Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trầu ơi hãy tỉnh lại
Mở mắt xanh ra nào!
Lá nào muốn cho tao
Thì mày chìa ra nhé!
Cây phượng thân cao lớn
Đứng nghiêm giữa sân hè
Làm hạ thêm rực rỡ
Nhưng một mình bơ vơ
~ học tốt ~
Bài thơ số 1:
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè nói ngược
Ngựa đua dưới nước
Tàu chạy trên bờ
Lên núi đặt lờ
Xuống sông bửa củi.
Bài thơ số 2:
Ông tiển ông tiên
Ông có đồng tiền
Ông dắt mang tai
Ông cài lưng khố
Ông ra chợ phố
Ông mua miếng trầu
Ông nhai chóp chép ...
Bài thơ số 3:
Mùa xuân đi rồi
Nhiều hoa vắng mặt
Như chị hoa đào
Ra đi trước nhất
Các chị thược dược
Hoa cúc hoa hồng
Thảy đều lần lượt
Theo bước mùa xuân
Chỉ còn hàng cây
Đung đưa theo gió
Bài thơ số 4:
Tình mẹ bao la
Vượt trên tất cả
Tháng năm vất vả
Tần tảo vì con
Mong con lớn khôn
Đáp đền ơn mẹ!
yêu em anh để nằm ngang
tại vì anh muốn yêu em ngàn năm
ngàn năm văn hiến thơ hay
hay là ta sáng tác thêm một câu :
đầu lòng 2 ả tố nga
tắt đèn đóng của chữ a kéo dài
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
Không đề
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
Đến mùa em đi thi
Bài làm có một tí
Nhưng tặng cô một tỉ
Nên cô nâng điểm thi
Xuân về vui phơi phới
Mai, đào khắp nẻo đường
Chim ca hát tưng bừng
Hoà không khí vui tươi.
Tìm kiếm cả non sông
Ai vất vả bằng cha
Vác nặng cả cuộc đời
Để con được ăn học.
Lặn lội cả biển trời
Ai khổ nhọc bằng mẹ
Mang nặng nổi đau thương
Để con được nên người.
Tỉnh bơ mở sách văn
Sách bảo viết bài thơ
Đầu thì lơ tơ mơ
Mắt thì cũng lờ mờ
Vậy thì sao viết thơ
Vậy mà đến bây giờ
Vẫn đang viết bài thơ
Vừa xem mấy dòng thơ
Vừa xem vừa nghĩ lại
Nhận ra toàn vần ơ
Đầu thì hết vần ơ
Sao vẫn còn bài thơ
Thơ cũng sắp hết rồi
Giờ chắc thơ cũng hết.
Khăn quàng đỏ trên vai
Ngày ngày em đều thắt
Khăn quàng bay trong gió
Cùng tôi đi đến trường
Hok tốt