Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cái đó mk sẽ giải thích sau, bây giờ bn chỉ cần bít vnen là chương trình học mới thui và ngay bây giờ mk mún có đề, nếu bn có thì cho mk nha.
1 , Hãy kể cho các bạn nghe về anh , chị hoặc em mk
I. Mở bài: giới thiệu người cần tả
Gia đình e gồm có bốn người, ba mẹ, em và chị của em. Gia đình e rất hạnh phúc và thương yêu em. Ba mẹ em là nông dan nên rất đổi bình dị và thân thương. Ba mẹ luôn làm lụng vất vả để lo cho chị em của em. Chị em là một sinh viên đang học tren thành phố. Chọ cũng là người xa nhà, sống thiếu thốn tình thương của ba mẹ, lâu lâu chị mới về quê thăm gia đình. Chính vì thế mà em rất yêu của của em.
II. Thân bài
1. Tả bao quát
- Chị em bao nhiêu tuổi?
- Chị em học ở đâu?
- Chị em học trường gì?
- Em thương chị em như thế nào?
2. Tả chi tiết
a. Tả hình dáng
- Dáng người cao, thon gọn cao 1m6
- Gương mặt đầy đặn, mũi cao, môi trái tim xinh đẹp
- Mái tóc dài đen mượt, khi làm việc nhà ở thường buộc tóc gọn sau gáy.
- Chị ăn mặc rất giản dị. Khi đi học chị thường mặc áo sơ mi. Ở nhà chị mặc đồ bộ cho tiện làm việc nhà.
- Chị có đôi mắt đen long lanh rất đẹp. Mỗi khi chị bảo ban em, ánh mắt ấy rất dịu dàng và thân thiện.
b. Tả tính tình
- Chị là người chu đáo, chỉnh chu trong công việc
- Chị học rất giỏi, luôn được ba mẹ và thầy cô yêu thương
- Chị có tính tình rất ôn hòa, nhã nhặn
- Chị luôn biết quan tâm đến mọi người trong gia dình và mọi người xung quanh
- Chị là người luôn nổ lực và biết vươn lên trong cuộc sống
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ về chị em
Chị em là một người hết sức đặc biệt. chị là người luôn quan tâm chăm sóc em, em rất yêu chị của em
2 , Hãy miêu tả một đêm trăng nơi em ở
I. Mở bài Giới thiệu về đêm trăng đẹp mà em được nhìn thấy
Đêm trăng ở đâu cũng có nhưng với em đêm trăng ở quê có vẻ đẹp lung linh, huyền ảo, chỉ có ở quê đêm trăng mới thực sự tỏa sáng rực rỡ.
II. Thân bài
1. Tả bao quát
– Trăng xuất hiện, cảnh vật hiện ra lung linh dưới ánh trăng. Bóng cây mờ mờ từ đằng xa rồi khuất hẳn.
– Trăng lên gió của thổi man mát, dễ chịu.
– Nhiều hoạt động diễn ra khi có trăng: trẻ con tụ tập chơi trốn tìm, người lớn tụ họp nói chuyện,…dưới ánh trăng con người và mọi vật trở nên hư ảo.
2. Tả chi tiết
– Trời càng về khuya thì trăng càng lên cao, trăng sáng rực tỏa sáng lung linh khắp mọi ngõ ngách.
– Bầu trời trong xanh, lấp lánh nhiều ngôi sao.
– Ánh trăng soi rọi khắp nơi khiến ta có thể nhìn thấy mọi cảnh vật thật rõ ràng và chi tiết.
– Gió thổi mát rượi và dễ chịu nữa chứ.
– Tiếngcôn trùng tạo thành bản đồng quê dưới ánh trăng.
III. Kết bài
– Nhận xét về đêm trăng mà em vừa nhìn thấy.
– Thể hiện tình cảm của em với đêm trăng.
Câu chuyện này đã xây ra cách đây một năm rồi, nhưng mỗi khi nhớ lại em vẫn có một cảm giác buồn và xấu hổ vì hành động thiếu trung thực của mình. Đó là một câu chuyện đã cho em biết về cái giá phải trả cho sự thiếu trung thực của bân thân chính là sự day dứt không nguôi trong lòng. Câu chuyện đã xảy ra như sau:
Hôm đó là vào ngày chủ nhật dì em đã đón em từ nhà đến nhà di chơi cùng với các em họ. Em rất vui, khi dì ra ngoài đi chợ, em cùng các em họ chơi trốn tìm xung quanh nhà. Em đã tìm được một chỗ ẩn nấp rất lí tưởng. Em đứng sau hiên nhà, nơi có mấy chậu hoa dì trồng mọc um tùm nên yên tâm là sẽ không ai có thể phát hiện ra mình. Khi em đang đứng ở đó thì bỗng bị giật mình vì một con mèo vừa chạy vụt đằng sau, em bèn nhảy lên và không may đã làm gãy mấy cành hoa hồng mà dì vừa mới trồng xong. Nhìn cành hoa gãy làm đôi, em hoảng sợ vô cùng vì biết dì đã rất mất công sức mới có thể trồng được giống hoa hồng Đà Lạt này. Em gần như phát khóc vì không biết phải làm sao. Nhìn xung quanh không thấy ai, các em họ đang mải chơi cũng không ai nhìn thấy em, nghĩ vậy em liền nhanh chân chuyển sang một chỗ ẩn nấp mới và coi như mình không hề biết chuyện gì đã xảy ra.
Trưa hôm đó, mọi chuyện vẫn diễn ra như bình thường vì không ai để ý đến cây hoa, dì em thì còn bận nấu nướng và dọn dẹp nên vẫn chưa phát hiện ra. Trong bữa ăn, dì nấu cho em nhiều món ngon, lại còn liên tục khen em trước mặt các em họ nữa. Lúc đấy em đã rất xấu hổ, em thấy mình không hề ngoan như dì nói, em còn là một người không dám thừa nhận lỗi lầm của mình nữa.
Buổi tối, khi trở về nhà, lòng em nặng trĩu. Mẹ thì tưởng em ốm nên cũng chỉ hỏi han xem em có khỏe không, mẹ sờ trán thấy em không sốt nên cũng không nói gì. Những ngày sau đó, em đã day dứt và khổ sở lắm. Cứ nhớ đến những lời khen của dì dành cho em trong bữa cơm hôm đó là em khó chịu với bân thân vô cùng. Đến cuối tuần, không thể chịu đựng thêm nữa, em đã khóc và kể với mẹ tất cả. Em đã xin mẹ hôm sau cho phép mình đến nhà dì, em sẽ nhận lỗi và xin dì tha thứ.
Mẹ ôm em vào lòng, mẹ còn an ủi em nữa và đồng ý sẽ đến nhà dì cùng em. Khi em nói lời xin lỗi, dì nói không giận em và khen em là một đứa trẻ vừa ngoan vừa dũng cảm.
Em biết, mình chưa xứng đáng với lời khen đó. Em hứa từ nay về sau sẽ luôn trung thực dù có chuyện gì đi chăng nữa vì em biết, sống trong cảm giác tội lỗi là khó chịu và day dứt như thế nào.
Mình cóp mạng nha
Em đưa lên CHH nha
Mysterious Person định đưa lên mà có ai đưa luôn r :)