K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 2 2019

oh

10 tháng 1 2019

cậu muốn mọi người có thể hiểu được cậu và sẻ chia với cậu đúng không?

10 tháng 1 2019

nhạt

_Cảm ơn và cậu cx thế !! Tuy t vẫn một mình :))

#Ginnn

Để tui kể mấy người nghe, tại bây giờ mới lên mới thấy ngày trước có nhiều thứ ở đây thật đó. Ngày trc có ai tên Cưu, nổi lắm, ở đâu cũng cưu cưu! Và còn chị Xu, k5, xinh xinh cũng nổi, hồi đó được mấy bạn trẻ iu quý lắm! Rồi nhiều người, chị nào k1 nữa! chị k1 đó, thi làm ngành dược, đã off từ lâu rồi! Ai cũng nói nhớ! Tui thì chơi dăm ba cái này giải trí hà! Nên tui không...
Đọc tiếp

Để tui kể mấy người nghe, tại bây giờ mới lên mới thấy ngày trước có nhiều thứ ở đây thật đó.

Ngày trc có ai tên Cưu, nổi lắm, ở đâu cũng cưu cưu!

Và còn chị Xu, k5, xinh xinh cũng nổi, hồi đó được mấy bạn trẻ iu quý lắm!

Rồi nhiều người, chị nào k1 nữa!

chị k1 đó, thi làm ngành dược, đã off từ lâu rồi!

Ai cũng nói nhớ!

Tui thì chơi dăm ba cái này giải trí hà!

Nên tui không có quá khích! Nhưng mà bây giờ tui vẫn nhớ tên với cả các thứ tui cũng thấy tui giỏi!

mấy người mới chơi chắc chẳng hiểu tui nói gì đâu kkk

nma ai chơi lâu rồi chắc chẳn biết tui đang nói cgi!

Hồi đó, còn các nhóm hội! Lập nhóm nè, rồi chơi chung, nói dăm ba câu chuyện trẻ trâu xàm xí mà cũng thấy vui, giờ tui thấy tui nhớ mấy kỉ niệm đó tui vui lắm! Tui không thấy ghét bỏ trẻ trâu hay gì đâu!

Cũng lên xem có ai quen không!

Nào là Cưu nè, Xu nè, Ngọc Nhóc Siêu Quậy nữa, Jin nữa!

haha! Nhớ quá trời đó!😌🙂 🙂

7
9 tháng 4 2020

vui ghê

bh vẫn còn ai đó nhớ đến mk

9 tháng 4 2020

haha!

nhớ chứ nhớ chứ!

Thứ hai, ngày 23, tháng 3, năm 2020.Ngày đó là ngày giúp lễ của tôi. Lúc đó có dịch bệnh Covid 19. Cha phó Kiệt bắt giáo dân của nhà thờ phải đeo khẩu trang. Đang là Mùa Chay, cho nên rất khó để kiếm khẩu trang y tế. Lúc đó, tôi có khẩu trang y tế, tôi đeo vào và Như, bạn của tôi cũng có và cũng đeo. Sau đó, tôi thấy Cha cũng đeo. Tôi, Như và Cha Kiệt cùng nói chuyện với nhau một lúc thì gần...
Đọc tiếp

Thứ hai, ngày 23, tháng 3, năm 2020.

Ngày đó là ngày giúp lễ của tôi. Lúc đó có dịch bệnh Covid 19. Cha phó Kiệt bắt giáo dân của nhà thờ phải đeo khẩu trang. Đang là Mùa Chay, cho nên rất khó để kiếm khẩu trang y tế. Lúc đó, tôi có khẩu trang y tế, tôi đeo vào và Như, bạn của tôi cũng có và cũng đeo. Sau đó, tôi thấy Cha cũng đeo. Tôi, Như và Cha Kiệt cùng nói chuyện với nhau một lúc thì gần đến lễ. Lúc đó, tôi mang Sách Thánh ra. Khi tôi mang ra thì mấy đứa thiếu nhi cười. Tôi liền đi vào. Tôi vào thì Cha Phó liền nói:" Đây là lần đầu tiên trong đời đeo khẩu trang khi làm thánh lễ." Rồi Cha nói tiếp:"Chắc ra mọi người cười cho con mình." Tôi và Như nói:" Làm gương mà Cha". Khi đó, tôi cùng Như và Cha Kiệt cười cùng nhau.

0

_Jin đây =))

Đổi thành Jiin cho nó lạ

Moa~~

12 tháng 4 2020

kk

Lần đầu viết chuyện, không hay nhể, một câu chuyện có thật của ai đó. ... Không có đềNgày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái...
Đọc tiếp

Lần đầu viết chuyện, không hay nhể, một câu chuyện có thật của ai đó. ...

Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel. 
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
                    Tôi không dám nói ra vì sợ.
                    Sợ anh biết tôi thích anh.
                   Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
                   Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?
#Moon

0
– Lần đâu đăng truyện nên sai xót gì mọi ngừi cứ nói 📷 Còn cãm thấy không thích thì cứ bấm nút cho qua chứng đừng cmt chữi ạ 📷 . Vào truyện lun nhé !– Mẹ kễ tui nghe câu truyện về ngừi dì ( Bạn thân cũa mẹ ) dì ấy không được đẹp vì mặt có 1 cục bứu rất to . nhưng được là dì ấy hiền lành . tốt bụng . nho nhã . Nhà thì ỡ có ôq nội và dì à . vì ba mẹ dì đi làm xa . lưc...
Đọc tiếp

– Lần đâu đăng truyện nên sai xót gì mọi ngừi cứ nói 📷 Còn cãm thấy không thích thì cứ bấm nút cho qua chứng đừng cmt chữi ạ 📷 . Vào truyện lun nhé !
– Mẹ kễ tui nghe câu truyện về ngừi dì ( Bạn thân cũa mẹ ) dì ấy không được đẹp vì mặt có 1 cục bứu rất to . nhưng được là dì ấy hiền lành . tốt bụng . nho nhã . Nhà thì ỡ có ôq nội và dì à . vì ba mẹ dì đi làm xa . lưc đó dì ấy tầm 20 tuỗi nhà thì nằm troq trung cư . trưa nào dì cũng ghé qua nhà ngoại tui đễ kiếm mẹ đi ăn rồi trò chuyện . không hiễu sao bữa đó mẹ tôi bão với dì là bận việc không đi được nên dì đi 1 mình đi . dì thì cũng không nói gì chĩ nói với mẹ tui là . khi nào rãnh bà ghé sang nhà tui chơi sẵng thăm ông nội . ông nôụ nhắc bà . rồi dì đi 1 mạch lên trung cư . vô tới nhà dì ngũ . không hiễu sao dì nghe có ai đó trên tầng trên kêu dì lên giúp ( Chĩ là mơ thôi nhé mọi ngừi vì lúc đó dì đang ngũ ) dì cũng chạy lên và rồi chuyện diễn biến không hay ập đến dì không rõ tại sao dì chết với tư thế thắt cỗ . lè lữi . mặt đồ đõ . mà nói đúq hơn dây thắt cỗ 9 là quần nâu cũa ôq nội dì ấy . kèm lá thư . ” Ông nội ! có 1 ông ỡ trên tầng trên bắt con phãi làm như vậy , ỗng ép con phãi làm theo không thì ỗng giết cã nhà mình . ông nội đừng buồn . con có hâm cháu cho ông nội xoq rồi . ông nội nhớ ăn ” ( mẹ tui không nói lí do vì sao dì chết ) tới đó đâí hôi . nhưq cãnh dì treo cỗ là ỡ nqoài cữa nhà dì nếu ai lên cầu thaq lên tới từng ba là thấy ngay và liền lun . lúc đó có chú ỡ truq cư đi đâu về í thì đi lên lầu tầm tới lầu 3 là ngay chỗ nhà dì . vừa thấy ôq tính la không hiễu lí do gì miện ú ớ .mà tình cơ mẹ tui lên thấy dì thắt cỗ mẹ tui khóc liệm mà muốn xĩu cũng không được mà mắt cứ nhìn dì mà khóc miết . lúc lo hậu sự ba mẹ dì về nhờ mẹ tui là ỡ lại giúp vì mẹ tui cũng côi ba mẹ dì như ba mẹ ruột í . lúc đó mẹ đồq ý ỡ lại . đêm đầu không sao . đêm thứ 2 ngừi đi viếng rất ích nên mẹ xin về trước đễ côi nhà nqoại sao . thì ra tới chỗ thắt cỗ mẹ thấy dì nqồi khóc .mẹ tui thì gan lắm chã sợ ma . vừa nhìn là bíc ngay dì liền chạy lại mà khóc rồi dì kễ lại mọi chuyện ỡ trên như tui kễ mấy bạn đâí cho mẹ tui bíc . mẹ tui chợt nhớt là ôq tầng 4 chết vì thất tình nên thắt cỗ tự tữ . dì tui thì hiền lành nên không biết là mình gặp ma hay không hay là gì gì đó mà nqe ôq ấy làm như vậy .sáq thứ 3 là đưa dì đi thêu . thì trước khi đi thêu . mẹ tui kêu gđ dì lên tầng 4 cúng và làm cầu siu cho ôq ấy kẽo ôq ấy phá gđ dì nữa . rồi cho đến gần 49ngày . dì về . dì bão mẹ tui . Nếu bữa đó không có bà giúp gđ tui là chạc sc ông nội tui cũng đi theo tỗ tiên rồi . ông ấy nói tôi là tôi mà làm gì không vừa lòng ông . ông cho cã nhà ăn trầu cùng tỗ tiên . Hờiii . nói thậc mọi ngừi . tui thì tui là ng tôn giáo . nhà ai cũng đạo mõi mẹ tôi không theo đạo nhưnq tôi tin lúc nào cũng có linh hồn oan ức xuq qanh mình đang đễ mình giúp họ giãi hàm ức . Truyện tui kễ là thôq điệp từ dì ấy cho mẹ tui bíc sự việc vì sao dì chết và mẹ tui cũng không muốn kễ cho tui nhưng khi nhìn lúc giỗ dì mẹ đìu khóc r than thỡ nqồi nch 1 mình miết hết 1 ngày giỗ r thôi . tui đành năn nĩ kễ lắm mới kễ . truyện kh ghê nhưng tui chĩ chia sẽ câu chuyện buồn cũa mẹ tui hôi . 100% là thật kh bịa chuyện khi liên quan đến tâm linh

0
Cô tên họ Mịch Chi, hiện đang là sinh viên năm nhất của một trường nghệ thuật. Thật sự mà nói vẻ ngoài cũng có phần hơn người một chút, được mẹ ban cho làm da trắng mịn, vóc người nhỏ nhắn nhưng sở hữu được cặp đào tròn trịa, còn thêm cặp mông căng tròn đẩy đà kia nữa. Thật dễ khiến người khác động lòngNgoài ra cô còn đuoc khuyến mãi thêm cặp mắt to tròn, cùng đôi môi...
Đọc tiếp

Cô tên họ Mịch Chi, hiện đang là sinh viên năm nhất của một trường nghệ thuật. Thật sự mà nói vẻ ngoài cũng có phần hơn người một chút, được mẹ ban cho làm da trắng mịn, vóc người nhỏ nhắn nhưng sở hữu được cặp đào tròn trịa, còn thêm cặp mông căng tròn đẩy đà kia nữa. Thật dễ khiến người khác động lòng

Ngoài ra cô còn đuoc khuyến mãi thêm cặp mắt to tròn, cùng đôi môi nhỏ xinh như hai cánh hoa đào, sống mũi thanh tú, khuôn cằm thon gọn chuẩn v-line.  Quả thật xem ra cô cũng không tệ.

Về việc học, tính ra cô cũng không giỏi việc học hành cho lắm. May thay có một chút năng khiếu về ca hát, diễn xuất kèm thêm vớt vác một ít cô may mắn lắm mới lọt được một chân vào trường hiện giờ.

Còn về tính cách, có thể nói nó không hề liên quan gì đến ngoại hình kia của cô. Thục nữ ư, cô không hề, đoan trang dịu dàng của một đứa con gái đối với cô dường như là một khái niệm cô chưa bao giờ ngộ ra được.

Ngoài ra cô còn đi làm thêm nữa, kiếm một ít tiền tiêu vặt để không phải phụ thuộc quá nhiều vào gia đình ấy mà. Cô cũng là một cô gái rất chăm chỉ, làm việc ngày đủ 8 tiếng sau khi tan học, về đến nhà thì lăn ra ngủ như chết. Không bạn trai, không tụ tập bè bạn. Cứ như thế cuộc sống của cô trôi qua cũng bình lặng, cho đến một ngày.....

Hôm nay là một ngày cuối tuần, mấy hôm trước đây thôi hầu như tất thảy moii người ai cũng đang hoang mang trước thông tin sắp tới sẽ xảy ra huyết nguyệt. Chả là ai cũng đồn đoán nào là tận thế đến nơi rồi, rồi nào là sắp có đại hoạ gì gì đó giáng xuống. Và thông tin cái ngày đó xảy ra chính xác là rơi vào hôm nay, ngày sinh nhật của Mịch Chi.

Chả lẽ số mạng cô xấu đến vậy sao? Sinh nhật mà lại trúng vào ngày đại hoạ nhân loại? Dẫu không tin cái ngày tận thế quái quỉ gì đó, nhưng sao lại ném trúng ngay vào sinh nhật của cô chứ?

Mịch Chi bỏ ngoài tai tất cả lời nói của bạn bè rằng hôm nay không nên ra đường là tốt nhất để tránh tai hoạ, rằng huyết nguyệt là một điềm rât xui xẻo. Cô vẫn ra đường, vẫn sinh hoạt bình thường. Cô còn phải ăn mừng sinh nhật bước sang tuổi 19.

Kì thật là hôm nay ai tan học tan làm xong cũng đều tranh thủ chạy ngay về nhà, có vẻ là để tránh "tai hoạ" chăng? Riêng Mịch Chi, cô vẫn vô tư la cà cùng hai đứa bạn thân nhất ở quán lẩu nướng ven đường.

Đang ăn vui vẻ thế đấy thôi, bỗng dưng Mịch Chi cảm thấy muốn đi giải quyết bầu tâm sự đang đầy ấp trong người, cô đứng dậy thì từ đâu một tên khốn nạn bay đến giật đi cái balo cô đang cầm trên tay. Mịch Chi hoảng hốt chạy theo hắn ta thì trước mặt cô có một ánh đèn rất chói, làm cô phải lấy tay che bớt lại. Và rồi trước mặt tối sầm, cô chỉ kịp nghe một tiếng tông thật mạnh, hất xa cô vài chục mét. Mọi thứ im bặt, cả cô cũng thế.

#Lạnh_Mong mn ủng hộ

0