Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Không muốn nghe trẻ nói
Đó là tâm lý của nhiều người lớn, trong đó có cả thầy cô giáo ở trường và cha mẹ ở nhà. Theo số liệu điều tra năm 2010, ở các tỉnh miền Nam 77,4% cha mẹ được hỏi có thái độ lắng nghe ý kiến của trẻ em, 52% khuyến khích trẻ tham gia ý kiến, 6% không muốn nghe trẻ em nói và 5,7% trách mắng trẻ. Ở các tỉnh miền Bắc tỷ lệ lắng nghe và khuyến khích trẻ tham gia ý kiến thấp hơn miền Nam: 42,6% và 40,1%, tỷ lệ không muốn nghe trẻ em nói và trách mắng trẻ em cao hơn.
Với người Việt Nam, thói quen trói buộc trẻ em dường như đã trở thành một “căn bệnh nan y” mà không phải ai cũng nhận ra. Lẽ dĩ nhiên, chẳng ai trách phụ huynh mong muốn con em mình thành đạt.
Thế nhưng, nhiều người để thực hiện được mong muốn của mình đã mặc quyền thay con định đoạt mọi chuyện với quan niệm “rút kinh nghiệm đời bố, củng cố đời con”.
Vì thế, mới có những câu chuyện mỗi mùa thi cử, hàng loạt Câu được đặt ra là chọn nghề theo đam mê hay theo ý của bố mẹ, bố mẹ ép đi du học, bị bắt làm những điều mà các em không muốn… Thậm chí, ngay cả mặc gì, ăn gì, chơi như thế nào, nhiều đứa trẻ cũng không được quyền tự chọn.
Giờ ra chơi tiết 2:
Hà (tổ trưởng): Loan ơi, cho mình kiểm tra vở bài tập về nhà của cậu?
Loan: Thôi chết, tối qua mải dự sinh nhật chị mà tớ quên làm mất rồi? Cậu có thể giúp tớ báo cáo cô là làm rồi được không?
Hà: Không được đâu, nhỡ cô kiểm tra bất ngờ lại cậu thì làm sao, nhiệm vụ của tớ là kiểm tra bài cũ các bạn trong tổ, nếu tớ nói dối cô sẽ trách tớ.Loan: Không sao đâu, hôm trước cô vừa kiểm tra tớ xong, cậu yên tâm đi. Cậu cứu tớ một lần đi?
Hà: Nhưng.....
Tiếng trống vào học, cô giáo đi vào lớp:
Cô giáo: Các tổ trưởng kiểm tra bài tập về nhà cho cô chưa, chúng ta bắt đầu báo cáo nhé?
Hà: (Ngoảnh nhìn Loan) Thưa cô, Tổ 1 các bạn làm bài tập.... đầy đủ ạ.
Cô giáo thấy Hà ấp úng liền hỏi: Em chắc chắn chưa Hà? Sao em có vẻ ấp úng vậy?
Hà: Dạ thưa cô,.......thưa cô..........
Hà chưa kịp nói thì Loan đứng dậy nói:
- Thưa cô, em chưa làm bài tập ạ, nhưng vì em xin bạn Hà giúp nên bạn mới báo cáo cô như vậy, mong cô đừng trách bạn ấy và tha thứ cho em một lần này, em hứa từ này về sau em sẽ làm bài đầy đủ ạ!
Cô giáo: Hóa ra mọi chuyện là như vậy? Thôi Loan đã trung thực tự đứng ra nhận lỗi của mình nên lần này cô bỏ qua, lần sau không được như vậy nữa em nha. Còn Hà không nên bao che cho bạn việc không tốt như thế em nha, như thế là em đang làm hại bạn đấy.
Hà: Dạ, thưa cô em xin lỗi cô, em hứa sau này em sẽ làm tốt nhiệm vụ của mình ạ.
Loan: Dạ em xin lỗi cô và bạn Hà ạ.
Cô giáo: Thôi, không sao, bây giờ các tổ khác tiếp tục báo cáo cho cô nào......
a) Những việc cần làm để tỏ lòng kính trọng, biết ơn thầy cô giáo.
- Ngoan ngoãn, lễ phép với thầy cô giáo.
- Chăm chỉ học hành.
- Kính trọng thầy cô giáo dù đã ra trường hoặc không còn học.
b) Trong những việc trên em đã và đang cố gắng thực hiện hết tất cả bởi đó là nghĩa vụ cần có của một người học sinh.
Người cô “bao che”
Đây là một câu chuyện có thật, chuyện kể về sự khoan dung của cô với học trò của mình. Chắc hẳn chúng ta đều đã từng có một thời ham chơi không chịu học tập và tôi cũng vậy. Cô tên là Hạnh, là cô giáo dạy toán của lớp tôi. Hôm đó, là ngày đầu tiên tôi đến lớp học thêm của cô. Nhưng thay vì đi học, tôi đi chơi điện tử với thằng bạn thân của mình và đã nghĩ sẵn lí do nghỉ học của mình “Buổi sau em mới đến học cô ạ”. Ngay tuần đó là buổi họp phụ huynh thường niên và mẹ tôi đã hỏi thăm tình hình học tập của tôi khi đến lớp học thêm của cô. Và thật bất ngờ cô đã trả lời “Cháu buổi đầu học rất tập trung, em cứ yên tâm”. Thật không thể ngờ khi cô đã bao che cho tôi như vậy. Cô bảo tôi rằng: “Cô giúp em lần này, hi vọng lần sau em sẽ không thế nữa, cố gắng học lên và đừng phụ lòng của mẹ em”. Cuối kì từ một học sinh với điểm trung bình toán tôi đã lên điểm giỏi, đỗ đại học với điểm số tốt. Cảm ơn cô rất nhiều, cô giáo của em.
a) Không tán thành.
Bởi cần biết ơn bất cứ ai đã từng dạy dỗ chúng ta.
b) Không tán thành.
Bởi dạy học không phải là trách nhiệm của các thầy cô giáo
c) Không tán thành.
Thầy cô giáo là người hướng dẫn, dìu dắt chúng ta. Do đó không thể phủ nhận công lao của thầy cô giáo.
d) Tán thành.
Thầy cô giáo đều mong học sinh mình dạy giỏi giang và chăm chỉ. Do đó học giỏi chính là món quà lớn nhất để tỏ lòng biết ơn họ.