Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham Khảo
1. Mở bài- Giới thiệu về tác giả Tố Hữu và sự nghiệp của ông
- Bài thơ Khi con tu hú được sáng tác năm 1939 khi Tố Hữu bị giam trong nhà lao Thừa Phủ.
- Bài thơ là khúc ca về tình yêu cuộc sống và khao khát được tự do mãnh liệt của người tù Cách mạng trẻ tuổi.
- Nhan đề được mang tên một loài chim: chim tu hú. Đây là loài chim đặc trưng của mùa hè, thường cất tiếng kêu trong ngày hè.
a. Sáu câu thơ đầu: Bức tranh ngày hè sôi động, vui tươi:
- Bức tranh ngày hè với những thanh âm thật rộn rã:
+ Tiếng chim tu hú: gọi nhau "gọi bầy"
+ Tiếng ve râm ra trong vườn cây
+ Tiếng sáo diều vi vu trên không
=> Những âm thanh thật sống động, tươi vui báo hiệu ngày hè đang tới (một bản nhạc rộn ràng âm sắc).
- Màu sắc trong khung cảnh cũng thật tươi tắn và rực rỡ:
+ Lúa chiêm đang vào vụ chín vàng rực
+ Những hạt bắp vàng ươm
+ Cả sân nhà đều bao trùm bởi màu nắng hồng "đào"
+ Bầu trời trong xanh
=> Chúng đều là những gam màu thật tươi tắn, đẹp đẽ.
- Hình ảnh cũng mang đậm sắc thái của ngày hè sôi động:
+ Cánh đồng lúa chiêm vàng chín
+ Vườn trái cây đang "ngọt dần”:
=> Đó là sự vận động của thời gian, đầy tươi vui, ngọt ngào và sức sống.
- Không gian trong bức tranh:
+ Được mở rộng, cao, thoáng đạt với điểm nhấn là hình ảnh của "đôi con diều sáo lộn nhào từng không"
=> Cảnh ngày hè được dựng lên thật sống động với đầy âm thanh, sắc màu, không gian, hình ảnh rực rỡ. Tất cả chúng đều chân thực, hết sức đẹp đẽ, tươi mới.
=> Thể hiện tình yêu cuộc sống tha thiết của nhà thơ và cái nhìn tinh tế khi nhận ra sự chuyển mình của thời gian.
b. Bốn câu thơ cuối là tâm trạng, cảm xúc của người tù Cách mạng
- Khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp nhưng chỉ là trong trí tưởng tượng của nhà thơ khi đang trong nhà tù Thừa Phủ
- Cảm xúc ngột ngạt, khao khát được tự do, đến với thiên nhiên, bầu trời:
+ Thể hiện qua cách nhà thơ sử dụng 1 loạt những động từ mạnh:"đập tan", "chết uất" và các từ ngữ cảm thán "ôi, thôi, làm sao"
+ Nhịp thơ ngắt quãng nhanh 6/2, 3/3
=> Truyền đến cho người đọc cảm giác ngột ngạt tới cao độ của nhà thơ và khát khao cháy bỏng được trở về với tự do, với đồng đội.
- Bài thơ mở đầu bằng tiếng tu hú, kết thúc cũng bằng tiếng tu hú:
+ Đầu bài thơ: Tiếng chim là tiếng gọi của tự do, của bầu trời bao la, đầy sức sống
+ Kết bài thơ: Tiếng chim lại khiến người tù cảm thấy đau khổ, bực bội hơn bao giờ hết vì bị giam cầm trong bốn bức tường nhà giam.
=> Cả hai tiếng chim đều gợi lên sự tự do, biểu tượng cho sự sống, khiến người tù phải bồn chốn, mong mỏi được thoát ra ngoài chốn lao tù để hòa mình vào tự do.
=> Tiếng chim còn là lời thúc giục hối hả về sự tự do.
c. Nghệ thuật:
- Thể thơ lục bát dễ hiểu, dễ nghe, gần gũi, quen thuộc với người dân ta.
- Nhịp thơ được thể hiện linh hoạt, biến hóa theo xúc cảm của nhà thơ
- Ngôn từ dễ hiểu, giản dị, hình ảnh thơ mộc mạc, gần gũi, lời thơ da diết, thể hiện tình yêu cuộc sống và khát vọng tự do cháy bỏng của nhà thơ.
d. Kết luận chung:
- Bức tranh màu hè được nhà thơ dựng lên thật đẹp đẽ, tươi vui, sống động bằng tình yêu cuộc sống tha thiết.
- Được thể hiện rất sâu sắc qua thể thơ lục bát uyển chuyển, giọng điệu chân thành, nhất quán
- Bài thơ là tình yêu cuộc sống, khát vọng tự do đến cháy bỏng của người tù Cách mạng trong cảnh tù đày.
- Khẳng định lại ý nghĩa của bài thơ.
Được em nhé, đoạn văn tổng phân hợp thì cần câu chủ đề ở cả đầu và cuối đoạn văn nên khi viết câu kết, em khẳng định lại vấn đề 1 lần nữa thì rất là okela nha ^^
Có thể nói trong mắt mọi người, tôi chỉ là một con bé chỉ biết ăn không ngồi rồi. Ngoài việc học và chơi tôi chẳng còn biết làm gì khác. Điều mà tôi khiến cha mẹ vui lòng cũng chỉ là mấy từ giấy khen và những con điểm số mà thôi. Nhưng có một lần tôi đã làm được một việc tốt mà cha mẹ tôi đã rất tự hào về tôi. Đến bây giờ, câu chuyện ấy tôi vẫn còn nhớ mãi.
Hôm ấy là một ngày đẹp trời, bầu trời trong xanh, gió mát, tôi đang tung tăng trên con đường về nhà để khoe điểm mười với cha mẹ. Nhưng đi được một đoạn, bỗng tôi thấy một bà cụ đang đứng trên vỉa hè. Trông bà cụ tầm bảy mươi tuổi, đầu tóc bạc phơ, lưng bà đã còng và trông bà thật gầy gò và yếu ớt làm sao. Chân bà cứ bước xuống đường rồi lại rút lên. Chắc cụ đang muốn qua đường nhưng lại sợ sệt trước cảnh xe cộ tấp nập dưới lòng đường. Thật tội nghiệp cho cụ quá! Bỗng một ý nghĩ vụt lên trong đầu tôi: “Sao mình không giúp bà cụ qua đường nhỉ?” Tôi định chạy đến giúp bà nhưng trong lòng lại băn khoăn một điều không biết nên giúp không. Tôi lại qua đường không được giỏi lỡ xảy ra chuyện gì thì tính sao. Với lại tôi đang muốn chạy lẹ về nhà để khoe điểm với cha mẹ. Nhưng thấy bà cụ như vậy lòng tôi lại dấy lên một nỗi thương tâm. Tôi quyết định chạy đến giúp bà. Bây giờ tôi mới thấy được vẻ mặt hiền hậu của bà trông rất giống nội tôi. Tôi liền hỏi bà: "Bà ơi, bà muốn qua đường phải không? Để con giúp bà nhé!”, vẻ mặt cụ đang lúng túng nhưng khi nghe tôi nói xong, bà cụ trông rất vui vẻ và trả lời: "Ồ, nếu vậy thỉ tốt quá, bà cảm ơn cháu nhé!”.Tôi liền dắt tay bà cụ bước xuống đường. Thấy cảnh xe cộ đông đúc như vậy, tỏi cũng cảm thấy ngập ngừng, e sợ. Nhưng tôi lấy hết can đảm, đưa một tay lên xin qua đường, tôi chú ý nhìn qua nhìn lại rồi dắt bà bước đi. Bà cụ chắc còn sợ lắm nên nắm chặt lấy tay tôi. Qua được bên kia đường, bà cụ thở phào một cách nhẹ nhõm và nói: “Bà cảm ơn con rất nhiều”. Tới đây. tôi mới thấy đựợc hà đang xách một túi gì trông có vẻ rất nặng nề. Tôi liền xách dùm cụ về nhà trong khi bà cụ không muốn làm phiền tôi nữa. Vừa đi, tôi vừa trò chuyện cùng bà. Thì ra bà sống một mình trong nhà còn con cháu bà ở xa và bận bịu công việc nên không thể thường tới thăm và chăm sóc bà. Nghe thế, tôi thấy ái ngại và tội nghiệp cho cụ quá! Về tới nhà, bà vui vẻ cảm ơn tôi rất nhiều và bà còn cho tiền tôi mua quà vặt nhưng tôi đã từ chối không nhận. Bởi vì đối với tôi giúp được bà mới là điều quan trọng. Tôi tạm biệt bà và chạy một mạch về nhà. Ôi! Thế là tôi về trễ cả tiếng rồi. về đến nhà, tôi thấy cha mẹ đang đi đi lại lại với vẻ mặt lo lắng. Tôi bước vào nhà, thế là cha mẹ tôi liền hớt hải chạy ra hỏi: “Sao con đi học về trễ thế?". Tôi liền xin lỗi và kể hết đầu đuôi câu chuyện cho cha mẹ nghe. Nghe xong cha tôi liền bảo: “Con làm thế là phải lắm, cha mẹ rất tự hào về con”.
Tôi cũng thấy rất vui vì đã làm được việc tốt và khiến cha mẹ vui lòng. Tôi cũng thấy rất hãnh diện về mình. Tuy là câu chuyện đã xảy ra khá lâu nhưng nó mãi in sâu vào tâm trí tôi.
- Ước gì trái tim mình là nước
Để không có những vết xước bên trong!
Nếu cảm xúc mà diễn tả được thành lời
Thì… con người ta đã chẳng phải gượng cười khi đau đớn!!! - Giả vờ là người dưng
Vài lần bước chung phố
Rồi đèn xanh đèn đỏ
Rồi kẻ bỏ người đi. – trích tus thả thính – dichvuhay.vn - Thay vì tặng anh một đóa hồng không héo
Hay là để em gửi anh một mối tình không phai! - Ngày em đến, em dạy anh các yêu thương trọn vẹn một người.
Ngày em đi, em chưa dạy anh cách quên đi một người anh từng trọn vẹn yêu thương. - Hoa vô tình bỏ rơi cành lá
Người vô tình bỏ lỡ tơ duyên - Ngày em đến, em dạy anh các yêu thương trọn vẹn một người.
Ngày em đi, em chưa dạy anh cách quên đi một người anh từng trọn vẹn yêu thương. - Giả vờ là người dưng
Vài lần bước chung phố
Rồi đèn xanh đèn đỏ
Rồi kẻ bỏ người đi. - Đem kí ức cất vào trong tủ
Cái gì cũ cứ để nó tự phai… - Ngoài kia bão táp mưa sa
Bôn ba mệt quá về nhà với em - Hoa vô tình bỏ rơi cành lá
Người vô tình bỏ lỡ tơ duyên - Nhân gian vốn lắm bộn bề
Sao không bỏ hết rồi về bên nhau - Thay vì tặng anh một đóa hồng không héo
Hay là để em gửi anh một mối tình không phai! - Nghe nói anh có nhiều tâm sự,
Thật tình cờ… em có cả vạn tâm tư! - Tại sao anh vẫn sợ mất em, ngay cả khi em không thuộc về anh? – nguồn cap thả thính – baogiadinh.vn
- Ngày em đến, em dạy anh các yêu thương trọn vẹn một người.
Ngày em đi, em chưa dạy anh cách quên đi một người anh từng trọn vẹn yêu thương. - Tim em đang bật đèn xanh
Mà sao anh mãi đạp phanh thế này!!! - Trăng kia ai vẽ mà tròn
Lòng anh ai trộm mà hoài nhớ thương - Tôi không sợ người sai, tôi chỉ sợ người luôn có lý do cho cái sai của mình!
- Duyên phận trời ban
Cớ sao trách được
Duyên số sắp đặt
Đành chấp nhận thôi - Em vốn dĩ là hoa dại sao giám đòi hỏi sự nâng niu
- Hoa nở là duyên, hoa tàn là nghiệt
Người đến là phúc, người đi là phận
Duyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan
Vạn pháp do duyên, vạn sự tuỳ duyên
Không cưỡng không cầu, không mong không khổ - Em gửi thư tình vào nắng
Người lại bảo rằng thích mưa…trích – stt mưa buồn – dichvuhay.vn - Nếu không đúng là người mình cần, thì cho dù bên cạnh có bao nhiêu người chăng nữa, cũng vẫn thấy cô đơn
- Đã bao lần trăng tròn rồi lại khuyết
Đã bao lần định viết rồi lại thôi
Để hôm nay gục đầu trong nỗi nhớ
Tay vô tình đặt bút viết tên em. - Em vô tình dẫm lên bông hồng dại
Hoa chỉ buồn mà không nỡ giương gai - Bản nhạc buồn len lỏi từng góc phố
Tôi đang buồn giữa thế giới đang vui - Hãy cho tôi một tâm hồn của đá
Để tim này lạnh giá với tình yêu - Hoa đẹp hoa thơm hoa vẫn tàn
Tình nặng tình sâu tình vẫn tan
Rượu đắng rượu say rượu vẫn cạn
Người hứa người thề người vẫn quên. - Anh ơi,
Làm sao để nói tiếng yêu không bị từ chối?
Trong em thật bối rối chẳng biết nói hay là thôi - Trái tim em vốn hỗn độn
Sao anh còn đến làm lộn xộn thêm - Trộm một buổi tham vui
Đổi một đời nhung nhớ
Từ đó phương Nam Bắc
Hai đoạn của địa cầu
Gặp nhau cũng tương tư
Xa nhau càng nhung nhớ - Đừng mong manh như bồ công anh trước gió
Hãy mạnh mẽ như xương rồng trước bão giông - Nhớ em đã là một thói quen không thể bỏ của anh.
- Đừng đem một nửa rất gần
Đổi trao một thoáng ân cần rất xa - Có những người chỉ chờ mình nói 1 câuđể ở lại
Có những người chỉ chờ 1 lần mình dại để bỏ đi - Vệt nắng cuối trời mang yêu thương hòa vào gió
Tôi đứng nơi đó để nước mắt hoà vào mưa
các ý chính của thân bài :
Luận điểm 1 : Chất thơ được thể hiện qua một truyện ngắn nhưng không có cốt truyện , sự việc mà cả văn bản là một dòng chảy cảm xúc , là những tâm tư tình cảm của 1 tâm hồn tươi trẻ trong ngày đầu đến trường ......( h/a s2 đầu bài , tâm trạng khi trên đường đến trường , khi đứng trước sân trường và nghe gọi tên , khi vào lớp mới .........)
Luận điểm 2 : Chất thơ còn toát ra từ những chi tiết , sự việc dạt dào cảm xúc
- Mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi .......................
- trong chiếc áo vải đen tooii vẫn thấy mình trang trọng ...............
- ngập ngừng , e sợ như những chú chim ....................
- vài tiếng thút thít ngập ngừng trong cổ....................
Luận điểm 3 : Chất thơ toát lên từ cảnh sắc thiên nhiên mơ mông trong trẻo ( phân tích đoạn văn đầu bài )
Luận điểm 4 : Nó còn toát ra từ thái độ , tình cảm , giọng nói và ánh mắt của người lớn ( phân tích thái đọ tình cảm của ông đốc , các bậc phụ huynh , thầy giáo mới )
Luận điểm 5: Đặc biệt chất thơ toát lên từ tấm lòng yêu thương con hết mực của mẹ ( bốn lần Thanh Tinh nhắc về bàn tay mẹ )
Luận điểm 6 : chất thơ của tôi đi học còn được thể hiện ở các hình ảnh so sánh đầy thú vị , ở giọng văn nhẹ nhàng , trong sáng gợi cảm .( phân tích các hình ảnh so sánh có trong bài , phân tính giọng văn của từng đoạn )