Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Trong cuộc sống, thái độ chấp nhận được sự khác biệt là một việc làm mà mỗi người đều cần có. Cuộc sống này là vô cùng đa dạng, mỗi người có một cuộc sống khác biệt, có một tính cách khác biệt và tác động đến những người xung quanh, bao gồm cả chúng ta, dù ít hay là nhiều. Ngay cả trong gia đình của chúng ta, mỗi thành viên cũng sẽ có những điểm khác biệt nhau và tạo nên sự đa dạng trong cuộc sống. Xã hội hiện đại buộc ta phải sống với tập thể, sống hòa nhập với những người xung quanh mình. Vì thế, việc chấp nhận sự khác biệt của người khác, tôn trọng sự khác biệt ấy chính là cách để mà ta sống vui vẻ hạnh phúc hơn, tăng cường chỉ số hạnh phúc trong cuộc đời mình. Đầu tiên, việc sống chấp nhận sự khác biệt sẽ đem đến cho chúng ta nhiều mối quan hệ tốt đẹp. Khi ta chấp nhận sự khác biệt của người khác, ta sẽ dễ dàng kết bạn và được yêu quý. Từ đó, ta sẽ xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp với bạn bè, với đồng nghiệp, với hàng xóm. Lợi ích thứ hai của việc chấp nhận sự khác biệt đó là nhận được sự tôn trọng của người khác. Khi ta tôn trọng những sự khác biệt của người khác trong khả năng cho phép thì thứ mà ta nhận lại cũng chính là sự tôn trọng của người khác dành cho mình. Cuộc sống của chúng ta sẽ có thêm những mảng màu mới, vui vẻ và sôi động hơn. Lợi ích cuối cùng của việc sống chấp nhận sự khác biệt đó là ta sẽ sống hạnh phúc hơn. Ta chấp nhận sự đa dạng, sự khác biệt và sống một cách dung hòa với điều đó như một lẽ đương nhiên. Tóm lại, việc sống chấp nhận sự khác biệt sẽ giúp ta có thêm nhiều mối quan hệ tốt đẹp và một cuộc sống hạnh phúc hơn.
đề 4
Hôm nay tổ chúng em họp để trao đổi ý kiến về những việc cần làm để bảo vệ môi trường. Sauk hi thảo luận sôi nổi, tổ nhất trí những vấn đề cụ thể dưới đây.
Chúng em nhận thấy sân trường đã sạch và đẹp, vườn cây trong trường thật sự xanh tốt. Nói chung các bạn đều có ý thức giữ gìn vệ sinh và bảo vệ môi trường ở những khu vực này. Tuy nhiên, phía sau các phòng học còn bẩn do các bạn thường vứt rác, do vậy, chúng em cần phải tiến hành dọn vệ sinh ở những nơi đó, đồng thời nhắc nhở các bạn không được vứt rác ra phía sau mà đem bỏ vào sọt rác phía trước. Nhũng trường hợp vi phạm cần phải nhắc nhở hoặc báo lên trường để có hình thức kỉ luật. Tổ em đã thống nhất với ý kiến này.
đề còn lại chịu........
Đề 1 :Con người không thể thiếu đức tính kiên trì và ý chí nghị lực nếu muốn thành công trong cuộc sống. Câu tục ngữ “Có chí thì nên” mà ông cha ta truyền lại đã khẳng định điều đó. “Chí” là hoài bão, lý tưởng tốt đẹp, là ý chí, nghị lực và sự kiên trì. “Nên” là sự thành công trong mọi việc. “Có chí thì nên” khẳng định vai trò và ý nghĩa to lớn của ý chí trong cuộc sống. Khi ta làm bất cứ việc gì, nếu có ý chí, nghị lực và sự kiên trì thì chúng ta sẽ vượt qua được mọi khó khăn, trở ngại để đi đến thành công bởi vì tất cả những thành công đều phải trải qua quá trình rèn luyện lâu dài. Tính kiên trì sẽ giúp chúng ta không nản chí trước những thất bại và biết rút kinh nghiệm từ những thất bại đó để làm nên thành công sau này. Nếu chỉ có một lần thất bại đã nản lòng, nhụt chí thì chúng ta sẽ không bao giờ đạt được mục tiêu của mình. Tóm lại, mỗi học sinh nên hiểu được lợi ích của đức tính kiên trì và bắt đầu rèn luyện ý chí, nghị lực ngay từ những việc nhỏ trong học tập để sau này trở thành những người có ích cho xã hội.
Đề 2 : Kiêu ngạo gây ra tự mãn làm cho mình luôn tưởng mình giỏi và hơn hẳn người khác về mọi mặt. Nghĩ mình không cần phải phấn đấu gì thêm nữa sẽ là bước thụt lùi. Như vậy sẽ làm mất đi nhiều mối quan hệ. Người đó sẽ không thể thành công được. Tự kiêu làm cho mình không học hỏi nữa trong khi cuộc đời là học hỏi không ngừng, không ngơi nghĩ. Tự cao làm cho người ấy bị mọi người xa lánh do có khi thấy người đó như khinh thường họ. Họ không được tôn trọng. Không chịu hợp tác trong công ty, luôn đòi chức vụ cao hơn. Chê bai người khác yếu kém. Tự kiêu, tự mãn cần được khắc phục để mọi người gần nhau và vui vẻ, thành công hơn.
còn tiếp
êmm tham khảo"
Sáng nay, trong sự mong chờ của cả lớp thì cuối cùng tiếng chuông báo hiệu bắt đầu vào tiết cũng vang lên. Thay vì cố gắng đứng nói chuyện thêm chút nữa như thường lệ, thì cả lớp ngay lập tức ổn định chỗ ngồi. Điều kì lạ như vậy xảy ra, chính bởi hôm nay, chúng em sẽ viết bài tập làm văn cuối cùng của lớp 6. Ngay sau khi mọi người sẵn sàng thì cô giáo cũng tiến vào lớp. Thế là giờ tập làm văn cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
Đầu tiên, như thường lệ, cô giáo kiểm tra sỉ số lớp, và dặn dò những điều cần chú ý khi viết bài. Sau đó bắt đầu viết đề lên bảng “Hãy tả lại tiết học mà em yêu thích nhất”. Sau khi cô viết đề xong, một vài tiếng xì xào vang lên. Nhưng rồi lớp học cũng nhanh chóng trở về yên lặng sau khi cô giáo gõ nhẹ viên phấn lên bảng. Thật ra, mọi người xì xào cũng không phải vì đề khó, mà là bởi vì đề có quá nhiều sự lựa chọn để viết. Một năm học chúng em đã học rất nhiều tiết, không sao đếm xuể, mỗi tiết lại có những kỉ niệm riêng. Bây giờ, chọn ra một tiết học yêu thích nhất thì thật khó tả. Tuy nhiên, bối rối cũng chỉ là chuyện của những phút đầu, sau đó mọi người nhanh chóng chọn được tiết học để miêu tả. Một vài bạn còn băn khoăn, trăn trở, nhưng sau tiếng nhắc nhở về thời gian của cô giáo thì cũng vội cúi xuống viết bài.
Như vậy, là tiết tập làm văn đã đi vào quỹ đạo. Các bạn học sinh chăm chú và nghiêm túc viết bài. Có bạn thỉnh thoảng lại gạch gạch, tẩy tẩy, rồi cắn bút suy nghĩ. Có bạn thì hí hoáy viết vội đến cúi cả người xuống bàn. Thấy thế, cô giáo đang đi vòng quanh lớp vội tiến lại, chỉnh lại tư thế ngồi cho bạn ấy. Cả lớp yên ắng vô cùng. Chỉ có tiếng bút viết, tiếng lật giấy và cả tiếng quạt quay đều trên trần nhà mà thôi. Bên ngoài cửa sổ, ánh nắng đã vàng ươm, chiếu vào lớp học sáng trưng. Những cơn gió mát rười rượi thổi vào lớp học, làm tung bay những tấm rèm màu thiên thanh. Gió thổi bay cả trang giấy, làm bạn học sinh phải vội vàng giữ lại. Thỉnh thoảng, vang lên tiếng líu ríu của chú chim nhỏ tò mò đứng trên bệ cửa sổ ngắm chúng em viết bài. Cứ thế, trong sự tập trung của chúng em, chín mươi phút tập làm văn trôi qua nhanh khó tả. Tiếng cô giáo nhắc nhở sắp hết bài khiến ai nấy đều vội vàng viết nốt phần còn lại. Và khi tiếng chuông vang lên, mọi người đồng loạt dừng bút, mang bài lên nộp cho cô giáo.Kết thúc giờ tập làm văn, ai cũng mỏi tay rã rời, khung cảnh cả hơn ba mươi bạn nhỏ cùng vẫy vẫy tay phải trông thật khôi hài. Dù có bạn làm được bài, có bạn viết chưa thật hay, nhưng trên khuôn mặt ai cũng là nụ cười rạng rỡ vì đã cố gắng hết sức mình.