K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 10 2017

Nhà em có một mèo con mới được 5 tháng tuổi. Cả nhà ai cũng thích ngắm nhìn chú mèo con tinh nghịch này. Mọi người vẫn gọi nó là Mun, vì tên nó phù hợp với màu long của nó. Em cũng rất yêu thích chú mèo mun bé bỏng, đáng yêu này.

Mèo Mun có một người em ra sau nó, nhưng lại lớn hơn nó. Bởi vậy cả nhà ai cũng muốn mèo Mun nhanh lớn, hay ăn hơn nữa để có thể lớn bằng em nó. Mèo Mun có bộ long màu đen nhánh, người ta vẫn bảo là màu đen tuyền rất mượt.  Đôi mắt màu đen láy, long lanh cứ nhìn chăm chăm vào mọi thứ xung quanh.

ta-con-vat-ma-em-yeu-quy

Tả con vật mà em yêu quý-Văn lớp 5

Chú mèo Mun tuy được sinh ra 5 tháng rồi nhưng nó vẫn còn bé nhỏ lắm, song lại nhanh nhẹn và có thể chạy nhảy khắp nơi. Có thể vì thân hình nhỏ nhắn đã tạo nên lợi thế cho việc chạy nhảy của nó như thế này. Mỗi lần nó chạy nhảy là em lại thích thú và cứ muốn nhìn nó mãi mà thôi.

Hai đôi chân của nó bé xíu, có móng vuốt sắc nhọn có thể cào cấu những vật xung quanh. Có hôm nó thấy một con dán bò trên tường, thế là nó nhảy lên cào và in hằn vết cào trên gỗ.

Chú mèo tuy bé nhưng ăn rất nhiều, mỗi lần ăn nó chỉ chăm chú ăn, không để ý đến những chuyện xung quanh. Cái đuôi của nó ngắn tũn, cứng cứng, cứ ngoe nguẩy bên này sang bên kia. Những lúc nó chạy nhảy ở giữa sân, cái đuôi của nó cứ cong lên rồi cụp xuống, nhìn rất đáng yêu.

Hai cái tai nó cứ vểnh lên, rồi lại cụp xuống khi nó đang nằm ngủ. Khi ngủ bộ ria mép của nó cứ vểnh lên vểnh xuống trông rất đáng yêu. Nó cứ hay kêu meo meo mỗi khi thấy có chuột ở trên nóc nhà, nhưng nó lại không thèm bắt chuột. Cứ nhìn lũ chuột chạy long nhông ở trên mái nhà như thế.

Mỗi lần đi ngủ, em lại hay ôm mèo đi ngủ. Những ngày mùa đông lạnh, mỗi lần em đi ngủ là chú mèo Mun đó lại tự chui vào chăn nằm ngủ.

EM mong sao chú mèo đó lớn thật nhanh, vì em rất yêu thương chú mèo đó.

27 tháng 10 2017

       Trong nhà em nuổi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.

Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đên nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.

Tả con chó nuôi trong nhà

Tả con chó nuôi trong nhà (ảnh sưu tầm)

Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở . Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.

!-->

Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.

Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.

16 tháng 1 2022

Chó là một loài động vật rất có ích, vì vậy hầu hết các gia đình đều nuôi chó. Nhà thì nuôi một con, nhà thì nuôi vài con thậm chí nhiều hơn và nhà em cũng vậy.

Cách đây một thời gian, mẹ em đi chợ và mua về một con chó. Hôm mua về mẹ bảo, phải chăm sóc cẩn thận chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em rất yêu quý động vật, vì vậy em đặt tên cho nó là Đốm. Sở dĩ tên của nó như vậy vì nó có ba màu lông xen kẽ nhau trên cơ thể. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng lại được xen kẽ bởi những đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá là mập. Hai mắt đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi cũng màu đen và rất thính, bên cạnh là những chiếc râu ngắn. hàm răng có những chiếc nhọn hoắt, thêm một thời gian ngắn nữa thì hàm răng đó có thể khiến những ai bị nó cắn chảy máu, thậm chí những vết cắn sâu có thể rất nguy hiểm. Hai tai rất ngắn, cụp xuống mặt.

Thân hình mập mạp với bộ lông mặc dù không được óng mượt nhưng em vẫn rất thích vuốt ve bộ lông ấy. Chiếc đuôi ngắn ngủi, màu đen có những sợi lông trắng ở phần cuối. Mẹ em thường trêu: “đốm đầu thì nuôi, đốm đuôi thì thịt”, những lúc ấy em lại xị mặt ra và kêu mẹ không được thịt nó. Bốn chân có màu trắng, đầu mỗi ngón chân là những móng vuốt sắc. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp nó đi lại nhẹ nhàng. Chó là loài động vật ăn tạp, vì vậy nuôi nó rất dễ, bên cạnh đó mẹ em cũng mua thuốc về tiêm để phòng các loại bệnh.

Mỗi khi em đi học về nó lại chạy ra tận cổng đón, ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như thể đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, em cầm hai chân trước và để nó đi bằng hai chân sau, bẻ ngược hai cái tai của nó lên, vì tai nó mềm nên không bị đau, lấy tay cù vào bụng nó, những lúc như vậy nó nằm ngửa ra bốn chân chổng lên trời trông rất hay. Mỗi bữa cơm em đều giành với mẹ việc cho nó ăn, đêm đến nó nằm co tròn ở một góc nha và ngủ ngon lành. Nó rất thông minh, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào, nó sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ em quát mới thôi.

Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói!

16 tháng 1 2022

Chó là một loài động vật rất có ích, vì vậy hầu hết các gia đình đều nuôi chó. Nhà thì nuôi một con, nhà thì nuôi vài con thậm chí nhiều hơn và nhà em cũng vậy.

Cách đây một thời gian, mẹ em đi chợ và mua về một con chó. Hôm mua về mẹ bảo, phải chăm sóc cẩn thận chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em rất yêu quý động vật, vì vậy em đặt tên cho nó là Đốm. Sở dĩ tên của nó như vậy vì nó có ba màu lông xen kẽ nhau trên cơ thể. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng lại được xen kẽ bởi những đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá là mập. Hai mắt đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi cũng màu đen và rất thính, bên cạnh là những chiếc râu ngắn. hàm răng có những chiếc nhọn hoắt, thêm một thời gian ngắn nữa thì hàm răng đó có thể khiến những ai bị nó cắn chảy máu, thậm chí những vết cắn sâu có thể rất nguy hiểm. Hai tai rất ngắn, cụp xuống mặt.

Thân hình mập mạp với bộ lông mặc dù không được óng mượt nhưng em vẫn rất thích vuốt ve bộ lông ấy. Chiếc đuôi ngắn ngủi, màu đen có những sợi lông trắng ở phần cuối. Mẹ em thường trêu: “đốm đầu thì nuôi, đốm đuôi thì thịt”, những lúc ấy em lại xị mặt ra và kêu mẹ không được thịt nó. Bốn chân có màu trắng, đầu mỗi ngón chân là những móng vuốt sắc. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp nó đi lại nhẹ nhàng. Chó là loài động vật ăn tạp, vì vậy nuôi nó rất dễ, bên cạnh đó mẹ em cũng mua thuốc về tiêm để phòng các loại bệnh.

Mỗi khi em đi học về nó lại chạy ra tận cổng đón, ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như thể đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, em cầm hai chân trước và để nó đi bằng hai chân sau, bẻ ngược hai cái tai của nó lên, vì tai nó mềm nên không bị đau, lấy tay cù vào bụng nó, những lúc như vậy nó nằm ngửa ra bốn chân chổng lên trời trông rất hay. Mỗi bữa cơm em đều giành với mẹ việc cho nó ăn, đêm đến nó nằm co tròn ở một góc nha và ngủ ngon lành. Nó rất thông minh, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào, nó sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ em quát mới thôi.

Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói!

7 tháng 8 2018

Nói đến vườn rau, em làm sao quên được vườn rau của bác Năm bên cạnh nhà em. Vườn rau ấy lúc nào cũng đẹp một màu xanh tươi tốt.

Vườn rau của bác Năm chiếm một khoảng đất không rộng lắm, nhưng dù loại rau quả. Từ xa nhìn lại, vườn rau xanh mịn màng như một tấm thảm nhung. Bước chân vào vườn, em gặp ngay những luống cải bẹ xanh từng hàng thẳng tắp. Những cây cải mở to với những bẹ xanh mọng nước. Kề đó là những luống xà lách mơn mởn xanh non. Rồi những luống rau thơm với từng hàng nào quế, nào ngổ gai, rau húng, rau vấp, cần tàu, cần nước... Từng hàng, mỗi loại được bác chăm sóc rất cẩn thận nên lúc nào rau cũng xanh tươi, không một chiếc lá úa tàn. không một chiếc lá sâu nhấm. Bên những hàng hành, hẹ là những luống cà chua, đậu đũa. Những trái cà chua đỏ mọng nằm sát mặt đất. Những trái đậu đũa tòn ten trên giàn...

Vườn bác Năm còn có một cái ao nhỏ chằng chịt rau muống. Những đoá hoa rau màu trắng rung rinh theo làn gió nhẹ. Trên mặt ao là những giàn bầu, bí chằng chịt quấn quýt bên nhau. Những đoá hoa màu vàng hoà lẫn với màu xanh của lá làm cho giàn bầu, bí nổi bật hẳn lên. Những chú bướm nhởn nhơ bay trên các cánh hoa tạo nên một cảnh rất thơ mộng. Cuối vườn là những hàng mía, hàng chuối thẳng tắp đang kỳ phát triển. Đằng xa hơn là vườn cây trái của bác Năm, cành lá xum xuê và sai oằn những quả.

Bác Năm luôn cặm cụi trong vườn tưới nước, bắt sâu, nhổ cỏ, bón phân. Vì thế vườn rau luôn xanh tốt và quanh năm gia đình bác có cuộc sống sung túc. Em rất thích vườn rau của bác. Những buổi đẹp trời, em thường sang vườn rau của bác, ngồi bên bờ ao nhìn đàn cá tung tăng bơi lội dưới nước hay nhìn đàn bướm lượn bay trên những cánh hoa.

chúc bạn hok tốt

 
7 tháng 8 2018

Nhà ông bà nội chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Cứ mỗi lần sang nhà nội, em lại ngắm nhìn vườn hoa xinh xắn trước sân nhà, mà ông em chăm sóc rất kĩ.

Một buổi sáng sớm, em đến nhà nội, đứng nhìn vườn hoa của ông mà cảm thấy thích thú làm sao! Khắp nơi, khắp phía đều có nhiều hoa đẹp. Hoa nở tràn ngập, hoa nở muôn hình muôn vẻ, hoa tầng tầng lớp lớp như những đốm lửa rực rỡ trong không gian. Mỗi loài hoa đều có những màu sắc riêng, một hương vị riêng. Hoa sứ trắng tinh khiết một màu với hương thơm ngào ngạt. Hoa hướng dương vàng rực như ông mặt trời bé con xinh xắn. Hoa hồng kiêu hãnh vươn lên như một nàng công chúa kiều diễm. Màu hoa đỏ thắm, cánh hoa mịn màng, hương hoa thoang thoảng. Hoa râm bụt đỏ ối, được nắng chiếu sáng rực như những chiếc đèn lồng. Mọc tràn lan trên mặt đất là những chùm hoa mắc cỡ tim tím đang ngả đầu vào nhau như e thẹn… Vườn hoa càng đẹp hơn khi có những cánh bướm chập chờn lượn quanh, những nàng ong vo ve đến hút nhụy. Gió khe khẽ lùa qua, bao nhiêu cánh hoa rập rờn giữa màu lá xanh mơn mởn.

Thế mới biết để có vườn hoa đẹp như vậy, ông em đã phải mất công chăm bón, tưới mát cho cây hàng ngày. Bây giờ, ông em đã mãn nguyện vì công sức mình bỏ ra đã được đền bù xứng đáng. 



k mình nhé

24 tháng 7 2018

con gấu bông hả

24 tháng 7 2018

Có những kỉ niệm theo người ta mãi đến khi trưởng thành, cũng có những món đồ mà người ta nhớ mãi khi nhớ về kỉ niệm. Bây giờ tôi tự thấy bản thân sung sướng hạnh phúc và đầy đủ hơn so với thời của bố mẹ mình. Không biết những bạn khác thế nào còn tôi thì bất cứ một món đồ nào của bố mẹ mua cho tôi đều giữ cho đến khi nó hỏng mói thôi. Bởi vì tôi biết đó là không chỉ là tình thương yêu bố mẹ dành cho tôi mà đó còn là món đỗ được đổi bằng chính những vất vả, mồ hôi và nước mắt của bố mẹ. Nhà tôi không nghèo khó nhưng cũng không phải quá giàu sang vì thế cho nên mỗi món đồ mà bố mẹ tặng tôi đều rất trân trọng nó. Đặc biệt trong dịp sinh nhật vừa rồi bố mẹ đã tặng cho tôi một con gấu bông thật đẹp, tôi thấy rất hạnh phúc và tôi yêu nó biết nhường nào.

Con gấu bông không quá to nhưng đủ để tôi ôm trọn vào lồng, nó trở thành người bạn của tôi mỗi khi tôi nằm trên giường bất luận làm gì, nằm hay xem ti vi thì tôi đều ôm lấy nó. Tôi cảm thấy được hơi ấm của mẹ tôi ở đó, cảm nhân được bàn tay ầm áp của cha khi áp má vào nó. Nó to bằng cái gối ôm thôi, cả thân hình mẫm mạp của nó mang một bộ lông màu hồng. Không những thế nó còn có một một bộ áo trông rất dễ thương. Đó là một chiếc quần có dây vắt lên vai màu hồng xen lẫn mồng trắng. Vì nó còn rất mới cho nên nhìn bộ lông ấy giống như những áng mây hồng tuổi thơ vậy. Đêm đêm ôm nó ngủ thì tôi cảm thấy rất thoải mái và ngủ rất ngon. Bộ lông của nó mềm mượt nhẹ nhàng như áng mây trên trời vậy. Dẫu tôi chưa bao giờ được sờ vào mây nhưng tôi cảm nhận được sự mềm mại của mây mỗ khi ngước mắt lên nhìn bầu trời. Đôi mắt của nó là hai hạt đen lấp lánh, cái màu đen trên nền bộ lông hồng ấy càng nổi rõ hơn. Cái bụng của nó to lắm, to như cái trống vậy, chân tay của nó được người ta nhồi bông vào tròn tròn trông ngộ lắm. Mọi người cười bảo rằng nó giống như cô chủ của nó vậy. Có nghĩa là lùn và tròn như nhau. Nhưng mà như thế mới dễ thương chứ bộ. Cái miệng của nó cũng nhỏ nữa. Đôi tai ngắn như dễ thương. Nói chung tống thể của nó là mẫm mạp và lùn. Không quên kể đến chiếc nơ xinh xắn gắn trên áo của nó. Một chiếc nơ màu xanh da trời nổi bật trên cái thân hình tròn tròn ngắn ngắn màu hồng đó.

Tôi rất yêu nó bây giờ nó như một vật bất ki thân với tôi vậy, sinh nhật tôi không phải năm nào cũng được tổ chức nhưng bố mẹ thì không bao giờ mua cho tôi một món đồ. Có những bộ quần áo bộ mẹ mua làm quà sinh nhật mà giờ tôi không thể mặc vừa nữa, nó cũng cũ nữa nhưng tôi không muốn cho ai cả, tôi vẫn cất nó vào trong góc tủ để làm kỉ niệm. và con gấu nay cũng thế tối sẽ luôn giữ gìn nó không để nó bẩn. Và mãi sau này cũng thế tôi sẽ luôn coi nó như một vật vô giá để tôi mang theo suốt đời nhớ về tuổi thơ mình cũng là nhớ về bố mẹ tôi.

25 tháng 7 2018

Hè năm ngoái em về quê ngoại chơi và thấy cây mít ông bà trồng từ lâu đã bắt đầu sai trĩu quả trông rất thích mắt.

Em đứng lặng ngắm cây mít. Thân cây khá to cỡ hơn một vòng tay em ôm lận. Thân màu nâu sẫm, khi đứng cạnh trông em trở nên bé nhỏ so với nó. Cành lá sum suê, vươn rộng tỏa bóng mát cả một góc vườn. Dưới gốc cây ông em còn đóng một cái xích đu be bé để dành riêng cho hai chị em em ngồi. Những ngày hè nóng nực, chỉ cần ra vườn ngồi nghỉ dưới gốc cây sẽ thấy rất mát mẻ và dễ chịu.

Lá mít rất to, dày, xanh đậm. Mặt trước của lá sáng bóng còn mặt đằng sau thì ngược lại, xanh nhạt hơn. Từ thân cây, nảy ra những trái mít non. Lúc đầu chúng be bé màu xanh cỡ cái cốc rồi lớn dần lên đến khi có thể ăn được thì to hơn cái ấm tích của bà. Khi chín, vỏ mít chuyển màu sáng màu sậm. Nhìn bên ngoài vỏ mít sần sùi nhiều gai là thế nhưng bên trong thì vô cùng thơm ngon.

Khi mít chín thì thơm lan tỏa khắp vườn. Mùi thơm ấy ngọt ngào len lỏi từ vườn vào trong nhà. Em háo hức lắm nên cứ giục ông ra thăm cây liền. Ông nở nụ cười thân thương rồi đến cây mít, nhẹ nhàng cắt bỏ cuống rồi ôm quả vào lòng. Ông vui lắm đấy vì cây mít ông trồng từ lâu đã có thể hái cho các cháu ăn. Bổ quả mít ra, những múi mít vàng ươm nằm xen kẽ với xơ mít trông rất hấp dẫn. Mùi thơm khi bổ tăng lên gấp bội.

Cả nhà quây quần dưới hiên ngồi ăn mít và trò chuyện thật vui vẻ. Những múi mít ngọt đậm, thơm lừng khiến ai ăn cũng phải tấm tắc khen. Hạt mít có thể luộc hoặc rang ăn rất bùi và ngon. Vào những trưa hè đầy nắng, em rất thích nằm dưới gốc mít nghe bà kể chuyện và xem ông tỉa lá vì đã có tán lá rợp rộng tỏa bóng mát dễ chịu. Mong rằng mỗi năm em đều được về quê và được thu hoạch hoa quả trong vườn cùng ông bà.

25 tháng 7 2018

"Cây bàng xưa không còn nguyên vóc dáng 
Dẫu báo giông đã thấm bao ngày qua 
Dù cho thời gian phai tàn bao ý thơ 
Còn mãi sức sống cây bàng xưa"

Mỗi khi câu hát trong đài phát thanh vang lên , em lại nhớ về cây bàng trong sân trường em- một cây bàng có tuổi lặng lẽ bên góc sân trường.

Cây bàng là loài cây che bóng mát, cây được các bác bảo vệ trồng đã khá lâu từng mấy chục năm trước. Cây bàng ấy đã chứng kiến bao thế hệ học sinh như chúng em từ thuở bỡ ngỡ đến khi ra trường. Em mới làm quen với cây bàng được gần một năm. Vì đã cao tuổi nên rễ bàng rất to, ngoằn nghoèo như những con rắn lớn đang bò, chúng còn cắm sâu xuống lòng đất để hút chất dinh dưỡng nuôi thân cây lớn lên. Cây có thân rất to, phải mấy vòng ôm mới xuể. Thân cây xù xì một lớp vỏ nâu sẫm, điểm trên thân cây có vài cái u to như cái bát ô tô. Mỗi lần em chơi trốn tìm với các bạn thì thân cây trở thành nơi trú ẩn khá tốt, và những lần chơi bịt mắt bắt dê, cây bàng cũng là địa điểm lí thú để chúng em tổ chức trò chơi. Vì bàng là cây che bóng mát nên tán cây rất rộng, vươn dài tỏa khắp phía với cành lá xum xuê xanh mướt xòe rộng như một chiếc ô xanh khổng lồ che mát cho chúng em nổi bật giữa nền trời xanh biếc với những đám mây bồng bềnh. Lá bàng trông giống như một chiếc quạt ba tiêu thu nhỏ, là bàng đổi màu đỏ tía tuyệt đẹp khi mùa thu đến khiến em ngắm nghía mãi không dời mắt. Ông già đông đến, lá héo tàn và rụng dần, dải đầy một góc sân trường, cây chỉ còn trơ lại những cành cây khẳng khiu và thân cây to lớn. Khi nhìn thấy cây bàng rụng hết lá giữa mùa đông lạnh giá, một mình chống chọi lại với từng trận mưa rả rích khiến em thấy thương cây bàng, chỉ mong mùa đông qua, nàng xuân về thật nhanh để khoác lên mình cây một bộ áo mới, xanh tươi và tràn ngập sức sống.

Cây bàng không chỉ là nơi chúng em tụ tập chơi các trò chơi mà còn là nơi em học bài, giải những bài toán khó hay viết những bài văn hay. Bàng luôn trở thành một người bạn trầm lặng, lắng nghe tâm sự của em, mỗi khi buồn hay vui hãy thì thầm với cây bàng, các tán lá xanh tươi ấy sẽ rung rinh theo làn gió thoảng như đáp lại lời của em. Mùa hè cũng là mùa thi đến, mùa cây bàng đang xanh tươi, um tùm cành lá, thoáng chốc đã nghỉ hè, xa cây bàng sẽ nhớ lắm bàng ơi. Mấy tháng thôi chúng ta sẽ gặp lại nhau, và cả các bạn, cùng nhau chơi đùa thỏa thích.

Cây bàng- một loài cây mang trong mình bao hoài niệm của tháng năm. Có lẽ khi ta lớn lên, rời xa mái trường thì đừng quên cây bàng thân thuộc ấy, nơi chất chứa những mộng mơ tuổi học trò.

28 tháng 8 2018

Trong khu vườn nhà em được bà nội trồng rất nhiều loài hoa. Ngay lối đi vào khu vườn là một khóm hoa hồng đỏ tươi rực rỡ một khoảng không gian. Đây là loài hoa mà em yêu quý nhất.

Cây hoa hồng được bà ưu ái trồng ngay lối đi để ai từ ngoài cũng đều quan sát thấy. Hoa hồng được mệnh danh là nữ hoàng trong các loài hoa. Thân cây nhỏ, màu xanh được chia thành nhiều nhánh, cành. Lá cây hoa hồng có màu xanh thẫm, mỗi nhánh cây có có rất nhiều lá đan xen, xung quanh có đường viền hình răng cưa. Gai là một đặc điểm dễ thấy nhất của hoa hồng. Gai của hoa hồng nếu bị đâm vào tay sẽ khá là đau đấy.

Đầu mỗi cành cây là một chùm nụ nhỏ xinh nhìn từ xa như những ngọn nến nhỏ được bao bọc trong lớp đài hoa xanh. Những cánh hoa mỏng tang như lụa, mềm như nhung, màu đỏ thắm. Từng cánh hoa xếp chồng lên nhau từng tầng một, ôm ấp lấy nhụy vàng ở bên trong. Hoa hồng có mùi thơm thoang thoảng, dễ chịu. Em có thể hít hà mãi không thôi.

Hoa hồng thu hút biết bao nhiêu là cô ong, chị bướm đến hút mật, rong chơi. Hoa hồng kiêu sa giống như một cô công chúa của khu vườn. Nhất là những buổi sáng sớm tinh mơ. Em rất thích ngắm hoa hồng buổi sáng. Những giọt sương long lanh đọng trên từng cánh hoa hồng khiến cho bông hoa trở nên kiêu sa hơn bao giờ hết.

Nhiều người nói "hoa hồng là biểu tượng của tình yêu" bởi vì vẻ đẹp dịu dàng mà kiêu kỳ của nó. Với em, hoa hồng là biểu tượng của tình yêu thương của bà dành cho cây cối. Những cánh hoa hồng bà ngắt trang trí trong nhà khiến nhà em đẹp hơn biết bao nhiêu. Em rất thích hoa hồng và thường xuyên giúp bà nội tưới nước cho cây.

16 tháng 8 2018

Trong chiếc tủ đựng sách của em có riêng một tủ đựng đồ chơi mà em để dành từ lúc bé đến bây giờ. Đồ chơi nào em cũng giữ gìn cẩn thận, vì nó gắn liền với nhiều kỉ niệm. Tuy nhiên em vẫn thích nhất là cặp đôi lật đật mà mẹ tặng cho em sinh nhật hồi 6 tuổi.

Ngày đó em chưa đủ lớn để hỏi tại sao mẹ lại tặng hai con lật đật cho em nữa. Sau này mẹ mới bảo rằng ngày đó em giống như con lật đật, tròn tròn, đáng yêu, hay chạy nhảy, tự ngã lên và tự đứng dậy.

Hai con lật đật của em là một đôi nên có màu sắc giống nhau, chỉ có kích cỡ khác nhau. Mẹ bảo một con là mẹ và một con là con. Con lật đất phải mẹ cao hơn lật đật con một cái đầu. Thực ra hình dáng lật đật giống như số 8, vòng trên bé hơn vòng dưới. Cái đầu của lật đật và thân đều là hình tròn. Nhưng cái đầu nhỏ hơn cái thân một chút để tạo nên sự cân xứng.

Hai con lật đật đều có màu xanh da trời, nhìn rất dịu mắt. Trên gương mặt của lật đật có hai con mắt to và tròn, long lanh như đang nhìn em âu yếm. Cái môi chúm chím màu đỏ nhìn rất dễ thương. Lật đật ít khi mà đứng một chỗ, vì nó không có chân. Lúc ở nguyên một chỗ thì lật đật lắc lư bên này sang bên kia để lấy sự cân bằng. Mặc dù em có xô ngã lật đật thì nó vẫn tự đứng lên được. Đó là đặc điểm riêng có của đồ chơi lật đật.

Những lúc buồn, em thương mang hai con lật đật ra và chơi. Cứ chốc chốc xô nó ngõ rồi thích thú nhìn nó tự đứng lên. Lúc ấy mọi nỗi buồn trong em đều tan biến đi đâu mất vì có hai người bạn thân thiết này bên cạnh.

Lật lật được để trên nóc tủ cao để mỗi lần ngồi học em có thể ngắm nhìn để lấy cảm hứng học bài. Nhiều lúc đi ngủ em cũng ôm lật đật vào lòng và ngủ ngon lành.

Em rất yêu thích hai con lật đật này. Em sẽ giữ nó mãi để làm món quà kỉ niệm của mẹ, cho tuổi thơ

16 tháng 8 2018

Có những kỉ niệm theo người ta mãi đến khi trưởng thành, cũng có những món đồ mà người ta nhớ mãi khi nhớ về kỉ niệm. Bây giờ tôi tự thấy bản thân sung sướng hạnh phúc và đầy đủ hơn so với thời của bố mẹ mình. Không biết những bạn khác thế nào còn tôi thì bất cứ một món đồ nào của bố mẹ mua cho tôi đều giữ cho đến khi nó hỏng mói thôi. Bởi vì tôi biết đó là không chỉ là tình thương yêu bố mẹ dành cho tôi mà đó còn là món đỗ được đổi bằng chính những vất vả, mồ hôi và nước mắt của bố mẹ. Nhà tôi không nghèo khó nhưng cũng không phải quá giàu sang vì thế cho nên mỗi món đồ mà bố mẹ tặng tôi đều rất trân trọng nó. Đặc biệt trong dịp sinh nhật vừa rồi bố mẹ đã tặng cho tôi một con gấu bông thật đẹp, tôi thấy rất hạnh phúc và tôi yêu nó biết nhường nào.

Con gấu bông không quá to nhưng đủ để tôi ôm trọn vào lồng, nó trở thành người bạn của tôi mỗi khi tôi nằm trên giường bất luận làm gì, nằm hay xem ti vi thì tôi đều ôm lấy nó. Tôi cảm thấy được hơi ấm của mẹ tôi ở đó, cảm nhân được bàn tay ầm áp của cha khi áp má vào nó. Nó to bằng cái gối ôm thôi, cả thân hình mẫm mạp của nó mang một bộ lông màu hồng. Không những thế nó còn có một một bộ áo trông rất dễ thương. Đó là một chiếc quần có dây vắt lên vai màu hồng xen lẫn mồng trắng. Vì nó còn rất mới cho nên nhìn bộ lông ấy giống như những áng mây hồng tuổi thơ vậy. Đêm đêm ôm nó ngủ thì tôi cảm thấy rất thoải mái và ngủ rất ngon. Bộ lông của nó mềm mượt nhẹ nhàng như áng mây trên trời vậy. Dẫu tôi chưa bao giờ được sờ vào mây nhưng tôi cảm nhận được sự mềm mại của mây mỗ khi ngước mắt lên nhìn bầu trời. Đôi mắt của nó là hai hạt đen lấp lánh, cái màu đen trên nền bộ lông hồng ấy càng nổi rõ hơn. Cái bụng của nó to lắm, to như cái trống vậy, chân tay của nó được người ta nhồi bông vào tròn tròn trông ngộ lắm. Mọi người cười bảo rằng nó giống như cô chủ của nó vậy. Có nghĩa là lùn và tròn như nhau. Nhưng mà như thế mới dễ thương chứ bộ. Cái miệng của nó cũng nhỏ nữa. Đôi tai ngắn như dễ thương. Nói chung tống thể của nó là mẫm mạp và lùn. Không quên kể đến chiếc nơ xinh xắn gắn trên áo của nó. Một chiếc nơ màu xanh da trời nổi bật trên cái thân hình tròn tròn ngắn ngắn màu hồng đó.

Tôi rất yêu nó bây giờ nó như một vật bất ki thân với tôi vậy, sinh nhật tôi không phải năm nào cũng được tổ chức nhưng bố mẹ thì không bao giờ mua cho tôi một món đồ. Có những bộ quần áo bộ mẹ mua làm quà sinh nhật mà giờ tôi không thể mặc vừa nữa, nó cũng cũ nữa nhưng tôi không muốn cho ai cả, tôi vẫn cất nó vào trong góc tủ để làm kỉ niệm. và con gấu nay cũng thế tối sẽ luôn giữ gìn nó không để nó bẩn. Và mãi sau này cũng thế tôi sẽ luôn coi nó như một vật vô giá để tôi mang theo suốt đời nhớ về tuổi thơ mình cũng là nhớ về bố mẹ tôi.

hok tok

k mk nhé mơn nhìu

12 tháng 2 2019

Không giống như một số loài cây khác, đến mùa thay áo, cây hoa sứ chỉ còn những cành trơ trụi, y hệt như những cánh tay trần của bức tượng nghìn tay nghìn mắt. Thoạt nhìn tưởng như cây đã khô héo.

Nhưng kì thực đó là thời kì lột xác để chuẩn bị cho mùa đâm chồi, nẩy nụ. Sứ có một sức sống kì lạ, có khả năng chống chọi lại mọi thời tiết khắc nghiệt mà một số loài cây khác không có được. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, trên những cánh tay trần trụi tường như khô héo ấy vô vàn những chồi nhũ ra, lớn dần, lớn dần tạo thành những lá tròn xoe đều đặn. Người ta tưởng như có một bàn tay nào đó kết dính các cuống lá lại quanh một trục. Những chồi non mập mạp vươn cao rồi nó bung ra vô vàn cánh hoa màu tím sắc hồng. Những bông hoa năm cánh xếp lại như hình một cái phễu từ từ xòe ra khoe sắc, đẹp chẳng kém gì bông huệ, bông cúc. Ngắm bông sứ phải ngắm cả chùm bông thưởng thức vẻ đẹp của nó. Em yêu bông sứ không chỉ ở sức sống dẻo dai kì diệu cùa loài cây mà còn ở vẻ đẹp nở thành chùm như một lẵng hoa của thiên nhiên ban phát cho con người vậy.

12 tháng 2 2019

Ai cũng nghĩ bông cúc thì phải có màu vàng. Đúng như thế không? Vườn nhà tôi có loài cúc trắng đấy. Nó không chỉ nở về mùa thu không thôi, mà nở cả quanh năm suốt tháng. Cúc trắng vườn tôi cứ đơm bông khoe sắc với trời đất, vẫn nở nụ cười chúm chím lúc rạng đông, rồi cười tươi một cách hồn nhiên đón nắng mai vàng khi ông mặt trời lên cao rực rỡ. Cũng giống như hoa cúc vàng, vẻ đẹp của hoa cúc trắng chẳng kém phần lộng lẫy, lại còn thêm màu trắng kiêu sa hơn cúc vàng một bậc. Cánh hoa nhỏ li ti, hương thơm thì thoang thoảng dịu dàng thế mà tôi thích nó hơn cúc vàng đấy. Cúc mọc thành từng khóm, chen chúc nhau như muốn đứng tựa vào nhau bởi thân mềm mảnh mai như cành liễu. Lá mọc thành từng chùm xòe ra như những bàn tay nhỏ xíu. Hình lá nhỏ như lá tần ô, mềm mại mọc so le nhưng rất dày. Lá cúc xanh quanh năm một màu xanh dìu dịu. Bông cúc thì nở theo từng tháng. Mỗi đợt dễ đến gần nửa tháng hoa mới tàn. Vài ngày sau lại bắt đầu thấy lứa khác điểm nụ. Quanh năm dường như lúc nào cùng thấy có bông cúc đơm ở đầu cành.

21 tháng 2 2022

ko tự lm đc hả

21 tháng 2 2022

1. Mở bài

Giới thiệu về loại trái cây em yêu thích (Quả xoài)

2.Thân bài

* Đặc điểm:

- Xoài là trái cây thơm ngon, bổ dưỡng
- Khi xoài nhỏ có màu xanh, vị chua
- Xoài chín sẽ có màu vàng óng, hương thơm thoang thoảng
- Ruột xoài ngọt thanh, màu vàng cam
- Có nhiều loại xoài khác nhau: Xoài cát, xoài Thái...Tùy từng loại xoài mà có hương vị khác nhau

* Công dụng:
- Trái cây thơm ngon, bổ dưỡng
- Nguyên liệu để làm bánh, kem,...

3. Kết bài

Tình cảm của em

BL

Có nhiều loại quả vừa thơm ngon, vừa bổ dưỡng nhưng loại quả em thích nhất là quả Thanh Long. Quả mọng thịt, có hình bầu dục và dài đến 6-12 cm, dày 4-9 cm và màu đỏ. Quả trung bình nặng 350-400 g, mặc dù trái cây lớn có trọng lượng lên tới 900 g. Thanh long có thể chịu được điều kiện gió và nước mặn vừa phải. Giống như nhiều xương rồng, thanh long có nhu cầu về nước thấp. Điều này hạn chế sự mất nước và thường thoát hơi vào ban ngày. Chẳng những thế, Thanh Long chứa nhiều Vitamin A còn làm con người sáng mắt và tăng cường sức khỏe. Em thích Thanh Long lắm.

6 tháng 11 2019

Nguồn : Mạng

Ngày xửa ngày xưa, ở làng nọ có bà lão nghèo khổ quanh năm sống bằng nghề mò cua bắt ốc. Bộ váy áo nâu sòng của bà đã cũ lắm rồi, vá chằng vá đụp nhiều miếng, chẳng đủ giữ ấm cho bà trong những ngày giá lạnh.
Một hôm, bà lão bắt được một con ốc khác hẳn ốc thường, màu vỏ của nó xanh biếc trông rất đẹp. Thấy lạ, bà không bán mà thả vào chum nước để nuôi. Trưa hôm sau, về đến nhà, bà ngạc nhiên khi thấy sân vườn, nhà cửa đã được quét dọn sạch sẽ; mâm cơm đã được bày biện tinh tươm. Lợn trong chuồng ăn no, nằm lim dim ngủ. Ngoài vườn, mấy luống rau sạch cỏ và xanh mơn mởn vì vừa được tưới nước. Đêm hôm ấy, bà lão trằn trọc không ngủ. Bà tự nhủ sẽ tìm bằng được người đã giúp mình.
Tiếng gà gáy rộn trong thôn. Bà lão trở dậy, buộc cái giỏ ngang lưng, đội nón lên đầu rồi tất tả ra đồng kiếm con cua, con tép. Non trưa, bà lặng lẽ trở về, nấp kín sau bụi chuối ngoài vườn, rình xem thế nào. Bỗng nhiên, từ trong chum nước, một nàng tiên xiêm áo thướt tha nhẹ nhàng bước ra rồi đi vào bếp. Bà lão vội lấy chiếc vỏ ốc, đập vỡ tan để nàng tiên không còn chỗ chui vào nữa. Nghe tiếng động, nàng tiên ốc giật mình quay lại. Bà lão mừng rỡ nắm lấy tay nàng:
- Ồ! Thì ra con đã giúp bà lão nghèo khổ này đấy ư? Bà cảm ơn con!
Nàng tiên ốc lúng túng đáp lời:
- Dạ! Thưa bà, con xin đền đáp ơn cứu mạng của bà!
Bà lão móm mém cười:
- Thôi nào, ơn nghĩa có đáng kể gì! Từ nay, con hãy ở đây với bà. Bà cháu ta sớm tối có nhau, con có bằng lòng không?
Nàng tiên ốc bẽn lẽn gật đầu, đôi mắt sáng long lanh, đôi má ửng hồng trông tuyệt đẹp. Thế là từ đó, họ chung sống dưới mái tranh nghèo, hết lòng thương yêu, đùm bọc lẫn nhau. Tuổi già của bà cụ trôi qua trong những ngày vui vẻ và êm ấm.

Mai thi tốt

~ Gió ~

7 tháng 11 2019

Đó là hình ảnh cô bé tốt bụng trong câu chuyện cổ tích nước ngoài em đã được học. Tên truyện thật dễ thương: Miệng nói ra hoa ra ngọc. Chuyện kể rằng:

     Ngày xưa, có một cô gái hiền lành tốt bụng. Cha mẹ cô đều mất sớm nên cô phải đi ở cho hai mẹ con nhà giàu nọ. Mẹ con chủ nhà thật là độc ác, chua ngoa. Họ chửi mắng cô gái đi ở tồi tệ, mặc dù cô chăm chỉ làm việc, thật thà, chất phác.

     Một hôm, ra bờ suối để múc nước gánh về, cô gái gặp một cụ già rách rưới xin ngụm nước. Cô thấy thương cụ quá nên vội rửa sạch thùng rồi chạy ra ngoài xa múc nước trong, hai tay dâng thùng nước cho bà cụ uống.

     Uống xong, cụ già bảo:

    - Con tốt bụng lắm. Con thật đáng khen. Ta ban phép lành cho con đây. Từ nay con mở miệng nói thì ra hoa, ra ngọc. Cô gái cúi đầu cảm ơn bà cụ, lúc nhìn lên thì bà cụ đã biến mất. Cô gái vội gánh nước trở về. Đến nhà, mẹ con chủ nhà quát mắng. Cô gái chắp tay van xin:

     - Con xin bà tha lỗi cho con!

      Vừa nói dứt lời thì hai đóa hoa thơm ngát và hai viên ngọc lấp lánh từ trong miệng cô bay ra.

     Mẹ con chủ nhà vô cùng kinh ngạc. Khi nghe cô kể lại sự việc, mụ chủ vội giục con gái ra suối lấy nước. Cô ta mang bình đi. Đến nơi, bỗng một em bé rách rưới, bẩn thỉu đến xin nước uống. Cô ta bĩu môi nói rằng:

      - Cái con bé dơ bẩn này! Dễ tao đến đây múc nước cho mày uống à? Muốn uống thì tự xuống suối mà uống!

      Em bé lúc đó bỗng biến thành một bà tiên. Người bà tỏa ánh sáng lấp lánh. Bà tiên bảo rằng:

     - Mày xấu bụng lắm. Đáng bị trừng phạt. Từ rày, mày mở miệng ra nói thì nhả ra rắn, ra cóc vậy. Nói rồi bà tiên biến mất, cô ả ngoai ngoải về nhà.Thấy con gái về, mụ mẹ săn đón hỏi han từ cổng vào:- Thế nào hả con? Có gặp bà tiên không?

     Cô ta vừa đáp:

     - Mẹ ạ!

    Bỗng hai con rắn và con cóc từ miệng cô bò ra thật khiếp đảm! Mụ mẹ hoảng hốt la hét:

    - Trời ơi! Sao lại thế này? Con ranh ác độc kia. Hại con tao phải không? Vừa nói mụ vừa lấy cây đánh cô bé đi ở. Cô gái sợ quá chạy một mạch vào rừng xanh, oan ức và buồn tủi. Giữa lúc ấy thì hoàng tử đi săn về ngang qua đấy. Nhìn thấy cô gái khóc, hoàng tử dừng lại xuống ngựa, lại gần cô và hỏi:

    - Vì sao cô khóc? Cô gái thổn thức trả lời:

    - Em bị bà chủ đánh...

   Hoàng tử thấy miệng cô gái hoa và ngọc bay ra, rất lấy làm lạ. Biết chuyện, hoàng tử đưa cô gái về cung, xin vua cha cho cưới nàng làm vợ. Còn ả con gái mụ chủ thì ngày càng khiếp sợ về mình. Ả đi lang thang khắp nơi, không ai dám làm bạn và hỏi chuyện với ả. Còn mẹ ả thì sống thui thủi một mình, chẳng bao lâu thì chết.

   Qua câu chuyện trên em mới thấm thía một điều: "Ở hiền thì gặp lành, ở ác thì gặp dữ". Tấm lòng nhân hậu sẽ giúp cho người có có được hạnh phúc.