Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hè vừa qua, trong chuyến ra thăm xứ Huế em đã được theo ba cùng đoàn tham quan đến khu lăng mộ triều Nguyễn.
Lần đầu tiên trong đời, em tận mắt thấy cảnh núi non trùng điệp trải dài đẹp như tranh vẽ, đến tận những rặng Trường Sơn xa mờ tít tắp.
Trước mặt em, lúc ấy, bóng dáng núi Ngự Bình hiện ra sừng sững. Ba em chỉ phía sau kia là cột cờ trước lầu Ngọ Môn. Ba bảo gọi tên là núi Ngự Bình vì núi như bức bình phong của kinh thành.
Xe cứ từ từ lên dốc, lăn bánh giữa những rặng thông xanh mướt. Mọi người trố mắt nhìn. Khu lăng mộ triều Nguyễn đây rồi. Phong cảnh nơi này thật đẹp. Trên đỉnh dốc nhìn xuống, một nhánh nhỏ sông Hương xanh ngắt trôi lững lờ. Trước hết, đoàn ghé Khiêm Lăng với đồi lớn đồi con bao quanh làm thành một bức tường vây bọc đầy bóng thông xanh. Tiếng gió thông vi vu, bất tận tạo nên một không gian tĩnh lặng thâm nghiêm cho nơi an nghỉ của vua Tự Đức.
Bước lên thềm cao, em cùng đoàn vào cổng lăng. Dọc hai bên sân rộng lót đá là hai hàng tượng trăm quan văn võ bằng đá bất chấp thời gian vẫn nín lặng đứng chầu. Qua sân là vào điện chính. Đó là một ngôi nhà nguy nga, dài rộng bên trong bày đủ các thứ bàn, giường, ghế sập gụ, tủ trà giát vàng khảm ngọc của vua dùng ngày trước.
Sau đó là khu mộ nằm trong một vòng tường thành cao ngất có hai cánh cửa đóng nặng nề. Rẽ sang phải là một dòng suối chảy ra từ lòng đá. Đẹp và thơ mộng nhất là nhà thuỷ tạ nằm trên hồ sen đầy hoa nở.
Người thuyết minh cho biết khu lăng mộ đã xây dựng mất rất nhiều năm, tốn biết bao công sức và tiền của của nhân dân. Chính chốn này là nguồn gốc phát khởi hai câu ca dao:
Vạn niên là vạn niên nào
Thành xây xương lính, hào đào máu dân.
Đến đây, em mới thấy được khối óc và bàn tay tài hoa của những người lao động Việt Nam, thấy dược sự bóc lột tàn nhẫn của vua quan phong kiến và nỗi đau bất tận của dân lành thời ấy!
Những chuyến tham quan, du lịch đem đến cho ta rất nhiều niềm vui. Thú vui đầu tiên là được đi đây đó ngắm nhìn thiên nhiên và cảm nhận cuộc sống ở những nơi xa xôi. Cùng sống trên một đất nước, một hành tinh nhưng điều kiện tự nhiên nơi ta đang sống và nhiều nơi rất khác nhau. Được đến những vùng biển mênh mông nắng vàng, nước xanh, cát trắng mà nô giỡn với bao con sóng bạc đầu thì thật thú vị. Hay được đến những đỉnh núi cao chót vót, giữa mây trời trắng xoá mà hét lên một tiếng để đồi núi vọng về âm thanh tha thiết ấy thì cảm động biết bao! Không chỉ vậy, đến những vùng đất xa xôi ta còn được biết đến bao phong tục, tập quán lạ lùng. Đó là tục cướp vợ của người Mông, là họp chợ tình của Sa Pa, là chợ Viềng bán rủi cầu may,... Đó còn là Tết con trai của đất nước Nhật Bản, hội thi đấu bò tót Tây Ban Nha, cuộc thi uống bia của người Đức….. Thật là mỗi vùng đất một màu vẻ. Qua những điều mắt thấy tai nghe, điều thú vị lớn nhất là chúng ta học hỏi được nhiều điểu bổ ích. Nói như cha ông ta, đó là "Đi một ngày đàng học một sàng khôn".Ta có thể học hỏi, giao lưu với các vùng đất khác những cái hay, cái đẹp. Đó là sự giao lưu về văn hoá, kinh tế. Ta có thể học được cách đan thổ cẩm của người Mông, cách nấu cơm nếp của người Thái,... Ta cũng có thể học được ở người Nhật sự chịu khó cần cù và sức sáng tạo không ngừng nghỉ; học ở người Mĩ sự tự do, phóng khoáng,... Chính bởi những chuyến tham quan du lịch đem lại cho ta nhiều niềm vui, nhiều điều bổ ích vậy nên mỗi chúng ta cần có ý thức đúng đắn đối với việc tham quan học hỏi ở những vùng đất khác lạ.
em ko giỏi về phần viết thẳng văn nhưng e có 1 bài gợi ý cho những bn muốn viết để nâng cao kĩ năng hơn ạ :
+ đầu tiên là giới thiệu hạnh phúc là gì
+ nêu từng quan điểm của từng về hạnh phúc ( ko bắt buộc phải ghi )
những ý chính
+ vậy cần lm nhưng gì để mang lại hạnh phúc cho mn ? ghi ra
+ hỏi và trl tại sao ng hạnh phúc nhất là ng mang đến nhìu hạnh phúc nhất
để bài đc tối đa vốn từ và hay nhất các bn Tham khảo link sau
https://conkec.com/nguoi-hanh-phuc-nhat-la-nguoi-dem-den-hanh-phuc-cho-nhieu-nguoi-nhat-a26696.html
Giới thiệu về câu nói “Người hạnh phúc nhất là người mang lại hạnh phúc cho nhiều người”Đã có bao giờ bạn ngồi ngẫm lại và suy nghĩ về những gì mình đã làm trong suốt những thời gian trong quá khứ. Lúc đó bạn sẽ rút ra được nhiều điều cho bản thân mình để hoàn thiện mình hơn. Đó đôi khi cũng là cách để bạn giải quyết những nỗi buồn khó nói, thực sự nó rất hữu ích cho chúng ta. Trong một lần suy nghĩ về những gì mà mình đã trải qua, tôi nhận ra được một điều rất đáng để trân trọng, đó là người hạnh phúc nhất là người mang lại hạnh phúc cho nhiều người. Đó cũng chính là phương châm sống của tôi hiện nay.Suy nghĩ của em về câu nói “Người hạnh phúc nhất là người mang lại hạnh phúc cho nhiều người”Hạnh phúc là sự thỏa mãn về tâm hồn, mang lại cho con người ta những gì ý nghĩa nhất, thiết thực nhất và cảm thấy hoàn toàn mãn nguyện. Khi có được hạnh phúc, chúng ta sẽ thấy cuộc sống này thật tốt đẹp và thú vị biết bao nhiêu. Hạnh phúc nhiều khi là những thứ nhỏ nhặt nhất, khó có thể nói thành lời. Hạnh phúc có thể mang đến cho nhiều người, cũng có thể chỉ mỗi bản thân mình cảm thấy hạnh phúc và giữ cho bản thân mình biết điều đó.Trong cuộc sống này, còn rất nhiều người có hoàn cảnh khó khăn, họ rất cần sự giúp đỡ của người khác. Bạn hãy thử một lần đi làm tình nguyện, lên những vùng núi cao, giúp đỡ những người dân trên đấy, có thể món quà của bạn mang lại cho họ không có giá trị nhiều về mặt vật chất nhưng đó đã mang lại hạnh phúc cho rất nhiều người. Khi những người mà bạn giúp đỡ cảm thấy hạnh phúc thì tự dưng lúc đấy bạn sẽ thấy mình cũng hạnh phúc mà không hiểu lý do vì sao. Đôi lúc, chúng ta nghĩ về vấn đề đó thôi thì một phần nào cũng cảm thấy hạnh phúc nào đó rồi. Hạnh phúc là cống hiến, là biết trao tặng niềm vui và biết hi sinh vì người khác.Nhà thơ Tố Hữu đã từng viết: “ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Quả thực câu nói ấy không hề sai một chút nào. Khi chúng ta cho đi, mặc dù ta không nghĩ đến những gì mà người đó mang lại cho ta nhưng chắc chắn đến một lúc nào đó sẽ có một ai đó giúp đỡ ta, hãy tin là như thế bạn nhé. Cái mà bạn nhận lại được trước mắt không phải là một giá trị gì về vật chất mà đó là giá trị về tinh thần. Khi bạn giúp đỡ người khác thì bạn đã làm được một việc có ích và điều đó làm cho người được bạn giúp đỡ cảm thấy hạnh phúc và lúc đó bạn cũng sẽ nhận lại được niềm hạnh phúc như họ vậy.Khi ta quan tâm, giúp đỡ người khác thì tâm hồn ta sẽ cảm thấy thanh thản và dễ chịu biết nhường nào. Lúc đó, hạnh phúc cũng ở lại trong chính bản thân ta. Tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện về chính bản thân tôi. Trong một lần đến bệnh viện để thăm các đứa trẻ mắc những bệnh về máu, tôi thấy các em thực sự rất khó khăn, đau đớn và có một khát khao cháy bỏng về sự sống. Tôi đã thử trải nghiệm và hiến máu nhân đạo để giúp đỡ các em. Sau khi hiến máu xong, tôi thực sự hài lòng về bản thân mình đã làm được một việc rất ý nghĩa và tôi cảm thấy hạnh phúc vì điều đó. Những đứa trẻ vô tư, hồn nhiên ấy đã cho tôi một trải nghiệm thật thú vị. Ắt hẳn rằng, sự tươi cười của những đứa trẻ đã làm tôi hạnh phúc. Các bạn thấy đấy, chỉ những việc làm đơn giản và trong khả năng của mình, chúng ta đã mang lại hạnh phúc cho người khác và cũng là cho chính bản thân mình.Đôi khi trong cuộc sống, hạnh phúc còn là sự xả thân, quên mình vì người khác, không sợ khó khăn gian khổ. Ai trong chúng ta cũng biết đến những chú công an, bộ đội, người mà đã mang lại sự bình yên cho tổ quốc, luôn luôn sẵn sàng hi sinh vì độc lập tự do của dân tộc. Trong các cuộc kháng chiến cứu nước, những con người vĩ đại đó có người đã hi sinh, bị thương nặng nhưng họ không tiếc máu xương của mình. Sự hạnh phúc của người dân là đất nước được yên bình, không còn những tiếng súng, tiếng bom.Người hạnh phúc không phải là người ban phát tình thương cho người khác mà tình yêu thương ấy phải chân thành, xuất phát từ tận đáy lòng mình. Nhiều người trong cuộc sống của chúng ta hiện nay thực sự đang lợi dụng việc làm từ thiện, mang lại hạnh phúc cho người khác để đạt được mục đích của mình. Chẳng hạn như những ca sĩ, nghệ sĩ, mong muốn được đánh bóng tên tuổi của mình để cho nhiều người biết đến đã lợi dụng việc mang lại hạnh phúc cho người khác. Những việc làm như vậy là trái chiều và luôn bị xã hội lên án. Hạnh phúc phải xuất phát từ cả hai phía và xuất phát từ tận đáy lòng mình. Chúng ta cần phải phê phán những kẻ luôn đem sự bất hạnh của người khác làm hạnh phúc cho mình.Bất kì ai trong cuộc sống của chúng ta có thể mang lại hạnh phúc cho người khác, không nhất thiết những việc mà bạn làm phải phức tạp, khó khăn, chỉ cần bạn bắt đầu từ những việc đơn giản nhất. Hãy thử xem và khám phá những điều từ trong chính bản thân mình. Bạn là một phần tử của xã hội và bạn phải luôn nghĩ rằng, bản thân mình có nghĩa vụ và trách nhiệm, chung tay xây dựng đất nước Việt Nam ngày càng bền vững và lớn mạnh, người dân được hưởng ấm no hạnh phúc. Hãy hành động vì tương lai của những người anh em, những người cùng chung một dân tộc. Chúng ta đều sinh ra trên cùng một đất nước và đó là mòn quà vô giá mà thượng đế đã ban tặng cho chúng ta. Vì vậy, hãy giúp đỡ người khác để mang lại hạnh phúc cho chính bản thân mình.Bài văn nêu suy nghĩ về câu nói “Người hạnh phúc nhất là người mang lại hạnh phúc cho nhiều người”Quả thật, người hạnh phúc nhất là người mang lại hạnh phúc cho nhiều người. Không có một giới hạn nào cho những việc làm của chúng ta. Câu nói ấy thật đúng và có ý nghĩa sâu sắc. Có lẽ khi đọc xong câu nói này, ai trong chúng ta cũng phải suy nghĩ về cách sống của mình. Đó cũng như là một bài học cho chúng ta, giúp chúng ta nhận thức đúng đắn để hoàn thiện bản thân mình. Hãy trở thành một người hạnh phúc bạn nhé, vì bạn hạnh phúc, tôi hạnh phúc thì tất cả chúng ta đều hạnh phúc.
Mỗi người đều có câu chuyện riêng của cuộc đời mình, nó có nhiều đoạn vui cũng lắm đoạn buồn. Tuy nhiên, chính bản thân bạn có trách nhiệm viết nên cuốn sách của đời mình.
Bạn là nhân vật chính, nhưng có lắm lúc bạn muốn một ai đó đồng hành cùng mình qua các chương. Bạn muốn họ thành nhân vật chính cùng bạn. Ước muốn đó nhiều khi mãnh liệt tới mức bạn viết về nó đầy mấy chục trang, hai ba chương liền. Và có khi tự hạ mình thành vai phụ, đẩy người kia thành nhân vật chính.
Đáng buồn là người đó cũng có câu chuyện riêng của họ, và họ không coi bạn như nhân vật chính cùng họ, họ có người khác cho vai đó. Hình ảnh bạn xuất hiện chỉ trong vài dòng ngắn ngủi rải rác khắp chương truyện của họ.
Có thể bạn cũng biết là không đáng, không nên, tại sao lại phải như vậy - nhưng bạn vẫn cứ tiếp tục như thế - hình ảnh 1 người không đáng lại tràn lan qua các chương về đời sống của bạn, át đi những nhân vật khác.
Cuối cùng, bạn vẫn sống cuộc đời của bạn, viết tiếp câu chuyện của đời mình. Hà cớ gì không để nó là một thứ sau này mỗi khi nhìn lại và mỉm cười. Mình có thể có giai đoạn ngu ngốc, mê đắm nhưng chính mình lại vượt qua nó vì mình biết là nó sẽ ít khi như ý của mình, sống cân bằng giữa lý trí và cảm xúc hơn.
Mong cô nhận xét !
Có những người sinh ra đã là một thiên tài, nhưng cũng có những người luôn tự hỏi bản thân" Khả năng chủa mình là gì?Hay mình không có khả năng gì đặc biệt mà chỉ là một người vô dụng?". Nhưng những người như thế không biết rằng không phải họ vô dụng mà chỉ là vì họ chưa khám phá được khả năng thực sự của mình thôi. Và theo em, cách để những người như thế có thể khám phá khả năng của mình là vào những hoàn cảnh khó khăn. Hoàn cảnh khó khăn là gì? Hoàn cảnh khó khăn là những lúc ta gặp bất lợi, khó khăn trong một công việc nào đó mà ta cứ nghĩ là việc này ta không làm được và phải bỏ cuộc thôi. Nhưng ít ai biết rằng : vào những hoàn cảnh khó khăn như thế cũng là cơ hội để ta tìm ra khả năng của chính mình. Lại có người đặt ra câu hỏi: " Vì sao nói hoàn cảnh khó khăn cũng là cơ hội để khám phá khả năng của chính mình?". Nếu thắc mắc điều đó thì có thể lí giải được là vì vào nhưng lúc khó khăn con người cần đến sự kiên trì, sức chịu đựng, óc sáng tạo và có bản lĩnh để dám đánh cược với điều đó. Vào những lúc khó khăn thì đầu tiên ,con người phải giữ được sự bình tĩnh rồi suy nghĩ nhanh về những cách có thể giúp mình an toàn ngay bây giờ. Họ phải đủ can đảm và bản lĩnh để có thể chắc chắn rằng họ đã chọ một phương án đúng. Qua sự việc đó , họ sẽ tì ra được khả năng của mình và nhận ra rằng đứng trước nguy hiểm, khó khăn thì họ sẽ nhận ra khả năng của mình.
Thanks cậu nhìu nha , hihi bây giờ tớ mới đọc ó . Thứ lỗi nha
Tham Khảo
Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ thưởng cho một chuyến du lịch. Đây là lần đầu tiên tôi được đi đến biển chơi, nên em cảm thấy vô cùng háo hức và mong chờ. Em hy vọng sẽ có nhiều kỉ niệm đẹp cùng với bố mẹ.
Đúng năm giờ sáng, xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng đến gần trưa thì xe đã đến nơi. Em cùng các bạn nhỏ cùng tuổi mình cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng đến Sầm Sơn. Sau khi đến khách sạn nhận phòng và cất đồ đạc. Mọi người cùng nhau đi ăn trưa, rồi nghỉ ngơi.
Buổi chiều, mọi người trong đoàn cùng đi tắm biển. Thật kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Nước biển xanh và trong. Đứng gần biển em có thể nhìn thấy từng đợt sóng đánh vào bờ. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển như hòa vào làm một. Gió biển lồng lộng, cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui tai. Bên cạnh bãi biển, núi Trường Lệ - một địa danh khá nổi tiếng ở đây, đứng sừng sững chạy dài theo mép nước. Cuối bãi là đền Độc Cước cổ kính uy nghi, tọa lạc trên một hòn núi đá. Tất cả đều tuyệt đẹp như những bức ảnh mà em đã được xem trên mạng khi tìm hiểu về Sầm Sơn.
Bờ biển lúc này thật đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp cả không gian. Người lớn thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Em cùng các bạn nhỏ mỗi người một chiếc phao, rồi nhảy xuống tắm biển. Nước biển mát lạnh khiến em cảm thấy vô cùng dễ chịu. Sau khi tắm biển xong, mọi người cùng nhau đi ăn đồ hải sản nướng. Các món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.
Thời gian trôi qua thật nhanh. Chuyến du lịch ba ngày hai đêm đã kết thúc. Nhưng em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có những trải nghiệm vô cùng thú vị ở đây. Em mong sẽ có thêm nhiều chuyến du lịch như vậy cùng với gia đình của mình.
Refer:
Trong văn bản " Xem người ta kìa!", ngoài câu nói như tiêu đề ra thì người mẹ còn nói với người con những câu nói như : " Người ta cười chết !", "Có ai như thế không?", "Có ai làm vậy không?", "Ai đời lại thế?",...Những câu nói này thể hiện những mong muốn của người mẹ đối với con của mình. Mẹ mong con noi gương theo những tấm gương tốt, mẹ muốn con không thua kém ai, mẹ hi vọng con không để ai phải phàn nàn kêu ca, muốn con không làm xấu mặt gia đình, dòng tộc, muốn con được tin yêu, quý trọng, và nhất là muốn con được thành công và trở nên hạnh phúc trong tương lai. Mẹ chỉ mong muốn những điều tốt đẹp sẽ luôn đến với chúng ta, nên mới luôn luôn nhắc nhở chúng ta bằng câu " Xem người ta kìa!", để chúng ta biết lấy những người tốt làm chuẩn mực và noi theo, chứ không phải mẹ áp đặt chúng ta bảo chúng ta phải bỏ đi những cái riêng của mình và làm y hệt những gì người khác làm. Mẹ chỉ cố gắng giúp chúng ta học được những cái tốt, bỏ đi những cái xấu, và có thể có được hạnh phúc trong tương lai và mãi mãi về sau.