Kể từ khi dịch Covid-19 bùng nổ và trở thành mối nguy toàn cầu, Việt Nam đã luôn “đi trước” và vững vàng trong phòng tuyến chống dịch. Thế nhưng, tâm trạng lo lắng, bất an là không thể tránh khỏi, nhất là khi cả nước bước vào giai đoạn cao điểm với những quyết sách không khác gì thời chiến.
Trong suốt quá trình đó, bên cạnh sự quyết tâm của cả hệ thống chính trị thì sự hy sinh thầm lặng, nỗ lực quên mình của lực lượng y bác sĩ, bộ đội, công an, dân quân tự vệ trên tuyến đầu chống dịch đóng vai trò quyết định cho diễn biến tiếp theo.
Cũng là những người con, người cha, người mẹ trong gia đình, đã bao lâu rồi họ không được về nhà sum họp cùng người thân? Hình ảnh những y bác sĩ ngày đêm chiến đấu với dịch bệnh bảo vệ tính mạng, sức khỏe bệnh nhân; hình ảnh những người lính căng mình trên các tuyến biên giới ngăn chặn mọi hành vi xuất nhập cảnh trái phép có thể mang theo mầm bệnh; những chú bộ đội trẻ măng chấp nhận “màn trời, chiếu đất” nhường chỗ cho đồng bào trong khu cách ly; những bạn dân quân lưng áo đẫm mồ hôi, cánh tay rã rời vì khuân vác nặng, có thể lăn ra ngủ bất cứ đâu vì kiệt sức khi làm nhiệm vụ trong các khu cách ly… thực sự mang lại cảm xúc dâng trào. Thương và tự hào về các anh, các chị - những người nêu bật phẩm chất Việt Nam nơi tiền tuyến!
Xúc động trước những hình ảnh đó, anh Vũ Quốc Tuấn, một giáo viên dạy Toán ở thị xã Phú Thọ, tỉnh Phú Thọ, đã sáng tác bài thơ “Nếu anh không về” lan truyền mạnh mẽ trên các trang mạng xã hội những ngày qua. Những lời thơ nhẹ nhàng mà thấm thía: “Nếu anh không về trong buổi chiều nay/Em đừng buồn và âu lo quá nhé/Nhớ đón con và động viên cha mẹ/Bởi Tổ quốc cần, anh chẳng thể ngồi yên…”,… như nói thay tâm tình những người nơi tuyến đầu chống dịch, cũng là tấm lòng tri ân trân trọng của mỗi người dân đối với những “người hùng” đích thực vào lúc này.
Bài thơ lay động lòng người góp phần tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho những lực lượng nơi tiền tuyến và cũng là lời nhắc nhở những người nơi hậu phương hãy làm thật tốt vai trò của mình (để họ vơi bớt nhọc nhằn): tuân thủ quy định của Chính phủ, chính quyền địa phương, khuyến cáo của Bộ Y tế.
Chỉ cần đoàn kết, tin tưởng và sống có trách nhiệm, Việt Nam sẽ chiến thắng “giặc Covid-19” như đã bao lần đánh thắng mọi kẻ thù!
Trang tin Điện tử Đảng bộ TPHCM xin giới thiệu và mong độc giả cùng lan tỏa bài thơ “Nếu anh không về” của tác giả Vũ Quốc Tuấn:
“Nếu Anh không về
Nếu anh không về trong buổi chiều nay
Em đừng buồn và âu lo quá nhé
Nhớ đón con và động viên cha mẹ
Bởi Tổ quốc cần, anh chẳng thể ngồi yên...
Bao nhiêu người cũng rất muốn đoàn viên
Nhưng covid đang tràn lan đất nước
Anh không thể, nghĩ tình riêng mình được
Khi các bạn anh, bạc tóc, hao gầy
Ai cũng mong cho đất nước mỗi ngày
Không còn tin, người nhiễm thêm ca mới
Thương Tổ quốc, em ở nhà hãy đợi
Hết dịch rồi, anh sẽ lại về thôi...
Sáng nay tin từ nước Ý xa xôi
Mấy ngàn người đã không còn sự sống
Thương Iran, muôn trái tim lay động
Hơn nghìn người trong tuyệt vọng, ra đi...
Tây Ban Nha, rồi Đại Lục - Trung Hoa...
Cả thế giới chìm một mầu tang tóc
Lo quê nhà, trái tim anh chợt khóc
Sợ dịch đến mình, sợ mất một người thân...
Anh không về, vì dân tộc đang cần
Chào em yêu, đồng đội anh đang đợi
Nếu ngày mai, anh mãi xa vời vợi
Đừng khóc nghe em... Anh chẳng yên lòng…”
Huy Trương
Mn sửa giúp em bài văn này nhé