Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
NDC: Đoạn thơ nói về hồi ức của hổ về những ngày tháng còn uy nghi, lừng lẫy trước đây. Giờ đây, nó chỉ còn lại là kí ức khi hổ bị nhốt. Lời than thở: ''Than ôi!'' cho thấy sự ngao ngán, tiếc nuối, uất ức của hổ khi bị giam cầm. Hình ảnh của hổ cũng là ẩn dụ cho hình ảnh của nhân dân ta lúc bấy giờ.
Câu 1:
Đoạn trích được trích từ văn bản Nhớ rừng của Thế Lữ
Câu 2:
PTBD: miêu tả và biểu cảm
Câu 3:
Con hổ hồi tưởng về quá khứ oanh liệt là chúa sơn lâm của mình, nó than thở vì giờ đây bị nhốt lại, mất tự do và cảm thấy chán chường
Câu 4:
Tham khảo:
Nguồn: Hoidap247
=>tác dụng: thốt lên mới mãnh liệt làm sao.Một lời gọi trong bất lực ,vô vọng của hổ.Một tiếng than ,một tiếng nhớ về thời quá khứ vàng son,đứng trên muôn loài của vị hầm thiêng.Đây cũng chính là tâm trạng và nỗi lòng của người dân mất nước thủa ấy.Việc sử dụng hai bpnt này cũng làm tăng giá trị biểu cảm cho bài thơ
câu 1:chỉ ra và nêu tác dụng của những câu nghi vấn và cảm thán đc dùng trong bài thơ trên?
Câu nghi vấn :
Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,
Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới?
- Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?
tác dụng : Diễn đạt lại tâm trạng , suy nghĩ của tác giả khi đưa vào bài thơ.
Câu cảm thán:
- Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?
tác dụng :
Bộc lộ cảm xúc tiếc thương của tác giả cho 1 thời quá khứ vàng son của chúa tể sơn lâm.
câu 2:hình ảnh con hổ ở chốn rừng đại ngàn đc miêu tả lại trong những câu thơ nào?
Trong những câu thơ:
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?
Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới?
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt,
câu 3:viết đoạn văn khoảng 100 từ trình bày cảm nhận của em về bài thơ trên. ( em tự làm nhé )
nội dung:biểu lộ tình cảm, cảm xúc nuối tiếc , nhớ lại cuộc sống khi còn ở rừng.
Cảm nhận:
Có lẽ đối với hổ không gì quý hơn những ngày còn tự do(câu mở đoạn: nằm ở đầu đoạn do viết theo diễn dịch).Trong chiếc lòng sắt hổ lại nhớ về những cảnh vật gắn liền với cuộc đời . Bình minh, những đêm vàng bên bờ suối.Khoảnh khắc uống ánh trăng tan thể hiện sự vui vẻ tràn đầy.Thật sung sướng phải không?Bởi lẻ, không có gì quý hơn sự tự do, có lẽ hổ cảm thấy buồn và nhớ rừng lắm!Những buổi chiều say sưa , những buổi săn mồi lên láng máu hay khoảnh khắc hổ nhìn ngắm giang sơn của chính mình, thật oai phong, hùng dũng.Qua những chi tiết ây , em cảm thấy thương cho một vị chúa tể phải chịu cảnh kiềm hãm ,mất tự do phải tưởng nhớ những hồi ức đẹp để quên đi cái nỗi buồn sau thẫm.