Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Tiếng chuông và ngọn cờ ( Phạm Tuyên)
-Vui bước trên đường xa ( Theo điệu: Lí con sáo Gò Công – dân ca Nam Bộ, đặt lời mới: Hoàng Lân)
- Hành khúc tới trường (Nhạc: Pháp, Lời Việt: Phan Trần Bảng, Lê Minh Châu)
- Đi cấy ( Dân ca Thanh Hóa)
- Niềm vui của em ( Nhạc và lời: Nguyễn Huy Hùng)
Một bậc quân vương mang trong con tim hình hài đất nước
Ngỡ như dân an ta sẽ chẳng bao giờ buồn
Nào ngờ một hôm ngao du nhân gian chạm một ánh mắt
Khiến cho ta say ta mê như chốn thiên đường
Trời cao như đang trêu ngươi thân ta khi bông hoa ấy
Trót mang con tim trao cho một nam nhân thường
Giận lòng ta ban cho bông hoa thơm hồi về cung cấm
Khiến em luôn luôn bên ta mãi mãi không buông
Mà nào ngờ đâu thân em nơi đây tâm trí nơi nào
Nhìn về quê hương em ôm tương tư nặng lòng biết bao
Một người nam nhân không vinh không hoa mà có lẽ nào
Người lại yêu thương quan tâm hơn ta một đế vương sao
Giọt lệ quân vương không khi nào rơi khi nước chưa tàn
Mà tình chưa yên nên vương trên mi giọt buồn chứa chan
Đành lòng buông tay cho em ra đi với mối tình vàng
Một bậc quân vương uy nghiêm oai phong nhưng tim nát tan
Một bậc quân vương mang trong con tim hình hài đất nước
Ngỡ như dân an ta sẽ chẳng bao giờ buồn
Nào ngờ một hôm ngao du nhân gian chạm một ánh mắt
Khiến cho ta say ta mê như chốn thiên đường
Trời cao như đang trêu ngươi thân ta khi bông hoa ấy
Trót mang con tim trao cho một nam nhân thường
Giận lòng ta ban cho bông hoa thơm hồi về cung cấm
Khiến em luôn luôn bên ta mãi mãi không buông
Mà nào ngờ đâu thân em nơi đây tâm trí nơi nào
Nhìn về quê hương em ôm tương tư nặng lòng biết bao
Một người nam nhân không vinh không hoa mà có lẽ nào
Người lại yêu thương quan tâm hơn ta một đế vương sao
Giọt lệ quân vương không khi nào rơi khi nước chưa tàn
Mà tình chưa yên nên vương trên mi giọt buồn chứa chan
Đành lòng buông tay cho em ra đi với mối tình vàng
Một bậc quân vương uy nghiêm oai phong nhưng tim nát tan
Mà nào ngờ đâu thân em nơi đây tâm trí nơi nào
Nhìn về quê hương em ôm tương tư nặng lòng biết bao
Một người nam nhân không vinh không hoa mà có lẽ nào
Người lại yêu thương quan tâm hơn ta một đế vương sao
Giọt lệ quân vương không khi nào rơi khi nước chưa tàn
Mà tình chưa yên nên vương trên mi giọt buồn chứa chan
Đành lòng buông tay cho em ra đi với mối tình vàng
Một bậc quân vương uy nghiêm oai phong nhưng tim nát tan
Trăng soi trong đêm mây trôi lặng thầm
Bên thềm nhà gió nhẹ nhàng
Sao hôm nay tôi nơi đây lại buồn
Có khi vì nhớ một ai
Say cho quên đi bao nhiêu tình đời
Đông ùa về se lạnh trời
Thương em nên tôi đau thắt con tim
Đâu ai chắc em vui bên người ta
Thu sang đông lặng thầm nhìn ai mang bông
Xe đón đưa cô dâu đang bước theo chồng
Lê đôi chân thiệp hồng cầm tay em trao
Tôi chúc em yên vui sao quá đau lòng
Đông ơi đông người đừng vội mang em đi
Trong thế gian hư vô lắm kiếp bẽ bàng
Đâu ai hay là người từng trao yêu thương
Chỉ đứng đây tâm tư với ánh trăng vàng
Từng lặng nhìn em đan chiếc áo phong sương
Từng thì thầm cùng em với ly cafe không đường
Rồi một ngày đẹp trời cùng nhau đi đó đi đây
Vậy mà sao hôm nay em bỏ lại tôi nơi này
Từng lặng nhìn em đan chiếc áo phong sương
Từng thì thầm cùng em với ly cafe không đường
Ngày dài sầu cuộc đời vì em cô gái kiêu sa
Nhìn lại chặn đường qua chỉ còn tôi nơi đây
Rap:
Nhốt mình vào một căn phòng nhỏ
Như kẽ đang tâm thần kinh
Ta giấu điều gì mà ngực nặng trĩu
Muốn kể nhưng trăm lần nhịn
Vẫn kiên định vì chuyện bên tôi mà
Em đã trải bao lần tình
Đối diện với nhau lặng thinh
Còn đâu ngày ngắm mùa hoa mận chín
Đêm mùa đông sang
Với ly cafe đắng sầu tàn
Có là gì mà mong người khác vì mình
Phải sống luôn cầu toàn
Khi trời khuya lại se lạnh thêm
Làm bạn cùng với chai rượu vang
Phải ngồi suy nghĩ đến mất cả tháng
Lý do em đi sao vội vàng
Ngày đầu tuần vừa qua
Em cùng ai quá tình cờ
Tay đang cầm món quà tặng em
Giật mình tự cười thấy mình khờ
Biết em phụ tôi không đành đâu
Khói thuốc đắng đôi mắt dần mờ
Tại mình ngu rồi mắc lầm lỡ
Vậy mà bao đêm cứ thức thần chờ
Nhiều lần từng muốn buông
Nghĩ tới đây là khó rồi
Vuốt trán sầu đứng ngồi không yên
Tự thấy mình cũng khá tồi
Đấm vào ngực vẫn không thể tin
Chỉ muốn thét lên
Chẳng gì đau hơn khi phải nghe câu
Là em có thai với nó rồi
(Trăng soi trong đêm mây trôi lặng thầm
Bên thềm nhà gió nhẹ nhàng
Sao hôm nay tôi nơi đây lại buồn
Có khi vì nhớ một ai)
Mozart:
Sinh: 27 - 1 - 1756.
Mất: 5 - 12 - 1791.
Leonardo Da Vinci:
Sinh: 15 - 4 - 1452.
Mất: 2 - 5 - 1519.
Tuấn Anh Phan Nguyễn, làm sao để vào các mục của môn âm nhạc và mỹ thuật vậy bạn?
Trịnh Công Sơn ( chắc v)
Bài hát: Gia tài của mẹ.
Sáng tác: Trịnh Công Sơn.
Năm 1965
=> :)) dễ