K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 3 2020

Cuộc sống của con người luôn chứa đựng rất nhiều những biến cố, những khó khăn, thử thách bất ngờ. Những biến cố ấy sẽ làm cho con người trở nên yếu đuối, sợ hãi thậm chí gục ngã, thất bại nếu như không thể vượt qua được nó. Nhưng nếu dùng tất cả sức mạnh, bản lĩnh để vượt qua được thì con người sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, từ đó mà thành quả ta đạt được cũng ý nghĩa hơn nhiều lần. Và những khó khăn sau đó cũng không còn quá đáng sợ nữa vì bản lĩnh đã được tôi rèn, sức mạnh, kinh nghiệm cũng được tích lũy qua những khó khăn trước đó. Viết về những khó khăn trong cuộc sống và tấm gương vượt qua những trắc trở, biến cố ấy có câu chuyện cảm động về con kiến, đó là câu chuyện “Vết nứt và con kiến”.

Câu chuyện Vết nứt và con kiến kể về hành trình lao động không mệt mỏi của con kiến, hơn thế con kiến không bao giờ chịu đầu hàng, gục ngã trước những khó khăn mà luôn tìm ra những cách thức vượt qua nó. Và khi vượt qua được thì chú kiến cũng trở nên lớn lao hơn, bởi nó chính là tấm gương cho tất cả những con người to lớn về nghị lực vươn lên không ngừng của mình. Câu chuyện Vết nứt và con kiến kể về một chú kiến chịu khó kiếm ăn, một lần chú kiến tìm được một chiếc lá lớn và cõng nó ở trên lưng, chiếc lá lớn hơn chú kiến rất nhiều lần nhưng chú kiến vẫn có thể cõng chiếc lá ấy vượt qua cả một quãng đường dài.

Trên đường trở về nhà, chú kiến gặp một vết nứt lớn trên nền bê tông, đây là con đường duy nhất có thể về nhà, nếu không thể vượt qua thì thành quả của cả một ngày lao động vất vả này xem như đổ xuống sông xuống bể. Nhưng chú kiến không hề bỏ cuộc, chú hạ chiếc lá xuống và suy nghĩ về cách giải quyết. Sau một hồi suy nghĩ thì chú kiến đã quyết định đặt ngang chiếc lá qua vết nứt đó, sau đó thì bò qua chiếc lá và sang bên kia vết nứt. Lúc này chú kiến lại vác chiếc lá trên lưng và tiếp tục cuộc hành trình trở về nhà

25 tháng 3 2020

Câu chuyện Vết nứt và con kiến mang đến một bài học sâu sắc về nghị lực phi thường của chú kiến, bởi chú kiến luôn sống và phấn đấu không ngừng, trước những khó khăn thử thách, thay vì bỏ cuộc thì chú kiến lại rất bình tính suy nghĩ về cách giải quyết. Cuối cùng, nhờ sự kiên cường, phấn đấu không ngừng ấy mà chú kiến đã đạt được thành quả mà mình xứng đáng nhận được sau bao nhiêu khó khăn. Câu chuyện về chú kiến nhỏ bé nhưng nó lại mang ý nghĩa nhân sinh vô cùng sâu sắc, đó là tấm gương sáng, bài học quý giá cho tất cả chúng ta, nghị lực ở chú kiến là thứ chúng ta luôn nỗ lực phấn đấu trong cuộc sống, có được nghị lực, cố gắng không ngừng đó thì không có bất cứ khó khăn nào có thể làm trở ngại bước tiến của chúng ta.

Trở lại với câu chuyện Vết nứt và con kiến, ta có thể thấy được hình ảnh một chú kiến vô cùng kiên cường, mạnh mẽ. Cũng giống như con người, để sinh tồn trong thế giới của mình, chú kiến phải kiếm ăn để mưu sinh, chăm lo cho cuộc sống của mình. Chú kiến trong câu chuyện này cũng vậy, hàng ngày chú kiến chăm chỉ làm ăn, kiến tạo cuộc sống của chính mình. Thành quả mà chú đạt được trong lần kiếm ăn này chính là một chiếc lá lớn. Chú kiến cõng chiếc lá lớn hơn rất nhiều lần cơ thể mình trên lưng khiến ta không khỏi khâm phục. Bởi như chúng ta biết, con người chỉ có thể mang vác một đồ vật bằng trọng lượng của cơ thể mình hoặc hơn nhưng không đáng kể.

Nhưng, ở đây chú kiến lại có thể mang những vật nặng hơn kích thước và trọng lượng cơ thể đến hàng chục lần. Tuy đây là một trong những đặc điểm sinh lí đặc biệt ở loài kiến nhưng ta cũng không thể phủ nhận được sự cố gắng, cần cù của nó. Ở đây, chú kiến không chỉ được đề cao bởi sự nỗ lực không ngừng trong công việc lao động mà còn được đặt trong một tình huông khó khăn, đó chính là gặp vết nứt bê tông lớn, khiến chú kiến tiến thoái lưỡng nan, nếu mang theo chiếc lá thì không thể vượt qua, còn nếu vượt qua thì lại phải để chiếc lá lại. Trong hoàn cảnh này, nếu đặt trong hoàn cảnh của con người, tôi tin chắc rằng sẽ có rất nhiều người bỏ cuộc, chấp nhận mất đi thành quả của mình.

                                                                           VẾT NỨT VÀ CON KIẾN     '' Khi ngồi ở bậc thềm trước nhà , tôi nhìn thấy con kiến đang tha chiếc lá trên lưng .Chiếc lá lớn hơn con kiến gâp nhiều lần.      Bò được một lúc, con kiến chạm phải một vết nứt khá lớn trên nền xi măng.Nó dừng lại giây lát ,tôi tưởng con kiến hoặc là quay lại , hoặc là , hoặc là sẽ một mình bò...
Đọc tiếp

                                                                           VẾT NỨT VÀ CON KIẾN

     '' Khi ngồi ở bậc thềm trước nhà , tôi nhìn thấy con kiến đang tha chiếc lá trên lưng .Chiếc lá lớn hơn con kiến gâp nhiều lần.

      Bò được một lúc, con kiến chạm phải một vết nứt khá lớn trên nền xi măng.Nó dừng lại giây lát ,tôi tưởng con kiến hoặc là quay lại , hoặc là , hoặc là sẽ một mình bò qua vết nứt đó. Nhưng không , con kiến chạm phải một vết nứt trước, sau đó đến lượt nó vượt qua bằng cách vượt  lên trên chiếc lá , đến bờ bên kia, con kiến lại tha chiếc lá và tiếp tục cuộc hành trình...''

 Câu 1 : nêu biện pháp tu từ và chỉ ra tác dụng của câu văn vừa gạch chân trong đoạn trích trên.

2
26 tháng 5 2021

-Biện pháp tu từ: điệp ngữ( điệp từ"hoặc là")

-Tác dụng: Thể hiện sự cố gắng nỗ lực của con kiến khi cố gắng vượt qua vết nứt 

   VẾT NỨT VÀ CON KIẾN

     '' Khi ngồi ở bậc thềm trước nhà , tôi nhìn thấy con kiến đang tha chiếc lá trên lưng .Chiếc lá lớn hơn con kiến gâp nhiều lần.

      Bò được một lúc, con kiến chạm phải một vết nứt khá lớn trên nền xi măng.Nó dừng lại giây lát ,tôi tưởng con kiến hoặc là quay lại , hoặc là , hoặc là sẽ một mình bò qua vết nứt đó. Nhưng không , con kiến chạm phải một vết nứt trước, sau đó đến lượt nó vượt qua bằng cách vượt  lên trên chiếc lá , đến bờ bên kia, con kiến lại tha chiếc lá và tiếp tục cuộc hành trình...''

 Câu 1 : nêu biện pháp tu từ và chỉ ra tác dụng của câu văn vừa gạch chân trong đoạn trích trên.

=> BPTT : điệp từ : hoặc là

=> Tác dụng :  Thể hiện cảm nghĩ của nhân vật về hành động của con kiến

14 tháng 3 2021

Tham khảo:

Câu 1:

Nào đâu những đem vàng bên bờ suối

Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan ?

Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn

Ta lặng ngắm giang sơn ta đổi mới ?

Đâu những bình minh cây xanh nắng gội ,

Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng ?

Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng

Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt ,

Để ta chiếm lấy phần rieng bí mật ?

- Than ôi ! hời oanh liệt nay còn đâu ?

Câu 2:

- Cấu tạo câu có hai vế :

+ Than ôi ! : Câu cảm thán

+ Thời oanh liệt nay còn đâu ? : Câu nghi vấn

=> Tác dụng bộc lộ cảm xúc của chúa sơn lâm khi nghĩ về quá khứ vàng son, oanh liệt của mình

Câu 3:

Nhớ rừng không chỉ để lại trong lòng người đọc những tâm sự của chú hổ trong những tháng ngày giam hãm, đầy căm hận và uất ức, Đó còn là bức tranh tranh thiên nhiên tuyệt sắc về núi rừng, được tác giả khắc họa qua khổ 3 của bài thơ. Đó là những đêm trăng thơ mộng, huyền ảo giữa núi rừng. Ánh trăng vàng trên bầu trời tự do tỏa ánh sáng chan hòa lên cảnh vật và thả bóng xuống dòng suối mát trong. Sau một ngày kiếm mồi no nê, chú hổ như say đắm, ngất ngây trước trước ánh trăng đầy mơ mộng. Hổ ta đang đứng trên bờ, say sưa ngắm nhìn cảnh vật đẹp đến say lòng ấy. Hay những ngày mưa giữa núi ngàn, trong tiếng mưa thét gào, dữ dội, chú hổ lặng yên ngắm nhìn giang sơn đổi mới. Và trong ngày mới trong ánh bình minh tinh khôi, muôn loài cỏ cây, chim ca thức giấc, âm thanh của ngày mới như bản hòa ca của núi rừng cho giấc ngủ của hổ thêm “tưng bừng”. Bức tranh có màu, có sắc, có thanh thật sống động và vui tươi biết mất. Và bức tranh cuối khép lại là ánh đỏ rực của máu và mặt trời sắp tắt. Hình tượng chú hổ hiện lên là một loài mãnh thú, là bá chủ của của muôn loài chốn rừng xanh. Chẳng thế mà mặt trời trong đôi mắt của vị chúa sơn lâm cũng trở nên nhỏ bé, chỉ còn là “mảnh mặt trời”. Chỉ bằng vài nét họa, tác giả đã vẽ lên được bức tranh thiên nhiên bao la, rộng lớn, sống động với những nét đẹp tuyệt sắc dù ngày nắng hay mưa, dù khoảnh khắc bình minh hay đêm tối  huyền bí. Và trong nỗi nhớ mong khôn nguôi đó, chú hổ càng thêm buồn bã, tuyệt vọng với hoàn cảnh thực tại để rồi thốt lên tiếng than đau đớn:”Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?”.  Phải chăng đó cũng là tiếng than của nhà thơ trước thực tại đất nước, sống trong cảnh gôn cùm, mất tự do. Khổ thơ thứ ba là  đã vẽ lên bức tranh tứ bình tuyệt sắc của núi rừng và qua đó cũng bộc lộ tâm trạng tiếc nuối của chúa sơn lâm về quá khức vàng son của mình.

14 tháng 3 2021

Câu 1 :

“Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,

Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?

Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,

Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới?

Đâu những bình minh cây xanh nắng gội,

Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?

Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng.

Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt,

Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?

Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?”

Câu 2 :

"Than ôi ! Thời oanh liệt nay còn đâu ?"

- Cấu tạo câu có hai vế :

+ Than ôi ! : Câu cảm thán

+ Thời oanh liệt nay còn đâu ? : Câu nghi vấn

=> Tác sụng bộc lộ cảm xúc của chúa sơn lâm ....

Câu 3 :

Khát vọng tự do là khát vọng muôn đời mà không chỉ con người mà ngay cả đến loài vật cũng đều ao ước. Và với một vị chúa tể rừng già thì khát vọng ấy chẳng phải càng khao khát và mãnh liệt hơn sao ? Con hổ trong bài thơ " Nhớ rừng" của Thế Lữ là một con vật hoàn toàn bị rơi vào tư thế bị động, hoàn toàn mất tự do, mất đi cái uy linh của một vị chúa tể rừng xanh khi bị giam cầm trong cũi sắt. Dù vậy nhưng con hổ chưa bao giờ chịu khuất phục hoàn toàn thực tại chán chường ấy, nó vẫn nhớ về rừng xanh, nhớ về một thời oanh liệt của trước kia như một cách để thể hiện khát vọng tự do mãnh liệt của loài hổ.  Con hổ nhớ về quá khứ, trong suy nghĩ của nó vẫn là dòng hồi tưởng về quá khứ huy hoàng, oai phong ấy.Đó chính là hình ảnh uy nghi của chính mình, của những bước chân đầy tự do, phóng khoáng “ta bước chân lên dõng dạc đường hoàng”, đó chính là dáng vẻ oai vệ, uyển chuyển của chính mình “Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng”.Trong những bước chân tự do ngày ấy, con hổ có thể tự chủ mọi thứ xung quanh mình, sống chan hòa với thiên nhiên,với cỏ cây, hoa lá “Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc”. Đó là cuộc sống tự do, tự tại của chúa tể sơn lâm. Dòng hồi tưởng cũng khiến con hổ tự hào về quá khứ đã xa của mình . Tiếp nối dòng cảm xúc ấy, trong đoạn thơ thứ ba  là những hồi ức uy nghi, lẫm liệt của “chúa sơn lâm” trong rừng xanh, đó là những kí ức không thể nào quên. Khung cảnh thiên nhiên hiện ra đẹp với cảnh trăng, rừng, mặt trời.Câu hỏi tu từ:" Nào đâu ..." gợi nhắc lại quá khứ oai hùng, sự tiếc nuối những ngày tự do.Sức mạnh của con hổ được diễn tả bằng hình ảnh: mắt thần đã quắc, lượn tấm thân như sóng cuốn nhịp nhàng, uống ánh trăng tan, ngắm giang sơn, giấc ngủ tưng bừng. Tất cả những từ ngữ đó đã góp phần thể hiện tâm trạng chán chường, căm phẫn, khinh ghét của con hổ khi ở vườn bách thú, một tâm trạng đối lập hoàn toàn với  tâm trạng vui vẻ, sự oai hùng, lẫm liệt của con hổ khi ở đại ngàn. Tâm sự của con hổ cũng chính  là ẩn dụ cho tâm trạng của người dân mất nước luôn cảm thấy căm hờn, tủi nhục, chán ngán với hiện tại, họ nhớ tiếc thời oanh liệt, vàng son của cha ông.

Xác định danh từ,động từ,tính từ và phó từ có trong đoạn văn sau : VẾT NỨT VÀ CON KIẾN Khi ngồi ở bậc thềm nhà,Tôi thấy một con kiến đang tha chiếc lá trên lưng.Chiếc lá lớn hơn con kiến gấp nhiều lần.Bò được một lúc,con kiến chạm phải một vết nứt khá lớn trên nền xi măng.Nó dừng lại giây lát.Tôi nghĩ con kiến hoặc là quay lại,hoặc là nó sẽ một mình bò qua vết nứt đó.Nhưng không.Con kiến...
Đọc tiếp

Xác định danh từ,động từ,tính từ và phó từ có trong đoạn văn sau :

VẾT NỨT VÀ CON KIẾN

Khi ngồi ở bậc thềm nhà,Tôi thấy một con kiến đang tha chiếc lá trên lưng.Chiếc lá lớn hơn con kiến gấp nhiều lần.Bò được một lúc,con kiến chạm phải một vết nứt khá lớn trên nền xi măng.Nó dừng lại giây lát.Tôi nghĩ con kiến hoặc là quay lại,hoặc là nó sẽ một mình bò qua vết nứt đó.Nhưng không.Con kiến đặt chiếc lá ngang qua vết nứt trước,sau đó đến lượt nó vượt qua bằng cách bò lên chiếc lá.Đến bờ bên kia,con kiến lại tha chiếc lá và tiếp tục cuộc hành trình.Hình ảnh đó bất chợt làm tôi nghĩ rằng tại sao mình lại không thể học loài kiến bé nhỏ kia,biến trở ngại,khó khăn của ngày hôm nay thành hành trang quý giá cho ngày mai tươi sáng hơn.

PLEASE, HELP ME .....!!!!!!!!!!

3
27 tháng 2 2020

Danh từ: bậc thềm nhà, con kiến, chiếc lá, vết nứt, lưng, vết nứt, nền xi măng, cuộc hành trình, hình ảnh, hành trang,...

Động từ: ngồi, thấy, tha, bò, chạm, dừng lại, quay lại, đặt, vượt qua, nghĩ, học, biến,,..

Tính từ: lớn, bé nhỏ, trở ngại, khó khăn, quý giá, tươi sáng,..

Phó từ: khi, khá, không,..

P/s: (may be):))))

27 tháng 2 2020

cảm ơn bạn nha. Chúc bạn học tốt và giữ gìn sức khỏe trong mùa dịch nha

13 tháng 10 2021

Chủ ngữ 1: Cái đầu lão

 

Vị ngữ 1: ngoẹo về một bên

 

-Chủ ngữ 2: cái miệng

 

Vị ngữ 2: móm mém

5 tháng 5 2023

Trẫm muốn dựa vào sự thuận lợi của đất ấy để định chỗ ở.=> câu trần thuật

Các khanh nghĩ thế nào?=> câu nghi vấn

ĐỀ 1:I. ĐỌC – HIỂUCho câu thơ :Nào đâu những đêm vàng bên bờ suốiCâu 1. Chép tiếp các câu thơ để tạo thành một khổ thơ hoàn chỉnh.Câu 2. Hãy cho biết đoạn thơ vừa chép thuộc khổ mấy của bài thơ nào? Tác giả là ai? Năm sáng tác?Câu 3. Xác định kiểu câu và hành động nói ở các câu thơ trên.Câu 4. Khái quát nội dung chính của đoạn thơ trên.Câu 5. Chỉ ra các biện pháp nghệ thuật đặc sắc được sử dụng trong...
Đọc tiếp

ĐỀ 1:

I. ĐỌC – HIỂU

Cho câu thơ :

Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối

Câu 1. Chép tiếp các câu thơ để tạo thành một khổ thơ hoàn chỉnh.

Câu 2. Hãy cho biết đoạn thơ vừa chép thuộc khổ mấy của bài thơ nào? Tác giả là ai? Năm sáng tác?

Câu 3. Xác định kiểu câu và hành động nói ở các câu thơ trên.

Câu 4. Khái quát nội dung chính của đoạn thơ trên.

Câu 5. Chỉ ra các biện pháp nghệ thuật đặc sắc được sử dụng trong đoạn thơ trên và nêu tác dụng của chúng.

II. TẬP LÀM VĂN

Câu 1.  Viết đoạn văn (10-12 câu) trình bày suy nghĩ của em về vai trò của việc đọc  sách đối với mỗi người, theo cách tổng – phân – hợp.

Câu 2 . Từ bài “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, em hãy viết bài văn  nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành.

 

0