K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 4 2021

Mặt trời vừa lấp ló khỏi rặng tre, chú gà trống anh dũng nhà em đã vươn vai thức dậy, gáy to một tiếng “ò ó o” vang khắp thôn xóm. Mọi vật như bừng tỉnh dưới ánh bình minh.

Đàn gà mà bà nội em nuôi có tất cả 12 con. Hồi đó, chú vẫn bé tí tẹo, màu lông tơ vàng mịn trông rất đáng yêu. Thấm thoắt 1 năm trôi qua, giờ đây, chú đã lột xác trở thành một “chàng thanh niên” cao lớn, khỏe mạnh. Chú khoác trên mình bộ cánh vàng rực, đuôi chú có những chiếc lông rất dài, màu đỏ, đen, vàng đủ cả. Trên đầu chú là chiếc mào đỏ hồng, dũng mãnh, như chiếc vương miện của nhà vua vậy. Chú còn có đôi chân lực lưỡng, to khỏe. Mỗi lần chú nhảy, chú chỉ cần khẽ nhún 1 cái là đã nhảy được lên bờ tường rồi. Dưới chân chú còn có 2 cái cựa rất nhọn và sắc. Em nghe bố nói đó là vũ khí tự vệ của chú, cũng như là vũ khí để chú đánh lại các con gà trống khác, bảo vệ đàn gà của mình.

Em rất yêu quý chú gà trống trong đàn gà của bà nội em. Nhìn chú rất đẹp, rất khỏe mạnh và dũng cảm. Bố em bảo đến Tết, bà sẽ thịt chú, nhưng em sẽ không đồng ý đâu.

8 tháng 4 2021

Nhà bà ngoại em nuôi rất nhiều gà. Nhân ngày sinh nhật bà tặng cho em một con đẹp nhất đàn.
Tính đến nay chú vừa tròn năm tháng tuổi, nặng khoảng nửa kg, thuộc giống gà tre (gà cảnh). Trông chú khỏe mạnh nhanh nhẹn như một chàng trai mới lớn. Toàn thân chú được phủ một lớp lông mềm mại, vàng óng trông thật đẹp. Chiếc đuôi có những sợi lông tía vểnh cao, cong lên ròi rủ xuống như những nét hoa văn. Mào gà đỏ tươi, trông nổi bật như chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt chú đen tròn như hai hạt cườm lấp lánh. Cặp mỏ xinh xinh luôn chăm chỉ tìm kiếm thức ăn. Đôi chân có chiếc cựa nhỏ luôn thoăn thoắt chạy nhảy trên sân. Trống tre thường gáy vào lúc sáng sớm. Tiếng gáy te te giòn giã báo hiệu một ngày mới bắt đầu.

Em rất quý chú gà trống của mình, ngày nào em cũng cho nó ăn cơm đầy đủ. Chú là niềm kiêu hãnh của em với các bạn hàng xóm.

28 tháng 7 2021

Trong những gia đình nông thôn, khi lúa thóc được quý trọng như vàng bạc sẽ thấy mọi người rất ghét chuột và nhà nào cũng nuôi mèo. Nhà em cũng vậy và không chỉ nuôi một con mà có đến ba con mèo.

Những con mèo của nhà em đều là giống mèo mướp, chúng có bộ lông màu xám nhạt pha chút màu đen và trắng. Trong số ba con mèo có một con mèo mẹ và hai con mèo con, tuy là mẹ con nhưng vì hai con mèo con đều đã trưởng thành nên nhìn ba mẹ con chúng to ngang bằng nhau. Mỗi con mèo chỉ khoảng hơn 2 ki-lô-gam, thân hình dài, những đôi chân khẳng khiu và chiếc đuôi dài. Chú mèo nào cũng có bộ lông dày và mềm mại như bông. 

Phần đầu của con mèo có chiếc mũi là dễ thương nhất, chiếc mũi bé tí hồng hào và luôn ẩm ướt. Bộ ria dài cứng cáp cong xuống như chiếc cần câu cá, cái miệng bé xinh với những chiếc răng màu trắng li ti trông rất đáng yêu. Đôi tai của mèo nhỏ chỉ bằng hai ngón tay dựng đứng lên liên tục ngoe nguẩy để cảnh giác. Vũ khí tốt nhất của mèo chính là bộ móng vuốt chắc khỏe và sắc nhọn ở chân. Nhờ có bộ vuốt này mà chúng bắt chuột rất giỏi, thậm chí còn leo cây thoăn thoắt. Nhờ có ba con mèo mà nhà em chẳng có bóng dáng của chuột, đêm nào mẹ con chúng cũng đi săn lùng, ban ngày lại rủ nhau lên gác xép nằm cuộn vào nhau ngủ thật ngon lành.

Mặc dù biết lông mèo có thể gây dị ứng hoặc khiến em phải hắt xì nhiều lần nhưng em vẫn rất thích được ôm mèo vào lòng và sờ bộ lông của chúng. Thi thoảng em lại đem chúng đi tắm cho thơm tho sạch sẽ.

Bên cạnh nhà em có 1 bạn tên là Hoa. Bạn năm này 9 tuổi. Bạn học lớp 4B trường Tiểu học Lam Sơn. Bạn có  khuôn mặt hình trái xoan , da bạn trắng hồng , bạn có mái tóc mượt mà và ngắn. Tuy không học cùng lớp với nhau nhưng bạn học cùng trường em. Em và bạn là bạn thân nhất của nhau đôi khi chúng em cãi nhau về 1 vấn đề nhưng sau 1 ngày lại làm lành với nhau. Vào giờ ra chơi ở trường , em và bạn cùng nhau chơi những trò chơi giân gian , kể về những điều thú vị trong tiết học và làm bài cùng nhau. Em hứa dù có làm sao đi chăng nữa chúng ea vẫn là 1 đôi bạn thân của nhau. 

              Bài mik còn dài nhưng do mik không có thời gian nên mik tóm tắt thế thui. Hok Tốt nhé. k mik ik , làm ơn.

20 tháng 10 2019

vd: chạy, vẫy đuôi, bới, vỗ cánh, …

14 tháng 5 2020

Đọc sách, tôi rất thích một câu nói của nhà văn người Úc: "Không có gì là hoàn hảo, có chăng chỉ là sự đề cao mà thôi". Đúng, thử hỏi trong chúng ta có ai dám tự nói mình chưa mắc lỗi dù chỉ một lần không? Tôi cũng vậy, có lẽ tôi không thể quên lỗi lầm mình gây ra hôm đó, khiến người tôi yêu quý nhất - mẹ tôi, buồn lòng...

Hôm ấy, đất dát vàng ánh nắng, trời mát dịu, gió khẽ hôn lên má những người đi đường. Nhưng nó sẽ là ngày tuyệt đẹp, nếu tôi không có bài kiểm tra khoa học tệ hại đến như vậy, hậu quả của việc không chịu ôn bài. Về nhà, tôi bước nhẹ lên cầu thang mà chân nặng trĩu lại. Tôi buồn và lo vô cùng, nhất là khi gặp mẹ, người tôi nói rất chắc chắn vào tối qua: "Con học bài kỹ lắm rồi". Mẹ đâu biết khi mẹ lên nhà ông bà, ba đi công tác, tôi chỉ ngồi vào bàn máy tính chứ nào có ngồi vào bàn học, bởi tôi đinh ninh rằng cô sẽ không kiểm tra, vì tôi được mười điểm bài trước, nào ngờ cô cho làm bài kiểm tra mười lăm phút. Chả lẽ bây giờ lại nói với mẹ: "Con chưa học bài hôm qua" sao? Không, nhất định không.

Đứng trước cửa, tôi bỗng nảy ra một ý "Mình thử nói dối mẹ xem sao". Nghĩ như vậy, tôi mở cửa bước vào nhà. Mẹ tôi từ trong bếp chạy ra. Nhìn mẹ, tôi chào lí nhí "Con chào mẹ". Như đoán biết được phần nào, mẹ tôi hỏi: "Có việc gì thế con"? Tôi đưa mẹ bài kiểm tra, nói ra vẻ ấm ức: Con bị đau tay, không tập trung làm bài được nên viết không kịp”... Mẹ tôi nhìn, tôi cố tránh hướng khác. Bỗng mẹ thở dài! “Con thay quần áo rồi tắm rửa đi!”.

Tôi "dạ" khẽ rồi đi nhanh vào phòng tắm và nghĩ thầm: "Ổn rồi, mọi việc thế là xong". Tôi tưởng chuyện như thế là kết thúc, nhưng tôi đã lầm. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi cứ như người mất hồn, có lúc mẹ rửa bát chưa sạch, lại còn quên cắm nồi cơm điện. Thậm chí mẹ còn quên tắt đèn điện, điều mà lúc nào mẹ cũng nhắc tôi. Mẹ tôi ít cười và nói chuyện hơn. Đêm đêm, mẹ cứ trở mình không ngủ được. Bỗng dưng, tôi cảm thấy như mẹ đã biết tôi nói dối. Tôi hối hận khi nói dối mẹ. Nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm để xin lỗi mẹ. Hay nói cách khác, tôi vẫn chưa thừa nhận lỗi lầm của mình. Sáng một hôm, tôi dậy rất sớm, sớm đến nỗi ở ngoài cửa sổ sương đêm vẫn đang chảy "róc rách" trên kẽ lá. Nhìn mẹ, mẹ vẫn đang ngủ say. Nhưng tôi đoán là mẹ mới chỉ ngủ được mà thôi. Tôi nghĩ: Quyển "Truyện về con người" chưa đọc, mình đọc thử xem". Nghĩ vậy, tôi lấy cuốn sách đó và giở trang đầu ra đọc. Phải chăng ông trời đã giúp tôi lấy cuốn sách đó để đọc câu chuyện "lỗi lầm" chăng! "...

Khi Thượng đế tạo ra con người, Ngài đã gắn cho họ hai cái túi vô hình, một túi chứa lỗi lầm của mọi người đeo trước ngực, còn cái túi kia đeo ở sau lưng chứa lỗi lầm của mình, nên con người thường không nhìn thấy lỗi của mình". Tôi suy ngẫm: "Mình không thấy lỗi lầm của mình sao?". Tôi nghĩ rất lâu, bất chợt mẹ tôi mở mắt, đi xuống giường. Nhìn mẹ, tự nhiên tôi đi đến một quyết định: Đợi mẹ vào phòng tắm, rồi lấy một mảnh giấy nắn nót đề vài chữ. Mẹ tôi bước ra, tôi để mảnh giấy trên bàn rồi chạy ù vào phòng tắm. Tôi đánh răng rửa mặt xong, đi ra và... chuẩn bị ăn bữa sáng ngon lành do mẹ làm. Và thật lạ, mảnh giấy ghi chữ: "Con xin lỗi mẹ" đã biến đâu mất, thay vào đó là một chiếc khăn thơm tình mẹ và cốc nước cam. Tôi cười, nụ cười mãn nguyện vì mẹ đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi.

Đến bây giờ đã ba năm trôi qua, mảnh giấy đó vẫn nằm yên trong tủ đồ của mẹ. Tôi yêu mẹ vô cùng, và tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ buồn nữa. Tôi cũng rút ra được bài học quý báu: Khi bạn biết xin lỗi bố mẹ, bạn sẽ có nhiều hơn một thứ bạn vẫn đang có, đó là tình thương.

14 tháng 5 2020

phạm tiến dũng bạn copy mạng 

10 tháng 1 2022

tự viết đi nha bạn hiền

10 tháng 1 2022

tự viết đi bạn

đừng nhờ người khác làm văn (bởi me gà làm văn)

24 tháng 6 2018

Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Chú có thân hình chắc nịch vạm vỡ khác hẳn với bạn gà mái cùng đàn, bộ lông màu đỏ tía pha xanh đen óng ánh, trông chú thật rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời. Dường như chú cũng biết mình đẹp nên bước đi của chú mới ra dáng làm sao. Chú ngẩng cao, kiêu hãnh khoe cái mào đỏ rực. Đôi mắt chú sáng long lanh, linh hoạt chao đi chao lại như có nước. Đuôi của chú thật là tuyệt ! Xen lẫn giữa đỏ là dăm ba cọng màu đen dài, cao vóng lên rồi uốn cong xuống nom oai vệ làm sao ! Đôi chân chú cao to, xù xì vẩy bóng với cựa dài và móng sắc nhọn - một thứ vũ khí vô cùng lợi hại của chú.

13 tháng 5 2021

Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Khoác lên thân hình cao lớn và cân đối của chú là bộ áo lông màu đỏ tía mượt bóng. Trên cái đầu nhỉnh hơn quả chanh là cái mào cờ đỏ thắm như một chiếc vương miệng. Mỏ chú vằng tinh tương . Đôi mắt vừa bằng hạt đỗ đen lúc nào cũng đưa đi đưa lại như có lước. Dưới đôi chân vàng ươm đã thấy nhú ra đôi cựa sắc nhọn. Đó sẽ là thứ vũ khí lợi hại của chú ta đấy.

15 tháng 8 2018

ga dang gay dmm day hay ko

15 tháng 8 2018

Vs cái sức lực của em thì ko thể dậy sớm nghe gà gáy đc => đéo bt

13 tháng 5 2021

ewqfefefwe

13 tháng 5 2021

Phía sau vườn nhà em, mẹ có nuôi một đàn gà. Trong đó em đặc biệt yêu thích chú gà trống choai to lớn, vì chú ta chính là thủ lĩnh của cả đàn gà.

Chú gà ấy mới chỉ hơn tám tháng tuổi mà đã to lớn và oai vệ nhất đàn rồi. Thân chú ta to và chắc nịch như một quả dừa lớn. Khắp thân được bao phủ bởi bộ lông mềm mượt màu đồng ánh đỏ. Từng sợi lông dài xếp chồng lên nhau tạo thành bộ áo giáp bảo vệ chú khỏi mưa, gió rét. Cái cổ chú dài chừng nửa gang tay, to chừng cái ống nước. Trên cùng là chiếc đầu to và bướng với cái mỏ khoằm màu vàng cứng cáp, đôi mắt đen nhỏ nhưng sắc bén. Trên đầu chú là chiếc mào đỏ tươi, hệt như cái vương miện của những chàng hoàng tử nhỏ. Cặp chân của chú thì dài và to hơn hẳn các chú gà khác trong đàn, những cựa, móng sắc nhọn, đủ để khiến mấy chú chó nghịch ngợm phải sợ hãi. Cái đuôi của chú ta thì vừa to vừa dài, bóng mượt. Chỉ cần tưởng tượng mái tóc buộc đuôi gà của các chị là ta nghĩ ra ngay. Đôi cánh của chú to và dài, thường cụp vào y như các loài chim vẫn thường làm. Mỗi khi chú ta duỗi cánh rồi vỗ phành phạch tạo ra từng luồng gió lớn. Chú ta khỏe đến mức, có thể bay được từng quãng ngắn. Tuy không cao nhưng cũng đủ khiến đàn gà phải khiếp sợ.

Mỗi sáng, khi mặt trời mọc, chú gà trống lại thức dậy, bay lên ngọn cây xoài cao nhất rồi cất tiếng gáy dõng dạc Ò… ó… o… để đánh thức mọi người. Trong ngày, ngoại trừ lúc ăn ra thì chú ta luôn đi một mình chứ chẳng tụ tập với mấy chú gà khác. Thế nhưng chỉ cần có người lạ hay động vật đi vào vườn chú ta sẽ xuất hiện ngay như một người hùng.

Em thích chú gà trống choai này lắm. Mỗi ngày, em đều dành thời gian ra vườn cho gà ăn để được trông thấy chú. Em mong rằng càng ngày chú sẽ càng to lớn và khỏe mạnh.