Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
cộng hòa xã hội chủ nghĩa đĩa thịt ngan
độc lập tự do miếng nào to thì gắp
tên tui là:
hôm nay thấy 2 em chạy trên sân làm gãy 1 số cây non tui lã lập biên bản phạt cọ vệ sinh 1 tháng
kí tên
(tự kí lấy)
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
Thành phố Hải Phòng, ngày 20 – 4 – 2005
ĐƠN ĐỀ NGHỊ CHẶT TỈA CÂY XANH
Kính gửi: Ông Giám đốc Công ty Cây xanh thành phố Hải Phòng
Chúng tôi là nhân dân phường Dư Hàng thuộc quận Lê Chân kính đề nghị ông Giám đốc Công ty Cây xanh thành phố một việc như sau:
Hiện nay trên đường phố Dư Hàng thuộc địa bàn Dư Hàng chúng tôi có một cây xà cừ trên 10 năm tuổi. Cây tô bóng cả, nhiều cành quấn vào dây điện, sà thấp xuống. Mỗi lần có ô tô đi qua, cành cây và dây điện bị xe kéo đi, rung lên bật xuống. Đường Dư Hàng vốn đã hẹp, đoạn đi chợ Dư Hàng càng trở nên hẹp hơn.
Mùa mưa bão lại sắp đến, những cành cây ấy rất dễ gây nguy hiểm cho các cháu học sinh, cho bà con đi chợ, cho khách bộ hành.
Chúng tôi viết đơn này kính gửi ông Giám đốc và thiết tha đề nghị ông sớm cử đội công tác đến chặt tỉa những cành cây xanh dễ gây ra tai nạn cho nân dân khi mùa mưa bão sắp đến.
Chúng tôi xin cảm ơn ông!
Thay mặt bà con nhân dân
Cụm 2 – phường Dư Hàng
a) Kết bài theo kiểu không mở rộng: tiếp nối lời tả về bà, nhấn mạnh tình cảm với người được tả.
b) Kết bài theo kiểu mở rộng: sau khi tả bác nông dân, nói lên tình cảm với bác, bình luận về vai trò của những người nông dân đối với xã hội.
* Giống nhau: đều nói về tình cảm yêu quý, gắn bó thân thiết của bạn học sinh đối với con đường.
* Khác nhau:
- Không mở rộng: khẳng định con đường rất thân thiết đối với học sinh.
- Mở rộng: vừa nói về tình cảm yêu quý con đường, vừa ca ngợi công ơn của các cô bác công nhân vệ sinh đã giữ sạch con đường, đồng thời thể hiện ý thức giữ cho con đường luôn sạch, đẹp.
Tham khảo:
Tổ quốc là nơi ta sinh ra và lớn lên. Tổ quốc cũng là cơ đồ do tổ tiên, ông bà, cha mẹ chúng ta dày công vun đắp từ bao đời nay. Mỗi người dân đều có trách nhiệm và nghĩa vụ phải bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ mỗi một tấc đất, ngọn sóng, vùng trời thuộc về chúng ta. Như Bác Hồ đã từng nói: "Các Vua Hùng đã có công dựng nước/Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước." "Giữ lấy nước" nhất định là việc mà chúng ta phải cùng nhau gánh vác, làm thế nào cho xứng đáng với Tổ tiên, với các Vua Hùng đã có công dựng nước.
Năm học mới lại bắt đầu và đối với tôi đây là một năm học vô cùng đặc biệt bởi đây là năm đầu của tôi ở trường cấp hai. Tôi còn nhớ ngày đầu khi mới bước vào trường tôi có biết bao nhiêu lo sợ nhưng may mắn tôi đã được những động viên rất ân cần của bác bảo vệ và ngay từ giây phút ấy, tôi đã vô cùng yêu quý bác.
Bác bảo vệ trường tôi có lẽ ở tuổi ngoài năm mươi. Dáng người bác dong dỏng cao, trên mái tóc đã điểm những sợi bạc. Bác có khuôn mặt chữ điền, chác hẳn ai trông thấy bác lần đầu cũng cho rằng bác là một người khá nghiêm nghị nhưng thực ra nếu tiếp xúc lâu ngày sẽ thấy là bác rất hiền lại dễ gần. Nước da bác hơi ngăm đen nhưng toát lên sự khỏe khoắn của một con người dãi dầu mưa nắng. Ở bác có đôi mắt đen sâu thẳm, hằn rõ những dấu hiệu của một cuộc đời từng trải nhưng nụ cười không vì thế mà khô khan, trái lại nó hiền lành, dịu dàng, đem lại cho người ta cảm giác dễ gần. Tôi chú ý nhất ở bác là đôi bàn tay chắc với nhiều vết chai, những ngón tay thuôn dài khiến cho bàn tay trông to và khỏe khoắn. Bác ăn mặc khá giản dị, tôi thường thấy bác mặc áo sơ mi hoặc áo phông với quần âu đã sờn cùng với chiếc mũ lưỡi chai cũng đã sờn vải. Bác có lẽ là một người rất yêu chó, phòng bác nuôi một chú cún con có bộ lông tráng muốt rất khôn và tôi hay thấy chú quấn quýt bên bác, bác cũng rất dịu dàng và chiều chuộng chú ta, luôn cho chú nằm trên đùi của mình mỗi khi rảnh rỗi. Tôi tin rằng bác nuôi chú cún ấy để làm bạn những lúc buồn là chính chứ không phải với mục đích bắt trộm.
Tôi nghe mọi người nói bác làm bảo vệ ở đây đã được hai năm và rất ân cần, chu đáo, ai cũng yêu mến. Quả là vậy, hôm đầu tiên tôi đến trường, còn bỡ ngỡ, cứ chần chừ mãi không dám bước vào, giống như đoán biết được ý tôi, bác nở một nụ cười thật tươi rồi ân cần ra hỏi tôi là học sinh mới phải không, khi tôi trả lời, bác liền dắt xe cho tôi vào nhà để xe, thấy tôi có vẻ bối rối, cứ nhìn quanh mà không dám bước, bác lại nói chuyện với tôi cho tôi đỡ lo.Vì không biết lớp mình học ở vị trí nào trong trường, tôi lúng túng không biết phải làm thế nào, bác không ngại ngần mà đưa tôi tới tận lớp học, điều đó khiến tôi cảm kích rất nhiều.
Bác bảo vệ trong mắt chúng tôi như một người “hiệp sĩ” hiền lành luôn ân cần với mọi người và âm thầm trông coi trường lớp cho dù chúng tôi có ỏ đó hay không. Có bác, chúng tôi thấy an toàn và an tâm hơn rất nhiều. Tôi thực sự rất yêu quý bác.
LẬP DÀN Ý BÀI VĂN TẢ BÁC BẢO VỆ TRƯỜNG EM LỚP 6 1
1. MỞ BÀI:
Để ngôi trường được bình yên, an toàn, ổn định hẳn không thể thiếu vai trò quan trọng của bác bảo vệ. Bác giống như một vị thần đang trông coi tòa lâu đài diễm lệ để tránh sự xâm phạm của kẻ xấu.
2. THÂN BÀI:
- Tả ngoại hình của bác bảo vệ(bác có vẻ đã ngoài đã trạc tuổi tứ tuần, nước da ngăm đen, khuôn mặt vuông chữ điền trông vừa hiền lành, phúc hậu nhưng cũng rất nghiêm khắc..)
- Tả tính cách của bác bảo vệ(tốt bụng, quan tâm chúng em, nhưng rất nghiêm khắc với những ai có thái độ không tốt...)
- Nêu một vài nét về công việc của bác, vất vả như thế nào, làm việc đòi hỏi những gì?
3.KẾT BÀI:
Nêu tình cảm của em đối với bác.
Chúng ta gọi Bác Hồ là Bác là cha của chúng ta như vậy gần gũi hơn với Bác .
Ý nghĩa của câu chuyện này rất sâu sắc . Câu chuyện nêu lên một đức tính tốt của Bác Hồ: tiết kiệm những cũng phải dành đầu tư vào những việc cần thiết. Mọi người đều quan tâm tới cái lợi trước mắt mà đâu biết suy nghĩ sâu xa. Bác là người quan tâm tới người lao động nên việc gì cũng phải đặt người dân lên đầu, đâu thể suốt ngày phục vụ cho lãnh đạo mà quên mất người dân. Việc Bác dừng lại ở ngay chỗ cống thoát nước thể hiện Bác quan tâm tới đời sống,công việc của người dân. Thay vì xây khu nghĩ mát, bạn lại nói nên khai thác cảnh đẹp nơi đây để trồng hoa, xây nhà hội họp, xung quanh xây nhà nghỉ mát rồi sẽ cho nước ngoài thuê để họp rồi tỉnh sẽ giàu. Điều đó chứng minh rằng bác rất chú trọng vào những việc tưởng chừng như nhỏ nhặt ấy lại có thể khiến cho một tỉnh giàu có. Việc Bác nói phải trồng thật nhiều cây quanh những con kênh mương, chứng tỏ Bác suy nghĩ rất sâu xa: 1 là để tiện lợi vì gần các kênh nên nước được sử dụng hợp lý.
Thứ 2 là giúp cho cảnh quan thêm phần sinh động và hài hòa.
Đọ xong câu chuyện, chúng ta rút ra được một việc sâu sắc: Đừng vì cái lợi trước mắt mà bỏ bê những việc quan trọng, dù chúng có nỉ bé nhưng nó sẽ dẫn đến sự thành công, biến những vùng đất nghèo thành những vùng đất tươi đẹp, phồn vinh.