Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Không có ước mơ hoài bão
- Nếu muốn thực hiện ước mơ đó , em cần chăm chỉ học tập :3
a)Để thực hiện mục đích học tập của bản thân em cần phải:
-Say mê,kiên trì,vượt khó trong học tập
-Xác định đúng mục đích học tập
-Tự giác học tập
-Vận dụng điều đã học vào thực tế
b)Em muốn trở thành 1 giáo viên.Để thực hiện được ước mơ của mình em cần phải chăm chỉ,tự giác học,có ý chí,nghị lực vươn lên trong học tập .
a)Để thực hiện mục đích học tập của bản thân em cần phải:
-Say mê,kiên trì,vượt khó trong học tập
-Xác định đúng mục đích học tập
-Tự giác học tập
-Vận dụng điều đã học vào thực tế
b)Em muốn trở thành 1 giáo viên.Để thực hiện được ước mơ của mình em cần phải chăm chỉ,tự giác học,có ý chí,nghị lực vươn lên trong học tập .
Nói về ước mơ của em
Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn.
Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.
Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.
Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.
Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.
Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ, biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được.Em muốn viết những cuốn sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ giành tặng ba, tặng mẹ vì họ là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt.
Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy.
Để thực hiện ước mơ đó em sẽ :
- Tin tưởng vào ước mơ của chính mình
- Thực hiện ước mơ đó hàng ngày
- Lên kế hoạch và thời gian cho ước mơ
- Mơ 1 ước mơ lớn vào hoài bão
- Lờ đi những ai phản đối ước mơ đó
- Chia sẽ ước mơ của mình với những người khác
- Hạ thấp những mong đợi của bản thân
- Giữ tinh thần kiên định
- Tạo ra 1 không gian đủ lớn cho ước mơ đó
- Luôn giữ đà tiến lên
Chúc bn hc tốt Giang Chấn Vĩ !
Mình có ước mơ là trở thành giáo viên dạy tiếng việt cho người nước ngoài học, mình biết điều này rất là khó khăn nên mình xác định mục tiêu:
- Học giỏi tất cả các môn, hơn cả là văn.
- Luyện từ tiếng Việt nhiều qua đọc sách vở, báo chí,...
- Luôn luôn tra cứu từ điểm để biết thêm nhiều nghĩa từ.
- Tiếp xúc nói chuyện với nhiều người để mở rộng khả năng giao tiếp Tiếng Việt.
Em ước mơ sau này em sẽ trở thành 1 giảng viên để truyền lại kiến thức cho thế hệ học sinh sau này. Để thực hiện ước mơ em sẽ cố gắng học thật giỏi, thường xuyên làm bài tập cô thầy giao và tìm hiểu thêm kiến thức từ bên ngoài. CỐ GẮNG NHA BẠN
“Ước mơ” hai từ đơn giản, ngắn gọn nhưng chứa đựng biết bao khát vọng của mỗi người. Sống trên đời, ai cũng có một ước mơ cho riêng mình, dù ước mơ lớn hay bé thì đều đáng tôn trọng. Mỗi ước mơ là mục đích vươn lên trong cuộc sống của mỗi người, người biết mơ ước là người có nghị lực, có ý trí cầu tiến. Tại sao ai cũng có ước mơ? Đơn giản là họ muốn có một cuộc sống tốt đẹp sau này, hơn nữa là họ muốn làm giàu cho quê hương, đất nước. Em cũng vậy, em ước mơ trở thành hướng dẫn viên du lịch trong tương lai.
Sở dĩ em có ước mơ này là vì xã hội ngày càng phát triển, kèm theo đó là sự nâng cao về đời sống vật chất lẫn tinh thần, nhu cầu của con người cũng từ đó mà cao hơn. Em nhận thấy rằng du lịch là một ngành kinh tế khá phát triển, có nhiều tiềm năng, em thấy đây là một nghề phù hợp để mình có thể lo cho cuộc sống sau này. Lý do trên chỉ là lý do nhỏ trong nhiều lý do em hướng đến nghề này, lý do lớn nhất chính là tình yêu đất nước của em. Em muốn quảng bá hình ảnh tươi đẹp, truyền thống lịch sử vẻ vang và đức tính kiên cường, ý chí bất khuất và tinh thần mến khách, lòng thương người của Tổ quốc ta tới bạn bè năm châu. Em muốn những du khách khi đến với ViệtNamsẽ có những ấn tượng tốt đẹp và hơn nữa là em muốn hình ảnh đất nước ta sẽ in sâu trong họ. Còn gì hạnh phúc bằng khi được nói với bạn bè năm châu một cách tự hào rằng “ViệtNam, quê hương tôi đó”. Để làm được hướng dẫn viên du lịch, em nghĩ tài ăn nói phải rất tốt để người hướng dẫn viên có thể trổ hết tài năng của mình nói hết tất cả cái nét đẹp rất ViệtNam. Ngoài yếu tố trên, thì trình độ văn hóa, ngoại hình và lòng yêu nghề cũng là những yếu tố để hình thành nên một hướng dẫn viên du lịch thực thụ.
Ngành du lịch phát triển nên các hướng dẫn viên du lịch cũng được coi là các nhà kinh tế, thật tự hào biết bao khi được đứng vào hàng ngũ những hướng dẫn viên giúp ích cho Tổ quốc.
Làm nghề này em sẽ “được” rất nhiều điều, em sẽ được đi nhiều nơi, được tìm hiểu nhiều nền văn hóa, được tiếp xúc với nhiều người… Qua đó em sẽ có thêm nhiều kinh nghiệm cho bản thân, vốn kiến thức của em sẽ được nâng cao, em còn được trau dồi và phát huy rất nhiều kỹ năng như kỹ năng quản lý nhóm du khách, kỹ năng quản trò, tinh thần trách nhiệm, sự năng động, khéo léo và linh hoạt… Có thể nói hướng dẫn viên du lịch là một nghề rất có ích, góp phần xây dựng đất nước, hình thành nhân cách con người.
Ước mơ này đã được hình thành trong em từ sớm, ngay lần đầu tiên em bắt gặp cô hướng dẫn viên du lịch duyên dáng với bộ áo dài truyền thống em đã có ấn tượng với nghề này rồi, em bị cuốn hút bởi tài ăn nói lưu loát, sự hòa đồng và sự say mê mà em cảm nhận được tự cô ấy. Lúc mới có ước mơ này thì điều em muốn có trong ngành này là em được mặc đồ đẹp (vì là con gái nên mong muốn này không có gì là lạ, đúng không?) nhưng giờ đã lớn, em thấy điều đó chỉ là mong muốn nhỏ thôi, điều quan trọng là phải hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình chứ không phải được mặc đồ đẹp như em từng nghĩ. Giờ đây em chỉ muốn ngồi trên những chuyến xe rong ruổi khắp chiều dài của đất nước hình chữ S này, và rồi thỏa sức mà tìm hiểu các điều thú vị, phong tục riêng của từng vùng miền. Còn gì tuyệt vời hơn khi được ngắm nhìn, được thả hồn vào những đồng ruộng mênh mông, cò bay thẳng cách, những cách rừng xanh bạt ngàn, những hang động, núi non hùng vĩ hay những bờ cát bên bãi biển mênh mông? Trong những chuyến đi như vậy, chúng ta sẽ được sống hòa hợp với người dân từng vùng. Tình đồng bào sẽ khăng khít hơn… Ôi! Mới nghĩ đến thôi mà sao tình yêu quê hương của em lại bùng cháy mạnh mẽ hơn thế!
“… ViệtNamyêu dấu xanh xanh lũy tre
Suối đổ về sông, qua những nương chè
Dòng sông cuốn dồn về biển cả
Lứa thanh niên vui thỏa cuộc đời
Mùa xuân tới, nguồn sống dâng sục sôi
Đất nước tôi, ViệtNamsáng ngời…”
Mỗi lần nghe đâu đó vang lên những lời ca êm dịu, thắm thiết của bài hát “ViệtNamquê hương tôi” là em lại thấy rộn ràng tình yêu tổ quốc. Yêu Tổ quốc bao nhiêu thì ước mơ muốn trở thành một hướng dẫn viên du lịch trong em càng muốn nhanh trở thành hiện thực bấy nhiêu. Em muốn trở thành hướng dẫn viên du lịch thật nhanh để góp một phần nhỏ công sức của mình quảng bá hình ảnh đất nước ViệtNam.
Để đạt được ước mơ đó, điều đầu tiên em cần làm được là học tập thật tốt, tu bồi đạo đức và rèn luyện nhân cách, em sẽ phấn đấu để đạt được mơ ước của mình. Đóng góp công sức để phát triển đất nước cũng là mong muốn của em, hãy tin ở em, em sẽ làm được một cô hướng dẫn viên du lịch thực thụ trong tương lai.
Trong cuộc sống của chúng ta luôn luôn gặp những khó khăn vấp ngã và trải qua nhiều giai đoạn khác nhau mới đúc kết kinh nghiệm để trở thành con người hoàn thiện. Từ khi lọt lòng cất tiếng khóc đầu đời chào đón một thế giới tuổi thơ đầy hồn nhiên và trong sáng với sự yêu thương trìu mến của gia đình họ hàng, anh em. Nhưng tuổi thơ ấy trải qua rất nhanh, thoáng cái lại cặp sách trên vai tung tăng đến trường, có ai ngờ rằng tuổi học trò lại dài đến thế cứ học mãi và mục đích thiết yếu chính là ước mơ của mỗi người và em cũng thế em ước mơ mai sau sẽ là một bác sĩ giỏi để chữa lành bệnh tật cho mọi người đau ốm.
Em nghĩ rằng dù mỗi người có một ước mơ khác nhau nhưng sẽ cùng chung học những nội dung cơ bản giống nhau và mai đây mỗi người một ngả và sẽ tự lập xây dựng ước mơ của mình. Tuy nhiên mỗi con đường mà người đó chọn sẽ rất khác nhau, có đường gồ ghề, đầy sỏi đá, có đường lại bằng phẳng dễ đi. Vậy điều quan trọng là người đó phải tìm ra ưu điểm và khuyết điểm của mình và từ đó đi sâu vào chuyên môn người đó chọn. Em cũng đã rất đắn đo vào quyết định của mình. Bởi lẽ em chọn nghề bác sĩ ắt cũng phải có lý do riêng, hồi ấy khi em còn rất nhỏ em đã chứng kiến cái chết của ông nội, ông rất khỏe tuy đã quá sáu mươi nhưng ông vẫn cõng em ra đồng xem các anh chị lớn thả diều vào những buổi chiều lộng gió, da mặt ông hồng hào mỉm cười rất đỗi hiền hậu. Nhưng rồi một ngày kia ông bị một căn bệnh kỳ lạ, người ông sưng tấy lên nổi vài chấm đỏ, đôi bàn tay và chân ông tê cứng đau nhói như kim đâm, ông không đi lại được nữa, kể từ đó cuộc đời ông đã tắt khỏi tiếng cười, mặt ông ngày càng xanh xao và luôn mệt mỏi vì đau nhức. Bố đã chở ông đi khám khắp nơi trong tỉnh nhưng không ai tìm ra căn bệnh bí hiểm của ông và dĩ nhiên là ông chỉ được vài liều thuốc giảm đau, chiều hôm ấy con cháu quây quần bên ông, em ngồi cạch ông nắm lấy bàn tay đang run lẩy bẩy mà thút thít hỏi:
Ông ơi? Ông có đau không ông, hãy cố gắng lên ông nhé!... cháu… cháu chờ ông dắt cháu ra đồng xem các anh, chị thả diều, cháu không muốn… mất ông đâu. Ông không nói được vì đã bại liệt, nhưng em thấy mắt ông long lanh ứa đầy nước mắt và tràn ra, dường như ông khóc và cảm nhận được tiếng nói của em, ánh mắt ông vui lạ thường và rất hạnh phúc, rồi đôi mắt ông dần khép lại, đôi tay giật phắt ra và ông tắt thở. Em òa khóc và tự nhủ với bản thân rằng phải cố gắng học thật giỏi để mai này làm một bác sĩ tìm ra căn bệnh của ông để chữa trị cho những người bị mắc bệnh này sẽ không phải ra đi sớm như vậy.
Hiện nay, nhiều bệnh nhân mắc những căn bệnh rất nguy hiểm nhưng lại gặp phải những bác sĩ không tận tình, khiến những căn bệnh ấy có thể chữa được nhưng lại dẫn đến mãn tính và ngày càng nặng thêm. Nếu là em thì em sẽ cố gắng hết sức để cứu bệnh nhân, cũng như câu “Cứu một mạng người còn hơn xây mười tòa tháp”, nghề bác sĩ cũng như câu nói trên vô cùng ý nghĩa.
Để ước mơ của mình trở thành hiện thực, ngay từ bây giờ em đang rất cố gắng học tập thật tốt theo đuổi ước mơ của mình để biến chúng thành hiện thực thật góp sức xây dựng cuộc sống không có bệnh tật và mãi mãi sống trong niềm vui, hạnh phúc.
Từ ước mơ của Trương Quế Chi , em sẽ thực hiện ra sao để đạt được ước mơ của mình ??
Giúp mình nha !
Em sẽ phải cố gắng kiên trì, vượt khó trong học tập. Tham gia các hoạt động ngoại khóa, và phải có 1 t/g biểu mỗi ngày trong đó phải dành t/g tham gia các hoạt động tập thể và hoạt động xã hội.
- ước mơ không làm mà vẫn có ăn :))
- Muốn ước mơ thành hiện thực cần chăm học hành ặ :)
Trong tương lai có rất nhiều nghề nghiệp để chọn, ví dụ như giáo viên, kĩ sư, bác sĩ, hay là một nhà khoa học, hay chỉ là những nghề hết sức giản đơn như là một đầu bếp, một người công nhân viên… Em có rất nhiều sự lựa chọn cho tương lai của mình. Em có thể làm giáo viên để dẫn dắt, dạy bảo cho những em bé nhỏ những điều hay lẽ phải, những kiến thức mà trước giờ các em bé ấy chưa biết. Em có thể làm một người đầu bếp nấu những món ăn thật ngon cho mọi người thưởng thức. Em có thể làm một nhiếp ảnh gia để chụp những tấm hình thật đẹp cho mọi người. Em có thể làm một kĩ sư vẽ ra nhiều công trình kiến trình thật tốt và đẹp. Em cũng có thể làm một nhà khoa học để mỗi ngày em đều phát hiện ra một điều mới. Em cũng có thể làm một người cảnh sát truy bắt tội phạm giúp ích cho đời.Nhưng điều mà em thích nhất là sau này em có thể trở thành một vị bác sĩ .
Nhưng tại sao em lại chọn nghề này trong số tất cả các nghề. Lý do đầu tiên là vì em rất thích nó. Em thích nó ngay từ khi lần đầu tiên nghe thấy từ “bác sĩ”. Nhìn thấy hình ảnh một vị bác sĩ tận tâm chữa bệnh cho bệnh nhân, ân cần hỏi thăm bệnh tình khiến cho em rất thích.Lý do thứ hai để em chọn nó là vì đối với em đây là một nghề mang ý nghĩa rất lớn, nó là nghề cứu sống người khác, là nghề mang lại hy vọng cho những người bị bệnh và biến những hy vọng đó thành hiện thực. Bác sĩ sẽ chữa hết bệnh cho những bệnh nhân của mình, sẽ đưa ra những lời khuyên cho các bệnh nhân của mình, sẽ đưa ra những lời động viên giúp bệnh nhân có thêm nghị lực để vượt qua căn bệnh. Lý do thứ ba để em thích nó chắc có lẽ là vì bác sĩ là một nghề có thu nhập cao.
Em sẽ cố gắng hết sức, nỗ lực hết mình để có thể thực hiện được ước mơ của mình. Một khi em đã trở thành một bác sĩ, em sẽ làm việc không ngừng nghỉ để chữa bệnh cho mọi người. Em sẽ chữa bệnh miễn phí cho những người nghèo, em sẽ dùng chính tiền của em để giúp đỡ cho họ.Em sẽ đi khắp nơi giúp đỡ cho những bệnh nhân nghèo để họ có thể vượt qua căn bệnh.
Sau này, em ước mơ mình sẽ trở thành một thầy giáo dạy học sinh tiểu học. Sở dĩ em thích nghề này là vì mẹ em và bà ngoại em đều là những cô giáo dạy tiểu học và em rất thích được làm thầy giáo chỉ cho các em nhỏ những bài học đầu tiên. Để thực hiện được ước mơ của mình, em cần phải chăm chỉ học tập để có thật nhiều kiến thức, có như vậy mới có thể truyền đạt lại cho các em học sinh.
- Trương Quế Chi đã cố gắng học thật giỏi;
- Tập viết văn, làm thơ, quan sát;
- Tập dịch thơ, dịch truyện từ tiếng Pháp ra tiếng Việt, tập làm thơ tiếng Pháp;
- Vẽ tranh;
- Tham gia các hoạt động tập thể, các hoạt động xã hội;
- Tham gia “Câu lạc bộ thơ”, “Câu lạc bộ hài hước”;
- Giúp đỡ gia đình...
Trong cuộc sống, ai cũng có ước mơ. Em cũng vậy, ngay từ nhỏ ước mơ của em là trở thành một kiến trúc sư thật giỏi để xây lên những ngôi nhà đẹp và tốt cho mọi người và cho em nữa. Em biết nghề này không phải dễ dàng đạt được nhưng vì ước mơ, vì đam mê của bản thân em, em sẽ cố gắng học thật giỏi để đạt được ước mơ này, em tin rằng mình sẽ đạt được ước mơ này vì em luôn nhớ lời Bác Hồ dạy: “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, đào núi và lấp biển, quyết chí ắt làm nên”.
Ước mơ này đã theo em suốt năm năm rồi, khi hỏi thầy cô làm sao để thực hiện được ước mơ này, thầy cô nói em cần phải học giỏi các môn toán, vẽ và ngoại ngữ nên hiện nay em đang cố gắng học giỏi các môn này. Mỗi năm, khi được nghỉ hè em đều có dịp để đi chơi xa, tham quan nhiều nơi, ngắm nhìn nhưng ngôi nhà đẹp, những ngôi chùa, đền, tượng, những công ty, cơ quan, trường học, những ngôi nhà được làm bằng gỗ… Sau đó về nhà em cố gắng nhớ lại những gì mà mình đã thấy để vẽ vào tờ giấy. Hằng ngày cứ có thời gian là em lại lấy giấy ra vẽ, mỗi lần vẽ em lại nghĩ về những ước mơ của mình. Có lần em chợt thấy một ngôi nhà thật tuyệt vời liền lấy giấy và bút ra vẽ rất tỉ mỉ như là một người thợ trong nghành kiến trúc vậy. Khi vẽ xong thì em thầm nghĩ đến một lúc nào đó mình sẽ vẽ lên bằng chính đôi bàn tay của mình về đất nước hôm nay và mai sau, và càng ngày em càng tiến gần hơn đến với ước mơ của em. Ba mẹ em thường khuyên rằng, con hãy cố gắng học hành thật giỏi để mai sau xây lên những căn nhà đẹp, tốt cho mọi người, giúp ích cho xã hội nữa con ạ. Những lời khuyên ấy giúp em hiểu rõ hơn về cuộc sống, về xã hội. nhưng dù sao đi chăng nữa, em cũng phải cảm ơn ba mẹ đã đưa em tới chiếc thuyền hạnh phúc và một mái nhà vui vẻ, đầm ấm. Cũng nhờ ba mẹ nên em đã bước tới gần ước mơ của mình. Những em sẽ cố gắng học để em có thể đi tiếp bằng chính đôi bàn tay của mình và dù khó khăn vất vả thế nào em cũng đi tới ước mơ mà bấy lâu nay em hằng mong ước.
Ước mơ sẽ mãi có trong mỗi con người của chúng ta, và người thực hiện ước mơ này là người có ý chí kiên cường, bất khuất vượt qua khó khăn gian khổ. Người động viên họ sẽ là ba mẹ, thầy cô là người dìu dắt bước chân của họ cho đến ngày hôm nay. Chính bản thân em cũng vậy, nhờ ba me, thầy cô đã đưa em tới ước mơ của bản thân mình.
kinh khủng thật