LUYỆN TẬP VIẾT ĐOẠN VĂN BIỂU CẢM (SỰ VẬT, CON NGƯỜI)
Câu 1: Hãy xác định bố cục của đoạn văn
Câu 2: chỉ ra yếu tố tự sự, miêu tả, biểu cảm có trong đoạn
NỤ CƯỜI CỦA MẸ
Nụ cười của mẹ như ngọn lửa hông bao giờ dập tắt, một ngọn lửa hi vọng!Nụ cười sưởi ấm trái tim ta khi buồn sầu , một nụ cười dỗ dành! Tuổi bạo loạn trội dậy trong người chúng ta, tôi bắt đầu tranh cãi với mẹ về những câu chuyện nhỏ nhặt nhất, mẹ tôi chẳng làm gì chỉ nở một nụ cười đầy thất vọng. Nụ cười của mẹ là ánh nắng là chiếc ô. Là cái võng ru ta ngủ khi còn thơ bé. Là vòng tay ấm ấp ôm ta khi những đứa bạn chê cười. Đặt biệt hơn khi ta chiến thắng hay thành công mẹ lại nở nụ cười rạng rỡ. Nụ cười tuy đã có nếp nhăn nhưng chứa đầy tình yêu thương vô bờ bến. Bạn hãy để ý đến gương mặt của mẹ khi bạn thông báo cho người điểm mười đỏ chói, khoe với người một việc tốt bạn đã làm được hay đơn giản chỉ là một việc làm trong gia đình bạn tự làm lấy giúp bố mẹ.. Chao ôi! Nụ cười ấy rạng rỡ, đẹp đẽ biết bao, bờ môi mẹ hé nụ như bình minh lên toa rạng tâm hồn ta. Bạn thấy gì từ đó? Nó lớn lao hơn một lời chia sẻ, nó vĩ đại hơn một lời đồng tình và tiếp cho ta thêm bao nhiêu sức mạnh để tiếp tục làm những việc có ích cho cuộc đời này. Bao nhiêu tình cảm yêu thương trìu mến dạt dào có lẽ mẹ đều dồn vào nụ cười đó gởi cho ta thông điệp của yêu thương.Bạn hãy thử tưởng tượng nếu một ngày nào đó nụ cười ấy tắt trên gương mặt mẹ thì cuộc sống sẽ ra sao? Sự tẻ nhạt, lạnh lẽo sẽ chiếm lĩnh tâm hồn bạn, ngôi nhà bạn. Chẳng còn ai an ủi ta mỗi khi ta buồn, chẳng còn ai chia sẻ mỗi khi hạnh phúc, sướng vui. Cũng chẳng còn ai nâng đỡ, sưởi ấm ta bằng một nụ cười.. Và lúc ấy ta mới hiểu được sự quan trọng của nụ cười mẹ trong cuộc đời mình. Nụ cười của mẹ là nguồn động viên rất lớn, là món quà rất quý mà cuộc đời dành cho mỗi người con. Bởi vậy, hãy biết trân trọng vã giữ gìn để nụ cười đừng bao giờ tắt trên bờ môi của mẹ.
BÀN TAY CỦA BA
Một nhà tâm lý học và phân tâm học nổi tiếng người Áo đã từng nói: “Nhu cầu mạnh mẽ nhất của mọi đứa trẻ trong suốt thời kỳ thơ ấu của chúng là được che chở và bảo vệ bởi người cha”, quả thật nếu không có đôi bàn tay của ba che chở, có lẽ tôi đã không đủ sức tự mình bước đi trên con đường đầy những khó khăn, trăn trở phía trước. Từ thuở còn thơ, tôi được mẹ kể lại: “Khi con chào đời, ba nhìn con bằng ánh mắt thật hạnh phúc rồi dùng đôi tay chai sạn, đầy những vết sứt sẹo của mình nâng niu con, đứa con bé bỏng.” Bàn tay ấy, ánh mắt ấy đã in sâu vào tâm trí tôi, đó có lẽ là lời chào đầu tiên đón tôi đến với thế giới diệu kỳ này. Rạng sáng ngày khai trường, ba nở một nụ cười động viên, bàn tay ba nhẹ nhàng cầm lấy tay con, cảm giác bâng khuâng, rụt rè đôi chút lo lắng trong tôi dường như tan biến. Chính đôi bàn tay chai sần đó đã đưa tôi đi học vào mỗi buổi sáng và đón tôi về khi tan trường. Ngày tôi ốm, ba đã gác lại công việc của mình để chăm sóc tôi. Suốt mấy hôm, ba luôn bên cạnh theo dõi, chăm sóc tôi mà chẳng hề chợp mắt. Bàn tay ba liên tục vắt khăn lau lên khắp cơ thể tôi, ba cứ lau mà chẳng ngừng nghỉ. Lúc ấy, đôi bàn tay thô ráp, to lớn của ba tựa như chiếc gối mềm, thật ấm áp, nhẹ nhàng. Nhờ khéo tay, ba tôi làm được mọi thứ. Từ những việc nặng nhọc hay việc cần sự khéo léo kể cả may vá, chẳng ai trong nhà hơn được ba tôi. Đôi bàn tay ba đã làm rất nhiều điều cho tôi và thậm chí tôi còn không biết những điều ấy. Tôi yêu bàn tay của ba, nó khiến tôi cảm thấy thật ấm áp và hạnh phúc. Tôi muốn đôi tay ấy mãi bên cạnh tôi, cùng tôi chia sẻ những khoảnh khắc vui, buồn. Tôi sẽ luôn yêu thương, kính trọng, dành thời gian bên ba. Mong sao, ba sẽ luôn mạnh khỏe, yêu đời, và ở bên cạnh tôi thật lâu, thật lâu. Bàn tay vất vả ấy sẽ mãi là đôi bàn tay êm ái nhất của đời tôi.
GIỌNG NÓI THẦY/CÔ
Trong suốt những năm tháng tuổi học trò của tôi, hằng ngày được lắng nghe những giọng nói khi giảng bài của thầy cô đã cho tôi biết được sự yêu thương và ân cần mà thầy cô dành cho những người học sinh như tôi. Giọng nói dịu dàng khi đang đứng trên bục giảng bài , giọng nói lo lắng hỏi thăm khi tôi gặp khó khăn và giọng nói tức giận, la rầy khi tôi không làm bài tập về nhà. Đó có lẽ là điều mà khi đã trưởng thành tôi sẽ luôn biết ơn và không thể nào quên được. Ngày đầu năm học lớp 5, khi gặp gỡ và làm quen với các bạn học, tôi đã rất mong chờ để được gặp giáo viên mới. Cô làm quen với cả lớp giới thiệu cô tên Minh, dạy môn Ngữ Văn và cũng là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Giọng nói dịu dàng và thanh thoát của cô đã để lại những ấn tượng trong lòng tôi. Khi cô đứng trên bục giảng bài cho chúng tôi, giọng nói êm, dịu dàng ấy rất hay và khiến tôi bị lôi cuốn vào và cảm thấy dễ hiểu bài hơn. Tôi còn nhớ có lần, những bạn học sinh của lớp tôi không hiểu bài cô đã hỏi thăm và tận tình giảng lại bài cho các bạn ấy. Mỗi khi tôi và những bạn trong lớp không làm bài tập về nhà hay không thực hiện tốt nội quy, tôi cảm thấy giọng nói của cô trở nên tức giận và có phần thất vọng, khi đó tôi thấy rất buồn, hối hận vì đã phụ lòng tin tưởng của cô. Giờ đây khi gặp những lứa học sinh mới, tôi luôn mong rằng cô vẫn sẽ nhớ mãi hình bóng cô bé học sinh tiểu học này. Dù bây giờ tôi đã là một học sinh trung học, đã trưởng thành và chững chạc hơn trước nhưng tôi vẫn luôn biết ơn cô. Cảm ơn cô vì đã luôn giúp đỡ em, em hứa sẽ không phụ lòng tin tưởng của cô.
LOÀI CÂY EM YÊU
Trong tất cả các loại cây ăn quả được trồng trong vườn của ông bà em, em thích nhất là cây xoài cát mà ông em đã trồng từ năm ba em được năm tuổi. Nó không chỉ là một cây cho gia đình em những trái ngọt mát mỗi khi hè đến mà đây còn là một loài cây cho bóng mát rất hữu ích. Cây xoài nhà em cao trên 4m nó rất bự,rễ cây đâm sâu xuống lòng đất giúp cây đứng vững,mỗi khi có lũ hay gió thổi mạnh cây xoài vẫn đứng im như chưa có chuyện gì.Thân cây rất to có những con mắt li ti trên cây,thân cây to đến nỗi 2 người ôm mới xuể hết.Lá cây xoài có màu xanh lục và mọc um tùm trên cây trông rất đẹp.Mùa Xuân cây đâm chồi nãy Lộc và những chùm hoa li ti làm cho cây trông rất đẹp.Đến mùa hè cây xoài cho trái trái xoài có vị chua chua ngọt ngọt ăn rất ngon. Em rất thích cây xoài vì cây xoài là sợi dây kết nối vô hình của gia đình em.Em mong ông bà khỏe mạnh để có sức trồng cây xoài.
Là một loài hoa được biết tới rộng rãi và được em yêu thích là loài hoa hồng. Trong đó có những kỹ niệm đáng nhớ về những bông hoa hồng từ những thứ đặc biệt của nó. Hoa hồng có rất nhiều cánh hoa hồng rât mềm dịu, mang một vẽ đẹp . Hoa hồng cũng có rất nhiều màu sắc bắt mắt trên các cánh hoa. Nhưng trái lại thân hoa lại có nhiều gai nhọn ra. Mùi thơm mùi trà, sen, hay đinh hương, và có thể là một mùi hương rất độc đáo mang lại cho em một cảm giác thư giản với hương thơm của một bông hoa hồng. Một trong những thứ khiếng em thích loài hoa này là vì chúng rất dễ trồng nhưng vẽ đẹp độc nhất vô nhị. Hoa hồng cũng đã gắn liền với những ngày quan trọng trong năm như ngày Phụ nữ Việt Nam, Ngày của mẹ, Ngày Nhà Giáo Việt Nam… như một món quà tặng trong những ngày đó. Món quà cho dù chỉ là một bông hoa nhưng có ý nghĩa lớn hơn đó rất nhiều. Theo cảm nhận của èm hoa hồng chỉ là những ý nghĩa đó còn là tình yêu thương của người tặng bông hoa hồng đó và những câu chúc ý nghĩa. Nếu thiếu hoa hồng trong những ngày như Ngày Nhà Giáo Việt Nam thì sẽ như thế nào? Riêng em sẽ là buồn và thiếu văn cùng với sự tẻ nhạt vì đã mất đi một trong những thứ tương trưng của một món quà. Và có lẽ nó cũng đã nói lên tầm quan trọng của hoa hồng đối với cảm xúc của em và tầm quan trọng của nó đối với những khi chúng ta cần nó.
Câu 3: Đọc bài c do và trả lời câu hỏi bên dưới
Đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng, mênh mông bát ngát,
Đứng bên tê đồng, ngó bên ni đồng, bát ngát mệnh mông.
Thân em như chẽn lúa đòng đòng,
Phất phơ dưới ngọn nắng hồng ban mai
a) Hãy chỉ ra các yếu tố đặc trưng của ca dao.
b) Nêu ý nghĩa của bài ca dao trên.
Trong đoạn văn này, tác giả muốn nói về người mẹ và so sánh người mẹ với ngọn lửa. Ban đầu, tác giả chỉ tả về ngọn lửa. Tác giả nói rằng ngọn lửa rất có ích vì nó nấu cơm, nấu thịt. Sau đó, tác giả tả lại cảm giác khi ngồi trong lòng người mẹ. Từ đó nói lên rằng ngồi trong lòng mẹ ấm như ngồi cạnh ngọn lửa vậy. Tác giả đã so sánh ngầm nói lên tình yêu thương của mẹ.