Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sáng chủ nhật vừa rồi, em được bố đưa đến một sở thú lớn mới mở ở ngoại ô thành phố. Ở đó, lần đầu tiên em được tận mắt nhìn thấy một chú hổ bằng xương bằng thịt. Cảm giác tuyệt vời đến khó mà diễn tả được.
Đó là một chú hổ đã trưởng thành, to lớn và vạm vỡ. Nhìn qua, ngoại hình của nó chẳng khác gì một chú mèo cả, nhưng lớn hơn gấp cả mười lần. Theo thông tin viết ở lối vào, nó là một chú hổ đực hơn ba tuổi, nặng hơn 250kg. Ấy vậy mà trông chú ta di chuyển thật nhẹ nhàng và linh hoạt. Uyển chuyển cứ như là một con mèo khổng lồ. Toàn thân chú được bao phủ bởi một bộ lông màu vàng sẫm, cùng với những vằn đen khiên chú trông thêm hung dữ. Phần văn đen ấy hiện hữu từ trên khuôn mặt cho đến chóp đuôi, như là hình xăm. Riêng phần gần miệng kéo đến cằm, rồi xuống bụng thì có bộ lông màu trắng. Nhìn qua, trông thật là mềm mại. Chú hổ có một hàm răng rất chắc và nhọn, chiếc nào cũng như một chiếc dao lớn, sẵn sàng tiêu diệt con mồi. Cái đuôi của chú khá dài, mảnh, bình thường sẽ thả xuống tự nhiên phía sau, chỉ khi chú chạy nhả thì mới dựng lên để giữ cân bằng. Chỗ ở của chú trong sở thú được kì công xây dựng. Nó chiếm diện tích khá rộng, hơn một nửa sân bóng đá. Ở đó có một hồ nước lớn, phía sau là một hang đá, có tảng đá lớn lộ thiên bên cạnh, còn lại là những bụi cây um tùm. Tất cả tạo cảm giác như là một khu rừng thu nhỏ, nhằm giúp chú hổ sống thật thoải mái.
Đứng quan sát một hổi, em cảm thấy chú hổ là tổ hợp của hai yếu tổ tưởng như trái ngược nhau. Chú ta vừa hung dữ lại vừa đáng yêu. Lúc em đến, chú đang nằm vươn mình trên tảng đá, xòe bốn chân lên duỗi duỗi, vẻ mặt mơ màng, thích chí như chú mèo đang nằm phơi nắng. Khi nghe tiếng động của khách tham quan, chú ta ngoẹo đầu sang với vẻ mặt ngây thơ và tò mò khiến mọi người phải xuýt xoa. Rồi chú ta bật dậy, nằm úp xuống đầy cảnh giác, nhìn chăm chú vào chúng em. Cái đuôi phia sau dựng lên, hai cái tai tròn cũng nghiêng qua, bốn chân chấm đất chờ phát động, siêu dễ thương. Nhưng ngay sau đó, chú ta gầm một tiếng thật lớn, bật nhảy lên chồm về phía du khách, khiến mọi người hết hồn. Lúc ấy, em thực sự cảm nhận được vẻ oai hùng của chú. Và phải thừa nhận rằng, chú ta là một con hổ lớn - chúa tể của rừng xanh.
Buổi tối, khi trở về nhà, em vẫn nhớ mãi về chú hổ ở sở thú. Càng nghĩ, em càng cảm thấy may mắn, vì chú ấy đang được sống rất thoải mái ở đó. Tuy mất đi tự do, nhưng chú sẽ được đảm bảo an toàn khỏi những kẻ săn bắt xấu xa. Em mong rằng, mình sẽ sớm được gặp lại chú hổ trong tương lai.
Sáng chủ nhật vừa rồi, em được bố đưa đến một sở thú lớn mới mở ở ngoại ô thành phố. Ở đó, lần đầu tiên em được tận mắt nhìn thấy một chú hổ bằng xương bằng thịt. Cảm giác tuyệt vời đến khó mà diễn tả được.
Đó là một chú hổ đã trưởng thành, to lớn và vạm vỡ. Nhìn qua, ngoại hình của nó chẳng khác gì một chú mèo cả, nhưng lớn hơn gấp cả mười lần. Theo thông tin viết ở lối vào, nó là một chú hổ đực hơn ba tuổi, nặng hơn 250kg. Ấy vậy mà trông chú ta di chuyển thật nhẹ nhàng và linh hoạt. Uyển chuyển cứ như là một con mèo khổng lồ. Toàn thân chú được bao phủ bởi một bộ lông màu vàng sẫm, cùng với những vằn đen khiên chú trông thêm hung dữ. Phần văn đen ấy hiện hữu từ trên khuôn mặt cho đến chóp đuôi, như là hình xăm. Riêng phần gần miệng kéo đến cằm, rồi xuống bụng thì có bộ lông màu trắng. Nhìn qua, trông thật là mềm mại. Chú hổ có một hàm răng rất chắc và nhọn, chiếc nào cũng như một chiếc dao lớn, sẵn sàng tiêu diệt con mồi. Cái đuôi của chú khá dài, mảnh, bình thường sẽ thả xuống tự nhiên phía sau, chỉ khi chú chạy nhả thì mới dựng lên để giữ cân bằng. Chỗ ở của chú trong sở thú được kì công xây dựng. Nó chiếm diện tích khá rộng, hơn một nửa sân bóng đá. Ở đó có một hồ nước lớn, phía sau là một hang đá, có tảng đá lớn lộ thiên bên cạnh, còn lại là những bụi cây um tùm. Tất cả tạo cảm giác như là một khu rừng thu nhỏ, nhằm giúp chú hổ sống thật thoải mái.
Đứng quan sát một hổi, em cảm thấy chú hổ là tổ hợp của hai yếu tổ tưởng như trái ngược nhau. Chú ta vừa hung dữ lại vừa đáng yêu. Lúc em đến, chú đang nằm vươn mình trên tảng đá, xòe bốn chân lên duỗi duỗi, vẻ mặt mơ màng, thích chí như chú mèo đang nằm phơi nắng. Khi nghe tiếng động của khách tham quan, chú ta ngoẹo đầu sang với vẻ mặt ngây thơ và tò mò khiến mọi người phải xuýt xoa. Rồi chú ta bật dậy, nằm úp xuống đầy cảnh giác, nhìn chăm chú vào chúng em. Cái đuôi phia sau dựng lên, hai cái tai tròn cũng nghiêng qua, bốn chân chấm đất chờ phát động, siêu dễ thương. Nhưng ngay sau đó, chú ta gầm một tiếng thật lớn, bật nhảy lên chồm về phía du khách, khiến mọi người hết hồn. Lúc ấy, em thực sự cảm nhận được vẻ oai hùng của chú. Và phải thừa nhận rằng, chú ta là một con hổ lớn - chúa tể của rừng xanh.
Buổi tối, khi trở về nhà, em vẫn nhớ mãi về chú hổ ở sở thú. Càng nghĩ, em càng cảm thấy may mắn, vì chú ấy đang được sống rất thoải mái ở đó. Tuy mất đi tự do, nhưng chú sẽ được đảm bảo an toàn khỏi những kẻ săn bắt xấu xa. Em mong rằng, mình sẽ sớm được gặp lại chú hổ trong tương lai.
Nhà em có 3 thành viên: ba, mẹ và em. cách đây 3 ngày trước nhà em vừa có một thành viên mới đó là Luna-chú chó mà mẹ đã mua cho em.
vừa mới nhìn sơ qua bắt mắt nhất đó chính là bộ lông vàng rực rỡ.Luna có đôi mắt to tròn nhìn rất ưa là đáng yêu.Mỗi khi em đi học về LUna vui mừng quấn lấy chân em, chiếc lưỡi lè ra.cái đuôi luna lúc nào cũng lúc lắc nhìn rất dễ thương.
tuy chỉ mới ba ngày nhưng tình cảm em dành cho luna đã rất sâu đậm như một người thân trong gia đình. nếu bây giờ được nhìn thấy luna em sẽ nói với em ấy rằng:" Luna tao yêu mày lắm!".
Tuy chưa hay nhưng chị mong em sẽ được điểm cao!
Chó là một loài động vật rất có ích, vì vậy hầu hết các gia đình đều nuôi chó. Nhà thì nuôi một con, nhà thì nuôi vài con thậm chí nhiều hơn và nhà em cũng vậy.
Cách đây một thời gian, mẹ em đi chợ và mua về một con chó. Hôm mua về mẹ bảo, phải chăm sóc cẩn thận chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em rất yêu quý động vật, vì vậy em đặt tên cho nó là Đốm. Sở dĩ tên của nó như vậy vì nó có ba màu lông xen kẽ nhau trên cơ thể. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng lại được xen kẽ bởi những đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá là mập. Hai mắt đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi cũng màu đen và rất thính, bên cạnh là những chiếc râu ngắn. Hàm răng có những chiếc nhọn hoắt, thêm một thời gian ngắn nữa thì hàm răng đó có thể khiến những ai bị nó cắn chảy máu, thậm chí những vết cắn sâu có thể rất nguy hiểm. Hai tai rất ngắn, cụp xuống mặt. Thân hình mập mạp với bộ lông mặc dù không được óng mượt nhưng em vẫn rất thích vuốt ve bộ lông ấy. Chiếc đuôi ngắn ngủi, màu đen có những sợi lông trắng ở phần cuối. Mẹ em thường trêu: “đốm đầu thì nuôi, đốm đuôi thì thịt”, những lúc ấy em lại xị mặt ra và kêu mẹ không được thịt nó. Bốn chân có màu trắng, đầu mỗi ngón chân là những móng vuốt sắc. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp nó đi lại nhẹ nhàng.
Chó là loài động vật ăn tạp, vì vậy nuôi nó rất dễ, bên cạnh đó mẹ em cũng mua thuốc về tiêm để phòng các loại bệnh. Mỗi khi em đi học về nó lại chạy ra tận cổng đón, ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như thể đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, em cầm hai chân trước và để nó đi bằng hai chân sau, bẻ ngược hai cái tai của nó lên, vì tai nó mềm nên không bị đau, lấy tay cù vào bụng nó, những lúc như vậy nó nằm ngửa ra bốn chân chổng lên trời trông rất hay. Mỗi bữa cơm em đều giành với mẹ việc cho nó ăn, đêm đến nó nằm co tròn ở một góc nha và ngủ ngon lành. Nó rất thông minh, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào, nó sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ em quát mới thôi.
Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói!
Em rất thích con mèo mướp nhà em. Nó to bằng cái phích nhỡ. Lông màu tro có những vằn đen, trông chẳng khác gì một chú ngựa vằn thu nhỏ cả. Cái mũi ngắn nhưng lúc nào cũng ươn ướt. Em rất thích ôm nó vào lòng để cái mũi nhỏ đó lại dụi dụi vào lòng bàn tay em. Trông mướp lúc đó chẳng khác gì một đứa em đang làm nũng cả. Mướp có cái đầu tròn, nhỏ và đôi tai như hai chiếc lá quất non luôn vểnh lên nghe ngóng. Mắt nó xanh và tròn xoe như hai hòn bi ve. Dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng vì dưới chân có một lớp đệm thịt dày. Sáng sáng, chú mèo mướp nhà em lại chạy tung tăng trên sân gạch. Có lúc nó quay tròn, đùa với cái bóng của mình. Đùa chán, nó nhảy tót lên bức tường đầu nhà nằm duỗi dài sưởi nắng. Mướp rất giỏi bắt chuột. Có nhiều hôm nó bắt được tới hai, ba con chuột, ăn no kềnh, bỏ cả cơm. Mướp đã trở thành người bạn thân thiết nhất của em. Em sẽ cố gắng chăm sóc mướp thật tốt để nó luôn khỏe mạnh.
Mùa hè năm em lên tám, trời mưa to như trút nước, ở phía ngoài vườn nhà có một vị khách đi lạc chịu cảnh mưa mà ướt sũng người. Vị khách bất ngờ đó là một chú mèo màu trắng mướt, trông rất dễ thương, xin phép bố mẹ em được đưa chú mèo này vào nhà. Cho đến ngày hôm sau chú mèo vẫn chưa đi nên em quyết định sẽ nuôi chú mèo này, tất nhiên là bố mẹ cũng đã cho phép.
Từ ngày nhận nuôi chú mèo, em đặt cho chú cái tên gọi thân mật là Meo. Những ngày ban đầu Meo còn khá ngại ngùng và sợ sệt với những thành viên khác trong gia đình em, chú thường nằm im một chỗ và quan sát mọi vật chuyển động xung quanh. Nhưng cho đến bây giờ thì chú chẳng còn sợ hay ngại gì nữa.
Meo có chiếc đầu tròn như quả bóng ten-nít. Đôi mắt lúc nào cũng sáng long lanh như hòn bi ve và sáng lấp lánh lên như đèn pha vậy. Chiếc mũi hồng hồng, ướt ướt trông như lúc nào cũng đang bị sổ mũi. Tai của Meo thính lắm, tiếng động nhỏ cũng đủ làm chú phát hiện ra, chiếc mũi cũng rất thính, chứng minh là chuột trong nhà tôi gần như đã bị Meo tiêu diệt gần như là sạch hết.
Những ngày mùa đông Meo được mẹ em mua cho chiếc khăn quàng màu đen rất ấm áp, có khi thì là bộ quần áo để giữ ấm cho cơ thể. Bốn cái chân tuy không được cao nhưng cũng thoăn thoắt chạy đi chạy lại để rình bắt chuột. Dưới bàn chân có một lớp thịt cùng lông dày mịn, mới đầu em không hiểu tác dụng của lớp thịt và lông ở dưới chân Meo là gì. Mãi đến sau này mới phát hiện ra nó có tác dụng giúp cho Meo di chuyển nhẹ nhàng, thanh thoát hơn. Ẩn sâu trong cái bộ đệm nhẹ nhàng đấy chính là bộ móng vuốt sắc nhọn, sẵn sàng tiêu diệt con mồi. Meo còn vũ khí lợi hại khác nữa đó chính là đôi mắt, đôi mắt của Meo trong đêm sáng lạ thường, có thể nhìn thấy rõ mọi vật khi trời đã về đêm.
Meo hàng ngày ăn rất nhiều, có lẽ để nạp năng lượng để cho ban đêm đi săn lũ chuột phá hoại của cải trong nhà. Khi ăn xong chú ta thường sẽ nằm ra ngoài trời nắng phơi mình, trông vẻ mặt rất là thư giãn và hạnh phúc.
Tuy chẳng phải món quà được tặng nhưng em rất thương và yêu quý Meo. Meo vừa là dũng sĩ diệt chuột cho nhà em, vừa là người bạn tốt, em chỉ mong Meo luôn khỏe, vui vẻ để bên em lâu hơn nữa.
Đằng sau nhà em có một khoảng đất rộng, nhà em thường dùng chỗ đất đó để trồng rau. Cứ một thời gian ngắn thôi là nhà em đã có một vườn rau xanh tốt.
Chỗ đất đó trước đây nhà em có trồng một số cây ăn quả, nhưng vì một hôm trời mưa bão rất lớn cây bị đổ nên từ đó trở thành khoảng đất trống. Nó cũng được để trống khá lâu cho đến khi mẹ em là người nảy ra ý định sẽ trồng một bãi rau ở đó để việc lấy rau ở gần nhà sẽ tiện hơn, vừa tiết kiệm được một khoản tiền mua rau vừa có rau sạch do chính mình trồng để ăn. Tất cả mọi thành viên trong nhà đêu tán thành.
Vào một buổi chủ nhật bố em ở nhà đào hết mấy cái gốc cây còn sót lại, vì đất đó cũng khá cứng nên bố phải chở thêm một ít đất mềm xốp về. Mẹ và em thì quốc đất, nhặt cỏ. Chẳng mấy chốc từ một khoảng đất trống đã trở thành những luống rau ngay ngắn, hạt rau và cây giống đã được mẹ chuẩn bị sẵn. Trong lúc mẹ và em gieo cấy rau thì bố có nhiệm vụ rào bãi rau lại bằng những miếng lưới để tránh gà vào bới những luống rau mới gieo. Mẹ chuẩn bị rất nhiều loại rau, nào là rau cải, bắp cải, một ít hành, một luống rau thơm gồm xà lách, rau mùi và thì là...
Mãi đến chiều vườn rau mới hoàn thành, mẹ gánh nước tưới rất cẩn thận. Vì trời khô nên hôm nào cũng phải tưới nước rất đều đặn. Chỉ vài hôm sau thôi, những mầm rau xanh đã nhú lên, cỏ cũng chen lấn mọc lên khá nhiều. Tranh thủ những lúc đi học về sớm em ra vườn rau nhổ cỏ và bắt sâu. Khi rau đã khá tốt mẹ bắt đầu tưới đạm và bón phân để rau xanh và nhanh tốt.
Thế là với sự đóng góp công sức của cả gia đình, nhà em đã có một vườn rau xanh tốt với rất nhiều loại rau, mẹ không phải đi chợ mua rau nữa và cũng không phải lo về vấn đề sợ có thuốc sâu trong rau. Rau cải thì để nấu canh, rau xà lách và rau mùi thì để ăn sống còn rau thì là thì dùng để nấu canh cá. Có khi nhiều loại rau được ăn vào cùng một thời gian, mẹ em lại tỉa và bó thành từng bó mang sang biếu mấy nhà cô bác hàng xóm, ai cũng khen rau xanh và ngon.
Em rất vui vì nhà mình có một vườn rau như thế, em và mẹ sẽ chăm sóc thật cẩn thận để vườn rau luôn xanh tốt.
Trong sở thú có nhiều con vật khác nhau, từ hiền lành nghịch ngợm, đến hoang dã dữ tợn. Và trong đó không thể không kể đến những chú hổ hung hãn. Lần đầu tôi đến sở thú với mẹ là một ngày cuối tuần. Nhưng hôm đó, không quá đông đúc người đến tham quan. Tôi được mẹ dẫn đến các chuồng có các con vật khác nhau. Đến chuồng hổ, tôi dừng lại một lúc. Chú hổ to đang nằm ườn ngủ. Trông lúc này nó mới thật hiền lành và ngoan ngoãn làm sao. Bộ lông vàng cũng vằn kẻ đen trắng làm nổi bật lên vẻ đẹp dũng mãnh của nó. Bốn cái chân thuôn, móng vuốt sắc nhọn được thu lại, giấu dưới lớp thịt đệm của bàn chân. Đôi mắt dữ tợn thường thấy giờ đã nhắm cả lại. Bộ ria mép tua tủa xung quanh. Con hổ đang ngủ say, giờ tôi chỉ nghe thấy tiếng thở của nó. Nhìn ngắm nó lúc này không hề cảm thấy sợ hãi như cái vẻ dữ tợn của nó khi thức dậy. Được mệnh danh là chúa tể rừng xanh nên con hổ lúc nào cũng oai phong bệ vệ. Ngay cả khi nó ngủ cũng khiến loài động vật khác phải tránh xa. Mỗi khi nó gầm lên, vạn vật cũng phải khiếp sợ. Hơn ai hết, tôi hiểu rằng, không nên đứng quá gần chuồng hổ. Nhưng kì thực, khi nó ngủ, tôi rất muốn đưa bàn tay mình vuốt ve lên mình nó, vuốt ve lên bộ lông tuyệt đẹp của nó. Sau khi kết thúc chuyến đi sở thú cùng mẹ, tôi đã được tận mắt chứng kiến nhiều loài động vật khác nhau. Và thực sự tôi rất thích cái dáng vẻ của chú hổ lúc đó.
ở sở thú có một con hổ .con hổ dữ lắm
trên lưng nó có một cái mai rất cứng cáp có thể để được các tia lagie ,dưới chân là những cái vuốt sắt của người sói x-men dó nha còn nữa dưới chân là tia phẳng lực của iron man trên lưng là đôi cánh của rồng có thể bay được chân trước và chân sau đều có sức mạnh cua hulk nó còn có tốc độ của flash ngoài ra dưới bụng còn có con cu bự nữa có thể làm thành cây kiếm đánh một cái không cẩn thân thì coi chừng làm thám dái luôn đó .Thôi mỗi tay rồi hay không đúng là một con hổ bất bại đúng không tôi đặt tên cho nó lá super tiger cu bự đươc không ,à quên nhớ cho đúng nhé nếu không tao bảo nó chịch mày nghe chưa con kia
Trong những gia đình nông thôn, khi lúa thóc được quý trọng như vàng bạc sẽ thấy mọi người rất ghét chuột và nhà nào cũng nuôi mèo. Nhà em cũng vậy và không chỉ nuôi một con mà có đến ba con mèo.
Những con mèo của nhà em đều là giống mèo mướp, chúng có bộ lông màu xám nhạt pha chút màu đen và trắng. Trong số ba con mèo có một con mèo mẹ và hai con mèo con, tuy là mẹ con nhưng vì hai con mèo con đều đã trưởng thành nên nhìn ba mẹ con chúng to ngang bằng nhau. Mỗi con mèo chỉ khoảng hơn 2 ki-lô-gam, thân hình dài, những đôi chân khẳng khiu và chiếc đuôi dài. Chú mèo nào cũng có bộ lông dày và mềm mại như bông.
Phần đầu của con mèo có chiếc mũi là dễ thương nhất, chiếc mũi bé tí hồng hào và luôn ẩm ướt. Bộ ria dài cứng cáp cong xuống như chiếc cần câu cá, cái miệng bé xinh với những chiếc răng màu trắng li ti trông rất đáng yêu. Đôi tai của mèo nhỏ chỉ bằng hai ngón tay dựng đứng lên liên tục ngoe nguẩy để cảnh giác. Vũ khí tốt nhất của mèo chính là bộ móng vuốt chắc khỏe và sắc nhọn ở chân. Nhờ có bộ vuốt này mà chúng bắt chuột rất giỏi, thậm chí còn leo cây thoăn thoắt. Nhờ có ba con mèo mà nhà em chẳng có bóng dáng của chuột, đêm nào mẹ con chúng cũng đi săn lùng, ban ngày lại rủ nhau lên gác xép nằm cuộn vào nhau ngủ thật ngon lành.
Mặc dù biết lông mèo có thể gây dị ứng hoặc khiến em phải hắt xì nhiều lần nhưng em vẫn rất thích được ôm mèo vào lòng và sờ bộ lông của chúng. Thi thoảng em lại đem chúng đi tắm cho thơm tho sạch sẽ.
Ở miền Bắc, đào phai là loài hoa biểu tượng của mùa xuân, của ngày Tết. Chỉ cần thấy cành đào bắt đầu nở phơn phớt hồng, nghĩa là mùa xuân đã về.
Cây đào phai thường cao độ mét rưỡi đến gần hai mét. Từ gốc đào lớn chừng cổ tay, các nhánh đào bắt đầu tỏa dần ra. Từ các nhánh lớn lại tỏa ra các nhánh con, đan xen chi chít. Các nhánh, cành của cây đào bé lắm, chỉ tầm một ngón tay mà thôi. Ấy thế mà vẫn dẻo dai, kiên cường chống chọi với cái rét đậm rét hại của miền Bắc mà đơm hoa trổ lá.
Vào mùa ra hoa, tức là mùa xuân, nhìn từ xa cây đào phai chỉ toàn là hoa. Hiếm hoi lắm mới thấy một vài chiếc lá nhỏ màu xanh non xinh xắn. Đẹp nhất và được mong chờ nhất của cây đào đương nhiên là hoa đào. Khi mùa đông đi vào cuối, cây bắt đầu cho nụ. Nụ đào nhỏ xíu như nụ hồng, e thẹn phơn phớt ở đầu chóp. Các nụ hoa mọc thẳng ra từ chạc hoa, gần nhau đến mức tưởng như nó mọc thành chùm. Chờ xuân sang, hoa bắt đầu bung nở. Đóa hoa đào khi nở rộ lớn chừng chén trà. Cánh hoa nhỏ, mỏng manh như cánh ve, màu hồng phơn phớt, và đậm hơn ở gần nhụy. Cánh hoa xếp thành hai tầng, che chở những nhị hoa cuống trắng đầu vàng tươi ở giữa. Đẹp một cách mong manh như cánh môi người thiếu nữ mới lớn. Từ đằng xa nhìn lại, cả cây đào bồng bềnh như một chiếc kẹo bông lớn. Nhưng chỉ cần gió khẽ mơn man đi qua, thì nó lại như ngàn chú bướm nhỏ đang chập chờn đôi cánh chực bay lên,
Vẻ đẹp của cây hoa đào là một vẻ đẹp rất riêng, rất Tết. Đó là vẻ đẹp khơi gợi lên trong lòng người ta khát vọng về sự đoàn tụ và sum họp của năm mới đến. Cũng như cánh én, cành đào phai chính là biểu tượng của mùa xuân trong lòng người dân xứ Bắc.
Vào ngày sinh nhật lần thứ 8 của em, bà ngoại có tặng em một chú mèo rất dễ thương và đáng yêu. Vừa nhìn thấy chú là em đã vui mừng và thích thú lắm! Em thường gọi chú với cái tên dễ thương là Mi.
“Meo, meo, meo”, hôm nào cũng vậy, mỗi khi em ngồi vào bàn học bài là chú Mi lại đến nằm dụi đầu vào chân em. Mi thân thiết và gắn bó với em từng ngày. Ngày bà ngoại cho, con mèo chỉ bằng chai nước khoáng nhỏ nhưng bây giờ thì nó đã to bằng cái chai Cô-ca bự rồi. Toàn thân chú được bao phủ một màu vàng và điểm thêm vài vệt trắng làm cho chiếc áo của chú lại càng thêm đẹp. Cái đầu của chú to hơn quả bóng ten-nít một chút. Đôi mắt tròn như hai hòn bi ve và sáng như đèn pha.
Cái mũi phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt như người bị cúm sổ mũi vậy. Cái tai của chú mới thính làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, chú đều phát hiện được đó là tiếng gì, có cần phải giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi đó chính là cái ra-đa của chú để phát hiện những tên chuột láu lỉnh hay phá hoại, ăn trộm thóc gạo của người. Cổ Mi được quàng một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn cái chân không cao lắm so với thân hình chú nhưng lại chạy rất nhanh.
Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em bảo những miếng thịt đó giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây một tiếng động nhỏ, làm cho nhiều chú chuột không ngờ. Những chiếc vuốt của chú rất nhọn và sắc. Đã có lần, những chiếc vuốt đó đã để lại dấu vết trên tay em khi em đùa vui, nghịch ngợm với chú. Chính những chiếc vuốt đó là thứ vũ khí lợi hại của chú mà mỗi con chuột khi nhìn thấy phải kinh hoàng. Mỗi khi muốn chơi với em, chú lại dùng đầu dụi vào tay em rồi lấy những cái vuốt ấy cào cào nhẹ vào bàn tay em.
Chao ôi ! Cái đuôi của chú mới dẻo làm sao ! Chiếc đuôi như một cái dấu ngã, chẳng giấu vào đâu được. Hôm nào cũng vậy, chú ta cứ ngủ khì. Thế nhưng lũ chuột cũng chẳng dám ra quấy phá vì chú rất tinh, cũng có thể lũ chuột cảnh giác, nghĩ là Mi đang rình chúng đấy. Ban đêm, Mi ta mới đi làm cho chủ. Chú ta biết hết đường đi lối lại của bọn chuột. Không con chuột nào chạy thoát nếu chú đã phát hiện được.
Có lần, em được chứng kiến nó bắt chuột ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đói quá phải đi ăn trộm ban ngày. Chú Mi ngụy trang rất khéo, chú nằm khuất sau cái chổi cạnh chân hòm cáng thóc. Một con chuột nhắt rất tinh ranh, mắt lấm lét, đi nhẹ nhàng đến định trèo lên hòm thóc để chui vào ăn thóc. Mi nằm yên như đang ngủ. Bỗng “chụp” một cái, chỉ nghe thấy tiếng “chít” một cách tuyệt vọng, Mi ta đã vồ gọn con mồi trong móng vuốt của chú. Hả hê với chiến thắng của mình, Mi tha con chuột đó ra vườn.
Chú nhả con chuột ra, lấy cái chân trước vờn đi vờn lại con chuột đó. Con chuột vội chạy đi nhưng chạy sao thoát. Em nghĩ con chuột đó chỉ sợ đã chết. Thế rồi, chú ta ung dung ngồi chén hết con chuột nhắt đó. Mỗi lần chú bắt được chuột, em đều vuốt ve động viên chú. Đến bữa, em lại thưởng cho chú những miếng ăn ngon nhất. Mi tỏ vẻ sung sướng lắm. Mi ăn rất ít, hàng ngày chú ta ăn không hết một bát cơm. Khi ăn, chú ta cứ nhỏ nhẻ từng tí một. Em thường nghe mọi người nói “ăn như mèo” quả không sai.
Dù đói đến đâu thì Mi cũng ăn rất từ tốn. Khác với Vàng - chú cún tinh nghịch nhà em, cứ ăn hùng hục. Vàng và Mi rất thân với nhau. Ngày nào, chúng cũng chơi đùa với nhau mà không có xích mích gì cả. Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mi nằm duỗi dài bốn chân, mắt lim dim, trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, nó lại cho tay lên mặt cào cào, như là nó đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, bao giờ Mi cũng tranh thủ ngồi vào lòng em nũng nịu.
Em rất yêu quý Mi. Mi không chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà nó còn là “dũng sĩ diệt chuột” của nhà em. Mi giúp nhà em rất nhiều trong chiến dịch diệt chuột. Từ ngày có Mi, nhà em không còn lo lũ chuột quấy phá. Em sẽ chăm sóc Mi cho khỏe, chơi với Mi vui vẻ để làm theo đúng lời dặn của bà em khi bà tặng Mi cho em.
"Meo…Meo…" đấy là tiếng kêu nũng nĩu của cô mèo Mi Mi nhà em, mỗi khi em đi học về. Cô là món quà em thích nhất trong ngày sinh nhật do mẹ tặng.
Mi mi có thân mình mềm mại, bộ lông với 3 màu: trắng toát, lẫn vàng óng và lấm tấm. Đó cũng là chiếc áo ấm che chở Mi Mi khi trời rét.
Đầu Mi Mi tròn như quả cam. Hai tai vểnh lên luôn nghe ngóng động tĩnh. Đôi mắt cô tròn, to, trong suốt như thuỷ tinh. Chiếc mũi nho nhỏ, phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt. Lơ thơ hai bên là mép cong, ria trắng như cước.
Miệng Mi Mi bình thường trông rất nhỏ và dễ thương làm sao. Thế mà mỗi khi cô ngáp, những chiếc răng sắc nhọn chìa ra trông thật dễ sợ! Và đó là vũ khí lợi hại của cô để bắt mồi. Đặc biệt, dưới chân cô là những móng vuốt sắc nhọn. Cô có cái đuôi trắng mịn màng luôn ngoe nguẩy lên xuống làm tăng thêm nét uyển chuyển cho cô. Mỗi lần Mi Mi bước đi, cô giống như một "tiểu thư đài các', lúc đó những anh chàng mèo như bị cưa đổ, luôn vây quanh "nàng công chúa xinh đẹp này".
Nhớ lúc cô mới về, cứ nép vào thành ghế, nét mặt sợ sệt, mắt tròn xoe, nhìn mọi người với nét mặt xa lạ… Dần dần, Mi Mi quen tất cả mọi người trong nhà, nhưng em là người cô quấn quýt nhiều nhất. Mỗi bữa ăn, em là người dọn bữa cho cô. Trừ những lúc đói quá, còn bình thường cô chỉ đứng xa mà nhìn bát cơm, đợi em mời rồi mới rón rén bước tới. Cô ăn nhè nhẹ khoan thai, ăn dần từng miếng từ ngoài vào trong. Chao ôi! Thế mà mỗi khi cô bắt chuột thì trông Mi Mi thật dữ dằn. Con chuột nào mà gặp cô thì thật xấu số.
Mi Mi nhà em rất thích chơi bóng. Mỗi khi em thảy bóng cho Mi Mi, cô chạy lại và vờn rất khéo. Thoắt cái cô đã ở gầm bàn. Nhìn cô nhảy thật nhịp nhàng, uyển chuyển giống như một diện viên xiếc nhào lộn chuyên nghiệp. Mỗi chiều, Mi Mi nằm úp người xuống sưởi nắng bên cửa sổ đợi em đi học về. Nhìn từ xa, thấy em về, Mi Mi chạy ra cửa, đôi mắt xanh ánh lên, cái miệng xinh xinh chìa ra kêu "meo…meo…". Cái đầu của cô cứ dụi dụi vào chân em như đòi em vuốt ve bộ lông mềm mại của nó. Mi Mi đã trở thành người bạn thân thiết của em. Mỗi khi gặp chuyện buồn, em lại tâm sự vói cô và được đáp lại bằng tiếng kêu:"meo…meo…". Tuy không nói nên lời, nhưng lời an ủi của cô cũng đủ làm cho em vui.
Cả nhà em, ai cũng yêu quý Mi Mi. Nó đúng là một món quà đầy ý nghĩa. Mi Mi đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình em.Và em hứa sẽ luôn chăm sóc và yêu thương Mi Mi
Thứ bảy tuần vừa qua em và các bạn cùng lớp được cô giáo dẫn đi tham quan sở thú, em rất vui vì được nhìn thấy rất nhiều những con vật. Trong đó, con vật mà em rất yêu thích, đó là con hổ.
Con hổ rất to lớn và có một bộ lông màu đỏ cam vằn đen trông rất đẹp. Con hổ có hai cái tai nhỏ xinh trên đầu, đôi mắt tròn, màu xanh lục như hai viên bi ve, hàm răng trắng, nhọn, khi nó nhe ra trông rất đáng sợ, nhưng nó chỉ nhe răng dữ tợn khi uy hiếp đối thủ của nó và khi nó đi săn mồi. Con hổ có bốn chân với những móng vuốt rất nhọn và sắc, khi đi săn mồi nó có thể chạy rất nhanh và dùng móng vuốt của mình để tấn công con mồi.
Ấn tượng của em về con hổ, đó là một con vật hung dữ và đáng sợ. Mỗi khi xem chương trình thế giới động vật, thấy con hổ rình mồi em rất sợ và cũng không thích con hổ, vì nó rất dữ tợn, nhưng khi đi vào sở thú thì em thấy chú hổ này rất hiền lành, ngoan ngoan, chỉ nằm lim dim một chỗ dưới bóng cây râm, con khác thì đi lại chậm chậm quanh chuồng, dáng đi rất bệ vệ, oai phong như chúa sơn lâm của muôn loài, nó đưa đôi mắt nhìn chúng em, nhưng không hề đáng sợ như em nghĩ.
Lúc đầu em rất sợ không dám lại gần chuồng hổ vì sợ nó nhảy ra khỏi chuồng, nhưng khi thấy chú hổ đi lại ngoan ngoãn trong chuồng chứ không phải bộ dạng hung dữ như trên ti vi thì em đỡ sợ hơn, đến gần chuồng hơn để nhìn rõ hơn. Những chú hổ rất thân thiện, không nhảy ra khỏi chuồng, cũng không tấn công tranh giành nhau, khi được người ở trong sở thú cho ăn thì cũng không tranh giành mà chỉ lặng lẽ ăn, mỗi con ăn ở một góc.
Em tuy vẫn rất sợ những chú hổ hung dữ nhưng qua chuyến thăm sở thú lần này em đã đỡ sợ hơn, em thấy những chú hổ này cũng rất đáng yêu và hài hòa. Em và các bạn đã rất vui vẻ, nhiều bạn cũng giống như em, thấy những chú hổ không còn quá đáng sợ như lúc ban đầu nữa.Nếu có dịp khác, em vẫn muốn cùng các bạn đi chơi sở thú, quay lại thăm những chú hổ đáng yêu.
dễ ẹt
Năm trước em được bố mẹ cho đi vườn bách thú ,ở vườn bách thú có rất nhiều các loại động vật hung dữ nhưng em thích nhất là con hổ.Hổ sở hữu một da tuyệt đẹp ,nó có màu cam và có thêm những chiếc vằn màu đen nữa.Mới đầu em chỉ hơi sợ ,một lát sau, có cô chủ chồng đi đén treo miếng thịt lên và hổ ta ngay lập tức nhảy bồ lên ngoạm lấy miếng thịt sau đó nó kêu lên mọt tiếng.Khán giả rất thích tiết mục này và vỗ tay không ngớt,em cũng rất vui vì được được xem tiết mục ấy .Nếu có dịp sau em sẽ xin bố mẹ cho đi xem vườn bách thú một lần nữa .
Chỉ cần viết ngắn gọn thế thôi nha .