Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mặt trời đã lên em bắt đầu thức dậy ,em đánh răng rữa mặt ăn sáng . Ăn xong , em rữa chén giúp mẹ .Và em liền cầm chổi quét nhà và thềm thật sạch . Sau đó em đi giặt đồ và phơi đồ.Rồi em đi nhổ cỏ sau vườn thật sạch . Đã làm xong việc nhà , em liền đi trông em, em pha sữa cho em uống và ru em ngủ . Trong lúc em ngủ thì em đi nấu cơm cho cả nhà . Một ngày thật bận rộn nhưng thật là vui vẻ . +
Một ngày chủ nhật mới bắt đầu. Đây cũng là ngày mà tôi có thể phụ giúp mẹ làm những công việc nhà mà hàng ngày mẹ một mình phải gánh chịu.
Khi trời vừa ló dạng thì tôi đã trở dậy. Chao! Ánh nắng hôm nay đẹp quá. Tôi vui vẻ làm vệ sinh mặt mũi, tập thể dục cho khỏe khoắn rồi bắt đầu một ngày mới.
Tôi lấy thức ăn ra cho gà ăn, chú lợn trong chuồng thấy thế nhảy chồm lên thành như ganh tỵ với lũ gà. Tôi bảo:
- Đợi tí thì cũng tới phiên chú mà!
Cho gà ăn xong thì tôi lấy tấm cám cho lợn ăn. Khi no căng nó không kêu nữa mà nằm phịch xuống chuồng trông đến là sướng. Mấy chị gà mái tục tục gọi con ra vườn kiếm thêm thức ăn. Cho gia súc ăn xong tôi lấy chổi quét nhà. Mẹ tôi đã làm cơm sẵn và lên ruộng với bố tôi từ lâu. Tôi vào buồng giục bé Hà em tôi dậy. Dẫn nó đi rửa mặt nhưng nó không chịu vì hằng ngày mẹ làm công việc này chứ không phải tôi. Tôi dỗ dành nó mãi nó mới chịu. Rửa mặt xong, tôi lấy đồ chơi ra cho nó chơi rồi tôi học bài. Chỉ vừa học được một tí là nó đã khóc thét lên than đói bụng. Tôi lấy cơm ra đút cho nó ăn nhưng nó không chịu cho tôi đút mà đòi tự nó ăn. Thấy vậy, tôi nói:
- Để chị đút cho rồi chị kể chuyện cho cưng nghe!
Nó rất thích nghe kể chuyện nên ăn liền hai bát cơm, ăn xong nó đòi tôi kể chuyện, tôi bảo:
- Lên võng nằm rồi chị kể chuyện cho.
Nó lên võng nằm, tôi cất giọng kể. Câu chuyện vòng vo chưa hết thì nó đã ngủ từ lúc nào. Thấy vậy, tôi dọn dẹp nhà cửa và học bài. Học bài xong tôi đem cơm ra đồng cho bố mẹ. Cánh đồng vào vụ đông xuân thật đẹp. Bố mẹ tôi đang gặt lúa. Người cúi xuốg với từng động tác nhẹ nhàng. Tôi đến bên mẹ, nói khẽ:
- Mẹ, ăn cơm!
Mẹ ngước lên âu yếm nhìn rồi bảo tôi để cơm trên bờ mẫu. Tôi để đó rồi ra về. Về đến nhà tôi rủ mấy đứa bạn ở xóm đến chơi. Chiều xế, ánh nắng nhạt dần, tôi lấy nồi ra nấu cơm, hâm lại đồ ăn. Rồi pha nước tắm cho bé Hà. Tắm xong, tôi dẫn nó ra cổng đón mẹ. Mẹ đã về, nó chạy ra sà vào lòng mẹ. Mẹ thơm lên đầu nói hỏi:
- Ở nhà ai tắm cho con vậy?
Nó ngọng ngịu trả lời:
- Ị... ai...
Mẹ dắt nó vào nhà, tôi hỏi:
- Bố đâu rồi mẹ?
Mẹ bảo:
- Bố đang đi đằng sau ấy!
Thấp thoáng ngoài cổng bố đang về. Tôi nói với mẹ đi tắm cho khỏe rồi ăn cơm.
- Ớ ...ị...ai...ể... uyện ay ó ẹ.
- Cái Hà ngọng nghịu trong bữa cơm như vậy.
Mẹ nói:
- Hôm nay con nấu cơm ngon quá!
Tôi biết mẹ nói thế là để thưởng công sức của tôi. Cơm xong, trời chập choạng, gia đình sum họp vui vẻ xung quanh ngọn đèn lớn đặt giữa bàn.
Thế là một ngày chủ nhật trôi qua, ngày chủ nhật ấy sao tôi thấy ngắn ngủi quá. Tôi chỉ có ngày này để giúp đỡ bố mẹ thôi. Và hôm nay, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Tôi tự hứa là mình sẽ giúp đỡ bố mẹ những lúc nào bài vở đã xong bất kể là ngày nào chứ không phải chờ ngày chủ nhật như hôm nay nữa.
Như mọi ngày, buổi sáng, em dậy sớm.Sau khi rửa mặt, vệ sinh cá nhân, em xuống nhà ăn sáng rồi cùng các bạn đi học.Trên lớp, em chăm chú lắng nghe cô giảng bài.Em ăn bán trú tại trường nên 5 giờ chiều mới về nhà.Sau đó, em tắm rồi phụ mẹ nấu cơm.Sau khi ăn cơm xong, em rửa bát rồi học bài.Đến 9 rưỡi, em xem ti vi một lúc.Thấy đã muộn, em soạn sách vở cho ngày hôm sau, vệ sinh cá nhân rồi đi ngủ.
Thành phố lúc sớm mai thật quang đãng, mát mẻ. Trên đường, người và xe cộ còn thưa thớt. Ra khỏi thành phố, xe rẽ ra quốc lộ I và bắt đầu tăng tốc. Em ngồi ghế sát cửa sổ nên tha hồ ngắm phong cảnh hai bên đường. Chẳng mấy chốc, xe đã tới ngã ba đi Đà Lạt. Từ đây, quốc lộ 20 uốn mình chạy giữa một màu xanh bát ngát của những rừng cao su nối tiếp nhau.
Hok tốt
việt nam ta có vô vàn cảnh đẹp .nhưng cảnh mà em thích nhất là hạ long bây với hàng nghìn con đảo với hình thù kì lạ .
hôm đó là một ngày đẹp trời em cùng bố mẹ đi chơi ở Cà Mau . Vùng đất cuối cùng của đất nước ta . khi đến nơi ta có thể nhìn thấy xung quanh chỉ là một màu sắc xanh .Tiếng rì rào bất tận của những khu rừng xanh bốn mùa. AI mà đến Cà Mau thì chắc chắn sẽ ko bao h quên cảnh chợ Năm Căn hiện lên thật dạt dào sức sống . Dòng sông Năm Căn mênh mông ,nước ầm ầm chảy về như thác. Đặc biệt ở đây ngta gọi nhưng kênh rạch ko phải là những tên mỹ lệ mà là sự vật gắn liền với chúng. vd như kênh bọ mắt vì ở đây có nhiều con bọ mắt ,gọi là kênh ba khía vì ở đây có nhiều con ba khía ,rạch mái dầm vì ở đấy có nhiều con mái dầm...Con ng Cà Mau thì bộc chực ,nhân hậu , giản gị. Vùng đất này đã đi sâu vào thơ ca nhạc họa và nói tiếng anh dũng trong những cuộc kháng chiến chống xâm lăng bảo vệ Tổ Quốc. quả thât đây là một chuyến đi vô cùng ấn tượng trong em .E m tin rằng sẽ có một ngày sẽ đc đặt chân tới vùng đất này một lần nữa .
Em rất thích giờ ra chơi. Sau 3 tiếng trống " tùng tùng tùng " vang lên để báo hiệu giờ ra chơi bắt đầu thì chúng em chạy ồ ra ngoài sân như đàn ong vỡ tổ. Bạn Huyền chơi nhảy dây, nhìn bạn ấy nhảy thật giỏi. Còn bạn Nam chơi bắn bi, nhìn bạn ấy chơi thật hăng say. Vừa chơi được một lúc thì ba hồi trống báo hiệu giờ ra chơi kết thúc, chúng em nhanh chân chạy vào lớp để chuẩn bị cho tiết học tiếp theo, giờ ra chơi giúp cho chúng em cảm thấy thoải mái hơn sao những giờ học căng thẳng.
Hướng dẫn giải:
Hà Nội, ngày 19 tháng 1 năm 2019
Bố yêu quý!
Dạo này bố có khỏe không ạ? Ở đơn vị ngoài đảo mùa này có nóng lắm không bố? Bao giờ bố về bố ơi? Hai mẹ con con ở nhà vẫn khỏe và nhớ bố lắm ạ.
Năm nay con học lớp 4A, trường tiểu học Dịch Vọng ạ. Học kì 1 vừa qua con được danh hiệu học sinh giỏi với tất cả các môn đều đạt điểm 9 và 10. Con còn tham gia cuộc thi “Giai điệu tuổi hồng” và đạt giải Nhì nữa bố ạ. Con chọn hát về người lính đảo xa như một món quà nhỏ tặng bố đấy. Mặc dù đạt kết quả cao và được cô giáo khen nhưng con tự nhắc mình phải phấn đấu nhiều hơn nữa để không phụ lòng mong mỏi của bố mẹ.
Cuối thư con chúc bố luôn mạnh khỏe, công tác tốt và sớm về chơi với mẹ con con ạ. Nhớ và yêu bố nhiều!
Con gái của bố
Ngọc Huyền
vào dịp sinh nhật thứ 10 của em, em đã được bố mẹ tặng cho một chiếc đồng hồ điện tử. Chao ôi! Bố mẹ thật là hiểu em. Đồng hồ được kết hợp hòa nhà giữa màu xanh dương và hồng. Ở mép đồng hồ có camera và cả đèn nữa. Thật là thú vị biết bao! Đồng hồ còn có chức năng gọi điện và ghi nhớ số điện thoại của người thân như ông bà, bố mẹ,.. điều mà em thích nhất là còn có thể gọi cho cụ nữa! Còn co cả trò chơi rèn luyện trí não và sự nhanh nhẹn. Em mong đồng hồ sẽ luôn gắn bó với em, như tình cảm sâu đậm và sự hiểu biết về tính cách của em mà bố mẹ hiểu rõ
Đó là một con búp bê rất đẹp mà mẹ mua cho em đúng vào ngày sinh nhật lần thứ 8.
Búp bê có bộ tóc vàng óng và được cài hai cái nơ hình con bướm rất xinh. Em thường thay đổi kiểu tóc cho nó. Lúc thì tết bím, lúc thì buộc nhỏng lên đỉnh đầu. Mỗi kiểu tóc đều đem lại cho búp bê một gương mặt mới, dễ thương. Đôi mắt búp bê đen láy, thỉnh thoảng chớp chớp như mắt em bé, trông đáng yêu lắm. Búp bê mặc bộ váy hoa được viền những đăng ten đủ màu sặc sỡ. Đôi môi thì đỏ như son và cái miệng nhỏ nhắn hình trái tim. Đôi bàn tay có những ngón thon nhỏ như những chiếc bút. Và bàn chân thì được đeo hài óng ánh hạt cườm rất đẹp.
Em rất thích con búp bê này. Mỗi lần đi ngủ em thường cho búp bê ngủ cùng và đắp riêng cho nó cái chăn em tự làm lấy. Em giữ gìn búp bê rất cẩn thận vì đó là quà mà mẹ đã tặng cho em.
Trung thực là “chương đầu tiên” trong cuốn sách về sự khôn ngoan” - Thomas Jefferson. Quả đúng như vậy, trung thực là một đức tính quý báu mà bất cứ ai trong cuộc đời cũng đều mong muốn có cho mình. Vậy trung thực là gì? Đó là lối sống ngay thẳng, không bao giờ nói sai sự thật, luôn đứng về lẽ phải, bảo vệ công bằng; trung thực là không dối trá, sống đúng lương tâm mình. Trung thực được thể hiện ở rất nhiều mặt của đời sống. Đó là lúc bạn sai lầm và mạnh dạn nhận lỗi về mình. Trong thi cử chấp nhận điểm kém còn hơn gian lận, quay cóp. Trung thực còn giúp cho chúng ta rất nhiều điều khác trong cuộc sống nữa. Nó giúp ta có được sự tin tưởng, tin yêu của người khác. Trong công việc làm ăn, nếu chúng ta làm ăn trung thực với nhau, không gian dối thì cả hai bên đều có lợi. Nếu mỗi con người là một tấm gương sáng về trung thực thì sẽ tạo nên một xã hội văn minh, công bằng, xã hội ổn định, phát triển. Ta cũng cần phê phán những kẻ gian dối, thiếu trung thực. Những kẻ không trung thực là những kẻ xấu, dễ gây mất niềm tin đối với người xung quanh, khiến ai cũng phải dè chừng. Trong cuộc sống hằng ngày, khi vi phạm lỗi lầm gì thì cố gắng kiếm cớ, nói dối sao cho mình thoát khỏi tội. Đó là những hành vi đê hèn của kẻ không trung thực. Người không trung thực là người không tốt. Vậy nên chúng ta cần đấu tranh loại bỏ thói xấu này ra khỏi xã hội. Tóm lại, trung thực là một đức tính tốt, cao quý rất đáng để cho chúng ta noi theo. Vì thế, ngay từ giờ phút này, hãy chung tay loại bỏ thói dối trá ra khỏi đời sống xã hội, hãy cùng nhau tạo nên một thế giới nơi con người tin tưởng và sống với nhau bình đẳng và bác ái.
Bạn tham khảo ạ:
Hôm ấy, em đi chợ mua rau cho mẹ. Hàng cô Loan là hàng rau lớn nhất chợ Hạnh Thông Tây. Cô Loan bán rau củ cả giá bán lẻ và bán buôn nên rất đông khách hàng.
Em chào cô Loan rồi đưa tờ giấy ghi các món rau để cô lựa rau cho mẹ. Một vài món rau em biết chọn, em tự lựa và để vào túi ni-lông chờ cô tính tiền. Em mua không nhiều, chỉ độ hơn hai mươi ngàn tiền rau. Em đưa cô Loan tờ giấy bạc năm mươi nghìn. Cô Loan đếm tiền trả lại. Ơ hay, cô trả lại cho em những hai trăm mười tám ngàn đồng. Có lẽ tờ giấy bạc hai trăm nghìn có màu hơi giống tờ giấy bạc mười nghìn đồng nên cô Loan nhầm lẫn. Em lễ phép thưa:
- Thưa cô, cô trả lại tiền cho cháu nhầm rồi. Cháu chỉ đưa cho cô năm mươi nghìn mà!
Cô Loan cầm số tiền em đưa lại, rối rít:
- May quá, cô cảm ơn con nghen. Con thật thà đáng khen lắm!
Cô Loan trả lại đúng tiền cho em, em vui vẻ ra về.
Trên đường về nhà, lòng em lâng lâng vui lạ. Em vui sướng vì mình đã thật thà không tham lam số tiền cô Loan trả nhầm. Hôm đó, mẹ rất vui khi nghe em thuật lại chuyện.
Em thấy được hình ảnh người chiến sĩ hải quân qua đài truyền hình. Sau những buổi canh gác mệt mỏi, các cú rất vui vì được ngắm cảnh đẹp của những hòn đảo trên quê hương. Em mong muốn khi lớn lên cũng đựoc làm những công việc như các chú. Nghĩ đến lúc đó, em sẽ được mặc bô đổ quần xanh áo trắng, đôi chiéc mũ có dòng chữ “Hải quân nhân dân Việt Nam”. Phía trên mũ có ngôi sao năm cánh trông rất đẹp. Em được đứng trong đôi tuần tiễu trên biển. Khi mọi người đã ở vào vị trí của mình, tiếng thuyền trưởng hô to vang vọng vào vách đá gần đó: “Tất cả rời bến!” Con tàu lướt ra khơi, để lạiđằng sau những cánh tay vẫy chào tạm bịêt của đổng đôi trên đảo.
Tham khảo
Sống trong cuộc đời này hẳn ai ai cũng sẽ có ước mơ cho riêng mình và có ước mơ con người ta mới có thể phấn đấu và cố gắng hết mình cho ước mơ đó. Em cũng thế, em cũng có ước mơ cho mình và từ đó em luôn cố gắng học thật tốt để từng bước chạm đến ước mơ trở thành bác sĩ của em.
Em mơ ước có thể trở thành bác sĩ để chữa bệnh cho người thân và những người không may bị mắc bệnh, đồng thời còn giúp cho cả người nghèo nữa. Em ngày ngày cũng đang cố gắng phấn đấu để có thể biến ước mơ thành hiện thực bằng cách học thật tốt. Mặc dù em biết được để trở thành bác sĩ con người ta phải cố gắng rất nhiều, học tốt và phải hiểu sâu nữa chứ không chỉ vì thành tích. Hàng ngày đi học, có những lúc mệt mỏi, chán chường em cũng muốn bỏ tất cả thế nhưng nghĩ về ước mơ của mình bấy lâu nay em mới thực sự được vực dậy bằng một động lực vô hình. Tất cả như khiến cho em quên hết đi mệt mỏi và tiếp tục bắt tay vào cho việc học tốt, để ngày một biến ước mơ của em thành hiện thực tốt đẹp nhất. Em sẽ cố gắng học tốt, đồng thời không quên giúp đỡ bố mẹ việc nhà. Luôn lấy ước mơ của mình ra để định hướng cho mọi hành động, mục tiêu. Em tin chắc chắn em sẽ đạt được ước mơ nếu như mình không ngừng nỗ lực và cố gắng.