Cô tên họ Mịch Chi, hiện đang là sinh viên năm nhất của một trường nghệ thuật. Thật sự mà nói vẻ ngoài cũng có phần hơn người một chút, được mẹ ban cho làm da trắng mịn, vóc người nhỏ nhắn nhưng sở hữu được cặp đào tròn trịa, còn thêm cặp mông căng tròn đẩy đà kia nữa. Thật dễ khiến người khác động lòng
Ngoài ra cô còn đuoc khuyến mãi thêm cặp mắt to tròn, cùng đôi môi nhỏ xinh như hai cánh hoa đào, sống mũi thanh tú, khuôn cằm thon gọn chuẩn v-line. Quả thật xem ra cô cũng không tệ.
Về việc học, tính ra cô cũng không giỏi việc học hành cho lắm. May thay có một chút năng khiếu về ca hát, diễn xuất kèm thêm vớt vác một ít cô may mắn lắm mới lọt được một chân vào trường hiện giờ.
Còn về tính cách, có thể nói nó không hề liên quan gì đến ngoại hình kia của cô. Thục nữ ư, cô không hề, đoan trang dịu dàng của một đứa con gái đối với cô dường như là một khái niệm cô chưa bao giờ ngộ ra được.
Ngoài ra cô còn đi làm thêm nữa, kiếm một ít tiền tiêu vặt để không phải phụ thuộc quá nhiều vào gia đình ấy mà. Cô cũng là một cô gái rất chăm chỉ, làm việc ngày đủ 8 tiếng sau khi tan học, về đến nhà thì lăn ra ngủ như chết. Không bạn trai, không tụ tập bè bạn. Cứ như thế cuộc sống của cô trôi qua cũng bình lặng, cho đến một ngày.....
Hôm nay là một ngày cuối tuần, mấy hôm trước đây thôi hầu như tất thảy moii người ai cũng đang hoang mang trước thông tin sắp tới sẽ xảy ra huyết nguyệt. Chả là ai cũng đồn đoán nào là tận thế đến nơi rồi, rồi nào là sắp có đại hoạ gì gì đó giáng xuống. Và thông tin cái ngày đó xảy ra chính xác là rơi vào hôm nay, ngày sinh nhật của Mịch Chi.
Chả lẽ số mạng cô xấu đến vậy sao? Sinh nhật mà lại trúng vào ngày đại hoạ nhân loại? Dẫu không tin cái ngày tận thế quái quỉ gì đó, nhưng sao lại ném trúng ngay vào sinh nhật của cô chứ?
Mịch Chi bỏ ngoài tai tất cả lời nói của bạn bè rằng hôm nay không nên ra đường là tốt nhất để tránh tai hoạ, rằng huyết nguyệt là một điềm rât xui xẻo. Cô vẫn ra đường, vẫn sinh hoạt bình thường. Cô còn phải ăn mừng sinh nhật bước sang tuổi 19.
Kì thật là hôm nay ai tan học tan làm xong cũng đều tranh thủ chạy ngay về nhà, có vẻ là để tránh "tai hoạ" chăng? Riêng Mịch Chi, cô vẫn vô tư la cà cùng hai đứa bạn thân nhất ở quán lẩu nướng ven đường.
Đang ăn vui vẻ thế đấy thôi, bỗng dưng Mịch Chi cảm thấy muốn đi giải quyết bầu tâm sự đang đầy ấp trong người, cô đứng dậy thì từ đâu một tên khốn nạn bay đến giật đi cái balo cô đang cầm trên tay. Mịch Chi hoảng hốt chạy theo hắn ta thì trước mặt cô có một ánh đèn rất chói, làm cô phải lấy tay che bớt lại. Và rồi trước mặt tối sầm, cô chỉ kịp nghe một tiếng tông thật mạnh, hất xa cô vài chục mét. Mọi thứ im bặt, cả cô cũng thế.
#Lạnh_Mong mn ủng hộ