K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 8 2019

ai giải nhanh mình cho nhiều

9 tháng 8 2019

     Mỗi loài hoa đều mang trong mình một sắc đẹp riêng, một ý nghĩa riêng. Như: Hoa phượng đỏ rực một góc trời mỗi khi về; Hoa sen như một nàng tiên đang ngồi chơi trên mặt hồ; Hoa đào thì xinh xắn, tạo dáng lúc Tết đến Xuân về;... Nhưng đối với em, loài cây mà mang nhiều ấn tượng sâu sắc nhất vẫn chính là loài hoa hồng. Hoa hồngnữ hoàng của các loài hoa bởi sự quyến rũ từ bộ đầm dạ hội đỏ thắm. Khi nhìn từ xa đến gần bộ đầm đó toát ra vẻ sang trọng khó tả nổi. Mà loài cây này cứ mỗi lần ra bông nào thì bông ấy đẹp mê hồn. Mỗi bông hoa là mỗi nàng công chúa xinh đẹp, kiều diễm. Lớp lớp những cánh hoa đỏ tươi như những bậc thang. Khi chạm vào, ta cảm nhận được sự mịn màng, mượt mà như tơ lụa, kết vào nhau tạo nên bông hồng duyên dáng

~ Huhuhuhu, sợ thiếu quá ( có khi thừa ), nếu thấy còn thì bạn viết thêm zô nha ~ 

( Cho mình xin lỗi, mình cũng dám chắc là mik gạch đúng 100% đâu ) TwT

12 tháng 9 2018

Mẹ là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Mẹ mang nặng đẻ đau, cưu mang, chăm sóc em từ khi em còn bé. Mẹ không những là người mẹ mà còn là một người bạn tri kỉ chia sẻ với em mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Mỗi khi gặp chuyện buồn, mẹ chính là người an ủi, vỗ về, động viên em để em có thêm nghị lực bước đi trên con đường chông gai của cuộc sống. Hình ảnh mẹ tần tảo sớm hôm, cha vất vả mưu sinh sẽ luôn ghi dấu ấn trong tâm trí em. Em nguyện hứa sẽ học thật giỏi để không phụ ơn dưỡng dục của đấng sinh thành.

12 tháng 9 2018

Cuộc thi chạy 45 PHÚT . Có VẬN ĐỘNG VIÊN đã bị ra ngoài vì bị CHẤN THƯƠNG. Trận đấu giờ chỉ còn 4 vận động viên. Các CỔ ĐỘNG VIÊN CỔ VŨ rất nhiệt tình. Cuối cùng cũng có người THẮNG CUỘC. Tôi thấy người đó rất XỨNG ĐÁNG vì người đó đã cố gắng hết mình.

11 tháng 4 2020

Dưới đây là bài văn miêu tả cánh đồng quê em có sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa cậu có thể tham khảo chỗ nào cậu thấy chưa đc thì có thể nói lại cho mk để mk sửa lỗi nhé .  

Cánh đồng quê em rộng mênh mông. Mãi tít phía xa mới nhìn thấy màu xanh rì của những luỹ tre làng viền quanh cánh đồng. Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong giấc ngủ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng kêu thảng thốt của một chú vạc đi ăn đêm, lạc đàn gọi bạn. Tiếng kêu như xé rách khoảng không yên tĩnh. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bằng bạc làm cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Lác đác đã có bóng người đi thăm đồng, thỉnh thoảng họ lại cúi xuống xem xét. Thời kì này lúa đang vào mẩy. Từng khóm lúa trĩu xuống vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Em bước xuống bờ ruộng, nâng trong tay bông lúa nặng hạt, em thầm nghĩ: Năm nay chắc đc mùa to . K và kb nếu có thể 

11 tháng 4 2020

Từ lâu, cây phượng đã là một trong những hình ảnh không thể thiếu đối với học sinh. Không biết từ bao giờ những khi em vào trường em đã thấy bác phượng đứng đó tỏa bóng mát rợp cả một khoảng sân. Lá phượng nhỏ, xanh khi nào có gió, những là già rụng xuống cứ như một trận mưa tuyết vậy nhìn rất đẹp. Hoa phượng thì đỏ tươi, em rất thích nhặt những bông hoa phượng rụng để kẹp vào nhật kí. Khéo léo một chút,có thể biến bông hoa phượng thành một chú bươm bướm dễ thương rồi. Hàng ngày, em thường cùng các bạn vui chơi, ngồi dưới gốc phượng đọc truyện vào mỗi giờ ra chơi. Cây phượng đã chứng bao nhiêu kỉ niệm khó quên của tuổi thơ em, em sẽ luôn nhớ đến cái gốc phượng yêu dấu ấy

15 tháng 6 2023

Uk

17 tháng 11 2017

Trong một năm học có rất nhiều ngày chủ điểm nhưng có lẽ ngày chủ điểm ý nghĩa nhất chính là Ngày 20/11 - Ngày Nhà giáo Việt Nam. Trong không khí xao động của ngày 20/11, hẳn là không ít các bạn học sinh lại ngồi lại suy ngẫm về thầy cô giáo. Tôi cũng vậy. Vô vàn kí ức lại tràn về không thể tả hết. Tôi quên làm sao được những lúc cô tôi đứng trên bục giảng, giảng bài từng li từng tí. Tôi nhớ làm sao những lúc bụi phấn cứ nhè nhẹ bay bay để rồi lắng lại rơi trên mái tóc yêu thương kia của thầy cô. Lúc ấy, tường chừng như thầy cô già đi nhanh quá. Thật sự, đối với tôi mà nói học ai thì học nhưng học thầy cô là trên hết. Tôi vẫn còn nhớ rõ những bí quyết mà thầy cô dạy, những vườn văn chương thầy cô đưa đến, những công thức thú vị trong toán học dễ dàng như làm bánh. Những kí ức ấy làm sao quên được. Kỉ niệm lúc tôi bị cô đánh hay bị rày và la mắng vì tội ham chơi quên làm bài tập và cả những lúc được cô khen khi đạt loại học sinh giỏi vẫn còn đấy, vẫn in sâu trong trái tim tôi cái bóng gầy gầy, khom khom của thầy cô mỗi sớm mai soạn bài. Ngày 20/11, lòng tôi lại dậy lên một thứ cảm xúc khó tả nhưng tôi biết hẳn rằng cái cảm xúc ấy chính là lòng biết ơn, một sự tôn trong và yêu quý thầy cô-người lái đò tri thức đưa học sinh qua bến bờ thành công.