Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Buổi mai hôm ấy (TN1), một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh (TN2), mẹ tôi (CN) âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp (VN) => Câu đơn
Cảnh vật chung quang tôi (CN1) đều thay đổi (VN1), vì chính lòng tôi (CN2) đang có sự thay đổi lớn (VN2): hôm nay (TN) tôi (CN3) đi học (VN3) => Câu ghép
- Cảnh vật chunh quanh tôi (C)/ đều thay đổi (V)
- Lòng tôi (C)/ đang có sự thay đổi lớn (V)
- Tôi (C)/ đi học (V)
tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng. những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy , vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi cũng không nhớ hết. nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ...
Quan hệ Nguyên nhân
1. Đoạn trích được trích từ văn bản Tôi đi học của Thanh Tịnh. Thể loại hồi ký ghi lại cảm xúc.
2. NDC: Những kỷ niệm đẹp, đáng nhớ của tuổi thơ trong ngày tựu trường.
3.
Em tham khảo:
Nguồn: Hoidap247
BPTT so sánh : "Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng, tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng
Tác dụng : Nhấn mạnh nỗi nhớ về những niềm vui , hình ảnh thơ mộng , và luôn yêu đời , như những bông hoa luôn mỉm cười . Chính vì thế , BPTT này sẽ giúp câu nói thêm thú vị , nội dung gợi hình, gợi cảm và khẳng định cảm xúc của nhân vật
BPTT nhân hóa :Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng, tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng
Tác dụng : Nhấn mạnh niềm vui của nhân vật được bộc lộ trong câu nói , khiến câu nói thể hiện một cách nhẹ nhàng , sinh động
Câu 1. Đoạn văn trên trích trong TÔI ĐI HỌC của nhà văn Thanh Tịnh. Thể loại là: Hồi kí
Câu 2. PTBĐ chính là tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm.
Câu 5. Hai biện pháp tu từ :
+So sánh :
* Câu so sánh : những cảm giác trong sáng ấy đang nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng
-> Tác dụng : tác giả đã khắc họa nên cái cảm giác tuyệt vời, trong sánh của cậu bé khi ngày đầu tiên đến trường, cái cảm giác ấy được ví một cách rất khôn khéo như những bông hoa đang mỉm cười giống các cậu học trò đang mỉm cười vậy
+Nhân hóa : mấy cành hoa tươi mỉm
-> Vốn cành hoa không thể nào mỉm cười được nhưng để câu văn thêm sinh động, đầy sức hấp dẫn tác giả đã khắc họa nên niềm vui, niềm hạnh phúc , tràn ngập tiếng cười, tưng bưng rộn rã của những đứa trẻ ngày đầu tiên đi học (đến trường cũng như của tác giả)
a)
-"Tôi / không thể nào quên được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở
CN VN
trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng."
-"Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi / âu
CN
yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp"
VN
-"Cảnh vật chung quanh tôi / đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự
CN VN
thay đổi lớn: Hôm nay tôi / đi học."
CN VN
b) Nội dung của đoạn trích: cảm xúc của cậu học trò nhỏ (tác giả) về ngày đầu tiên đi học.
c) tham khảo nha:
Khi đã đi qua thật nhiều kỉ niệm buồn vui, tôi mới nhận ra rằng, những ngày đầu tiên luôn mang lại cho chúng ta những cảm xúc tuyệt vời nhất, Lần đầu tiên giúp mẹ làm việc nhà, lần đầu tiên đi chơi xa, hay lần đầu tiên đi học, Những cảm xúc ngày đến trường đầu tiên ấy, có lẽ không bao giờ tôi quên. Bởi nó trong trẻo, thơ ngây như chính những năm tháng học trò vậy.
Sáng ngày tựu trường là sáng ngày ngày thu, trời trong xanh không một gợn mây. Ông mặt trời toả tia nắng đầu thu, soi sáng mọi vật xua tan đi màn đêm. Tôi tự dậy từ sáng sớm, chuẩn bị mọi thứ xong xuôi. Lần đầu tiên tôi mặc đồng phục của trường. Trông thật là lạ. Tôi đã trở thành cậu học trò rồi đó sao? Cả nhà đều tấm tắc khen tôi chững chạc hẳn lên, làm tôi như có động lực hơn nữa.
Mẹ chở tôi trên con đường làng quen thuộc nhưng sao mọi thứ hôm nay khác quá. Dải hoa ven đường nở rộ như chào đón những cô cậu học sinh bước vào năm học mới. Con đường làng như rộng hơn... Từng tốp học sinh tay trong tay, khăn quàng đỏ tươi rộn rã tiếng cười nói hoà vào tiếng chim hót líu lo, tiếng xe cộ đi lại làm không khí náo nhiệt hơn. Cổng trường hiện ra trước mắt tôi. Nó to và đẹp quá, cả dãy nhà nữa, thật là to lớn! Dòng chữ: ''TRƯỜNG TIỂU HỌC KIM ĐỒNG'' ngay ngắn trên cổng. Cha mẹ, các bạn học sinh từng tốp một bước vào trường, đông đến kín cả cổng. Với những người cha, người mẹ có con mới vào như mẹ tôi có thể nhận thấy rõ một điểm chung, đó là gương mặt. Họ đều tỏ rõ vẻ lo lắng, suy tư mong cho con mình có ngày tựu trường đầu tiên diễn ra tốt đẹp. Xen lẫn vào đó là cả sự mong đợi, hi vọng vào đứa con yêu quý của mình. Dù đã chuẩn bị trước tinh thần nhưng tôi vẫn thật sự bất ngờ. Quá đông người mà cũng toàn người lạ. Tôi sợ hãi chỉ biết nép vào người mẹ, nhìn mọi người. Những cậu bạn khác cũng không hơn tôi là mấy. Đều sợ sệt, ngại ngùng trong ngày đầu tiên tựu trường.
Thế rồi tiếng trống vào lớp cũng vang lên. Mẹ dắt tay tôi vào lớp:
- Đi thôi con, sau hôm nay con sẽ là cậu học trò, đầy khát vọng và ước mơ. Mẹ nhìn tôi trìu mến rồi đưa tôi đến cửa lớp. Bỗng mẹ dừng lại trước một người phụ nữ:
- Chào cô đi con. Đây là cô Nhi, cô sẽ là cô giáo của con. Rồi người phụ nữ nở nụ cười trìu mến, dắt tay tôi vào lớp học. Cô mặc bộ áo dài trắng thướt tha, mái tóc dài cùng nụ cười hiền hậu. Tôi không dám bước đi tiếp, cứ ngoái đầu lại nhìn mẹ trong lo âu. Tôi không muốn phải rời xa vòng tay của mẹ, bước vào môi trường mới với thầy cô, bạn bè đều lạ, làm sao tôi quen được đây. Cô Nhi nhẹ nhàng dỗ dành tôi với giọng nói ấm áp, vừa xa lạ nhưng cũng thân thương vô cùng:
- Bước sau ngưỡng cửa lớp học kia là cả một chân trời mới với bao kiến thức, bao bạn bè thầy cô. Rồi em sẽ dần khôn lớn và trưởng thành. Nào vào lớp thôi em.
Từng lời cô nói như mở ra cho tôi những chân trời mới, như an ủi vỗ về tôi. Tôi như được tiếp thêm niềm tin để bước vào lớp cùng bao bạn bè khác. Tôi tự tin rời khỏi vòng tay mẹ, khẽ mỉm cười rồi bước vào lớp. Có lẽ, mẹ cũng đang hài lòng vô cùng vì con mẹ dần khôn lớn lên rồi, tôi nghĩ như vậy. Quả đúng là như thế. Bước qua cánh cổng trường là ngôi nhà thứ hai của tôi, là nơi để chúng tôi học tập, rèn luyện thành người. Trường học, thầy cô yêu thương trìu mến đã dạy tôi thành người, dạy tôi cách sống tốt. Từng bước trưởng thành trên con đường học tập có cô. Không chỉ ở bậc nhà giáo, mà những người đồng hành cùng tôi là cha mẹ, bạn bè. Ngày tựu trường hôm ấy thật khó quên với bao cảm xúc lẫn lộn. Ngày tựu trường ấy đánh dấu mốc đầu tiên trên con đường đời của tôi.
Kỉ niệm thời thơ ấu với mỗi con người là không thể thay thế. Đặc biệt trên con đường thành công sau này, kí ức ngày xưa sẽ là hành trang quan trọng giúp ta tiến lên phía trước. Còn đó bao ngày tựu trường nữa nhưng ngày hôm ấy là ngày thật đẹp đẽ nhất.