K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 1 2020

0 độ 

Đúng ko

7 tháng 11 2018

Đáp án là : in a dictionary

27 tháng 9 2018

ở đâu cx đc !

12 tháng 11 2021

ĐẠi từ "nó" làm chủ ngữ trong câu, thuộc danh từ

9 tháng 11 2018

Sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi là đã đẩy người bạn thân thiết nhất của mình rời đi như thế.

Chỉ vì hai chữ: cái tôi.

17 tháng 2 2021

"Muốn thấy cầu vồng phải trải qua cơn mưa" -Bản chất của việc hình thành cầu vồng là sự phản chiếu của ánh sáng mặt trời khi nó chiếu xuống những hạt mưa sau một cơn mưa. -Ý nghĩa:Cầu vồng là thứ đẹp đẽ mà con người hướng đến.Nhưng nó chỉ xuất hiện sau cơn mưa.Giống như con người muốn những niềm vui,điều tốt đẹp cho mình thì phải cố gắng "kiên nhẫn"

17 tháng 2 2021

Nguyễn Đình Gia Bảo ơi, mk đang bị trục trặc phần mở bài í

Hôm nay tôi buồn một mình trên phố đông Nơi ánh đèn soi sáng long lanh, những gương mặt lạ lẫm Thương cho mối tình của tôi chẳng có vui Hỡi anh này tôi rất yêu anh Sao anh lại ra đi? Chờ những giấc mơ qua Hay chờ hình bóng ai kia Theo mùa yêu dấu nay mang nỗi sầu Đợi một tiếng yêu đã thân thuộc Mà bỗng nghe sao xa lạ, như ngày hôm nay Và theo tiếng yêu nơi phương trời xa Tạm biệt chuyến xe anh...
Đọc tiếp

Hôm nay tôi buồn một mình trên phố đông 
Nơi ánh đèn soi sáng long lanh, những gương mặt lạ lẫm 
Thương cho mối tình của tôi chẳng có vui 
Hỡi anh này tôi rất yêu anh 
Sao anh lại ra đi? 

Chờ những giấc mơ qua 
Hay chờ hình bóng ai kia 
Theo mùa yêu dấu nay mang nỗi sầu 
Đợi một tiếng yêu đã thân thuộc 
Mà bỗng nghe sao xa lạ, như ngày hôm nay 

Và theo tiếng yêu nơi phương trời xa 
Tạm biệt chuyến xe anh đi về đâu 
Anh có ngoảnh mặt lại không anh để nhìn em thêm lần nữa? 
Đèn đường hắt hiu góc phố mình em 
Buồn ơi cớ sao vây quanh lòng em 
Chỉ hôm nay thôi tôi xin nhắc lại 
Chỉ hôm nay thôi 
Hôm nay tôi buồn 

Chờ những giấc mơ qua 
Hay chờ hình bóng ai kia 
Theo mùa yêu dấu nay mang nỗi sầu 
Đợi một tiếng yêu đã thân thuộc 
Mà bỗng nghe sao xa lạ, như ngày hôm nay 

Và theo ước mơ nơi phương trời xa 
Tạm biệt chuyến xe anh đi về đâu 
Anh có ngoảnh mặt lại không anh để nhìn em thêm lần nữa? 
Đèn đường hắt hiu góc phố mình em 
Một hai bước chân cô đơn lạc lõng 
Chỉ hôm nay thôi tôi xin nhắc lại 
Chỉ hôm nay thôi 

Chạy theo những ước mơ, 
Bỏ quên đi những tháng năm, 
Mình đã bên nhau nồng nàn 
Và ngày ta đã hứa bên nhau, 
Mà giờ sao như gió mây bay, lòng em luôn nhớ 

Và theo tiếng yêu nơi phương trời xa 
Tạm biệt chuyến xe anh đi về đâu 
Anh có ngoảnh mặt lại không anh để nhìn em thêm lần nữa? 
Đèn đường hắt hiu góc phố mình em 
Buồn ơi cớ sao vây quanh lòng em 
Chỉ hôm nay thôi tôi xin nhắc lại 
Chỉ hôm nay thôi 
Em nhớ...nhớ anh 

Hôm nay tôi buồn

Bài hát này có tên là gì , của ai???

6
3 tháng 8 2018

chắc là :Hôm nay tôi buồn!

tk nha

3 tháng 8 2018

Bài : Hôm nay tôi buồn

Tác giả : Phùng Khánh Linh

14 tháng 6 2018

nói về sự ân cần, lo lắng cho đứa con khi ngày mà con đi học.

14 tháng 6 2018

Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm” - câu tục ngữ này luôn đúng trong mọi thời đại. Dù theo thời gian, những quan niệm về chuẩn mực của người phụ nữ có nhiều thay đổi thì phụ nữ vẫn là người thắp lửa trong gia đình, vẫn là người có tác động đặc biệt quan trọng đối với mỗi thành viên trong gia đình, nhất là đối với con cái của họ.

Từ xa xưa, việc chăm lo gia đình, nuôi dạy con cái đã là thiên chức của người mẹ. Niềm hạnh phúc vô bờ bến của mỗi người phụ nữ đó là được làm mẹ, được chăm sóc cho những người mình yêu thương. Điều đó không hề thay đổi theo tiến trình lịch sử, dù quan niệm của mỗi thời đại có khác nhau đi chăng nữa.

Ai đã từng làm mẹ sẽ cảm nhận sâu sắc về tình yêu thương, sự nhọc nhằn, hy sinh, tảo tần nuôi con khôn lớn của người mẹ. Mẹ là người mang nặng đẻ đau và nuôi con khôn lớn nên người. Chín tháng mười ngày nuôi dưỡng những bào thai, khi con mẹ cất tiếng khóc chào đời dù đang trong cơn đau đớn để cho con ra đời nhưng mẹ vẫn mỉm cười hạnh phúc. Không quản ngày đêm, mẹ chăm lo cho con từng miếng ăn giấc ngủ. Nhà thơ Trần Quốc Minh đã có những câu thơ ngọt ngào và sâu lắng nhất khi nói về tình cảm, tấm lòng của người mẹ dành cho con:

“ Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con

Đêm nay con ngủ giấc tròn

Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”

Mẹ không chỉ là người đã cho con một hình hài và nuôi dưỡng con nên người mà mẹ còn là cô giáo đầu đời của con.

Mẹ đã phải dành rất nhiều thời gian luôn bên con để cùng con đọc sách, nói chuyện, cười đùa, mẹ dạy con học chữ, dạy con học hát, dạy con đạo lí làm người. Với tâm tình dịu hiền, đảm đang, người mẹ dạy con mình nên người, biết sống theo đạo lí với bản chất lương thiện. Niềm hạnh phúc của người mẹ là mong muốn được nhìn thấy con mình trở thành những người hữu ích cho gia đình, quê hương và xã hội.

Trong gia đình, thường thì người cha giáo dục con cái về chí hướng, sự nghiệp và nghị lực; còn người mẹ thường thiên về bồi dưỡng tâm hồn và tình cảm cho con. Nhờ công lao sinh thành, dưỡng dục của những người mẹ hiền, nhiều người con đã thành đạt, hiển vinh, nhiều người con đã thành những anh hùng, thậm chí đã trở thành thiên tài. Một văn hào đã từng nói: “ Không có phụ nữ thì không có người mẹ. Không có người mẹ thì không có các anh hùng”.

Một gia đình có nề nếp, gia phong thì cha mẹ là tấm gương cho con cái noi theo. Trong đó, vai trò giáo dục con cái vẫn thuộc về người mẹ đúng như câu tục ngữ mà dân gian vẫn lưu truyền: “Phúc đức tại mẫu”. Dù trong mọi hoàn cảnh nào, mẹ vẫn luôn là người bao dung, che chở, dõi theo bước con đi. Trên bước đường thành công của con mẹ luôn là hậu phương, là chỗ dựa vững chắc nhất của con về mọi mặt. Mẹ luôn là bờ vai ấm áp để cho con tựa vào, mỗi lúc con vui mẹ vui cùng con, lúc buồn con sà vào lòng mẹ để được mẹ ôm ấp, vỗ về, động viên: con mẹ hãy mạnh mẽ lên và tiếp bước trên con đường tương lai. Những gì mẹ dành cho con, những gì mẹ dạy cho con sẽ là hành trang con mang theo suốt cuộc đời. Mẹ là người thầy đầu tiên và cũng là người thầy suốt đời của con.

Ngày nay, vai trò của người mẹ càng được đề cao. Mẹ không chỉ là người mẹ hiền đảm đang, gìn giữ hạnh phúc gia đình mà còn là những nhà khoa học, những vị lãnh đạo, những cán bộ có năng lực…Chính vì thế, ảnh hưởng của người mẹ đối với việc giáo dục con cái cũng thay đổi theo chiều hướng tích cực.

Chủ tịch Hồ Chí Minh từng khẳng định: “ Nhiều gia đình cộng lại mới thành xã hội. Xã hội tốt thì gia đình càng tốt; gia đình càng tốt thì xã hội mới tốt. Hạt nhân của xã hội là gia đình. Chính vì vậy muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội thì phải chú ý hạt nhân cho tốt” (trích Bài nói tại Hội nghị Cán bộ thảo luận: “Dự thảo luật Hôn nhân và gia đình” 10-10-1959). Con cái chính là tấm gương phản ánh thực trạng đạo đức, nếp sống mỗi gia đình, của việc giáo dục con cái của những bậc làm cha, làm mẹ. Xã hội phát triển khi có những gia đình tốt, những công dân tốt. Hạt nhân đó chính là thành quả do những người cha, người mẹ gây dựng nên. Đặc biệt, bàn tay người mẹ chăm sóc, gieo trồng cho những hạt giống đó được đâm chồi, nảy lộc và tỏa sáng.

12 tháng 8 2021

Tham khảo:

Trong ngày đầu tiên khai trường, không chỉ người con mà người mẹ cũng có những lo âu, hồi hộp, tựa như mẹ là người cũng phải đến trường. Những lo âu ấy đã cho thấy sự hi sinh cao cả của người mẹ đối với con.

Trước ngày khai trường, mẹ đã chuẩn bị cho con mọi hành trang để con bước vào thế giới mới. Đó là cái thế giới mà mẹ không thể bên con mãi như những ngày qua. Mẹ đã sắm cho con những thứ cần thiết để ngày mai con đến trường, từ quần áo, giày dép, nón đến cặp sách, tập vở: “Việc chuẩn bị quần áo mái, giày nón mới, cặp sách mới, tập vở mới, mọi thứ đâu đó đã sẵn sàng, khiến con cảm nhận được sự quan trọng của ngày khai trường”. Khi người con đãyên giấc ngủ thì người mẹ vẫn còn làm nốt những công việc trong ngày và không quên: “đắp mền cho con, buông mùng, ém góc cẩn thận”. Mọi hôm, khi con đã ngủ thì mẹ “lượm những chiếc xe thiết giáp dưới gầm ghế, cạnh chân bàn, những chú rô-bốt bằng nhựa đứng ngồi khắp nơi, và giữa nhà là đoàn quân thùdàn trận trong một cuộc chiến tranh Sư Tử - Khủng Long mà ngày nào con cũng bày ra”.

Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt, là cái ngày mà chỉ cồn một đêm nữa con sẽ trở thành “học sinh lớp Một rồi”. Do vậy, những công việc ấy con đã làm giúp mẹ, con làm với sự tự giác của người sắp trở thành học sinh lớp Một. Mẹ không biết làm gì nữa nhưng mẹ vẫn không ngủ, đơn giản vì mẹ không ngủ được. Cái cảm giác ngày mai đứa con mình đến trường lần đầu tiên khiến mẹ lo lắng, bồn chồn. Trong khi người mẹ còn thức đó để “nhìn con ngủ một lát, rồi mẹ đi xem lại những thứ đã chuẩn bị cho con”, thì con đã chìm trong giấc ngủ vì “trong lòng con không có mối bận tâm nào khác ngoài chuyện ngày mai thức dậy cho kịp giờ”.

Tuy nhiên, mẹ không ngủ được không phải chỉ vì mẹ lo lắng cho việc ngày mai con đến trường mà chính ngày khai trường của con đã gợi lại cho mẹ những kỉ niệm không thể nào quên trong cái ngày đầu tiên đi học của chính mẹ. Đó là những kỉ niệm đã ăn sâu vào lòng mẹ và nó lại được gợi ra mỗi khi có những dịp như thế. “Cứ nhắm mắt lại là dường như vang lên bên tai tiếng đọc bài trầm bổng”. Những kỉ niệm của người mẹ giờ trở thành thực tế của con vào ngày hôm sau.

Người mẹ như muốn nói với con, muôn khắc ghi những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến trong ngày khai trường vào lòng con: “Mẹ muốn nhẹ nhàng, cẩn thận và tự nhiên ghi vào lòng con. Để rồi bất cứ một ngày nào đó trong đời, khi nhớ lại, lòng con lại rạo rực những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến”. Cứ ngỡ những lời này mẹ nói với con, nhưng không phải, đó là lời mẹ nói với chính mình, mẹ đang tự ôn lại những kỉniệm của tuổi thơ mẹ. Những kỉ niệm ấy đã tạo nên một ấn tượng sâu đậm trong lòng người mẹ: “Ngày mẹ còn nhỏ, mùa hè nhà trường đóng cửa hoàn toàn, và ngày khai trường đúng là ngày đầu tiên học trò lớp Một đến trường gặp thầy mới, bạn. mới. Cho nên ấn tượng của mẹ về buổi khai trường đầu tiên ấy rất sâu đậm” và kỉ niệm ấy vẫn sống mãi trong lòng người mẹ đến bây giờ: “Mẹ còn nhớ sự nôn nao, bồi hồi khi cùng bà ngoại đi tới gần ngôi trường và nỗi chơi vơi hốt hoảng khi cổng trường đóng lại, bà ngoại đứng bên ngoài cánh cổng như đứng bên ngoài cái thế giới mà mẹ vừa bước vào”. Lời kể của mẹ như một sự luyến tiếc pha lẫn chút tự hào, đồng thời sâu xa trong lòng mẹ, mẹ muốn con mình hãy khắc sâu những kỉ niệm mà con sẽ trải qua và sẽ trở thành quá khứ.

Lời diễn đạt của tác giả đã thể hiện được những điều thầm kín, sâu xa nhất trong tâm tư, tình cảm của người mẹ đối với con trong ngày đầu tiên con đến trường.

16 tháng 8 2021

Cảm ơn bạn nha