Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.Nhân vật cụ Bơ-men
Hãy giới thiệu đôi nét về cuộc đời của cụ Bơ-men.
a. Cuộc đời:
- Là hoạ sĩ nghèo.
- Thường ngồi làm mẫu vẽ để kiếm tiền.
Mơ ước lớn nhất của cụ Bơ-men là gì?
- Mơ ước vẽ được một kiệt tác.
b. Cụ vẽ chiếc lá:
Cụ Bơ-men vẽ chiếc lá trong thời điểm nào?
- Thời điểm: Đêm đông, giá rét, tuyết rơi đầy mặt đất.
Tình cảm của cụ Bơ-men dành cho Giôn-xi như thế nào?
- Thương yêu Giôn-xi.
Khi chiếc lá hoàn thành thì điều gì đã xảy ra?
- Chiếc lá hoàn thành: Cụ bị xưng phổi rồi qua đời.
=> Kiệt tác:
Qua lời kể của Xiu thì chiếc lá cuối cùng là một kiệt tác? Tại sao nói chiếc lá cuối cùng là một kiệt tác?
- Sinh động giống thật.
- Đem lại sự sống cho Giôn-xi.
Được vẽ bằng tình yêu thương và đức hi sinh cao cả của cụ Bơ-men.
-> Sản phẩm của nghệ thuật chân chính, nghệ thuật phục vụ con người.
Thảo luận nhóm
So sánh hình ảnh hai chiếc lá thường
xuân ở đầu và ở cuối đoạn trích?
2. Nhân vật Xiu
Hãy cho biết Xiu và Giôn-xi có quan hệ như thế nào với nhau?
- Xiu là đồng nghiệp với Giôn-xi
Khi Giôn-xi bệnh tình cảm của cô dành cho đứa em đồng nghiệp này như thế nào?
Hãy tìm những chi tiết chứng tỏ Xiu đã tận tình chăm sóc Giôn-xi?
Trong đoạn trích mấy lần Giôn-xi đòi kéo tấm mành lên để nhìn ra cửa sổ? Đó là những lần nào?
Vậy khi Giôn-xi nhờ Xiu kéo tấm mành lên cô có biết cụ Bơ-men vẽ chiếc lá thường xuân chưa? Tìm những chi tiết chứng minh điều đó?
Qua quá trình phân tích trên, em hãy cho biết Xiu là người như thế nào?
- Cô có tấm lòng thương người luôn lo lắng, chăm sóc, động viên Giôn-xi tận tình chu đáo.
3. Diễn biến tâm trạng của Giôn-xi
Tại sao Giôn-xi lại thẫn thờ nhìn tấm mành mành và ra lệnh kéo nó lên
Vậy chiếc lá thường xuân có liên quan đến điều gì mà khiến Giôn-xi phải thẫn thờ đến như thế?
Khi tấm mành được Xiu kéo lên lần 1 thì tâm trạng, thái độ của Giôn-xi như thế nào? Cô đã nghĩ gì?
- Tâm trạng lo lắng.
Theo em tình trạng sức khoẻ, trạng thái tinh thần của Giôn-xi lúc này như thế nào?
- Tình trạng sức khoẻ yếu ớt, tinh thần tuyệt vọng
Một ngày trôi qua đến sáng hôm sao
khi trời vừa hửng sáng Giôn-xi lại
nhờ Xiu kéo tấm mành lên lần 2
Điều kì diệu gì xuất hiện trước mặt cô?
Thái độ của Giôn-xi như thế nào?
Cô ngạc nhiên vì lá thường xuân vẫn bám trên tường
Trong sự ngạc nhiên đó Giôn-xi có những cử chỉ, hành động rất lạ. Em hãy tìm những chi tiết chứng tỏ điều này?
Những chi tiết trên chứng tỏ tâm trạng của Giôn-xi như thế nào?
- Niềm hy vọng đến, Giôn-xi hồi sinh.
Nguyên nhân sâu sa nào quyết định sự hồi sinh của Giôn-xi?
Đảo ngược tình huống hai lần :
Giôn - xi chờ chiếc lá trong tuyệt vọng thoát khỏi nguy hiểm trở lại sống yêu đời.
Cụ Bơmen đang khoẻ mạnh chết
-> Hai lần đảo ngược này đều lên quan đến bệnh xưng phổi và chiếc lá cuối cùng
Bạn ơi bạn làm được chưa chỉ mình với mình cũng đang cần
Lão Hạc cũng như bao người nông dân Việt Nam khác phải đối mặt với cái nghèo, cái đói của cuộc sống cơ cực, tăm tối trước Cách mạng. Nhưng lão còn có những hoàn cảnh riêng vô cùng bất hạnh. Rồi cuộc đời cực khổ, dồn lão đến mức hết đường sinh sống. Lão phải dứt ruột bán đi ***** Vàng mà lão yêu thương nhất. Lão bán ***** trong niềm khổ đau tột cùng: “Mặt co rúm lại, những nếp nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra, cái đầu ngoẹo về một bên, cái miệng móm mém mếu như con nít”, “lão hu hu khóc”,...Đói nghèo như thế, khổ đau như thế nhưng lão không vì vậy mà tha hóa về nhân phẩm. Binh Tư đã tưởng lão xin bả chó để ăn trộm. Ông giáo cũng nghi ngờ lão. Nhưng không, Lão Hạc vẫn giữ được vẹn nguyên tâm hồn dào dạt yêu thương đáng quý, đáng trọng của người nông dân và cả sự tự trọng cao đẹp của mình.
Con chó vốn là loài vật trung thành với chủ, những cũng thường bị coi thường, xem rẻ. Thế nhưng lão Hạc lại rất quý con Vàng. Lão gọi nó là " cậu Vàng", cho nó ăn trong bát ***** của nhà giàu. Lão bắt rận, tắm rửa, ăn gì lão cũng gắp cho nó. Lão âu yếm trò chuyện, khi dấu dí, khi sừng sộ nạt nộ, nhưng rõ ràng là lão coi nó như một đứa cháu. Con Vàng không chỉ là con là cháu mà còn là người bạn để lão vợi bớt nỗi buồn, cô đơn trống trải. Hơn thế, con Vàng còn là kỉ vật của anh con trai. Lão nuôi con Vàng với nguồn hi vọng mai kia con trở về làm cỗ cưới vợ. Chính vì thế mà khi phải bán con Vàng, lão đã đau đớn, kể chuyện cho ông giáo nghe, lão không kìm đc, bật "khóc hu hu" như con nít.Cả đời lão sống bằng đôi bàn tay lao động của mình. Khi còn khoẻ, lão làm thuê cuốc mướn. Khi ốm đau, kông làm thuê đc nữa thì lão kiếm con trai con ốc, củ khoai củ ráy. Khi không còn tự kiếm sống đc nữa thì lão tự kết liễu đời mình bằng bả chó chứ không đi ăn trộm, ăn cắp như Binh Tư. Lão dã chọn cái chết trong còn hơn sống đục. Quen sống lượng thiện, lão khổ đau dằn vặt khi nghĩ rằng mình đánh lừa con chó:"thì ra tôi gìa bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa con chó". Ánh mắt con Vàng xoáy sâu vào lão nỗi oán trách giận hờn khiến lão thấy ân hận, xót xa. Xử sự không phải với ***** lão dằn vặt, day dứt đến vậy thì hẳn lão không thể làm điều ác với ai bao giờ. Lão sống hiền lành, chân chất, nhân hậu quá, đáng trân trọng biết bao.
- Nhân vật Giôn-xi yếu đuối, tuyệt vọng:
+ Đợi chiếc lá cuối cùng rụng xuống là kết thúc cuộc sống của mình
+ Giôn-xi thờ ơ,bỏ mặc bản thân mặc dù Xiu hết lòng thương yêu, chăm sóc.
- Phản ứng trước hai lần kéo mành:
+ Lần 1: Giôn-xi sợ chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng, Xiu lo lắng.
+ Lần 2: Cả Giôn-xi và Xiu đều sững sờ, ngạc nhiên vì chiếc lá vẫn còn trên cây.
- Nguyên nhân sự hồi sinh của Giôn-xi:
+ Do cô thấy hình ảnh chiếc lá thường xuân giàu sức sống sau đêm mưa bão
+ Giôn-xi không muốn phụ tấm lòng của Xiu, cụ Bơ-men
- Kết thúc truyện nhà văn không để Giôn-xi lên tiếng hay có trạng thái tâm lý nào khác:
+ Kết mở để mọi người tự hình dung ra phản ứng của Giôn-xi
+ Dư vị của tình người, của niềm tin, của sự hi sinh… vẫn còn mãi.
- Bối cảnh không gian: cuộc chia ly diễn ra ở biên ải hoang vu, ảm đạm.
- Hoàn cảnh éo le: cuộc chia ly không có ngày về của người cha
- Người cha:
+ Đau xót mệnh nước, thương bản thân phải xa quê, thương đứa con.
+ Dặn con trở về giúp nước báo thù
+ Tâm trạng buồn đau nhuốm lên cảnh vật một màu ảm đạm.
- Tâm trạng người con:
+ Muốn theo phụng dưỡng cha, làm tròn đạo hiếu
+ Đau buồn khi tiễn biệt cha.
-> Tình cảnh éo le, sầu thảm của đất nước khi có giặc xâm lược. Dặn con đặt chữ ái quốc làm đầu.
Trong bối cảnh bi thảm, tâm trạng đau buồn trong buổi tiễn biệt càng làm cho lời phó thác của người cha trở nên thiêng liêng.
- Tâm trạng khi trên con đường làng:
* “Mẹ tôi âu yếm ...dẫn tôi đi trên con đường làng dài và hẹp”.
* “Con đường này tôi đã ....thay đổi lớn: “Hôm nay tôi đi học”.
* “Trong chiếc áo vải ... và đứng đắn”.
\(\Rightarrow\) Những câu văn thể hiện sự bâng khuâng xao xuyến như những nốt nhạc lắng sâu vào hồn người, bởi vì lần đầu tiên đến trường là một sự kiện trọng đại của đời người. Trong tâm hồn cậu bé một cái gì đó rất mới mẻ, lạ lùng từ cảnh vật cho đến lòng người, tất cả đều sự trang trọng, thiêng liêng của ngày đầu tiên được đi học trong cuộc đời – cảm giác hãnh diện háo hức.
- Cùng mẹ đi trên đường tới trường :
* “Trước mắt tôi trường Mĩ Lí... làng Hòa Ấn.
* '' Sân nó rộng .... vẩn vơ”.
\(\Rightarrow\) Nhà văn đã diễn tả rất đúng tâm trạng ngỡ ngàng, cảm giác trước sự mới lạ về ngôi trường của cậu bé, khi mình được chính thức trở thành một thành viên của nó, sự rụt rè, nhút nhát của tuổi thơ.
- Tâm trạng khi nghe gọi tên mình và phải rời tay mẹ vào lớp:
* “Trong lúc ông đọc...lúng túng”.
* “ Tôi cảm thấy ... đẩy tôi tới trước”.
* “Nhưng người tôi ... một cách lạ”.
* “Quay lưng...nức nở khóc”.
* “Trong thời thơ ấu ... như lần này”.
\(\Rightarrow\) Thể hiện tâm trạng lo sợ hồi hộp lúng túng sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi thơ trong buổi tựu trường đầu tiên.
- Khi ngồi trong lớp đón giờ học đầu tiên :
* “Một mùi hương lạ xông lên,...là lạ và hay hay”.
* “Nhìn bàn ghế ... vật của riêng mình”.
* “Người bạn tôi chưa hề quen ... xa lạ chút nào”.
* “ Tôi đưa mắt ...cánh chim…”.
\(\Rightarrow\) Thể hiện một sự mới mẻ thích thú khi mới bước vào lớp học, cảm giác xốn xang, vừa lạ vừa quen với mọi vật, với người bạn ngồi bên.
Tình trạng sức khoẻ yếu ớt, tinh thần lo lắng , tuyệt vọng
tâm trạng của Giôn -Xi :
- buồn , tuyệt vọng,không có sức sống , tinh thần lo lắng
Chi tiết:
-'' Đó là chiếc lá cuối cùng '' , Giôn - Xi nói , '' Em cứ tưởng là nhất định trong đêm vừa qua nó đã rụng . Em nghe thấy tiếng gió thổi. H ôm nay nó sẽ rụng thôi và cùng lúc đó em sẽ chết ''.
-khi trời vừa hửng sáng thì Giôn - Xi ,con người tàn nhẫn , lại ra lệnh kéo mành lên