mơ màng nghe tiếng cũ ê a

    Thầy gần lại thành bóng hình rất thực

    Có những điều vô cùng giản dị

    Sao mãi giờ con mới nhận ra.

K MK NHA ♥♥♥

20 tháng 11 2016
 Hồ xuân Hương là một trong rất ít phụ nữ Việt Nam thời phong kiến có tác phẩm văn học lưu truyền cho đến ngày nay. Bà được mệnh danh là Bà chúa thơ Nôm. Cuộc đời của bà vẫn còn là một vấn đề đang được nghiên cứu. Bà thường mượn cảnh , mượn vật để nói lên thân phận người phụ nữ thời bấy giờ, bài thơ “Bánh trôi nước” là một trong số đó.

“Thân em vừa trắng lại vừa tròn

Bảy nổi ba chìm với nước non

Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn

Mà em vẫn giữ tấm lòng son”

Bánh trôi nước-một loại bánh dân dã, bình thường thấy quanh năm, được Hồ xuân Hương miêu tả một cách sinh động về màu sắc, hình dáng như là chiếc bánh đang tự nói về chính mình:

“Thân em vừa trắng lại vừa tròn”

Qua đó, người phụ nữ Việt Nam có thể hóa thân vào những chiếc bánh dân dã đáng yêu ấy. Bà không dùng “khuôn mặt hình trái xoan”, hay “đôi mày hình lá liễu” để mô tả vẻ đẹp quý phái của phụ nữ , trái lại bà dùng hình tượng “tròn”, “trắng” để cho ta có thể liên tưởng đến một vẻ đẹp mạnh mẽ, xinh xắn .Bên cạnh đó, điệp từ “vừa” càng làm tăng thêm sự tự hào về vẻ đẹp ngoại hình của người phụ nữ Việt Nam. Người phụ nữ Việt Nam mạnh khỏe, xinh xắn, đáng yêu là thế, còn cuộc đời của họ thì sao? Trong xã hội phong kiến xưa, số phận người phụ nữ cũng lênh đênh chìm nổi như chiếc bánh trôi nước trong nồi.

“Bảy nổi ba chìm với nước non”

Cuộc đời long đong, gian truân đầy sóng gió dường như đã dành sẵn cho người phụ nữ Việt Nam trong xã hội phong kiến, nghe như một tiếng than thầm, cam chịu, nhưng cũng phảng phất vẻ cao ngạo của họ. Cũng nổi , cũng chìm, nhưng lại nổi chìm “với nước non” .

“Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn”

Lời thơ có vẻ trở nên cam chịu, người phụ nữ xưa vốn không có một vai trò gì trong xã hội. Họ không tự quyết định được số phận của mình, cuộc đời họ từ khi mới sinh ra cho đến lúc lìa đời là một cuộc sống hoàn toàn phụ thuộc. Khi còn nhỏ thì phụ thuộc vào cha mẹ, khi lấy chồng thì phụ thuộc vào chồng, chồng mất thì phụ thuộc vào con cái. Họ không có cuộc sống của riêng họ, cuộc sống của họ chỉ để tô điểm thêm cho cuộc sống của người khác. Thế nhưng, thơ của Hồ xuân Hương lại phảng phất chút phớt lờ, bất cần. Thấp thoáng đâu đó trong thơ bà có chút phảng kháng, chống cự lại những quan điểm bất công thời ấy. Nếu như trong ca dao, người phụ nữ được ví: “Thân em như tấm lụa đào – Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai” chỉ để thể hiện thân phận lênh đênh , thì trong thơ của Hồ xuân Hương ngoài việc miêu tả số phận người phụ nữ còn khẳng định nhân cách, vẻ đẹp tâm hồn người phụ nữ

“Mà em vẫn giữ tấm lòng son”

Cuộc đời có bạc bẽo, bất công ,cuộc sống có gian khổ , long đong như thế nào chăng nữa, người phụ nữ vẫn giữ được sự son sắt, thủy chung cùng những phẩm chất tốt đẹp của mình. Đó là sự khẳng định của bà và đó cũng chính là phẩm chất cao quý của người phụ nữ Việt Nam.

Với hình tượng cái bánh trôi nước, Hồ xuân Hương đã nói lên được vẻ đẹp, phẩm chất trong trắng, son sắt của người phụ nữ, đồng thời cũng đã đề cập đến một vấn đề xã hội rộng lớn đối với người phụ nữ – sự bình đẳng giới. Đây cũng chính là vấn đề mà xã hội tốt đẹp của chúng ta đang xây dựng. Cám ơn bà đã để lại cho đời một bài thơ thật đẹp.
  
20 tháng 11 2016

1) điểm mấu chốt trong lá thư của người bố là bộc lộ tình cảm người mẹ đối với en-ri-co và tác giả mún hiện hình tượng người mẹ cao cả và vĩ đại trong lòng người đọc nên tác giả lấy tên là mẹ tôi

17 tháng 12 2017

kb vs mk nha

    AN TOÀN GIAO THÔNG

   Muốn có an toàn giao thông

Hơi thở người lái phải không có cồn.

   Chỉ có một chút hơi men

Thao tác không chuẩn đi liền rủi ro.

  Chân phanh đạp nhầm chân ga

Xe yêu bỗng chốc hóa ra tử thần.

  Nhiều người tự nhận đàn anh

Cậy tay lái lụa tung hoành đường xa

   Đường tốt cứ phóng hết ga

Chỉ trong tích tắc thế là tai ương.

  Tất cả tai nạn trên đường

Đa phần tốc độ là thường rất cao.

  Trời đêm sáng được nhờ sao

An toàn có được nhờ vào lương tâm.

BIỂN BÁO GIAO THÔNG

  Lái xe trên đường giao thông

Không thuộc biển báo là không an toàn.

  Biển tam giác sơn màu vàng

Biển báo nguy hiểm lại càng khắc ghi.

  Biển tròn vành đỏ nói gì?

Đó là biển cấm không đi ngược chiều.

  Mũi tên dù chỉ hướng nào

Có một gạch chéo đi vào phạt nhanh.

  Biển chữ nhật sơn màu xanh

Là biển chỉ dẫn rành rành đường đi.

  Trên đường quốc lộ phẳng lì

Sơn vàng hai vạch không đi chèn vào.

  Đi vào thì sẽ làm sao?

Lấn làn chèn vạch lẽ nào được tha.

  Đi gần hay đi đường xa

Tôn trọng pháp luật mới là văn minh.

  Nhớ lời vợ dặn

Nhớ lời em dặn đinh ninh

  Rượu bia uống ít rồi mình ăn cơm

Khi còn chếnh choáng hơi men

  Lên giường nằm tạm chớ nên ra đường.

  Lên xe nhớ kiểm tra gương

Quai mũ cài chặt không vương vấn gì

  Một hai đã quyết là đi

Giấy tờ đầy đủ không gì lăn tăn.

  Khi đến ngã tư ngã năm

Nhớ giảm tốc độ để căn đúng đường.

  Gặp khi trời tối đường trơn,

Tai nạn bất chợt dễ thường xảy ra

  Muốn an toàn phải giảm ga

Cố lách cố vượt ấy là không nên.

  Muốn rẽ, trước hết si-nhan

Khi vượt xe khác nhớ quan sát đường.

  Dù ai chín nhớ mười thương

Gọi điện khi lái trên đường rất nguy

  Tạm đỗ xem có việc gì

Xi-nhan chầm chậm cho xe sát đường.

  Qua cổng viện, qua cổng trường

Học sinh đi lại sang đường rất đông

  Luôn luôn ghi nhớ trong lòng

Còi nhiều inh ỏi cũng không ích gì

  Trẻ em nghịch ngợm hiếu kỳ

Hàng năm, hàng bảy có khi ngược chiều

  Những lời căn dặn đáng yêu

Đi xa càng nhớ nhớ nhiều nhớ em

Trong anh sáng một niềm tin

Đã đi về đích bình yên cả nhà.

          HI , MK THU THẬP HẾT ĐÓ , NHỚ KB VÀ !

16 tháng 11 2018

Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con, một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.